Bài viết của học viên Pháp Luân Công tại tỉnh Liêu Ninh, Trung Quốc

[MINH HUỆ 11-3-2018] Một phụ nữ cao niên bị giam giữ trong 9.5 năm vì tu luyện Pháp Luân Công. Bà nhận được thông báo từ cơ quan cho biết bà bị ngừng cấp lương hưu dựa trên những cáo buộc ngụy tạo và những tội danh mà bà chưa bao giờ vi phạm.

Bà đã hướng tới các cơ quan chính phủ khác nhau để giảng thanh chân tướng và nói với họ tại sao việc bức hại Pháp Luân Công là sai trái. Bốn tháng sau, lãnh đạo cũ đã nói với bà rằng chính quyền muốn giải quyết vấn đề này và lương hưu của bà đã được khôi phục lại.

Bà Triệu Ngọc Lan, 77 tuổi, là người dân thành phố Phủ Thuận và là cán bộ Cục Khai thác mỏ đã nghỉ hưu. Năm 2003, bà bị kết án với thời hạn 5 năm tù và năm 2012, bà bị kết án với thời hạn 4.5 năm chỉ vì tu luyện Pháp Luân Công, một môn tu luyện cả thân lẫn tâm đã và đang bị đàn áp tại Trung Quốc suốt 19 năm qua. Con trai bà đã phải bán nhà và anh cũng đã qua đời trong thời gian bà bị cầm tù khiến bà phải sống đơn độc một mình sau khi được thả vào tháng 9 năm 2016.

Tháng 11 năm 2017, bà Triệu đã nhận được một cuộc điện thoại từ Cục Khai thác mỏ cho biết lương lưu của bà sẽ bị ngừng cấp trong 4.5 năm đúng bằng án tù của bà.

Quỹ An sinh Xã hội có quy định rằng một người không thể được nhận tiền lương hưu trong thời gian bị cầm tù. Bà đã nói với lãnh đạo rằng việc nói với mọi người về cuộc đàn áp tín ngưỡng của mình là quyền tự do ngôn luận và rằng việc kết án tù đối với bà là vi phạm các quyền hợp pháp của bà. Bà nói rằng lương hưu của bà lẽ ra không thể bị ngừng cấp vì tín ngưỡng của bà.

Bà Triệu đã bắt đầu hướng đến các cơ quan chính phủ liên quan để giảng chân tướng cho họ về cuộc bức hại và giải thích tại sao việc đình chỉ lương hưu của bà dựa trên bản án mà ngay từ đầu đáng lẽ không nên có là vi phạm Hiến pháp. Bà đã gửi đi rất nhiều thư kháng cáo. Ngày 6 tháng 3 năm 2018, một cán bộ của Cục Khai thác mỏ đã liên lạc với bà Triệu và yêu bà ngừng gửi thư kháng cáo và nói rằng cấp trên đã yêu cầu anh ta xử lý các vấn đề của bà và bắt đầu trả lương hưu hàng tháng cho bà với số tiền 1.600 Nhân dân tệ.

Thư kháng cáo của bà Triệu

Tên tôi là Triệu Ngọc Lan, sinh năm 1941 tại tỉnh Sơn Đông. Tôi là cán bộ Cục Khai thác mỏ đã nghỉ hưu. Vì tu luyện Pháp Luân Công, ngày 27 tháng 6 năm 2003, thẩm phán Tòa án quận Đông Châu đã kết án tôi với thời hạn 5 năm tù. Gia đình tôi chưa bao giờ được thông báo về phiên xét xử cũng như bản án đối với tôi và tôi cũng không được phép lên tiếng bảo vệ bản thân trong suốt thời gian đó. Thực chất phiên xét xử này là giả mạo.

Một lần nữa, vào ngày 26 tháng 7 năm 2016, thẩm phán Tòa án quận Đông Châu đã kết án tôi với thời hạn 4.5 năm tù và lần này cũng không thông báo gì cho gia đình tôi biết.

Trong suốt thời gian 9.5 năm bị cầm tù, con trai tôi đã phải sống một mình. Nó rất đau đớn mỗi lần vào thăm tôi trong tù khi nhìn thấy tôi ngày một hốc hác vì bị tra tấn. Các vấn đề về thận của con trai tôi ngày càng trở nên tồi tệ và con trai tôi buộc phải bán nhà để chữa bệnh. Cuối cùng, con trai tôi đã qua đời vào tháng 6 năm 2016 ở tuổi 47.

