Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại Trung Quốc
[MINH HUỆ 13-11-2018] Tôi năm nay 52 tuổi và đã tu luyện Pháp Luân Đại Pháp được 22 năm. Mặc dù con đường tu luyện của tôi gặp nhiều khó khăn nhưng tôi chưa bao giờ từ bỏ đức tin của mình vào Sư phụ Lý (người sáng lập pháp môn tu luyện) và Pháp Luân Đại Pháp.
Chữa khỏi bệnh và thính giác được phục hồi
Tôi mắc phải căn bệnh nan y khiến cơ thể tôi không có khả năng tạo ra các tế bào máu và tiểu cầu như người bình thường vào đầu những năm 1990. Tôi cũng bị viêm mũi nặng và viêm dạ dày ruột. Một bác sĩ Tây y người Trung Quốc nói với tôi rằng anh ấy không thể làm gì với bệnh tình của tôi. Tôi cảm thấy thống khổ vì vô vọng.
Sau đó tôi được biết Pháp Luân Đại Pháp mang lại những lợi ích sức khỏe kỳ diệu và quyết định tu luyện. Tôi đã học Pháp, luyện các bài công pháp của Pháp Luân Đại Pháp và luôn cố gắng tuân theo nguyên lý Chân – Thiện – Nhẫn trong cuộc sống hàng ngày. Chưa đầy một tháng sau, tôi đã hoàn toàn khỏi bệnh. Tôi tràn đầy năng lượng và thân thể khỏe mạnh trở lại!
Khi tôi lên năm tuổi, vì tò mò nên tôi đã nghịch que lấy ráy tai của người thợ làm tóc. Người lớn nhìn thấy hét lên làm tôi giật mình, và tôi vô tình xuyên chiếc que chọc thủng màng nhĩ của mình. Kể từ đó, tôi không thể nghe được bên tai phải. Trong vòng một năm tu luyện Đại Pháp, thính giác của tôi đã được phục hồi.
Tâm tính của chồng tôi thay đổi
Trước đây, chồng tôi có tính khí thất thường. Cứ khi nào không vui, anh ấy sẽ đánh bạc, nóng nảy, lăng mạ hoặc đánh tôi. Anh ấy sẽ đánh tôi nhiều hơn nếu tôi cố xin anh ấy dừng tay. Tôi sinh tâm oán hận chồng và không còn muốn sống chung với anh ấy nữa.
Sau khi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, tôi trở nên khoan dung, và từ bi hơn. Tôi ngừng tranh cãi với anh ấy, mặc dù anh ấy có nhiều khuyết điểm, nhưng anh ấy vẫn có những điểm tốt.
Sư phụ Lý giảng:
“Thế nào là tâm Đại Nhẫn? Đã làm người luyện công thì trước hết phải làm được ‘đả bất hoàn thủ, mạ bất hoàn khẩu’, phải Nhẫn. Nếu không, thì chư vị là người luyện công loại gì vậy.”(Bài giảng thứ chín – Chuyển Pháp Luân)
Ba năm trước, anh đưa tình nhân về nhà. Khi tôi nói anh ấy đừng làm chuyện này một lần nữa, anh ấy đã dùng gậy đánh tôi. Tôi đã dùng cánh tay phải của mình để đỡ đòn và cây gậy bị gãy. Anh ấy chộp lấy một cây gậy khác để đánh tôi, nhưng tôi dùng cánh tay kia để tự bảo vệ mình. Tôi đã không nói bất cứ điều gì hoặc phản kháng lại. Cả hai cánh tay của tôi đều bị thương, nhưng tôi vẫn tiếp tục học Pháp và luyện công. Mười ngày sau, cánh tay của tôi đã khỏi.
Trong dịp Tết Nguyên đán, chồng tôi đưa một số người bạn về nhà chơi bài. Tôi nói với anh ấy rằng tôi đã mời gia đình tôi đến ăn trưa với chúng tôi và nhờ anh ấy giúp đỡ.
Sau đó, bạn bè của anh rời nhà chúng tôi. Trong khi tôi đang bận rộn chuẩn bị thức ăn, anh ấy đá vào giữa lưng tôi. Tôi chịu đựng nỗi đau và im lặng. Suy nghĩ đầu tiên của tôi là, vì tôi quá bận rộn chuẩn bị cho bữa trưa và không chào hỏi bạn bè của anh ấy. Tôi đã có lỗi. Lưng tôi đã khỏi đau sau tám ngày.
Khi tôi gặp phải những tình huống tương tự, tôi đều hướng nội và tiếp tục chăm sóc anh ấy. Anh ấy đã dần thay đổi, và trở nên tốt bụng và lịch sự hơn. Anh ấy không còn chửi mắng tôi, đánh bạc hay ngoại tình nữa. Anh trở thành một người đàn ông chính trực và giờ đây còn giúp tôi làm việc nhà.
Sư phụ giảng:
“Nó {trường năng lượng} có thể điều chỉnh lại trạng thái không đúng đắn này. Người mang tư tưởng xấu, khi nghĩ đến những thứ không đúng đắn, gặp tác dụng mạnh mẽ của trường của chư vị, cũng có thể thay đổi tư tưởng của họ, có thể khi ấy họ liền không nghĩ việc xấu nữa. Có thể có người muốn nhục mạ người khác, đột nhiên lại thay đổi tư tưởng, không nghĩ đến nhục mạ nữa. Chỉ có trường năng lượng của tu luyện chính Pháp mới có tác dụng như vậy. Do đó trong Phật giáo quá khứ có câu rằng: “Phật quang phổ chiếu, lễ nghĩa viên minh”, chính là ý nghĩa này.” (Bài giảng thứ ba – Chuyển Pháp Luân)
Con trai tôi nói với mọi người về sự tốt lành của Đại Pháp
Khi con trai tôi học lớp hai, giáo viên gọi cho tôi để báo cháu bị sốt và yêu cầu tôi đến đón cháu ngay. Tôi đưa cháu đến gặp bác sĩ và bác sĩ chẩn đoán cháu bị quai bị.
Trên đường về nhà, tôi bảo con trai tôi nhẩm niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo. Chân – Thiện – Nhẫn hảo”.
Khi chúng tôi về đến nhà, cháu nói: mẹ ơi, giờ con thấy ổn rồi. Con đã hết sốt nên không cần uống thuốc nữa. Tôi nói với cháu rằng, đó là điều tốt. Nếu con thấy ổn, con không cần dùng thuốc. Là Sư phụ đã giúp con khỏi bệnh. Sau đó con trai tôi đã cảm tạ Sư phụ.
Tôi thường dạy con làm người tốt, nghe lời giáo viên và hòa đồng với bạn học để trở thành một học sinh ngoan và giỏi. Một lần, tôi nghe con tôi nói với em họ của cháu rằng “Khi mắc cảm lạnh, em hãy niệm ‘Pháp Luân Đại Pháp hảo. Chân – Thiện – Nhẫn hảo ‘. Mỗi lần anh đọc câu này, anh đều hết cảm lạnh”.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2018/11/13/377069.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2019/1/16/174651.html
Đăng ngày 30-01-2019; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.