[Minh Huệ]

Gữi các chú các cô làm việc tại các cục cộng đồng và cảnh sát địa phương,

Kính thưa các cô chú,

Cháu là học sinh lớp 6 và là một người tu Pháp Luân Đại Pháp13 tuổi. Cháu có một ước mơ trong nhiều năm, đó là có được một môi trường để nói lên sự thật. Hôm nay, vì các cô chú, vì gia đình và vì tượng lai của các con của cô chú, xin hãy cho phép cháu nói với các cô chú một vài lời mà cháu đã giữ trong tâm trong nhiều năm qua.

Khi cháu còn nhỏ, cháu có một gia đình tuyệt vời và hạnh phúc. Cả hai cha mẹ cháu đều yêu cháu vô cùng. Nhưng ngay khi cháu bắt đầu đi học, cha mẹ cháu bắt đầu cải nhau và sau này còn bắt đầu đánh nhau. Mỗi lần như vậy, cháu khóc và kêu họ ngừng, nhưng sự cải nhau xảy ra ngày một. Chuyện gì đã xảy ra? Khi cháu lớn hơn, dần dần cháu được hiểu, đó là vì cha cháu có một người yêu ở bên ngoài. Cháu rất giận và nhất định đứng về phía của mẹ cháu, chỉ trích cha cháu. Thời gian trôi qua, mẹ cháu bị bệnh đau tim, và mất ngũ do vì buồn giận. Những bất hạnh của gia đình cháu làm tâm cháu rất đau. Cháu thường lờ lững không tập trung và bỏ lớp học, khiến cho điểm học của cháu bị tuột xuống nhanh. Hơn nữa, cháu thường nổi nóng với các bạn học. Cuối cùng một ngày kia, cha mẹ cháu quyết dịnh ly dị. Cháu khóc và nói, ‘Con không thể bỏ mẹ, cũng không thể bỏ cha. Nếu cha mẹ ly dị thì con sẽ không sống nữa.’ Vì cháu quyết chí bảo vệ gia đình của cháu khỏi bị chia ly, và vì cha mẹ cháu thật thương cháu, cha mẹ cháu không ly dị nữa, và ngày qua ngày lại cãi vã nhau luôn.

Mùa hè 1998, mẹ cháu may mắn đắc được Pháp Luân Đại Pháp, và mẹ thay đỗi hoàn toàn thành một con người mới. Mẹ tỉnh táo lại và luôn vui vẻ. Mẹ tham gia học Pháp chung và tập Công chung. Ở nhà cũng như ngoài đường, mẹ cháu luôn là người đầu tiên làm những công việc nặng. Tất cả các bệnh hoạn của mẹ cháu đều biến mất hết không biết lúc nào. Điều quan trọng nhất là mẹ không còn tranh đấu với cha cháu nữa. Mẹ không hận ai hết và không than phiền điều gì hết. Mỗi ngày mẹ cháu đều hạnh phúc. Mẹ không còn nổi giận nữa. Nhìn thấy những sự thay đỗi như vậy, cháu nghĩ, ‘Ồ! Pháp luân Công có thể thay đỗi người ta nhanh như vậy. Thật quá ngạc nhiên’.

Dưới ảnh hưởng của mẹ cháu, cháu dần dần hiểu được Pháp Luân Công là do Sư phụ Lý dạy và nó là một hệ thống tu luyện cao cấp của nhà Phật. Nó dựa trên những nguyên lý cao cấp nhất là ‘Chân-Thiên-Nhẫn’. Trong Chuyển Pháp Luân, Sư phụ Lý dùng khoa học hiện đại để giải thích những nguyên lý và phương pháp tu luyện bằng một giọng văn đơn giản. Sau khi đọc quyển sách này, nhiều người kinh nghiệm qua những sự thay đỗi quan trọng cả về thể chất lẫn tinh thần. Họ bắt đầu hiểu được ý nghĩa thật của đời sống của họ. Phần đông trong họ cố hết sức họ để làm một người tốt và sau đó dần dần đạt được một mức đạo đức cao hơn, không chạy theo danh vọng hoặc lợi lộc cá nhân. Họ nghiêm khắc giữ mình theo những nguyên lý của ‘Chân-Thiện-Nhẫn’.

