Bài viết của phóng viên báo Minh Huệ ở Thượng Hải

[MINH HUỆ 5-03-2018] Vào ngày 30 tháng 8 năm 2017, cảnh sát đã bắt giữ cô Dương Kiến Hoa, một học viên Pháp Luân Công ở Thượng Hải tại nơi làm việc của cô. Các cơ quan chức năng thành phố Thượng Hải đã gây khó dễ cho gia đình cô Dương khi họ tìm kiếm người đại diện pháp lý cho cô.

Học viên Dương đã bị kết án bí mật trong tù tại một thời điểm không xác định trong khoảng thời gian từ ngày 8 tháng 2 đến ngày 16 tháng 2 năm 2018. Hiện nay vẫn chưa biết rõ mức án chính thức dành cho cô là thế nào, vì cảnh sát và tòa án từ chối tiết lộ những tình tiết quan trọng của vụ án.

Gia đình cô đã viết thư cho các cơ quan chức năng nhưng gặp phải rất nhiều điều bất công. Chính quyền địa phương đã yêu cầu các nhân viên công tác xã hội địa phương thuyết phục gia đình từ bỏ việc thuê luật sư cho cô.

Gia đình học viên Dương đã nộp đơn khiếu nại trực tuyến cảnh sát, viện kiểm sát và tòa án địa phương vì đã vi phạm các thủ tục pháp lý, nhưng tòa vẫn tiếp tục tuyên án cô mà không hề mở một phiên tòa xét xử theo đúng quy định của pháp luật.

Học viên Dương Kiến Hoa bị bắt giữ phi pháp; gia đình cô tìm kiếm sự trợ giúp pháp lý

Vào ngày 30 tháng 8 năm 2017, cảnh sát từ Phòng An ninh Nội địa quận Trường Trữ, thành phố Thượng Hải và Đồn Cảnh sát Bắc Tân Kinh đã bắt giữ cô Dương Kiến Hoa, một học viên Pháp Luân Công ở quận Phổ Đông, Thượng Hải tại nơi làm việc của cô.

Vào buổi chiều cùng ngày, hơn 20 cảnh sát thuộc Đồn Cảnh sát Bắc Tân Kinh đã tới nhà học viên Dương lục soát mà không hề có bất kỳ lệnh khám xét nào.

Trong suốt quá trình thẩm tra, cảnh sát từ Phòng An ninh Nội địa Thượng Hải hứa sẽ trả tự do cho cô, miễn là cô đồng ý viết bản tuyên bố từ bỏ tu luyện Pháp Luân Công.

Học viên Dương đã phủ nhận những cáo buộc phi pháp để bảo vệ quyền tự do tín ngưỡng của mình; đồng thời từ chối đề nghị của cảnh sát. Sau đó, họ đã giam giữ cô theo chế độ hình sự tại Nhà tù quận Trường Trữ, Thượng Hải.

Sau đó, mẹ, chồng và những người thân khác trong gia đình cô Dương đã cùng nhau thống nhất thuê một luật sư bào chữa cho cô.

Mẹ của học viên Dương đã đến Đồn Cảnh sát Bắc Tân Kinh, Phòng Cảnh sát quận Trường Trữ, Viện Kiểm sát quận Trường Trữ và các cơ quan chức năng khác để tìm kiếm sự trợ giúp pháp lý. Bà đã giải thích với họ rằng, cô Dương là một người tốt, một nhân viên xuất sắc và hoàn toàn vô tội. Bà yêu cầu việc xét xử cần tuân thủ các quy định hiện hành của pháp luật và trả tự do cho cô Dương càng sớm càng tốt. Một số quan chức đã bày tỏ sự cảm thông đối với cô Dương và gia đình cô.

Tuy nhiên, gia đình học viên Dương đã không nhận được sự công bằng từ những cơ quan thực thi pháp luật. Gia đình cô đã viết thư gửi tới nhiều cơ quan và quan chức chính phủ khác nhau, như Phòng Cảnh sát, Viện Kiểm sát, Tòa án, Văn phòng Kháng nghị, Văn phòng Cộng đồng Dân cư, Văn phòng Tôn giáo quận Trường Trữ, Chủ tịch quận Trường Trữ, Thị trưởng thành phố Thượng Hải, cũng như các cá nhân, cơ quan ban ngành khác để họ có thể xem xét vụ án của cô; với hy vọng rằng những cơ quan này sẽ đứng về phía công lý ủng hộ họ.

