Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại tỉnh Hắc Long Giang, Trung Quốc

[MINH HUỆ 20-8-2017] Tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp từ cuối tháng 9 năm 1996. Nhìn lại con đường tu luyện trong hơn 20 năm qua, tôi đã được đắm chìm trong Phật ân hạo đãng của Pháp Luân Đại Pháp, dùng tiêu chuẩn Chân – Thiện – Nhẫn để đo lường và tẩy tịnh bản thân, cả tâm lẫn thân tôi đều đã trải qua những biến đổi to lớn. Từ đó trở đi, cuộc sống ảm đạm trước đó của tôi đã trở nên tràn đầy ánh sáng và hy vọng. Tất cả những thay đổi này là kết quả của việc tu luyện Đại Pháp.

Cuộc sống khó khăn

Từ khi còn nhỏ, cơ thể của tôi đã rất yếu nhược và nhiều bệnh tật. Nếu không được bố truyền máu, có lẽ tôi đã không sống qua được sinh nhật đầu tiên.

Năm 1981, tôi tốt nghiệp trung học, nhưng không thi đậu đại học. Sau đó một năm, tôi trúng tuyển vào làm việc tại một ngân hàng địa phương. Vì tâm lý tự ti, khiến tôi rất sợ bị mất thể diện, do đó tôi đã làm việc với tinh thần trách nhiệm rất lớn. Kết quả là chưa đến một năm tôi đã được thăng chức lên làm quản lý cấp phó. Tôi đã đạt được một số thành tích khi tham gia cuộc thi tài chính cấp quốc gia, và cũng có chút danh tiếng trong ngành tài chính.

Tuy nhiên, do sức khoẻ quá yếu, tôi đã phải nghỉ việc. Ở tuổi 30, tôi đã mắc rất nhiều bệnh thường chỉ gặp ở những người cao tuổi.

Tôi đã điều trị tại nhiều bệnh viện lớn cấp tỉnh nhưng không có tác dụng. Tôi cũng đã tìm đến thầy cúng, kết quả là bệnh vẫn không khỏi mà lại bị mắc phụ thể.

Vì tôi không thể làm bất cứ việc nhà nào, nên chồng tôi phải làm thay. Anh ấy vừa phải đi làm, vừa phải chăm sóc hai mẹ con tôi. Nhìn thấy chồng phải làm việc vất vả, tôi thương cảm vô cùng. Tôi đã nghĩ rằng, nếu tôi bị liệt giường thì tôi sẽ tự tử để giảm bớt gánh nặng cho chồng và gia đình. Nhưng nghĩ tới đứa con gái còn thơ dại, tôi đã không đành lòng mà làm như thế.

Đắc Pháp Luân Đại Pháp

Trong lúc tôi đang tuyệt vọng, một người hàng xóm cũ đã tới thăm tôi. Nhìn thấy tình cảnh đau khổ của tôi, cô ấy đã giới thiệu Pháp Luân Đại Pháp cho tôi và lợi ích sức khoẻ của môn tu luyện này.

Hai ngày sau đó, cô ấy mang cho tôi bản sao cuốn Chuyển Pháp Luân, cuốn sách chính của Đại Pháp. Tôi bắt đầu đọc và đã khóc không ngừng. Tôi đã tìm thấy đáp án cho rất nhiều câu hỏi về cuộc đời mà trước đây tôi không thể giải thích. Tôi đã minh bạch được Pháp lý về quan hệ nhân quả cũng như nghiệp lực luân báo trong đời đời kiếp kiếp luân hồi chuyển sinh.

Vào ngày thứ ba sau khi bắt đầu đọc Chuyển Pháp Luân, tôi cảm thấy toàn bộ thân thể được tịnh hoá từ đầu đến chân. Tôi chạy tới trước gương và nhìn thấy một con người hoàn toàn khác. Da mặt của tôi trước kia tối sạm tựa như quả cà tím, giờ đây trông giống như da của trẻ sơ sinh. Từ đó trở đi, thân thể tôi nhẹ nhàng vô bệnh, dường như tôi đã biến thành một người hoàn toàn khác. Tôi thu dọn tất cả các loại thuốc men và quăng bỏ chúng đi. Tôi cũng quay trở lại làm công việc cũ.

Tuân theo các nguyên lý của Đại Pháp

Cùng với việc kiên trì học Pháp và luyện công, tôi đã nghiêm khắc chiểu theo các nguyên lý Chân – Thiện – Nhẫn của Đại Pháp để yêu cầu bản thân.

Vào các dịp lễ tết, nhiều kế toán ở các công ty khác đã cố gắng tặng quà cho tôi để đổi lấy sự ưu đãi. Tuy nhiên, tôi đều từ chối, thay vào đó tôi đã nói với họ về Đại Pháp.

Các đồng nghiệp đều kinh ngạc trước sự thay đổi to lớn về sức khoẻ của tôi. Họ nói: “Bạn luyện môn gì vậy? Có thể cho tôi mượn sách được không?” Dần dần, phần lớn đồng nghiệp của tôi đều đã đọc sách Chuyển Pháp Luân, từ giám đốc ngân hàng, chủ tịch công đoàn cho đến các nhân viên bình thường đều đã đọc; một số người đã bước vào tu luyện Đại Pháp.

Gia đình cũng ngạc nhiên trước sự thay đổi của tôi. Bố tôi đã khuyên chị tôi tu luyện Đại Pháp. Các bạn học cũ và người quen của tôi đều nói rằng: “Tu luyện Đại Pháp khiến bạn trông trẻ ra và xinh đẹp hơn.”