Dần dần cháu cũng bắt đầu tu luyện. Cháu bây giờ không cải nhau với bạn đồng học. Cháu kính trọng thầy giáo của cháu và thương mến nhà trường; cháu cũng nghiêm khắc với chính mình dựa trên tiêu chuẩn của ‘Chân-Thiên-Nhẫn’. Cháu trở thành học sinh đứng đầu lớp, và các bạn học và các thầy giáo của cháu đều thích cháu nhiều hơn. Cha cháu cũng bỏ những tật xấu của ông và ủng hộ hai mẹ con cháu tu luyện Đại Pháp. Chính là Sư phụ và Đại Pháp đã làm cho gia đình của cháu hiệp hòa lại.

Tháng 7, 1999 bổng nhiên cuộc khủng bố Pháp Luân Công bắt đầu. Mẹ cháu và các đồng tu Đại Pháp khác bước ra và đi đến Văn phòng Khiếu Nại tại Bắc kinh và nói với các viên chức về những lợi ích của sự tập luyện Pháp Luân Công. Họ hành động theo quyền tự do tín ngưỡng của họ v à quyền khiếu nại, điều đó được cho mọi người bởi hiến pháp. Họ hy vọng rằng chánh phủ sẽ ngưng cuộc khủng bố Pháp Luân Công. Phải chăng điều đó chứng tỏ niềm tin của họ nơi chánh phủ? Nhưng họ bị bắt giữ bất hợp pháp trong 15 ngày. Một năm sau đó, họ bị gạt và bắt đi một lớp tẩy não. Vì mẹ cháu giữ vững đức tin của mẹ, và không nói dối hoặc chối bỏ tu luyện Pháp Luân Công, mẹ cháu bị gỡi đi một trại lao động cưỡng bách. Lúc bấy giờ cháu chỉ mới 10 tuổi. Cháu nhớ mẹ cháu. Mẹ cháu là một người tốt, và mẹ không có làm điều gì trái luật pháp. Tại sao mẹ bị nhốt chung với những người tội phạm, và tại sao cảnh sát bắt giữ những người tốt?

Cháu nhớ mẹ cháu và cháu khóc âm thầm vì cháu sợ cháu sẽ làm cho cha cháu cảm thấy buồn. Mỗi đêm cháu rất khó tìm được giấc ngũ. Cháu muốn khóc để tìm giấc ngũ. Một đêm cháu thấy một ác mộng. Cháu thấy mẹ cháu bị treo trên song sắt cửa sỗ nhà tù, và một cảnh sát thúc đẩy hai tội nhân quất roi mẹ cháu. Cháu chạy đến để bão vệ mẹ cháu và la lớn vào những tội nhân… Cha cháu đánh thức cháu dậy, và cháu khóc rất nhiều trong tay của cha cháu. Cha cháu ôm cháu trong tay ông và khóc với cháu một lúc lâu. Cháu ngững đầu lên và hỏi cha cháu, ‘Mẹ tu luyện Chân-Thiện-Nhẫn có là sai không ? Mẹ có phạm một luật pháp nào không?’ Cha cháu trả lời, ‘Mẹ con là một người mẹ tốt nhất trên trần đời, và cha cảm thấy rất hối hận đã làm buồn lòng mẹ con khi xưa. Con đừng lo, con gái cưng của cha, cha sẽ cố hết sức mình để đem mẹ con trở về.’

