Bài viết của một học viên Pháp Luân Công tại Thanh Đảo, Trung Quốc

[MINH HUỆ 27-9-2017]

Thời gian thấm thoắt trôi qua, mới đó mà đã 19 năm kể từ khi tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Quay đầu nhìn lại, tôi thấy rất may mắn đã trở thành một học viên Pháp Luân Đại Pháp nơi trần gian này vốn đầy rẫy dối trá và vô đạo đức. Tôi không thể tưởng tượng mình sẽ trở nên như thế nào nếu không trở thành đệ tử Đại Pháp.

Khi còn nhỏ, tôi rất thích nghe chuyện cổ tích vì chúng kể về thần tiên. Một ngày vào năm 1998, khi tôi mới vừa tròn 20 tuổi, tôi thấy một người phụ nữ lớn tuổi đang hướng dẫn bài tĩnh công tọa thiền cho một bạn đồng nghiệp, tôi ngay lập tức chú ý đến bài tập này. Khi tôi thử làm theo, thì dễ dàng ngồi được song bàn một thời gian khá dài. Bà ấy nói rằng tôi có căn cơ tốt và được Thần Phật bảo hộ. Sau đó tôi mượn bà ấy một quyển Chuyển Pháp Luân về đọc.

Tôi rất xúc động trước những đạo lý được giảng trong quyển sách. Tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp không chút do dự.

Rất nhiều điều siêu thường đã xảy ra trong suốt 19 năm qua xuyên suốt những thăng trầm của cuộc đời tôi. Tôi rất biết ơn Đại Pháp đã biến tôi từ một người nhút nhát tự ti trở thành một người hạnh phúc, tươi vui và cởi mở. Tôi có thể bảo trì tâm thái thiện lương và chính niệm kể cả khi phải đứng trước những thử thách hay cám dỗ trong cuộc đời. Kết quả là tôi được kính trọng, có một gia đình hạnh phúc và sức khỏe tốt.

Duy trì sự chính trực

Tôi là một sinh viên giỏi và cũng là một trong số những người đầu tiên tại sở làm gia nhập Đảng Cộng sản Trung Quốc (hiện nay tôi đã thoái). Khi vào đảng, tôi đã chứng kiến sự thối nát của nó, trong đảng viên rất nhiều kẻ dối trá. Tôi quyết tâm rời xa khỏi họ và đặt ra một nguyên tắc: nhất định sẽ không cưới bất kỳ ai đã từng là viên chức chính quyền.

Cùng làm việc trong hệ thống tư pháp nên tôi phải tiếp xúc với các đảng viên hàng ngày. Là một nhân viên pháp lý, tôi thường xuyên phải làm việc với đại diện các cấp chính quyền. Vì để đạt được nguyện vọng của mình, họ thường tặng tôi những món quà đắt tiền hay mời tôi đi ăn ở những nhà hàng sang trọng, tuy nhiên tôi đều từ chối. Đây đã là một phần trong cuộc sống xã hội hiện nay ở Trung Quốc. Tiền bạc rất dễ kiếm nếu bạn ở vị trí quyền lực hay giao thiệp rộng với những ai có thể nâng đỡ bạn. Hầu như tất cả viên chức chính quyền đều trở nên giàu có bởi những con đường bất chính này.

Sư phụ dạy chúng ta:

“Trong vũ trụ này có một Lý, đó là: bất thất bất đắc, đắc tựu đắc thất. Những thứ đã nợ thì phải trả, đời này không trả thì đời sau trả, khẳng định là như vậy.” (Giảng Pháp tại Pháp Hội Sydney 1996)

Tôi luôn tự nhắc nhở mình phải tuân theo nguyên lý của Pháp Luân Đại Pháp và không theo đám đông. Tôi cũng đã thuyết phục chồng mình không được nhận quà. Anh ấy làm ở vị trí quan trọng trong một công ty nhà nước. Anh ấy đồng ý với tôi và không hề nhận quà biếu, kể cả ở nơi làm việc.

Ngay cả khi chúng tôi sống một cuộc đời rất bình thường, chúng tôi cũng cảm thấy rất mỹ mãn.

Năm 1999, chế độ Giang Trạch Dân bắt đầu cuộc bức hại đối với Pháp Luân Đại Pháp. Kết quả là đạo đức ở Trung Quốc tuột dốc không phanh. Mọi nơi người ta đàm phán kinh doanh trong spa, quán rượu, nhà tắm công cộng, vũ trường và nhà hàng, những nơi mà đàn ông và đàn bà sẵn sàng giao dịch bằng tình dục để có thể đạt được mục đích kinh doanh.

Trong công việc tôi hay gặp những người đàn ông tán tỉnh hay tìm cách gạ gẫm mình. Họ có thể là quan chức hay doanh nhân. Tôi luôn cho họ biết rằng hành vi của họ là không thể chấp nhận được, kể cả khi họ dùng lợi ích cá nhân để ép buộc hay dụ dỗ tôi.