Nhân viên xã hội kêu gọi gia đình học viên Dương từ bỏ việc thuê người đại diện pháp lý

Vào ngày 2 tháng 11 năm 2017, 4 người đã tới gặp mẹ học viên Dương tại nhà bà. Họ tự xưng mình là những nhân viên xã hội và cộng đồng địa phương đến từ quận Tân Phổ Đông. Họ nói rằng, Viện Kiểm sát địa phương đã nhận được thư của bà, và họ đến đây để giúp bà giải quyết vấn đề này.

Các nhân viên xã hội đã cho mẹ của học viên Dương xem một số văn bản, một trong số những văn bản này được Bộ Nội vụ ban hành ngày 22 tháng 7 năm 1999. Họ gọi đó là một văn bản luật. Mẹ của học viên Dương chỉ ra rằng, văn bản do Bộ Nội vụ ban hành không phải là luật và đề nghị họ cho xem các văn bản luật thực sự.

Sau đó họ trích dẫn 2 thông báo do Cục Báo chí và Xuất bản Trung Quốc ban hành vào tháng 7 năm 1999 như là cơ sở pháp lý để cấm việc xuất bản sách Pháp Luân Công. Mẹ của học viên Dương nói rằng, lệnh cấm này đã bị bãi bỏ từ năm 2011 và rằng, việc sở hữu sách Pháp Luân Công của các học viên là hoàn toàn hợp pháp.

Khi mẹ của học viên Dương đề nghị được xem văn bản mới nhất, họ đã cho bà xem những tài liệu tuyên truyền của Đảng Cộng sản Trung Quốc phỉ báng Pháp Luân Công.

Bà giải thích với họ rằng, vụ tự sát được đề cập trong các tài liệu tuyên truyền này hoàn toàn là một trò lừa bịp, và theo hiểu biết của bà, trong các cuộc phỏng vấn với giới truyền thông, cựu độc tài Giang Trạch Dân đã vu khống Pháp Luân Công, nhưng những tuyên bố này của ông ta không phải là luật pháp. Bà cũng thuyết phục họ không nên nghe theo Giang để phạm tội ác.

Sau đó, các nhân viên xã hội đã trích dẫn Điều 300 trong Bộ luật Tố tụng Hình sự, trong đó quy định rằng bất kỳ ai luyện tập hay quảng bá Pháp Luân Công đều bị truy xét trách nhiệm ở mức độ tối đa.

Mẹ của học viên Dương phản bác lại rằng, các điều luật này đều do Viện Kiểm sát Nhân dân tối cao và Tòa án Nhân dân tối cao ban hành vào năm 1999, mà cả hai cơ quan này đều không phải là các cơ quan lập pháp và không có thẩm quyền về mặt pháp lý. Hơn nữa, hiện đã có văn bản hướng dẫn luật phiên bản mới nhất có hiệu lực từ ngày 1 tháng 2 năm 2017 thay thế cho văn bản cũ ban hành năm 1999.

Văn bản hướng dẫn này không đề cập tới Pháp Luân Công và nhấn mạnh rằng, khi cáo buộc ai đó dính líu tới một tổ chức tà giáo, thì cần phải căn cứ trên nền tảng pháp lý vững chắc. Vì luật pháp Trung Quốc không coi Pháp Luân Công là tà giáo, cho nên, bản án dành con gái bà là thiếu cơ sở pháp lý.

Các nhân viên xã hội rất thất vọng và nói rằng, những lời mà mẹ của học viên Dương nói đều là những tuyên bố trên trang web Minh Huệ. Mẹ của học viên Dương rất tò mò trước câu nói của họ và hỏi rằng liệu họ đã từng đọc trang báo điện tử này chưa?

Họ đáp lại: “Có, chúng tôi đã xem. Bất kỳ ai cũng có thể truy cập vào trang Minh Huệ thông qua phần mềm vượt tường lửa Internet của Trung Quốc.”

Một nhân viên xã hội nói với bà rằng: “Bà đừng thuê những luật sư nhân quyền đó nữa. Họ đều có mục đích của họ. Khi họ thực hiện được 100 trường hợp giống như của bà, họ sẽ nhận được một khoản hỗ trợ tài chính để đi du học nước ngoài.”

Mẹ của học viên Dương hỏi lại ông ta: “Vậy ở đâu thì tốt hơn, Trung Quốc hay nước ngoài? Có phải hàng ngày Đài truyền hình Trung ương Trung Quốc (CCTV) đều phát sóng các bản tin ca ngợi chính quyền Trung Quốc hay sao? Vậy hãy cứ để họ ra nước ngoài.”

