Bài viết của một học viên Pháp Luân Công ở Trung Quốc

[MINH HUỆ 23-01-2015] Đôi khi cần có sự can đảm lớn để nói ra sự thật. Một ví dụ trong cuốn tiểu thuyết nổi tiếng, tên là Bộ quần áo mới của hoàng đế của nhà văn Đan Mạch Hans Andersen. Mặc dù mọi người đều biết rằng vị hoàng đế không mặc quần áo, không một ai – chỉ trừ một đứa trẻ – dám nói ra điều đó vì sợ rằng nếu nói ra sự thật thì sẽ mang đến rắc rối cho họ.

Nhưng cuối cùng, chúng ta biết rằng mọi người sẽ đồng ý với người đã dũng cảm chỉ ra sự thật và anh ta được họ tôn trọng.

Điều tương tự cũng đang xảy ra ngày nay. Dưới đây là câu chuyện của một phụ nữ bị chẩn đoán ung thư hạch giai đoạn cuối. Cho dù Pháp Luân Công bị các phương tiện truyền thông tại Trung Quốc phỉ báng trong suốt 15 năm qua, nhưng cô đã đến với Pháp Luân Công vì lợi ích về sức khỏe và những nguyên lý Chân – Thiện – Nhẫn.

Và kết quả thật kỳ diệu.

Tất cả bắt đầu từ ba năm trước đây tại một thị trấn nhỏ thuộc tỉnh Hắc Long Giang, miền Đông Bắc Trung Quốc. Ngọc Anh, 46 tuổi, bị phát hiện có một khối u ở cổ. Bác sỹ khẳng định đó là ung thư hạch. Cô phải tiến hành hàng loạt điều trị ở thành phố Cáp Nhĩ Tân, thủ phủ của tỉnh. Tuy nhiên, khối u phát triển càng lớn hơn. Người bác sỹ xem các kết quả kiểm tra thông báo rằng đó là ung thư giai đoạn cuối và không thể chữa trị được.

Chỉ vào kết quả MRI, ông ấy nói với Ngọc Anh rằng: “Khối u đã lan ra toàn bộ cơ thể cô, bao gồm cả tứ chi. Không còn hy vọng nào cả. Cô hãy lập tức về nhà, nếu không thì còn không thể về nhà được nữa.”

Lời nói của ông ấy làm Ngọc Anh vô cùng tuyệt vọng. Cô nghĩ: “Mình sẽ chết như thế này sao?”

Rồi một người dì của cô sống ở tỉnh khác đã điện thoại cho cô. Bà đã đề nghị cô rằng: “Cháu hãy thử tu luyện Pháp Luân Công xem? Môn tu luyện này đã giúp dì và nhiều người bạn của dì. Cháu không còn có gì để mất, đúng không?”

Ngọc Anh nhớ là trước đây đã nghe về Pháp Luân Công từ dì của mình, nhưng chưa bao giờ để tâm đến nó bởi vì các phương tiện truyền thông đã nói xấu về môn tu luyện này trong nhiều năm qua.

“Nhưng nếu dì nói đúng thì sao?” Ngọc Anh phân vân. Cô đã luôn tin tưởng dì của mình, và toàn bộ gia đình đều biết rõ sức khỏe và nhân cách của dì ấy đã được cải thiện. Cô nghĩ: “Tại sao mình lại quan tâm đến những điều mà các phương tiện truyền thông nói nhỉ? – Dù sao thì cũng có quá nhiều điều dối trá trong đó.”

Ngọc Anh hạ quyết tâm và nói với bác sỹ rằng: “Tôi sẽ về nhà. Dì tôi nói Pháp Luân Công có thể giúp tôi. Tôi sẽ thử tu luyện Pháp Luân Công và sẽ cho ông biết kết quả.”

Bằng cách đọc sách và lắng nghe các bài giảng Pháp, Ngọc Anh bắt đầu tu luyện Pháp Luân Công ngay khi cô trở về nhà. Cảm động trước thái độ tích cực của cô và sự chân thành của người dì, cả gia đình đều động viên cô. “Dì của con nói rằng một người có thể được ban phúc vì ủng hộ lẽ phải. Tất cả chúng ta sẽ niệm ‘Pháp Luân Đại Pháp hảo’ và ‘Chân – Thiện – Nhẫn hảo’ ngay từ bây giờ,” một người họ hàng nói.

Sự hồi phục của Ngọc Anh đã mang đến sự ngạc nhiên lớn. Thỉnh thoảng có dịch rỉ ra từ khối u ở cổ của cô. Nó có mùi rất hôi và đôi khi có một vài cục u nhỏ trồi ra ngoài. Điều đó không hề đau đớn và vết thương nhanh chóng liền lại. Cô ấy biết rằng mình không cần phải lo lắng gì về điều đó.

Vài tháng sau, Ngọc Anh và con gái cô lại đến bác sỹ. Ông ấy yêu cầu làm một MRI khác và so sánh với kết quả cũ đặt ngay bên cạnh.

Bác sỹ kết luận rằng: “Những hình ảnh này không thể từ cùng một người. Hơn nữa, người trong hình ảnh đầu tiên chắc chắn đã chết.”

Con gái của cô Ngọc Anh đã khóc to lên: “Ông đang nói cái gì vậy? Đây là mẹ tôi. Tại sao tôi lại mang ai đó khác đến đây chứ?!”

Người bác sỹ hỏi một cách lo lắng: “Hãy cho tôi biết cô đã làm gì sau khi về nhà vậy?”

“Tôi đã tu luyện Pháp Luân Công trong những tháng đó. Và cả gia đình tôi đều cùng tôi niệm ‘Pháp Luân Đại Pháp hảo’ và ‘Chân – Thiện – Nhẫn hảo’.”

“Ồ, tôi hiểu rồi.” Người bác sỹ vẫn chưa bị thuyết phục, hỏi rằng: “Có nghĩa là cô không sử dụng bất cứ loại thuốc nào ư?”

Ngọc Anh trả lời: “Không một viên thuốc nào cả. Thuốc không có tác dụng đối với tôi, vì vậy tôi đã dừng uống thuốc.”

Sức khỏe của Ngọc Anh tiếp tục cải thiện, và cô không đến bệnh viện nữa. Bây giờ cô có thể làm các công việc lao động chân tay.

“Mẹ cháu bây giờ là một người mới. Bà không chỉ khỏe mạnh mà còn bỏ được những tính khí không tốt!” Con gái của Ngọc Anh nói với mọi người trong niềm hạnh phúc.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2015/1/23/303525.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2015/1/26/148111.html

Đăng ngày 04-04-2015; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share