Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở tỉnh Tứ Xuyên, Trung Quốc

[MINH HUỆ 14-10-2014] Tu luyện Pháp Luân Đại Pháp đã chữa khỏi chứng rối loạn ám ảnh cưỡng chế (OCD) của tôi và đưa tôi trở lại vóc dáng và cân nặng bình thường trong suốt hơn ba năm qua.

Cha mẹ tôi bắt đầu tu luyện từ năm 1996. Họ thường nói với tôi về vẻ đẹp của Đại Pháp, đặc biệt là mẹ tôi. Tôi biết rằng Đại Pháp là tốt.

Sau khi cuộc bức hại Pháp Luân Đại Pháp bắt đầu, tôi biết rằng vụ tự thiêu trên Quảng trường Thiên An Môn là được dàn dựng nên để vu khống, phỉ báng Đại Pháp. Tuy thế, tôi vẫn chưa thể bước vào cánh cửa tu luyện.

Khổ nạn đã thúc đẩy tôi tu luyện Đại Pháp

Tôi từng mắc chứng rối loạn cưỡng chế nặng, sau khi đọc một bài báo nói về một chứng bệnh mà có thể rút ngắn cuộc sống của con người. Sau khi đọc xong, tôi tìm kiếm những triệu chứng và nghi ngờ rằng mình đã mắc bệnh và có thể bị chết sớm. Sau đó, tôi đã bị khủng hoảng và không thể thoát khỏi những cơn lo lắng khủng khiếp đó.

Tình trạng sức khỏe của tôi ngày một tồi tệ hơn. Tôi rửa tay nhiều lần trong ngày, xả nước bồn cầu trong vài phút, và mất 40 phút để rút phích cắm tivi và tắt bếp ga và khóa vòi nước trước khi đi ngủ. Tôi đã cố chiến đấu với chứng cưỡng chế ám ảnh này nhưng thất bại. Tôi đã đi khám bác sĩ và uống thuốc nhưng không có tác dụng.

Mẹ tôi qua đời đầu năm 2011 vì bị bức hại. Nỗi đau quá lớn khiến tôi không còn có đủ dũng khí để đối mặt với cuộc sống. Cha tôi cũng rất buồn, nhưng niềm tin vào Đại Pháp của ông không hề dao động.

Vào ngày 08 tháng 05 năm 2011, khi cha tôi hỏi: “Con có muốn tu luyện Pháp Luân Đại Pháp không?” tôi đã trả lời không chút do dự: “Có, con muốn.”

Không còn bị lẫn lộn nữa

Cha tôi đã dạy tôi các bài công pháp. Khi luyện bài Pháp Luân Trang Pháp, cánh tay của tôi rất đau khiến tôi phải hạ tay xuống nghỉ một lúc trước khi lại nâng nên để tiếp tục. Nhưng Sư phụ Lý Hồng Chí (nhà sáng lập Pháp Luân Đại Pháp) đã đề cập đến trong cuốn Chuyển Pháp Luân rằng việc luyện công sẽ là “vô ích” nếu chúng ta hạ cánh tay xuống. Tôi nghiến răng, nâng cánh tay lên và không còn cảm thấy khó chịu nữa.

Khi luyện bài tĩnh công, tôi rất đau và ra mồ hôi rất nhiều khi bắt đầu. Bây giờ thì đã dễ dàng hơn nhiều. Tôi cảm thấy mình có tiền duyên với Đại Pháp.

Cha tôi lưu ý tôi trước lúc dạy tôi luyện công rằng, trạng thái tư tưởng lúc mới bắt đầu không cần phải tĩnh lắm, nhưng tôi có thể tĩnh tâm được ngay từ lúc mới bắt đầu mà không cần phải cưỡng ép gì nhiều, nó xảy ra một cách tự nhiên. Tâm tôi thường rất tĩnh lặng khi luyện công.

Tôi đã đọc sách “Chuyển Pháp Luân” rất nhiều lần và lo lắng rằng mình không hiểu nhiều lắm lúc mới bắt đầu. Nhưng Đại Pháp đã giúp tôi ngộ ra nhiều nguyên lý mà tôi chưa lý giải được.

Tư tưởng của tôi đã bắt đầu thay đổi sau khi đọc các sách của Pháp Luân Đại Pháp. Mọi hành động cưỡng chế từ chứng rối loạn ám ảnh cưỡng ép OCD đã biến mất, và tư tưởng của tôi không còn lo lắng về những gì sẽ xảy ra nữa.

Tôi đã trải nghiệm một phép màu khác: Tôi từng bị thừa cân, và thậm chí tới quần áo cỡ to nhất cũng chật với tôi. Chứng thèm ăn và cân nặng của tôi đã trở lại bình thường sau khi tôi tu luyện Đại Pháp.

Tôi đã không chữa được chứng rối loạn ám ảnh cưỡng chế OCD bằng thuốc, và ý chí mạnh mẽ của tôi cũng không làm giảm đi được các hành động cưỡng chế. Nhưng bằng việc tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, tôi có thể tống khứ đi được mọi thứ đã khiến tôi bị căng thẳng.

Tôi biết rằng chính Sư phụ từ bi đã giúp tôi trở lại với cuộc sống bình thường, và không một từ ngữ nào có thể diễn tả được hết lòng biết ơn của tôi đối với Ngài.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2014/10/14/298927.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2014/10/27/146579.html

Đăng ngày 19-12-2014. Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share