Bài viết của một đệ tử Đại Pháp tại Đông Bắc, Trung Quốc
[MINH HUỆ 02-1-2018] Trước khi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, tôi rất ích kỷ và tự mãn. Tôi không thích bất kỳ ai chỉ ra những khuyết điểm của mình và sẽ bắt đầu tranh đấu với họ nếu như họ làm vậy. Do vậy, hầu hết những người xung quanh tôi đều giữ khoảng cách với tôi, và thậm chí một số người còn xem tôi như kẻ thù.
Vào năm 1998, tôi bắt đầu trở thành một học viên Đại Pháp. Những lời giảng của Sư phụ quả thực đã làm tôi chấn động. Sư phụ dạy rằng: “Chân – Thiện – Nhẫn là tiêu chuẩn duy nhất để nhận định người tốt xấu” (Chuyển Pháp Luân) và cuối cùng tôi đã hiểu làm thế nào để trở thành một người tốt. Chưa đầy một vài tháng sau đó, các thành viên trong gia đình tôi đã nhận thấy những thay đổi to lớn cả về sức khỏe và tinh thần của tôi.
Chị gái tôi được hưởng phúc báo từ Đại Pháp
Năm ngoái, chị gái tôi đã trồng dưa hấu trên một vài thửa ruộng cách nhà tôi vài cây số. Giống cây trồng của chị tôi đã bị nhiễm căn bệnh có tên là “bột trắng” đang lan tràn khắp mọi nơi và có thể sẽ khiến toàn bộ cây trồng bị chết. Chị tôi rất lo lắng và khóc lóc kể với tôi.
Tôi nói: “Chị còn nhớ không? Sư phụ đã giảng trong Chuyển Pháp Luân rằng: ‘Chúng ta giảng rằng, tốt xấu xuất tự một niệm của người ta, sai biệt ở một niệm ấy đưa đến hậu quả khác nhau’. Sư phụ cũng giảng: ‘Thực vật cũng có cảm tình!’ Trong khi chúng ta đang nói chuyện ở đây, chúng có thể sẽ biết điều đó. Vì vậy, chị đừng khóc nữa. Khi về nhà, chị hãy chân thành niệm ‘Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân – Thiện – Nhẫn hảo.’ Em cũng sẽ khẩn cầu Sư phụ giúp chị. Hãy kiên trì thực hiện và phép màu sẽ xảy ra.”
Vào ngày hôm sau, sau bữa tối, chị gái tôi đã tới gặp tôi. Chị ấy nói rằng dịch bệnh đã bắt đầu rút khỏi các cây dưa hấu. Chị ấy rất hạnh phúc và tạ ơn Sư phụ và Đại Pháp.
Em gái tôi được Đại Pháp bảo hộ
Em gái tôi bị bệnh tim bẩm sinh. Không ai trong gia đình tôi biết điều đó cho đến một ngày em ấy bị ngất xỉu. Tại bệnh viện, bác sĩ đã nói với em ấy và chồng em ấy rằng, em ấy không nên có thai, bởi vì thai nhi phát triển sẽ gây áp lực lên tim và gây nguy hiểm cho cả tính mạng của mẹ và bé.
Tin này như sét đánh ngang tai. Bảy năm sau, em tôi đã có một quyết định đáng kinh ngạc: em ấy muốn có một đứa con, ngay cả khi điều đó khiến em ấy mất mạng.
Vào một ngày tháng 9 năm 2003, khi mang bầu được khoảng ba tháng, em ấy đã gọi cho tôi hỏi xin tôi một lá bùa hộ mệnh có dòng chữ: “Pháp Luân Đại Pháp hảo. Chân – Thiện – Nhẫn hảo.”
Việc mang thai của em ấy đã diễn ra bình thường. Không có điều gì bất trắc xảy ra như lời bác sỹ đã tiên đoán nhiều năm trước.
Vào tháng 4 năm 2004, em ấy đã nhập viện để sinh mổ. Trước khi được đưa vào phòng phẫu thuật, chồng em ấy đã ngăn em ấy lại và đề nghị rằng, em ấy nên bỏ chiếc bùa hộ mệnh Đại Pháp ra khỏi cổ mình. Cậu ấy sợ rằng nó có thể gây rắc rối nếu bác sĩ hoặc y tá trông thấy. Em gái tôi đã từ chối bỏ nó ra và giữ nó thật chặt trước ngực. Cô y tá đã nhìn thấy chiếc bùa hộ mệnh này và nói rằng em ấy có thể đeo nó và không có vấn đề gì.
Sáng hôm sau, sau khi em gái tôi được đưa trở lại giường, chồng em ấy đã nắm tay nó và hỏi: “Em có nghĩ tới anh trong suốt quá trình phẫu thuật không?”
Em ấy trả lời: “Em có chút lo sợ. Tuy nhiên, lúc bấy giờ, tâm trí em tràn ngập chín chữ ‘Pháp Luân Đại Pháp hảo. Chân – Thiện – Nhẫn hảo’, vậy làm sao em lại nghĩ đến anh chứ?” Nhìn vào cậu con trai nằm bên cạnh, họ đều mỉm cười mãn nguyện.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2018/1/2/359140.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2018/2/20/168813.html
Đăng ngày 4-4-2018; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.