Khi tôi mới đến thành phố này, người quản lý đã cố gạ gẫm tôi. Anh ta đe dọa nếu tôi không tuân theo, tôi sẽ mất việc. Tôi nói với anh ta tôi thà mất việc chứ không thể lừa dối chồng mình được. Tôi cũng nói cho anh ta biết là tôi có thể sống ở thành phố này mà không cần cái công việc đó. Sau đó tôi bỏ đi.

Tôi tin rằng chính nghĩa sẽ luôn đứng vững. Sau một khoảng thời gian, anh ta xin lỗi tôi và muốn giúp đỡ nếu tôi gặp khó khăn. Anh ta cũng nói là rất khâm phục tôi.

Cứ thế, tôi chú ý đến lời nói và tác phong của mình. Tôi cư xử tự nhiên khi giao tiếp với đàn ông và không nhận bất cứ quà gì từ họ. Tôi cũng nói cho người ta biết khi những hành vi của họ là vô đạo đức.

Nhiều người bạn của tôi rất nể phục tôi vì điều này. Chẳng hạn, có một người bạn khác giới gọi điện thoại cho tôi và nhờ tôi giúp nói dối với vợ anh ấy. Anh ấy nói rằng vợ anh ấy tin tưởng tôi và cô ấy sẽ không lo lắng nếu anh ấy đi ăn tối với một người như tôi. Tôi từ chối giúp đỡ. Anh ấy không những không giận tôi về việc ấy mà trái lại càng tin tưởng tôi hơn.

Tôi cũng luôn từ chối uống bia rượu và đã chứng minh cho rất nhiều người rằng chúng ta không cần phải uống bia rượu mới có thể hoàn thành công việc hay giao thiệp.

Lợi ích của một học viên Đại Pháp

Sư phụ giảng:

“Người tương lai sẽ biết được trân quý đến mức nào, chư vị cho họ bao nhiêu tiền, cho họ bao nhiêu thứ tốt đi nữa, cũng không bằng cho họ Pháp này.” (Giảng Pháp tại một buổi gặp mặt ở New York [1997])

Tôi thấy buồn cho những ai luôn đấu tranh vì danh và lợi. Vào cuối đời khi mà nghiệp bệnh bủa vây họ rồi họ sẽ ra đi với hai bàn tay trắng. Tôi mong ước người ta có thể đọc Chuyển Pháp Luân và hiểu ra được ý nghĩa của đời người. Tôi luôn mong muốn giới thiệu Đại Pháp cho bạn bè và nói với họ rằng không gì có thể tuyệt vời hơn là biết và tu luyện Pháp Luân Đại Pháp.

Tôi dùng nhiều thời gian và nỗ lực để nói chuyện với mọi người tôi biết về Pháp Luân Đại Pháp, kể cả những ai vô tình đi ngang qua. Tôi nói với họ có thể thụ ích ra sao khi chiểu theo Pháp lý Chân-Thiện-Nhẫn của Đại Pháp. Lẽ dĩ nhiên là tôi không có thời gian để kiếm thật nhiều tiền. Nhưng tôi rất vui khi họ biết được sự thật và trở nên yêu đời hơn. Bạn tôi thường hay nói với tôi: “Thật là tuyệt khi ở bên bạn, một đệ tử Đại Pháp!”

Sau nhiều năm tu luyện tôi đã trở thành một người trầm tĩnh và không điều gì có thể khiến tôi động tâm.

Tôi không tranh với ai bất kể điều gì. Tôi không muốn những gì không phải của mình. Quan trọng nhất là tôi nhớ lời dạy của Sư phụ luôn phải nghĩ cho người khác trước. Ví dụ, ở Trung Quốc, người ta hay có tâm tật đố rất mạnh mẽ, nhưng tôi luôn ước những điều tốt đẹp nhất sẽ đến với người khác.

Tôi không lừa ai cũng như dối ai, và luôn cố gắng dùng tâm rộng mở đối đãi với người khác. Nhờ đó tôi có một gia đình hạnh phúc và nhiều người tin tưởng. Ai cũng lấy làm ngạc nhiên về năng lượng mạnh mẽ của tôi.

Cuộc đời của tôi mỹ mãn và tôi biết rõ mục đích sống của đời mình, tuân theo nguyên lý của Đại Pháp, tận dụng mọi cơ hội để giảng chân tướng về Đại Pháp, giúp những ai gặp khổ nạn trong cuộc sống có thể tìm thấy câu trả lời và lấy lại niềm hy vọng.

Xin cảm ơn Sư phụ và Đại Pháp vì đã cho con một cuộc sống hạnh phúc và khỏe mạnh đến như vậy!


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2017/8/7/修炼法轮大法-我变得幸福、豁达-352148.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2017/9/27/165560.html

Đăng ngày 30-10-2017; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share