Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại hải ngoại
[MINH HUỆ 28-9-2017] Dù tôi đã tu luyện Pháp Luân Đại Pháp từ năm 1996 nhưng đến Pháp hội New York năm 2007 tôi mới có đặc ân được gặp Sư phụ Lý Hồng Chí. Đó là lúc tôi hứa với Sư phụ rằng tôi sẽ học thuộc Pháp.
Tuy nhiên khi mới bắt đầu học thuộc sách Chuyển Pháp Luân, tôi không thể nhớ nổi đoạn đầu tiên của bài giảng thứ nhất. Tôi phải mất đến vài giờ đồng hồ để học thuộc một đoạn. Do dành thời gian để học thuộc Pháp nên tôi không có thời gian để đọc cuốn sách từ đầu đến cuối. Tôi đã thất bại và hối hận vì đã hứa.
Cuối năm 2010, tôi đã gặp khảo nghiệm nghiệp bệnh. Vào nửa đêm, một trong hai chân của tôi sưng lên khiến tôi không tài nào đi hay đứng được. Tôi hướng nội và thấy việc học Pháp của mình đã trở thành một thói quen và tôi thường không tập trung vào những gì mình đang đọc. Ngoài ra tôi cũng không giữ lời hứa học thuộc Pháp của mình. Vì vậy đứng trước ảnh Sư phụ, tôi đã suy nghĩ về những thiếu sót của mình và hứa sẽ khắc phục mọi thứ và học thuộc Pháp cho dù có khó khăn thế nào đi nữa.
Ngay khi xuất hiện những ý nghĩ này, tôi liền nghe được một giọng nói: “Hãy học từng câu từng câu một.” Tại sao trước đây tôi lại không nghĩ ra nhỉ? Đầu tiên tôi có thể học thuộc từng câu riêng lẻ sau đó nối lại và đọc hết cả đoạn. Phương pháp này lập tức giúp tôi học thuộc Pháp dễ dàng.
Trong vòng 18 tháng, tôi đã có thể học thuộc toàn bộ cuốn Chuyển Pháp Luân. Mặc dù tôi không học thuộc cả đoạn nào cụ thể cả mà chỉ học thuộc từng câu riêng lẻ.
Quá trình học thuộc Pháp đã giúp tôi loại bỏ rất nhiều nghiệp lực, vật chất bại hoại, và các thứ đã can nhiễu tâm nguyện học thuộc Pháp của bản thân. Kết quả là chủ ý thức của tôi được tăng cường. Tôi lập tức bắt đầu học thuộc cuốn sách lần thứ hai. Lần này tôi cảm thấy tự tin hơn và có mong muốn mạnh mẽ hơn để thực hiện, nên việc học thuộc trở nên dễ hơn rất nhiều.
Tôi đã đi qua một đoạn đường dài, từ việc cưỡng ép học thuộc Pháp cho đến cảm giác thích học. Từ đó trở đi, học thuộc lòng là cách tôi học Pháp.
Trong lần thứ ba, tôi cùng vợ tôi học thuộc cuốn Chuyển Pháp Luân. Điều tốt là chúng tôi có thể giúp đỡ nhau nếu như một trong hai người gặp trở ngại. Thực tế đã chứng minh đây là cách giúp chúng tôi học thuộc Pháp nhanh và tốt hơn. Chúng tôi cũng có thể cùng nhau chia sẻ kinh nghiệm học. Sau lần thứ ba, tôi không còn cảm thấy chút khó khăn nào trong việc học thuộc Pháp nữa.
Ngộ được những Pháp lý mới
Điều tuyệt diệu mà tôi cảm nhận được là khi học thuộc Pháp tôi được khai mở những thể ngộ mới đối với các Pháp lý tại các tầng khác nhau, bản thân đó cũng là một quá trình tu luyện. Khi minh bạch các Pháp lý hơn, tôi thấy được những thiếu sót của mình trong tu luyện, việc này khiến tôi phải hướng nội. Không chỉ có hướng nội, mà tôi còn nhìn sâu hơn tới khi tìm ra được gốc rễ của vấn đề hay chấp trước nào đó. Nó đã trở thành bản năng thứ hai đối với tôi.
Khi tôi không thể tập trung vào việc đang làm, hoặc khi nó trì trệ và tôi không thể khai ngộ được các Pháp lý, tôi sẽ dừng lại và hướng nội. Khi tiếp tục hướng nội, tôi sẽ tập trung hơn, và việc này giúp tôi có thể tiếp tục học thuộc.
Một điều nữa được rút ra là khi học thuộc Pháp, tôi liên tục hướng nội và đồng hoá với Đại Pháp. Quá trình này giúp loại bỏ nghiệp lực và các vật chất xấu trong thân thể tôi. Tôi đã vứt bỏ được rất nhiều nhân tâm và tâm trí tôi đã tẩy tịnh. Không những không sợ hãi học thuộc Pháp nữa, mà giờ đây tôi đã cảm thấy thích thú với việc học.
