Bài viết của một học viên Đại Pháp tỉnh Hà Bắc, Trung Quốc

[MINH HUỆ 13-6-2016] Một ngày chúng tôi lái xe tới một khu vực miền núi, băng qua những con đường gồ ghề. Những người sống ở đó vài tháng mới xuống núi một lần để mua các mặt hàng thiết yếu.

Trong chuyến đi của chúng tôi, chúng tôi đã giảng chân tướng cho mọi người về Pháp Luân Đại Pháp cũng như phát tờ rơi cho họ.

Gần cuối ngày hôm đó chúng tôi được thông báo rằng còn có một ngôi làng rất nhỏ cách đó khoảng một dặm. Vì khu vực này quá hẻo lánh, chúng tôi biết rằng có lẽ sẽ không có cơ hội nào khác để đến đó. Một học viên khác và tôi sau đó đã quyết định đi bộ tới đó để giảng chân tướng cho mọi người về Pháp Luân Đại Pháp và cuộc bức hại khi chúng tôi có cơ hội.

Chỉ có ba hoặc bốn hộ gia đình trong làng. Những người dân ở đó rất tốt và đều thiết tha tìm hiểu về những gì chúng tôi đã nói. Chúng tôi nói với họ mọi về môn tu luyện và tặng cho họ lịch Minh Huệ và tờ rơi. Họ rất cao hứng và cảm ơn chúng tôi vì đã đến ngôi làng xa xôi hẻo lánh của họ để chia sẻ thông tin của mình.

Công an: “Bây giờ tất cả chúng tôi đều biết chân tướng!”

Ba học viên và tôi đã đi đến một vùng nông thôn để giảng chân tướng vào tháng 9 năm 2011. Trong lúc ở đó, chúng tôi đã bị báo công an và khi chúng tôi sắp sửa rời đi, một chiếc xe công an đã dừng lại trước mặt chúng tôi. Tôi nhắc nhở những người khác giữ bình tĩnh. “Đó là một cơ hội tốt để giảng chân tướng cho họ,” tôi nói.

Tôi bắt đầu nhẩm một bài thơ của Sư phụ trong tâm:

“Đại Pháp đồ – Thượng cửu tiêu
Chủ trưởng thiên địa chính nhân đạo”

(“Dự”, Hồng Ngâm II)

Tạm dịch:

“Đại Pháp đồ – Thăng lên trời
Làm chủ trời đất chỉnh đạo người“

(“Dự”, Hồng Ngâm II)

Tôi đã xuất niệm mạnh: “Giờ đây quyền quyết định thuộc về các đệ tử Đại Pháp chứ không phải là người thường. Tất cả các nhân tố can nhiễu trong không gian khác đang ngăn cản chúng sinh thức tỉnh sẽ hoàn toàn bị giải thể.”

Hai công an đã ra khỏi xe và quát chúng tôi. “Lên xe tải ngay!”

Tôi vẫn bình tĩnh. “Không cần phải hét lên với chúng tôi,” tôi nói. “Chúng tôi đến giảng chân tướng cho mọi người về Pháp Luân Đại Pháp. Hãy nhớ: Pháp Luân Đại Pháp hảo. Ngoài ra, xin hãy thoái Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ), các tổ chức liên đới của nó và chấm dứt bức hại các học viên Đại Pháp”.

Tôi đã lên xe và hỏi một trong những cán bộ xem anh đã từng vào Đoàn Thanh niên hay đội thiếu niên tiền phong chưa. “Nếu anh đã vào, xin hãy thoái những tổ chức này, để anh không có liên đới với ĐCSTQ mà có được một tương lai tươi sáng! Và hãy nói cả với các thành viên gia đình của mình nữa.”

Sau khi nghe những lời này, thái độ của công an dịu lại. “Xin đừng làm cho cuộc sống của chúng tôi khó khăn hơn,” anh ta nói. “Chúng tôi chỉ đơn giản là thi hành nhiệm vụ của mình. Hãy đến đồn công an cùng với chúng tôi.” Ngay sau đó một xe công an khác tới. Nghĩ rằng nhiều cán bộ ở đồn công an không biết chân tướng về Pháp Luân Đại Pháp, tôi quyết định đi đến đó.

