Bài của một bạn tu lâu tại Trùng Khánh

[Minh Huệ] Tôi 57 tuổi. Tôi may mắn được học Pháp luân Đại Pháp năm 1993. Tôi có duyên may tham gia khóa học đầu tiên Sư phụ dạy tại Trùng Khánh.

Khi lần đầu tiên tôi nhìn thấy Sư phu, tôi rất cảm động và tôi khóc. Từ lâu trong nhiều chục năm nay tôi đã cố công đi tìm một vị thầy chân chính và tôi cuối cùng đã tìm ra được. Không có lời nào có thể diễn tả nổi sự vui mừng của tôi.

Khi Sư phụ biết được về sự khó khăn tài chánh của tôi, Ông cho tôi lại phân nữa tiền học phí ghi danh, 25 đồng (yuan: đồng nhân dân tệ). Tôi không muốn lấy lại, nhưng Sư phụ ép tôi nhận tiền. Tôi rất khốn khổ và nói trong nước mắt, ‘Thưa Sư phụ, khi được nghe Sư phụ thuyết giảng, con phải trã tiền học. Nếu Sư phụ không nhận nó, Sư phụ phải chăng không nhận con là đệ tử?’

Sư phụ từ bi long trọng đi đến giữa khán đài và nói, ‘Tất cả chư vị là đệ tử của tôi!’ Tôi cảm giác được đó là một niềm từ bi vô biên. Trong khi Sư phụ vẫy bàn tay phải của Ông, tôi nhìn thấy rất nhiều pháp luân phóng ra dầy đặc rơi xuống như những bông tuyết trên khắp giảng đường nơi Pháp đang được truyền bá. Toàn pháp hội đều vỗ tay như sấm dậy.

Năm 1993 và 1994, Sư phụ đến Trùng Khánh hai lần để dạy Pháp. Mỗi lần Sư phụ đều nghỉ đêm trong những phòng ngủ rẽ tiền. Nhân viên phòng ngũ thắc mắc hỏi Sư phụ, “Sư phụ Lý, Ông đã là một nhân vật Khí công rất nổi tiếng, vậy Ông phải ở nơi những phòng ngủ năm sao thì mới đúng. Vậy sao ông còn ở nơi một phòng ngủ tầm thường như thế này?” Sư phụ chỉ mỉm cười, không trả lời.

Các bửa ăn của Sư phụ rất đơn giản và Ông không bao giờ dùng đại tiệc. Có lúc Ông chỉ dùng một tô mì nhỏ. Dân chúng Trùng Khánh thích ăn cay. Cho dù là trong mì hoặc súp, họ đều bỏ rất nhiều ớt trong đó. Có một lần Sư phụ dùng trưa một tô mì và người chủ tiệm ăn không biết Sư phụ là người miền Bắc và như vậy Ông không ăn ớt. Ông ta bỏ rất nhiều ớt trong tô mì. Mặt Sư phụ chảy đầy mồ hôi do đồ ăn cay. Nhưng Sư phụ không nói gì. Ông chỉ yên lặng ăn hết tô mì nhỏ.

Có một lần, trong khi ăn trong một tiệm ăn nhỏ, Sư phụ chẻ đôi hột thóc rồi ăn phần gạo bên trong nó. Nhìn thấy Sư phụ cả một hột gạo cũng không phí bỏ, tất cả đồng tu không còn bỏ đồ ăn thừa nữa.

 

Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2004/3/26/70939.html;

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2004/4/4/46720.html.

Dịch và đăng ngày 26-4-2004; bản dịch có thể được chỉnh sửa trong tương lai để sát hơn với nguyên tác.

Share