Bài viết bởi một đệ tử Pháp Luân Đại Pháp ở tỉnh Hà Bắc, Trung Quốc

[MINH HUỆ 4-2-2018] Tôi bị giam giữ vì giảng chân tướng về Pháp Luân Đại Pháp. Trong thời gian khó khăn đó, các đồng tu đã chủ động liên lạc với chồng tôi. Khi làm việc với luật sư và các đồng tu để giải cứu tôi, chồng tôi đã có sự hiểu biết tốt hơn về Đại Pháp và trải nghiệm sự từ bi bảo hộ của Sư phụ Lý (nhà sáng lập Pháp Luân Đại Pháp).

Một ngày, chồng tôi nhận được cuộc gọi từ luật sư, bảo anh ấy cùng đi đến một văn phòng của chính quyền. Chồng tôi vội vã rời đi và quên tắt bếp ga. Khi anh ấy ra khỏi nhà, ấm nước vẫn đang được đun trên bếp và chưa kịp sôi.

Chồng tôi làm việc với luật sư và các đồng tu suốt cả ngày về việc tôi được trả tự do, và anh ấy đã bị ấn tượng bởi chính niệm chính hành của họ. Anh nhận ra các đệ tử Đại Pháp là vô tội và đã chứng kiến cách các đệ tử Đại Pháp hướng nội tìm và đối đãi với mọi việc bằng từ bi mà không than phiền. Anh ngưỡng mộ các đệ tử Đại Pháp từ tận đáy lòng. Cùng lúc, anh cũng nhận ra chính quyền và các nhân viên nhà nước đang gây ra tội ác bởi việc bức hại các học viên Đại Pháp.

Chồng tôi quay về nhà vào cuối ngày và ngửi thấy mùi khét ngay khi anh bước vào nhà. Anh ấy chạy ngay xuống bếp và tắt bếp ga. Nước trong ấm đã bay hơi hết. Một phần của ấm nước đã bị đen. Anh lau cái ấm và nhận thấy nó vẫn còn sử dụng được. Nghĩ đến việc nhà chúng tôi có thể đã bị cháy nếu không có Sư phụ từ bi bảo hộ, chồng tôi với lòng biết ơn Sư phụ sâu sắc đã cảm động đến rơi lệ.

Anh bắt đầu dâng hương trước Pháp tượng của Sư phụ mỗi ngày. Anh ấy nhẩm trong đầu: “Pháp Luân Đại Pháp hảo! Vợ con vô tội. Sư phụ, xin hãy giúp cô ấy được thả ra và ngăn các nhân viên chính quyền bức hại Pháp Luân Đại Pháp.”

Chồng tôi viết thư động viên tôi mỗi tháng và đặt thư của anh trước Pháp tượng Sư phụ để hỏi Ngài liệu lá thư có ổn không trước khi gửi nó đi. Trong thư, anh ấy khuyên tôi hãy đối diện với vụ việc bằng tâm thái bình hòa, và ngụ ý rằng gia đình và bạn bè của tôi (các đồng tu), tất cả đều đang nghĩ về tôi và phát chính niệm cho tôi. Anh ấy nhắc nhở tôi trong tâm phải luôn nhớ đến Sư phụ và Đại Pháp và không bao giờ nhầm lẫn bản thân với người thường.

Ở trong hoàn cảnh tồi tệ của trại tạm giam và bản thân thiếu sự tu luyện tinh tấn, chính niệm của tôi đã suy yếu sau vài tháng. Tất cả những người mà tôi tiếp xúc là bạn tù; không có một đồng tu nào. Cũng không có cách nào để học Pháp. Các quan niệm người thường đã bắt đầu lấn át chính niệm của tôi. Sau khi đọc các lá thư chồng tôi gửi, tôi nhận ra Sư phụ đang nhắc nhở mình thông qua lời của anh ấy. Tôi nhận ra trách nhiệm của mình là chứng thực Pháp cho dù ở bất cứ đâu, và là một đệ tử Đại Pháp tôi chỉ xứng với danh hiệu này khi kiên định trên con đường tu luyện thiêng liêng và kiến lập uy đức vĩ đại bằng cách giải thể các nhân tố tà ác đứng đằng sau cuộc bức hại.

Tôi bắt đầu nhẩm những đoạn Pháp mà mình có thể nhớ và hướng nội vào những chấp trước của bản thân, chẳng hạn tâm hiển thị, tật đố, tranh đấu, hoan hỉ, tự tư và truy cầu công năng. Tôi nhận ra vì mình đã không quy chính bản thân dựa theo Pháp nên dẫn đến việc bị tà ác giam giữ. Những lời giảng của Sư phụ xuất hiện trong tâm trí tôi. Tôi xem bản thân như một người tu luyện chân chính, loại bỏ hết các chấp trước vào danh, lợi, tình và mong đến ngày có thể học Pháp và làm ba việc cùng các đồng tu. Sư phụ ắt đã nhìn thấy mong muốn chân thành được tu luyện tinh tấn của tôi nên đã giúp tôi ra khỏi trại tạm giam không lâu sau đó.

Trong thời gian tôi bị giam giữ, các đồng tu thường đến thăm chồng và con gái tôi. Họ đem thức ăn đến cho chồng tôi khi anh ấy không được khỏe và vào các kỳ nghỉ. Thông qua việc tiếp xúc với các học viên Đại Pháp này mà chồng và con gái tôi đã có được sự hiểu biết sâu hơn về Đại Pháp.

Sau khi tôi được thả, con gái tôi nói rằng: “Pháp Luân Đại Pháp thật sự rất tốt, mẹ ạ! Các đệ tử Đại Pháp có trí huệ cao và tử tế. Tất cả họ đều quan tâm và thật lòng đối đãi việc của người khác như việc của bản thân họ.” Cháu nói khi nào có dịp cháu sẽ học Pháp cùng tôi.

Đồng nghiệp của chồng tôi đến thăm tôi và nói: “Chồng của chị thật là tốt! Anh ấy chưa bao giờ nói một lời than phiền về chị, và ca ngợi cảnh giới cao của các học viên Đại Pháp!”

Tôi xin cám ơn các đồng tu vì tất cả những gì họ đã làm cho gia đình tôi!


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2018/2/4/360415.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2018/2/23/168844.html

Đăng ngày 11-3-2018; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share