Hướng nội
Một lần nọ, vào cuối buổi học Pháp nhóm tại địa phương, vài học viên chỉ ra rằng môi trường của chúng tôi khá tiêu cực. Tôi đã đề nghị tất cả chúng tôi hướng nội. Người điều phối đề nghị tôi hãy chủ trì việc đó trong buổi gặp mặt kế tiếp. Tôi vui vẻ đồng ý vì tôi tin rằng việc đó sẽ tốt cho mọi người và cũng là cơ hội để tôi đề cao.
Buổi gặp mặt tiếp theo, tôi đã nói về cách tôi tìm ra tâm oán giận, tâm sợ hãi của mình, cũng như thói quen nói về những thiếu sót của người khác sau lưng họ. Tôi không ngừng nói cho đến khi buổi gặp mặt kết thúc; vì thế người điều phối viên nói tôi có thể tiếp tục vào buổi gặp sau. Mặc dù nghĩ rằng mình đã tìm ra được tất cả những chấp trước của bản thân, nhưng tôi cũng muốn nhân cơ hội này hướng nội sâu hơn một chút.
Khi tôi không chắc chắn về cách để có thể hướng nội sâu hơn, lời của Sư phụ bỗng xuất hiện trong tâm trí tôi:
“Vấn đề này đã nghiêm trọng phi thường, họ làm thế nào đưa những gì mà họ thấy ở đối phương, xoay trở lại nhìn bản thân họ vậy là tốt rồi.” (Đối thoại với thời gian, Tinh Tấn Yếu Chỉ)
Ngay lập tức, tôi biết được mình phải làm gì. Tôi dành 5 phút liệt kê ra hết thảy 24 điều xấu tôi nhìn thấy ở các bạn đồng tu, và tôi kiểm tra những điều này trên chính bản thân mình – tôi nhận thấy mình có đủ tất cả những thiếu sót đó. Cuối cùng, tôi tiến thêm một bước nữa khi hướng nội. Tôi tìm thấy gốc rễ của tất cả chấp trước của tôi đều bắt nguồn từ cái tôi và sự ích kỷ.
Tâm thanh tịnh và không truy cầu
Khi học thuộc cuốn sách lần thứ tư, tôi học trực tuyến cùng một học viên khác. Đầu tiên, tôi không thể giữ cho mình mở mắt và tôi cũng thấy khó khăn để có thể ngồi yên. Sau đó tôi nhận ra mình không bị buồn ngủ nếu như giữ cho tâm được tĩnh. Để có tâm thanh tịnh, tôi cần hiểu Pháp và chiểu theo đó mà đo lường bản thân. Một lần, không ai trong chúng tôi có thể tiếp tục học thuộc Chuyển Pháp Luân. Chúng tôi gần như đã muốn tìm một lý do để dừng lại, nhưng thay vào đó chúng tôi quyết định hướng nội. Càng hướng nội, chúng tôi càng nhìn được sâu. Rất nhanh, chúng tôi không còn cảm thấy buồn ngủ.
Tôi cảm thấy uy lực của việc học thuộc Pháp và hướng nội. Một hôm sau khi phát chính niệm và học thuộc các Pháp lý, tôi nhìn thấy một bánh xe màu hồng bay ra khỏi thân thể và rơi vào tay của một sinh mệnh cựu thế lực ở tầng cao hơn, sinh mệnh đó đang đứng trên một ngọn núi bị bụi che phủ. Sinh mệnh đó nói với tôi: “Giờ thì ta không còn thủ đoạn nào nữa, ngươi có thể vừa học thuộc Pháp và vừa hướng nội.”
Mục đích của việc học thuộc Pháp không chỉ là để ghi nhớ mà còn để đồng hoá với Pháp. Học Pháp bằng tâm thanh tịnh và không có truy cầu là cách tốt nhất để thành công. Đôi lúc, tôi muốn đẩy nhanh quá trình và đó là lúc nó trở thành một thói quen khiến tôi cảm thấy bồn chồn. Mặc dù tôi có thể đọc qua rất nhiều đoạn, nhưng không có Pháp lý nào triển hiện.
Nhờ học thuộc Pháp, hướng nội trở thành việc hoàn toàn tự nhiên, chủ ý thức và chính niệm của tôi cũng trở nên rất mạnh mẽ. Giờ tôi tập trung hơn và tâm trí thanh tỉnh hơn.
Tôi là một nhân viên kỹ thuật máy tính. Trong quá khứ, tôi sẽ đọc Pháp và cố gắng giải quyết các vấn đề máy tính. Bây giờ thì không như vậy nữa, giờ tôi chỉ chuyên tâm làm từng việc một lúc.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2017/9/28/354279.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2017/10/13/166045.html
Đăng ngày 22-11-2017; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.