Bài viết của học viên phương Tây tại Hy Lạp
[MINH HUỆ 29-10-2014] Tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp vào tháng 02 năm 2013. Lúc đầu, tôi nhầm tưởng Pháp Luân Đại Pháp chỉ là một môn tập thể dục thông thường và tôi không chắc về những gì các đồng tu đang làm. Mặc dù không hiểu tại sao, nhưng tôi đã cảm thấy buồn khi không thể đến điểm luyện công. Một ngày, khi tôi đang luyện các bài công pháp, đột nhiên tôi cảm thấy một năng lượng rất mạnh đập vào bụng dưới của mình khiến tôi muốn khóc. Tôi sợ hãi nên đã trao đổi điều này với các bạn đồng tu. Họ trấn an tôi và tặng tôi một cuốn Chuyển Pháp Luân vào hôm sau.
Một bước quan trọng trong tu luyện: Diệt trừ tâm sắc dục
Khi bắt đầu tu luyện tôi không coi trọng vấn đề tâm sắc dục lắm. Một học viên lâu năm đã nói với tôi việc này quan trọng như thế nào đối với các học viên. Tôi cười khi bà nói với tôi rằng tất cả các đồng tu đều tránh xa quan hệ nam nữ ngoài hôn nhân. Nhưng vì nghĩ vị đồng tu này tu tốt, nên tôi tiếp tục đọc Chuyển Pháp Luân để có những thể ngộ riêng về vấn đề này.
Một đồng nghiệp tại nơi làm việc tán tỉnh tôi. Sau một chút ngần ngại, tôi đã xiêu lòng. Lúc chúng tôi gặp nhau, tôi cảm thấy môi anh ấy được phủ bởi vật chất màu đen như nghiệp và tôi cảm thấy muốn cự tuyệt. Tôi cũng cảm thấy như thể có ai đó đang đẩy cơ thể tôi vào cơ thể anh ấy, lực đó mạnh đến nỗi tôi phải mất rất nhiều nỗ lực để giữ cơ thể mình lại và tránh xa anh ấy. Sau đó, anh ta thú nhận với tôi rằng đã có mối quan hệ với người khác. Tôi nhận ra tất cả những điều này là khảo nghiệm đối với mình. Rồi sau đó, tôi giữ khoảng cách với anh ta.
Trong những tháng sau đó, tôi nhận ra mình bị dao động, hơn nữa còn vì anh ta mà trở nên đa sầu đa cảm. Mặc dù tôi liên tục phát chính niệm, nhưng cảm thấy mình không thể thoát ra được.
Một ngày tôi mơ thấy mình đang bay tới lui trong một số không gian khác nhưng tôi không thể bay theo ý mình. Người đàn ông này đột nhiên xuất hiện, nhưng anh ta trong trạng thái lõa thể. Anh ta ngồi sau tôi, chạm vào tay của tôi và lôi tôi xuống. Tôi đột nhiên không thể bay. Tôi bị mắc kẹt trên mặt đất cùng với anh ta. Tôi cố gắng bay nhưng không thể. Giấc mơ này đã thức tỉnh tôi. Tôi bắt đầu phát chính niệm chăm chỉ hơn, nhưng ít có tiến bộ.
Tôi đọc một bài chia sẻ trên website Minh Huệ về một học viên đã vượt qua tâm sắc dục của cô như thế nào thông qua việc phát chính niệm. Bài chia sẻ đã thức tỉnh tôi. Tôi biết mình phải diệt trừ tâm sắc dục và đã phát chính niệm hơn bốn lần một ngày. Tôi phát hơn ba tiếng đồng hồ vào ngày thứ nhất. Đó là lần đầu tiên tôi làm như vậy, nên cuối cùng tôi đã kiệt sức.
Tôi dậy và cảm thấy khỏe hơn vào sáng hôm sau. Tôi lại tiếp tục phát chính niệm và tiếp tục diệt trừ những tư tưởng mà tôi có với người đàn ông này trong tất cả các không gian khác. Sau một tuần, tôi có thể nói gần như tâm sắc dục đã bị diệt trừ hết. Thay vì tình, tôi cảm thấy thân thiện và từ bi hơn với người này. Tôi cũng thẳng thắn hơn về những cảm xúc của mình đối với anh ta.
Trước khi diệt trừ tâm sắc dục, tôi đã ghen tuông và lo lắng về việc anh ta sẽ nghĩ gì về mình, tôi mong muốn được ở bên anh ta và mơ về nó. Tôi nhận ra tất cả những chấp trước này đều xuất phát từ tâm sắc dục.
Theo nhận thức của tôi, sắc dục có mối liên hệ trực tiếp tới thân thể chúng ta. Chừng nào mà chúng ta còn quá coi trọng thân thể mình, thì những cảm xúc đau đớn, vui thích, hứng thú, ghen tuông, danh, và sợ hãi sẽ dày vò chúng ta.