Họ cũng đề cập tới việc một luật sư ở Bắc Kinh đã bị bắt giữ. Mẹ của học viên Dương trả lời bằng cách trích dẫn một tin tức trong bản tin buổi sáng rằng, một số cáo buộc sai lầm đã được sửa sai và những tù nhân vô tội đã được trả tự do. Bà nói: “Nếu các ông đứng về lẽ phải, thì sẽ không có quá nhiều những bản án sai trái như thế này.”

Họ hỏi bà đã nghe những thông tin này ở đâu. Bà trả lời họ rằng, những tin tức này đều có thể tìm thấy trong các bản tin buổi sáng trên đài phát thanh hoặc trên mạng Internet.

Các nhân viên xã hội tiếp tục thuyết phục bà từ bỏ việc thuê luật sư bào chữa. “Không có ích gì đâu nếu gia đình bà thuê luật sư. Chính quyền sẽ không để bà thắng trong vụ kiện này đâu. Có thể lúc đó bà cần đến sự trợ giúp của chúng tôi, vì vậy đừng gây rắc rối nữa.”

Mẹ của học viên Dương trả lời họ rằng: “Mọi chuyện sẽ ổn nếu các ông thả con gái tôi ra.”

Họ lại tiếp tục thuyết phục bà: “Bây giờ thái độ của bà là rất quan trọng. Cô Dương mới bị bắt giữ lần đầu, vì thế cô ấy có thể được thả ra ngay, hoặc có thể sẽ bị kết án từ 3 đến 7 năm tù.”

Mẹ của học viên Dương đáp lại: “Tôi là ai? Thái độ của tôi có thể khiến con gái tôi được thả tự do? Các ông là ai? Có phải các ông là người định đoạt việc này không?”

Họ trả lời: “Chúng ta hãy cố gắng hết sức để cô ấy được thả.”

Trong quá trình nói chuyện, các nhân viên xã hội cũng nói rằng: “Có phải bà đang nghĩ chúng tôi là những kẻ xấu không? Bà có muốn chúng tôi quay lại không? Bà thường xuyên liên lạc với ai? Chỉ cần bà không liên lạc với họ. Lá thư này chắc chắn không phải do bà viết.”

Trước khi hai nhân viên này rời đi, một người mang họ Vương, đã đưa cho bà số điện thoại của ông ta (+ 86-21-50755200; số máy lẻ 4987).

Đơn khiếu nại trực tuyến của gia đình cô Dương

Ngày 24 tháng 11 năm 2017, toàn bộ hồ sơ vụ án của học viên Dương đã được chuyển tới Viện Kiểm sát địa phương; và tới ngày 28 tháng 12, được chuyển tới tòa án địa phương nhưng bị giữ lại tại đó cho tới ngày 1 tháng 3 năm 2018.

Ngày 15 tháng 1 năm 2018, gia đình học viên Dương đã nộp đơn khiếu nại trực tuyến trên website 12388.gov.cn, trang web chuyên dùng để gửi đơn khiếu nại lên Ủy ban Kiểm tra Kỷ luật Trung ương thành phố Thượng Hải. Một phần của đơn khiếu nại này có nội dung như sau:

“Trong suốt quá trình cô Dương bị giam giữ, luật sư của cô Dương Kiến Hoa đã xuất trình nhiều tài liệu cho Phòng Cảnh sát địa phương, nhưng họ đã không hề thông báo cho luật sư biết tình hình sau khi hồ sơ vụ án của cô được chuyển tới Viện Kiểm sát. Việc này là bất hợp pháp.”

“Sau đó một tuần, Viện Kiểm sát đã đệ trình vụ án của cô Dương lên Tòa án mà không thông báo cho luật sư của cô biết. Vào đầu tháng 12, luật sư mới biết được tình hình của cô, nhưng đã lỡ mất cơ hội rà soát lại toàn bộ hồ sơ trong giai đoạn chuẩn bị xét xử.”

“Hôm nay là ngày 15 tháng 1 năm 2018, và thời hạn tạm giam của học viên Dương sẽ hết hiệu lực vào ngày 1 tháng 3 năm 2018. Kỳ nghỉ Tết Nguyên đán sẽ rơi toàn bộ vào tháng 2.”