Sau này, có một tin đến từ trại cưỡng bách lao động rằng mẹ cháu đòi trã tự do một cách vô điều kiện, và bà đã bắt đầu tuyệt thực từ một tuần rồi. Khi cháu nghe như vậy, cháu rất lo lắng. Cháu không muốn mẹ cháu chết! Cháu muốn mẹ cháu được thả ra! Cháu khóc và không muốn ăn hoặc ngũ. Như vậy cháu cũng bắt đầu tuyệt thực. Sau đó, cha cháu và cháu cùng đi đến trại cưỡng bách lao động. Dù cha và cháu không được gặp mẹ cháu, nhưng chúng tôi gặp một viên chức trong trại lao động. Chúng tôi nói lý với ông ta và chỉ điểm rằng những người tu Đại Pháp không có tội gì hết và sự khủng bố này là trái luật. Chúng tôi nói với họ rằng nếu có điều gì xảy ra cho mẹ cháu, chúng tôi sẽ bỏ qua bất cứ một tội ác nào mà họ phải chịu trách nhiệm. Chúng tôi cũng đòi hỏi thả mẹ cháu ra ngay tức khắc. Hơn nữa, chúng tôi kiên nhẫn đánh thức cái thiện tâm của viên chức này và làm sáng tỏ những sự thật với ông ta. Chúng tôi hy vọng rằng ông ta có thể phân biệt được rõ ràng đúng và sai, tốt và xấu và phân biệt được sự thật và những sự dối trá. Cuối cùng viên chức này hiễu ra được sự thật và cám ơn chúng tôi. Bằng cách như vậy, qua những cố gắng từ bên trong và bên ngoài, mẹ cháu cuối cùng được thả ra sau 13 ngày tuyệt thực. Cháu sung sướng đến độ cháu đi theo mẹ cháu luôn khắp nơi. Cháu vuốt gương mặt ốm o của mẹ. Gia đình của chúng tôi cuối cùng được đoàn tụ lại.

Tuy nhiên, cháu không thể nào quên đựợc hằng ngàn cha mẹ của các đứa trẻ vẫn còn trong trại tù chỉ vì họ đi theo một giáo lý dạy người ta làm người tốt, và nâng cao đạo đức nhân loại dựa theo ‘Chân Thiện Nhẫn’. Họ bị tra tấn tàn bạo và đặt trong tình trạng bên bờ sống chết. Những đứa trẻ này chắc chắn là mong ước được đoàn tù với cha mẹ chúng. Và nhiều trẻ em vẫn còn không biết rằng chúng sẽ không bao giờ lại được thấy cha mẹ chúng bỡi vì chánh sách của họ Giang, ‘Bọ nhọ thanh danh, khánh kiệt tài chính, tiêu diệt thân xác’ và ‘cái chết của những người tu Pháp Luân Công do sự đánh đập là không có gì, và nó được kể như là tự vận, không cần điều tra lý lịch của họ, thiêu xác họ ngay tại chỗ’

Thưa các cô chú làm việc nơi cục cảnh sát và cộng đồng địa phương, chư vị cũng có vợ, con, cha mẹ, họ hàng, và nhất là bên trong sâu thẩm một tinh thần cho công lý, mà tà ác không thể tiêu hủy. Điều thiện có thiện quả, làm ác gặp ác báo, và đó là luật trời vĩnh viễn.

Thưa cô chú, xin hãy đối xữ tốt với các người tu Đại Pháp và giúp đở các người tu Đại Pháp. Xin đừng làm tay sai cho họ Giang, được vậy những đứa trẻ như cháu sẽ không lại bị phân ly với cha mẹ chúng hoặc bị bắt buộc phải bơ vơ trên đường, và cũng như vậy các cô chú và gia đình sẽ có một tương lai sáng sủa. Họ Giang không thể tự bão vệ được lâu trước công lý, và thiện sẽ thắng ác. Tương lai của cô chú là quyết định bỡi cô chú. Thưa cô chú, xin hãy thức tĩmh khỏi những sự dối trá ! Xin hãy sử dụng cái chánh tâm để nâng cao công lý và chân lý, và thật sự cứu lấy nền văn hóa và đất nước của chúng ta. Chúng ta hãy giữ lấy một mảnh đất trong lành trên thế giới. Một nhân loại mới sáng suốt sẽ được hình thành từ nơi ‘Chân-Thiện-Nhẫn’.

10-2-2004

 

Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2004/2/11/67141.html;

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2004/3/7/45822.html.

Dịch ngày 21-4-2004, đăng ngày 22-4-2004; bản dịch có thể được chỉnh sửa trong tương lai để sát hơn với nguyên tác.

Share