Khi tôi được thả khỏi Nhà tù Nữ tỉnh Liêu Ninh vào ngày 25 tháng 9 năm 2016, tôi chỉ còn một mình, không nhà không cửa. Tháng 11 năm 2017, một cán bộ đã nghỉ hưu của Cục Khai thác mỏ đã gọi điện thoại cho tôi và nói rằng, theo quy định của Quỹ An sinh Xã hội: “lương hưu của một người sẽ bị ngừng cấp trong thời gian bị cầm tù.” Do Cục Khai thác mỏ đã trả tiền lương hưu cho tôi trong thời gian tôi bị cầm tù trước đó nên họ sẽ ngừng cấp lương hưu trong thời gian 4.5 năm tù tiếp theo của tôi và sau khi hết thời hạn tù họ sẽ tiếp tục trả lương hưu cho tôi.

Tôi đã đến Cục Khai thác mỏ và nói với lãnh đạo lý do tại sao tôi tu luyện Pháp Luân Công. Hầu hết các đồng nghiệp đều biết tôi từng bị chóng mặt, viêm khí quản, viêm khớp và trĩ. Tôi đã rất đau đớn và nghĩ rằng mình sống không bằng chết.

Năm 1997, một đồng nghiệp đã đưa cho tôi cuốn sách Chuyển Pháp Luân, cuốn sách chính của Pháp Luân Công và nói với tôi rằng cuốn sách này sẽ giúp tôi giải khai mọi thắc mắc trong cuộc sống. Sau đó, tôi đã trở thành một học viên và dần dần, mọi bệnh tật của tôi đều đã khỏi.

Nhờ thực hành theo các nguyên lý Chân – Thiện – Nhẫn của Pháp Luân Đại Pháp, tôi trở thành một người đức hạnh, chu đáo và vị tha. Tôi không có tội gì khi tu luyện để trở thành một người tốt hơn và việc kết án tôi chỉ là hậu quả của cuộc bức hại phi pháp.

Điều 36 của Hiến Pháp nói rằng “công dân Trung Quốc được hưởng quyền tự do tín ngưỡng. Không có cơ quan nhà nước, nhóm xã hội hay cá nhân nào có thể cưỡng ép người dân tin hay không tin một tín ngưỡng nào; cũng không được phân biệt đối xử với những công dân có hoặc không có tín ngưỡng vào bất kỳ một tôn giáo nào.”

Do đó, mọi công dân đều có quyền tin hay không tin vào bất kỳ điều gì mà họ lựa chọn. Luật pháp được ban hành nhằm xử lý các hành vi phạm tội – nếu chỉ có tư tưởng thì không cấu thành tội. Tín ngưỡng là thuộc về tư tưởng của con người và một người không nên bị đối xử bất công vì có tín ngưỡng hay quảng bá tín ngưỡng đó. Điều đó đi ngược lại với các quyền quy định trong Hiến pháp về tín ngưỡng và tự do ngôn luận.

Việc tu luyện Pháp Luân Công và nói với mọi người những gì đã xảy ra trong cuộc bức hại là những quyền hợp pháp của tôi với tư cách là một công dân. Tôi không vi phạm bất cứ điều luật nào, do đó, dựa trên những cáo buộc ngụy tạo có chủ tâm kia, việc kết án đối với tôi là bất hợp pháp. Lương hưu của tôi không có liên quan gì với tín ngưỡng của tôi.

Tôi không còn nhà để ở và tôi cũng quá già để có thể làm việc ở tuổi 76 này. Việc ngừng cấp lương hưu cho tôi chính là chặt đứt con đường sống của tôi. Vui lòng xem xét, trình bày với cấp trên của các anh về tình hình của tôi.

Trợ cấp an sinh xã hội trích từ quỹ hưu trí của người lao động. Quỹ hưu trí lại được gây dựng xuất phát từ các giá trị thặng dư do người lao động tạo ra trong thời gian làm việc.

Nước ta có chính sách phân bổ thu nhập thấp, tức là giá trị mà người lao đồng tạo ra phần lớn được đưa vào ngân sách của chính phủ dưới hình thức thuế. Đổi lại, chính phủ sẽ chăm lo vấn đề lương hưu của người lao động, chăm sóc y tế, nhà ở và các nhu cầu phúc lợi khác sau khi nghỉ hưu.

Vì phúc lợi dành cho người lao động xuất phát từ giá trị thặng dư mà họ tạo ra trong thời gian làm việc, đó chính là phần thưởng từ lao động của người lao động chứ không phải là chính sách từ thiện của chính phủ hay của công ty.

Người lao động tương tự như chủ nợ và công ty là người đi vay. Miễn là người về hưu vẫn còn sống thì công ty phải trả lương hưu cho họ. Đây là một hợp đồng kinh tế, một hợp đồng nợ, chứ không phải là một quan hệ hành chính và hoàn toàn không phải là quan hệ xin cho.

