Bài của một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở Trung Quốc

[MINH HUỆ 22-9-2017] Mặc dù bắt đầu tu luyện Đại Pháp từ năm 1997, nhưng tôi đã không gặp khổ nạn lớn nào cho đến tháng 3 năm 2017. Mặc dù chuyện đã qua rồi, nhưng [tôi muốn chia sẻ rằng] tín tâm vào Sư phụ và Pháp là cơ sở đã giúp tôi vượt qua khổ nạn này.

Sau bữa trưa vào ngày 5 tháng 3 năm 2017, tôi cảm thấy ợ nóng, nhưng không để tâm lắm. Tuy nhiên, cơn đau trở nên trầm trọng hơn, kèm theo buồn nôn và nôn. Mặc dù sau một lúc cơn đau chấm dứt, nhưng nó lại trở lại đau liên tục ở tim, gan, bụng, hoặc thắt lưng.

Tôi không hề thấy thèm ăn và không thể ăn gì trong chín ngày tiếp theo. Nếu cố ăn, tôi sẽ nôn ngay, và thậm chí nôn khan. Tôi cũng cảm thấy cơn đau lúc tăng lúc giảm, và thường là kéo dài hàng giờ đồng hồ. Đôi khi tôi ngủ thiếp đi trong khi vẫn đang chịu đựng cơn đau và đầu óc tôi tỉnh táo sau khi tỉnh dậy.

Tôi biết rằng khổ nạn này là một khảo nghiệm, vì vậy tôi phải kiên định và hoàn toàn tín Sư tín Pháp. Khi tỉnh dậy, tôi đã nghe các bài giảng của Sư phụ và đọc Hồng Ngâm, vì vậy tôi có thể giữ vững chính niệm. Tôi cũng luyện công thường xuyên khi có thể. Tôi không sợ chết, nhưng tôi sợ làm ảnh hưởng đến thanh danh của Sư phụ và Đại Pháp.

Khi cảm thấy đau khổ nhất, tôi đã nghĩ đến việc tịch cốc. Nhưng tôi đã từ bỏ ý nghĩ đó một cách nhanh chóng, vì Sư phụ đã giảng rằng tu luyện Đại Pháp không liên quan đến tịch cốc. Vì vậy, chốc chốc tôi lại ăn một ít và cầu xin Sư phụ gia trì, vì thời gian để tôi vượt qua khổ nạn đã không còn.

Ngoài ra, tôi vẫn tiếp tục hướng nội tìm những chấp trước của mình. Qua học Pháp, tôi nghĩ chắc chắn đây không phải là bệnh. Tôi tự nhủ rằng mình là đệ tử của Sư phụ Lý Hồng Chí và một học viên lâu năm. Tôi chỉ chiểu theo an bài của Sư phụ, phủ nhận cựu thế lực cũng như những an bài của chúng. Mặc dù có sơ hở, nhưng tôi sẽ chính lại trong quá trình tu luyện. Cựu thế lực không có quyền khảo nghiệm hay can nhiễu tôi.

Phải mất một thời gian để tôi thuyết phục gia đình về những lý do tôi không đi viện, qua việc giúp họ hiểu rằng đây là một vấn đề trong tu luyện.

Khi cơn đau dữ dội, tôi xin với Sư phụ: “Sư phụ, tại sao con không thể chịu đau được? Con biết mọi an bài của Sư phụ cho con đều trong giới hạn con có thể chịu đựng được. Con đã làm gì sai? Xin Sư phụ điểm hóa cho con. Con sẽ làm tốt hơn.” Vào lúc đó, một nguồn năng lượng từ vùng bụng dưới di chuyển lên đầu tôi. Khi lên đến cổ, nó biến mất và toàn bộ cơ thể tôi không còn đau đớn nữa.

Sau ngày hôm đó, tôi lại nôn mửa, nhưng cơn đau đã nhẹ đi và trong giới hạn có thể chịu đựng được. Tôi biết rằng Sư phụ đã giảm nhẹ khổ nạn cho tôi và thay tôi gánh chịu một số thống khổ. Tôi sẽ phải chịu phần còn lại của mình và vượt qua khảo nghiệm.

Tôi phục hồi sau hai tháng rưỡi. Chồng tôi, một bác sĩ Trung y, đã chứng kiến tôi khỏe mạnh trở lại mà không cần điều trị.

Anh ấy nói với những người thân và bạn bè của tôi: “Bất cứ ai cũng sẽ chết vì suy tạng sau bảy ngày không ăn hoặc uống, nhưng cô ấy vẫn sống sót sau chín ngày. Cô ấy đã làm được nhờ tin tưởng vào Sư phụ Lý Hồng Chí, vào Đại Pháp, vào việc học Pháp và luyện công. Thật là kỳ diệu!”


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2017/9/22/354030.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2017/10/23/166151.html

Đăng ngày 4-11-2017; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share