Bị bức hại đến gần chết

Năm 1999, Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) đã khởi xướng cuộc đàn áp Pháp Luân Đại Pháp. Bởi tôi đã được thụ ích rất nhiều từ tu luyện Đại Pháp, tôi muốn dùng những trải nghiệm cá nhân của mình để nói cho mọi người về Đại Pháp, và phơi bày những tuyên truyền giả dối của chính phủ. Tôi đã đến chính quyền tỉnh và tới Quảng trường Thiên An Môn ở Bắc Kinh để chứng thực Pháp. Tôi cũng phát các tài liệu giảng chân tướng về Pháp Luân Công cho mọi người ở địa phương của tôi. Vì làm những việc này, tôi đã bị bắt giam 7 lần, bị nằm trong danh sách truy nã 2 năm, và bị mất việc.

Một ngày, nhóm học viên gồm 8 người chúng tôi đi phát tài liệu giảng chân tướng ở một ngôi làng. Chúng tôi bị bắt và bị giam giữ. Tôi tuyệt thực để phản đối việc bắt giữ bất hợp pháp và đã bị bức thực vô cùng dã man.

Hai tù nhân nam ấn tôi xuống ghế và bẻ tay tôi ra sau lưng. Họ túm tóc tôi và ấn một ống nhựa qua mũi, thực quản và vào đến dạ dày. Sau đó, họ bức thực tôi bằng cháo ngô trộn với muối. Sau lần đó, tôi bị nôn ra máu trong mấy ngày liền. Đến ngày tuyệt thực thứ 8, tôi được đưa vào bệnh viện cấp cứu. Ngày hôm sau, tôi bị hôn mê. Bệnh viện chẩn đoán tôi bị nhiễm trùng đường tiểu cấp tính giai đoạn đầu.

Trong thời gian tôi bị bắt giam, Trưởng phòng Chính trị và An ninh nơi tôi làm việc và cảnh sát địa phương đã tới thăm tôi. Vị trưởng phòng nói: “Làm sao một người khoẻ mạnh lại có thể bị bức hại đến độ khủng khiếp thế này? Cô ấy từng là đồng nghiệp của tôi, một người tốt bụng và trung thực. Cô ấy đã bị tra tấn đến gần chết chỉ trong vòng vài ngày.” Ông ấy quay về và bảo các đồng nghiệp khác tới thăm tôi lần cuối.

Một vài đồng nghiệp tới trại tạm giam và mang cho tôi quần áo ấm, đồ lót, và thức ăn. Nhìn thấy tôi biến dạng và bị cùm xích, tất cả đều bật khóc. Khi chồng tôi tới bệnh viện, anh ấy không còn nhận ra tôi. Lúc đó, tôi đã lấy lại ý thức nhưng không thể nói chuyện. Gia đình tôi đã bắt đầu chuẩn bị hậu sự cho tôi.

Những học viên khác bị bắt cùng tôi bị đưa đến trại lao động cưỡng bức. Tôi được thả ra sau 79 ngày giam giữ. Vì tôi có thể luyện công và học Pháp, sức khỏe của tôi đã hồi phục rất nhanh chóng.

Khi tôi quay trở lại làm việc một tuần sau đó, các đồng nghiệp đã đứng dậy chào đón tôi. Một số người nói: “Pháp Luân Đại Pháp thật quá thần kỳ. Việc cô có thể sống sót chính là minh chứng cho sự siêu thường của Đại Pháp. Bất kể trên TV có nói gì, chúng tôi đã tận mắt thấy rằng Pháp Luân Đại Pháp là tốt.” Khi một số người được thăng chức lên chi nhánh ngân hàng cấp cao hơn ở nơi khác, họ đã xin tôi bản sao cuốn Chuyển Pháp Luân.

Trở thành người khoẻ mạnh và chính trực

Tại buổi tựu trường, các bạn học cũ rất tò mò muốn gặp tôi, bởi họ đều biết tôi đã bị bức hại vì tu luyện Đại Pháp. Khi nhìn thấy diện mạo và tinh thần của tôi, họ đều chấn động và cảm thấy không thể tin nổi. Họ nói, so với tất cả các bạn cùng học, một người đã từng ngồi tù nhiều lần như bạn lại trẻ trung hơn, sắc mặt hồng hào, da dẻ mềm mại không có nếp nhăn, tinh thần lại rất lạc quan. Tâm thái bạn tốt như vậy, xem ra bạn tu luyện Pháp Luân Công nhất định là tốt.

Tôi nói: “Tất cả những gì các bạn thấy là bởi vì tôi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Chính các nguyên lý Chân – Thiện – Nhẫn của Đại Pháp đã tẩy tịnh thân tâm của tôi, khiến tôi trở thành một người khoẻ mạnh và chính trực.”

Do tính chất công việc của tôi đòi hỏi phải tiếp xúc với công chúng, nên rất nhiều người biết tôi tu luyện Đại Pháp, và tôi đã trở thành người nổi danh trong thị trấn – một người bị bức hại do tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Tôi giữ thái độ cởi mở và thẳng thắn khi nói với mọi người về đức tin của mình. Ngay cả cảnh sát trưởng ở địa phương cũng thoái đảng sau khi nói chuyện với tôi. Nhiều người từng có định kiến với các học viên do những tuyên truyền dối trá của chính phủ, cũng đã thay đổi quan điểm của họ sau khi nhìn thấy những thay đổi tích cực của tôi trong 20 năm qua.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2017/8/20/352654.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2017/9/11/165372.html

Đăng ngày 21-11-2017; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share