Sau khi cải cách kinh tế, quỹ hữu trí đã chuyển thành trợ cấp an sinh xã hội. Nhà nước đã thông qua khoản nợ mà công ty đã nợ nhân viên và đưa vào quỹ an sinh xã hội. Do đó, người nghỉ hưu ví như các chủ nợ và quỹ an sinh xã hội là bên đi vay. Quỹ an sinh xã hội không thể đơn phương tự mình quyết định ngừng cấp lương hưu khi một người bị cầm tù. Đó là bất hợp pháp và bên đi vay đang vi phạm quyền được hưởng lương hưu của chủ nợ. Hợp đồng kinh tế giữa người nghỉ hưu và quỹ an sinh xã hội vẫn còn hiệu lực ngay cả khi người nghỉ hưu đang ở trong tù. Những người phụ trách quỹ an sinh xã hội không có quyền ngừng cấp lương hưu cho tôi.

Quỹ an sinh xã hội được gây dựng bởi ba thực thể: chính phủ, doanh nghiệp và người lao động. Chính phủ chi tiền cho quỹ từ các khoản thuế do các công ty nộp, vốn là một phần giá trị lao động của người lao động trước khi nghỉ hưu. Điều đó có nghĩa là nó là tiền thù lao trả cho người lao động về hưu. Các khoản thanh toán của công ty là khoản phí bảo hiểm trả cho quỹ an sinh xã hội để đảm bảo lương hưu cho người lao động. Phí bảo hiểm là đóng góp từ công sức lao động mà người lao động đã tạo ra cho công ty. Khoản thanh toán của nhân viên là khoản phí bảo hiểm được trả để đảm bảo tiền trợ cấp sau khi người lao động nghỉ hưu.

Mối quan hệ giữa quỹ an sinh xã hội và người nghỉ hưu giống như quan hệ giữa một công ty bảo hiểm với người có hợp đồng bảo hiểm hoặc quan hệ giữa người đi vay và chủ nợ. Là người đi vay, quỹ an sinh xã hội không thể đơn phương tự ý quyết định trong trường hợp nào thì một người sẽ bị ngừng cấp lương hưu.

Điều 44 của Hiến pháp quy định: “Nhà nước áp dụng hệ thống hưu trí đối với công nhân và nhân viên của doanh nghiệp, tổ chức và các cơ quan chức năng của nhà nước theo luật. Thu nhập đảm bảo cuộc sống của người nghỉ hưu được nhà nước và xã hội đảm bảo.”

Điều 2, Chương 1 Luật Bảo hiểm Xã hội của Trung Quốc nêu rõ: “Nhà nước sẽ thiết lập một hệ thống bảo hiểm xã hội bao gồm bảo hiểm tuổi già cơ bản, bảo hiểm y tế cơ bản, bảo hiểm tai nạn lao động cơ bản, bảo hiểm thất nghiệp và bảo hiểm thai sản nhằm đảm bảo quyền của công dân được hỗ trợ về vật chất từ Nhà nước và xã hội theo luật khi già yếu, bệnh tật, bị thương tích, thất nghiệp hoặc mang thai.”

Điều 20, Chương 3 Luật Bảo vệ Quyền và Lợi ích của người cao tuổi có ghi: “Nhà nước thiết lập một hệ thống bảo hiểm tuổi già để đảm bảo nhu cầu cơ bản trong cuộc sống của người cao tuổi.”

Việc có thể hưởng hưu trí là quyền đã được quy định rõ trong Hiến pháp của chúng ta và là kết luận hợp lý với tiền đề “mỗi người theo sự đóng góp của mình”. Quyền đó không thể bị tước đoạt bởi bất kỳ cá nhân hay tổ chức nào. Việc quỹ an sinh xã hội ngừng cấp lương hưu cho tôi là vi phạm Hiến pháp, Luật Bảo hiểm Xã hội và Luật Bảo vệ Quyền và Lợi ích của người cao tuổi. Đó chính là tước đoạt quyền được hưởng lợi từ những đóng góp của tôi cho lực lượng lao động.

Điều 5, Khoản 3 Hiến pháp có ghi rõ: “Không có luật hay các quy định hành chính hoặc các quy tắc ở địa phương nào có thể vi phạm Hiến pháp.” Bất kỳ luật nào mâu thuẫn với Hiến pháp đều là bất hợp pháp và cần phải bị hủy bỏ. Quy định của quỹ an sinh xã hội về việc ngừng cấp lương hưu cho một người trong thời gian người này bị cầm tù là trái với Điều 44 của Hiến pháp và do đó cần phải được bãi bỏ.

Triệu Ngọc Lan

Ngày 15 tháng 12 năm 2017


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2018/3/11/362765.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2018/3/20/169102.html

Đăng ngày 27-3-2018; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share