“Thứ Sáu tuần trước, Tòa án địa phương đã không cho phép luật sư của cô được xem xét hồ sơ vụ án với lý do “rà soát nội bộ”. Vì vậy, thời gian để vị luật sư này chuẩn bị bào chữa cho cô đã bị rút ngắn một cách nghiêm trọng và có thể gây bất lợi cho học viên Dương cũng như gia đình của cô, và khiến cho lợi ích hợp pháp của cô Dương bị xâm phạm.”

Vào ngày 16 tháng 1 năm 2018, đơn khiếu nại của gia đình cô đã nhận được phản hồi trực tuyến từ Ủy ban Kiểm tra Kỷ luật Trung ương và Ủy ban Kiểm sát cấp quận như sau:

Xin chào: Câu hỏi của bạn liên quan tới vấn đề pháp lý, vì vậy, vui lòng phản ánh sự việc này trực tiếp lên Đại hội Nhân dân Toàn quốc hoặc cơ quan cấp cao hơn.

Vào ngày 25 tháng 1 năm 2018, gia đình cô Dương đã nộp đơn khiếu nại trực tuyến tại website jubao.court.gov.cn/910, một trang web chuyên được dùng để khiếu nại lên Trung tâm Báo cáo Vi phạm Kỉ luật thuộc Tòa án Nhân dân tối cao Số 1 Thượng Hải.

Vào ngày 29 tháng 1 năm 2018, họ nhận được phản hồi từ Tòa án Nhân dân Tối cao Số 1 Thượng Hải như sau: “Theo quy định, chúng tôi đã chuyển đơn khiếu nại của bạn tới Phòng Thanh tra Kỷ luật Tòa án cấp dưới để xử lý. Nếu bạn có thêm bất kỳ yêu cầu hoặc câu hỏi nào, vui lòng liên hệ trực tiếp với họ.”

Chiều ngày 8 tháng 2 năm 2018, Chu Vĩ Mẫn, thẩm phán phụ trách vụ án của cô Dương, đã gọi điện cho gia đình cô nói rằng: “Có người đã thông báo cho tôi. Giờ đây các ông bà đang hối thúc chúng tôi giải quyết vụ án của cô Dương.”

Gia đình cô Dương đã hỏi ông ta khi nào họ sẽ thả cô ra. Thái độ của ông ta cũng giống với thái độ của cảnh sát từ Bộ phận An ninh Nội địa: “Bà có biết con gái bà đã làm gì và phạm tội gì không?”

Gia đình cô trả lời: “Tất cả chúng tôi đều là những người dân bình thường. Chúng tôi không thù hận các ông.”

Chu ngắt lời và nói rằng ông ta rất bận: “Chúng tôi sẽ mở một phiên tòa xét xử cô Dương và sẽ thông báo cho luật sư của cô ấy biết để xem xét trước hồ sơ vụ án. Chúng tôi sẽ thực hiện theo đúng quy định pháp luật.” Sau đó, ông ta gác máy.

Thẩm phán chưa từng liên lạc với luật sư của học viên Dương

Lãnh đạo đơn vị công tác của học viên Dương thường xuyên liên lạc với cảnh sát Dương Ba và gia đình cô. Trước kỳ nghỉ Tết Nguyên đán, lãnh đạo của cô đã nhận được tin tức từ cảnh sát Dương Ba nói rằng cô Dương đã bị đưa ra xét xử sớm hơn dự định.

Gia đình cô đã rất ngạc nhiên khi biết tin này. Họ nghi ngờ rằng có thể Tòa án quận Trường Trữ đã tổ chức một phiên tòa xét xử bí mật.

Ngày 28 tháng 2, gia đình cô đã tới Đồn Cảnh sát Bắc Tân Kinh để gặp cảnh sát Dương Ba. Ông này đã hành xử rất thô lỗ và hỏi vì sao họ lại đến gặp ông ta.

Gia đình cô nói rằng họ muốn trao đổi với ông ta về tình trạng vụ án của cô và hỏi về những gì mà ông ta đã trả lời Phòng Quản lý nhân sự tại đơn vị công tác của cô Dương. Cảnh sát Dương Ba đã hét lớn và lặp lại hai lần rằng, ông ta không có nghĩa vụ phải thông báo cho bất kỳ ai.

Gia đình cô lại hỏi lần nữa: “Nhưng ông đã nói chuyện với lãnh đạo đơn vị công tác của cô Dương qua điện thoại.”

Cảnh sát Dương Ba lại hét lớn: “Có người từ Phòng An ninh Nội địa nói với tôi rằng cô ấy đã bị đưa ra xét xử sớm hơn dự định. Nếu các người có bất kỳ câu hỏi nào, hãy đi hỏi Phòng An ninh Nội địa quận Trường Trữ!” Sau đó, ông ta đã bỏ đi.