Tâm sắc dục giam chúng ta trong Tam giới, một cõi mê. Quan hệ nam nữ, đồ ăn, an nhàn và lười biếng tất cả đều là những trở ngại lớn đối với tu luyện của chúng ta. Tôi hiểu đây là lý do tại sao Sư phụ giảng rằng:
“Tại lịch sử hoặc tại không gian cao tầng, mà xét [một] người có thể tu hay không, [thì] coi những thứ dục vọng và sắc của người ấy [là] rất chủ yếu.” (Bài giảng thứ sáu, Chuyển Pháp Luân)
Tuy nhiên, khảo nghiệm sắc dục đối với tôi vẫn chưa hết. Sư phụ đã an bài một khảo nghiệm nữa để tôi nhận thức được sự nghiêm trọng của chấp trước này. Thời khắc tôi buông bỏ tâm sắc dục đối với người này, tôi bắt đầu làm việc chăm chỉ cho các hạng mục Đại Pháp. Tôi dành nhiều thời gian cùng các đồng tu.
Sau đó, tôi nhận ra rằng mình thân mật hơn với những đồng tu mà tôi cảm thấy cuốn hút. Tôi nghĩ đây chỉ là tình bạn, nhưng tôi đã nhận ra rằng nó có liên hệ với tâm sắc dục, dù nó núp sau cái vỏ là tình bạn. Tôi lập tức bắt đầu diệt trừ chấp trước ẩn giấu này bằng chính niệm cho đến khi cảm thấy nó đã hoàn toàn biến mất.
Một ngày tôi ngồi đả tọa và cảm thấy cơ thể mình nhẹ nhõm, sẵn sàng để bay. Sư phụ giảng rằng:
“Chư vị đổ những thứ bẩn đi, càng đổ nhiều ra thì nó lại càng có thể nổi lên cao hơn; [nếu] đổ hết [thứ bẩn] ra ngoài, [thì] nó nổi hẳn lên trên.” (Bài giảng thứ nhất, Chuyển Pháp Luân)
Giảng chân tướng cho người Trung Quốc
Để giảng chân tướng về Pháp Luân Công cho người Trung Quốc, tôi đã đến Santorini, một hòn đảo của Hy Lạp có hàng nghìn du khách Trung Quốc tới thăm mỗi năm. Tôi đã tự đi đến đó. Một nhóm người Trung Quốc đang ngồi sau chỗ của tôi. Tôi đưa cho họ một tờ báo về việc thoái Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) và tiếp tục đọc Chuyển Pháp Luân. Tôi có thể nghe thấy tiếng sột soạt khi một cô gái Trung Quốc đọc nó.
Đột nhiên, cô ấy bắt đầu kêu lên. Tất cả người Trung Quốc xúm lại để cùng nhau đọc. Một người đàn ông trung niên bỏ đi, trông rất lo lắng, và tất cả những tiếng cười và nói chuyện qua lại giữa họ chấm dứt. Tôi tiếp tục đọc. Sau khi đọc xong bài giảng, tôi đặt cuốn Chuyển Pháp Luân xuống và ngủ thiếp đi. Khi tôi tỉnh dậy, tôi thấy một cháu gái nhỏ người Trung Quốc tầm năm, sáu tuổi đang nhìn tôi chăm chú. Khi nhận ra tôi đã tỉnh dậy, cháu bé chạm vào đầu tôi và rời đi.
Mặc dù tôi không biết nói tiếng Trung Quốc, việc này đã cho tôi thêm dũng khí để tiếp tục giảng chân tướng cho người Trung Quốc. Tôi thấy sẽ dễ dàng cho tôi giảng chân tướng hơn khi tôi lên đảo. Trong khoảng thời gian tôi ở lại trên đảo, tôi đã phát tặng nhiều báo cho người Trung Quốc.
Trên đường trở về Athens, tôi lại đi một mình bằng thuyền. Tôi bắt đầu phát chính niệm và phát báo cho một người đàn ông Trung Quốc. Anh ấy mỉm cười và nhận tờ báo. Khi bóng anh ấy đã khuất tầm nhìn của tôi, tôi bắt đầu bước tới thuyền. Người đàn ông Trung Quốc đã ở đó cùng vợ anh ta. Khi thấy tôi, họ bắt đầu vẫy tay thân thiện, bày tỏ sự cảm kích.
Theo lý giải của tôi, cử chỉ này là một thông điệp chúc mừng từ những người Trung Quốc khi họ thừa nhận tầm quan trọng trong sứ mệnh của chúng ta và lòng tốt vô điều kiện mà chúng ta dành cho họ.
Tôi từng nghi ngờ về việc liệu một bức thư hay một tờ báo có thể thay đổi tâm của mọi người không, nhưng giờ thì tôi tự tin rằng chúng thực sự có thể tạo nên sự khác biệt rất lớn. Chúng ta nên cố gắng hết sức giảng chân tướng cho người Trung Quốc.
Trên đây là những nhận thức của cá nhân tôi. Xin các đồng tu hãy giúp tôi chỉ là bất kỳ điều gì không phù hợp.
Con xin cảm tạ Sư phụ! Cảm ơn các bạn đồng tu!
(Bài chia sẻ tại Pháp hội chia sẻ kinh nghiệm tu luyện Pháp Luân Đại Pháp Châu Âu)
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2014/10/29/299540.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2014/11/1/146649.html
Đăng ngày 10-12-2014; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.