Tại đồn công an, tất cả các cán bộ xuất hiện. Ba cái túi của các học viên khác đã bị lục soát, và các viên công an tìm thấy rất nhiều tờ rơi. Nhưng khi họ vừa cố gắng lục túi xách của tôi, tôi ngăn họ. “Xin đừng chạm vào túi của tôi. Tôi ở đây để giúp các anh hiểu chân tướng về Pháp Luân Đại Pháp và cuộc bức hại, và tôi sẽ không cho phép anh làm những hành động sai trái với Đại Pháp,” tôi nói.

Một viên công an mỉm cười với tôi. “Hãy để lại tờ rơi cho tôi và tôi sẽ phát cho mọi người.”

Tôi nói: “Nếu anh thực sự muốn giúp, hãy phát những tờ rơi mà anh vừa tìm thấy cho người khác. Tất cả các anh nên mang theo một tờ rơi về nhà cho các thành viên gia đình của mình đọc. Bằng cách này, anh có thể đem chân tướng mà thức tỉnh họ để họ có một tương lai tốt đẹp.”

Tôi giảng chân tướng cho họ về cuộc bức hại và trải nghiệm khỏi tất cả các loại bệnh nhờ tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Sau một giờ giảng chân tướng tôi đã sẵn sàng rời khỏi đồn công an. Đúng lúc đó, một viên công an nói: “Anh không cần phải quay lại đồn công an nữa. Bây giờ tất cả chúng tôi đều đã biết chân tướng.”

Thay đổi từ trong tâm

Vào năm 2010, một học viên và tôi đang treo những biểu ngữ về Pháp Luân Đại Pháp thì có một người phụ nữ xuất hiện và hét lên với chúng tôi. “Các anh đang làm gì thế?” cô ta la lên.

Tôi nói: “Chúng tôi đang đăng tin để thức tỉnh mọi người!” Nhưng cô ta còn hét thêm. “Ngừng dán những thông tin này ngay hoặc tôi sẽ báo các người cho công an!”

Tôi đề nghị cô ấy bình tĩnh và trước hết hãy đọc những tấm biểu ngữ. Đồng thời, tôi đã xuất niệm: “Ngăn cô ta làm những việc sai trái và hãy để cho những suy nghĩ tốt của cô ta kiểm soát cô ta” Chúng tôi sau đó rời đến một khu vực khác của ngôi làng.

Tuy nhiên trong khu vực khác của ngôi làng cô ta lại xuất hiện. Lần này cô ta lại hét lên: “Các anh hãy khẩn trương và rời đi-Tôi đã báo các anh cho công an rồi đấy.”

Tôi trả lời: “Cảm ơn cô. Hãy nhớ rằng Pháp Luân Đại Pháp hảo và Chân-Thiện-Nhẫn hảo! Cô sẽ được phúc báo nếu cô nhẩm những lời này trong tâm của mình.” Chúng tôi rời làng một cách an toàn sau khi cô ấy báo trước cho chúng tôi.

Biểu ngữ của “Pháp Luân Đại Pháp hảo” tỏa sáng trên bầu trời

Một ngày chúng tôi đang treo những biểu ngữ “Pháp Luân Đại Pháp hảo” gần một đồn công an thì có hai thanh niên đi xe máy dừng lại trước mặt chúng tôi. Họ thì thầm với nhau, và sau đó một người xuống xe ra hiệu cho người kia lái xe đi. Chúng tôi chỉ nghĩ rằng anh ta đã rời đi để báo chúng tôi cho công an.

Người học viên hỏi tôi: “Chúng ta có nên rời khỏi đây bây giờ không?” Tôi đã từ chối. “Chúng ta nên tiếp tục,” tôi nói.

Trước mặt người thanh niên trẻ, chúng tôi treo một biểu ngữ mang dòng chữ “Pháp Luân Đại Pháp hảo.” Tôi nghĩ: “Này cậu thanh niên trẻ, hãy để những suy nghĩ tốt của cậu dẫn dắt. Hãy nhớ Pháp Luân Đại Pháp hảo. Đừng ngăn cản chúng tôi.”

Chúng tôi nhanh chóng lái xe máy đi, trong khi người thanh niên trẻ vẫn còn đứng đó mà không nói lời nào.


Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2016/7/13/157797.html

Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2016/6/13/329992.html

Đăng ngày 16-08-2016; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share