Ngày 2 tháng 3 năm 2018 là ngày hết hạn giam giữ học viên Dương, luật sư và gia đình cô đã đến Tòa án quận Trường Trữ để đề nghị xem xét hồ sơ vụ án của cô; đồng thời đề nghị tòa án lập tức trả tự do cho cô. Nhưng các nhân viên tòa án trả lời rằng, thẩm phán không có mặt ở đó.

Nhận được sự ủng hộ từ gia đình và đơn vị công tác

Cô Dương Kiến Hoa bắt đầu tu luyện Pháp Luân Công từ khi còn nhỏ. Cô đã áp dụng những nguyên tắc Chân – Thiện – Nhẫn của Pháp Luân Công vào mọi khía cạnh trong cuộc sống của mình. Cô rất thật thà, tốt bụng, chân thành và đáng tin cậy.

Tại nơi làm việc, cô làm việc rất chăm chỉ và được cơ quan cũng như đồng nghiệp đánh giá cao. Lãnh đạo của cô ở cả hai phòng Nhân sự và Pháp lý đều bày tỏ mong muốn cô Dương sớm trở lại làm việc.

Vào cuối tháng 12 năm 2017, cô Lưu, một nhân viên thuộc phòng Nhân sự, đã gọi điện thoại cho mẹ học viên Dương và nói rằng, họ đã trả tiền thưởng cuối năm vào tài khoản của cô Dương cho thời gian cô còn làm việc ở công ty trong khoảng nửa năm 2017.

Lãnh đạo cơ quan của học viên Dương rất quan tâm đến cô. Thỉnh thoảng, ông lại gọi điện thoại cho Dương Ba (# 024731), cảnh sát thuộc Đồn Cảnh sát Bắc Tân Kinh, người quản lý vụ án của cô Dương, để hỏi thăm về tình trạng vụ kiện của cô.

Trong xã hội ngày nay, rất ít phụ nữ trẻ có thể sống hòa thuận với mẹ chồng của mình, nhưng mẹ chồng của học viên Dương nói rằng, cô còn gần gũi hơn cả con gái bà.

Bà ngoại 95 tuổi của cô hàng ngày đều hỏi gia đình: “Khi nào Kiến Hoa trở về nhà?” Vào mỗi bữa ăn bà đều hỏi: “Kiến Hoa, cháu đã ăn cơm chưa? Họ có cho cháu ăn gì không?” Từ sáng đến tối bà liên tục lẩm bẩm: “Thật bất công, Dương Kiến Hoa vô tội!”

Danh sách các quan chức tham gia vào việc bức hại cô Dương Kiến Hoa:

Đồn Cảnh sát Bắc Tân Kinh: Tel: +86-21-23030442

Số điện thoại liên hệ: +86-15601991095

Vương Thuận Hạo, Trưởng Đồn cảnh sát: +86-21-23030410

Thái Duệ Quân, Cảnh sát viên # 025823

Dương Ba, Cảnh sát viên, phụ trách vụ án của bà Dương # 024731

Phòng Cảnh sát quận Trường Trữ, Thượng Hải

Số điện thoại liên hệ: +86-21-62906290, +86-021-23039000

Chúc Tân Quân, Trưởng phòng

Trương Hỷ Anh, Phó phòng

Phòng An ninh Nội địa quận Trường Trữ, Thượng Hải

Số điện thoại liên hệ: +86- 21-23039381, +86- 21-23039443

Trương Huy, Trưởng phòng: +86-21-23039440, +86-21-23039411

Viện Kiểm sát quận Trường Trữ, Thượng Hải

Số điện thoại liên hệ: +86-21-62081100, +86-21-62521100

Sử Hiểu Tuấn: công tố viên, phụ trách vụ án của học viên Dương

Tòa án quận Trường Trữ, Thượng Hải

Số điện thoại liên hệ: +86-21-52574999

Chu Vĩ Mẫn, thẩm phán, phụ trách vụ án của học viên Dương: +86-2152574999-18180/18510

Viên Dã, thư ký +86-21-52574999, số máy lẻ: 18450

Bài viết liên quan:

https://vn.minghui.org/news/80790-tong-cuc-bao-chi-xuat-ban-trung-quoc-bai-bo-lenh-cam-xuat-ban-sach-phap-luan-cong.html


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2018/3/5/362521.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2018/3/16/169065.html

Đăng ngày 24-3-2018; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share