Bài chia sẻ của học viên Pháp Luân Đại Pháp từ tỉnh Cát Lâm, Trung Quốc

[MINH HUỆ 14-01-2015] Câu chuyện của tôi bắt đầu vào mùa đông năm 1975. Đó là quãng thời gian rất khó khăn trong cuộc đời của tôi.

Tôi là thợ điện làm việc ở một mỏ than. Vào một buổi sáng lạnh giá, khi tôi trở về nhà sau ca đêm, tôi nhìn thấy vợ của tôi ngồi trên giường, đang ôm con gái hai tuổi của chúng tôi. Cô ấy có vẻ hoảng sợ.

Tôi tới xem và thấy rằng mắt và miệng của con gái tôi đã trở nên thâm đen. Tôi hỏi vợ tôi vì sao không đưa con tới bệnh viện. Cô ấy đã khóc òa lên và nói: “Chúng ta không có một đồng nào!”

Tôi đẩy vợ sang một bên, quấn con gái trong chăn, và chạy tới bệnh viện không chút chậm trễ. Bệnh viện cách xa khoảng một dặm.

“Con gái của anh bị viêm màng não cấp tính,” bác sĩ đã thông báo cho tôi. “Anh mà đến chậm 20 phút nữa, cháu bé sẽ chết. Cháu bé cần phải nhập viện.” Tôi ướt đẫm mồ hôi và hoàn toàn kiệt sức.

Ơn cứu độ

Tôi bắt đầu công việc kinh doanh cùng với vợ vào năm 1987. Chúng tôi kiếm được tiền, nhưng không thể tiết kiệm được đồng nào. Toàn bộ tiền của chúng tôi đều dành cho việc chữa trị bệnh thấp tim mà tôi đã mắc phải sau căn bệnh của con gái tôi. Tôi đã chạy chữa khắp nơi, nhưng không có kết quả.

Một hôm vào năm 1997, một trong số những người bạn của tôi đã nói với tôi: “Pháp Luân Công có thể chữa bệnh khỏe người đấy. Anh nên tập thử xem.” Tôi bị đầu độc bởi sự truyền bá thuyết vô thần của Đảng Cộng sản Trung Quốc. Tuy nhiên do đã chịu đau khổ vì bệnh tật trong nhiều năm, tôi đã quyết định tập thử.

Tôi có được cuốn Chuyển Pháp Luân từ người bạn của tôi. Tôi đọc toàn bộ cuốn sách nhiều lần trong tháng đầu tiên. Tôi cảm thấy càng ngày càng tốt hơn. Một hôm, tôi kể với vợ tôi rằng có vẻ như tôi không có bất cứ vấn đề gì về tim trong một thời gian dài.

“Đây không phải là điều tốt sao?” vợ tôi hỏi. “Anh đang đọc sách phải không?” Đúng vậy! Tôi đang đọc sách! Tôi rất phấn chấn. Tôi cũng muốn luyện các bài công pháp, vì vậy tôi đã tìm được điểm luyện công.

Một trong số những người bạn của tôi đưa tôi đến nhà của một học viên. Tôi chia sẻ với người học viên về mong muốn học các bài công pháp. “Tôi mới chỉ đọc sách, nhưng không biết làm thế nào để luyện các bài công pháp,” tôi hỏi. “Tôi tha thiết nhờ bà hướng dẫn tôi đấy.”

“Không cần phải nài nỉ đâu,” Bà ấy đáp. “Nếu anh muốn học chúng, tôi sẽ hướng dẫn anh.” Tôi hỏi tôi cần phải trả bao nhiêu tiền. Bà ấy mỉm cười và nói: “Chúng tôi không lấy đồng nào. Sư phụ của chúng tôi quy định rằng các bài công pháp được hướng dẫn tự nguyện, vì vậy chúng tôi không lấy một xu.”

Tôi nghĩ [pháp môn] này quá tốt, quá chân chính

Một cuộc đời mới

Chúng tôi sống trong vùng núi, vì vậy tháng 07 và tháng 08 là thời điểm tốt để thu hoạch nấm. Vợ tôi và tôi thường xuyên đi lên núi để hái nấm. Khi tôi đạp xe, thực sự cảm giác như thể có ai đó đang đẩy tôi-giống như điều mà Sư phụ Lý Hồng Chí đã giảng trong Chuyển Pháp Luân.

Một ngày nọ, vợ tôi và tôi đi lên núi. Một người lái xe tải đã chạy lên gần phía sau tôi. “Này anh! Ông ấy gọi. “Anh khỏe quá đấy! Tôi phải chuyển số khi đuổi theo, nhưng anh thậm chí còn không chậm lại!” Tôi vui sướng nghe được điều này. Tôi nói to với ông ấy: “Đó là vì tôi tập Pháp Luân Công!” Ông ấy gật đầu và giơ ngón tay cái lên.

Mẹ tôi tầm 80 tuổi. Nhưng khi bà ấy và vợ tôi nhận thấy những thay đổi của tôi, cả hai người cũng bắt đầu tu luyện. Chẳng lâu sau đó, mẹ tôi không cần phải chống gậy khi đi bộ. Mọi bệnh tật của vợ tôi cũng đã biến mất.

Không lời nào có thể biểu đạt hết sự cảm kích của tôi đối với Sư phụ. Tôi sẽ làm theo những yêu cầu của Ngài và làm tốt ba việc.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2015/1/14/303099.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2015/1/28/148133.html

Đăng ngày 27-04-2015; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share