Bài viết của Tuyết Liên ở miền Bắc Trung Quốc
[MINH HUỆ 15-07-2014] Tôi đã may mắn được tham dự các bài giảng của Sư phụ vào tháng 6 năm 1994. Không có ai chỉ đạo mọi người, nhưng tất cả mọi người đều giữ yên lặng ngay sau khi Sư phụ bắt đầu giảng. 5.000 người trong sân vận động đã được chìm đắm trong trường năng lượng thật hòa ái.
Tôi không muốn rời đi khi mỗi phiên giảng bài kết thúc, và muốn được nghe Pháp của Sư Phụ nhiều hơn nữa. Tất cả các khó khăn và buồn phiền trong tôi đều biến mất, mọi thứ đối với tôi trở nên thật rõ ràng. Tôi đã được học về ý nghĩa của cuộc sống, nhận ra tôi là ai và tại sao tôi lại ở đây. Cuộc đời tôi đã bắt đầu bước sang một trang mới.
Tôi đã tới điểm luyện công để luyện các động tác của Pháp Luân Đại Pháp vào mỗi buổi sáng và cảm thấy thật thoải mái và tỉnh táo. Sau khi làm xong bữa sáng, đưa con tới trường và đi tới nơi làm việc, tôi vẫn cảm thấy tràn đầy năng lượng cho tới tận tối.
Một vài người trong số chúng tôi đã cùng nhau học Pháp vào các buổi tối. Chúng tôi chia sẻ kinh nghiệm về cách giải quyết các vấn đề, hướng nội, và khích lệ lẫn nhau.
Trên bề mặt, cuộc sống của tôi vẫn như vậy, nhưng tâm tôi đã được lấp đầy bởi sự hòa ái, lòng tốt và khoan dung. Tôi nghiêm khắc tuân theo Chân-Thiện-Nhẫn trong mỗi hành động và ý niệm của mình.
Tôi cảm thấy hạnh phúc và không còn bị áp lực phải làm việc này việc kia nữa. Tôi không còn lo lắng khi bị người khác lợi dụng. Tôi biết rằng mình phải làm người tốt ở bất cứ vị trí nào. Tôi nghĩ đến người khác trước và hướng nội khi phải đối mặt với các vấn đề.
Khi lợi ích cá nhân của tôi bị động đến, tôi để cho mọi thứ diễn ra một cách tự nhiên. Tôi tin rằng nếu thứ gì đó là của mình, không ai có thể lấy nó đi, và nếu nó không phải là của mình, tôi sẽ không thể có được nó ngay cả khi tranh giành. Hơn nữa, làm việc là thực hiện nghĩa vụ đối với xã hội, vì vậy tôi cố làm hết sức mình. Một người quản lý cần phải công bằng và có trách nhiệm, và nhân viên cần phải làm tốt nhiệm vụ của mình.
Tôi đã tu luyện Pháp Luân Đại Pháp hơn 20 năm và được hưởng nhiều lợi ích về sức khỏe và tinh thần. Tôi rất biết ơn Sư phụ.
Tôi muốn chia sẻ một vài câu chuyện để mọi người thấy được sự tuyệt vời của Đại Pháp và biết rằng Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) đã nói dối trong những tuyên truyền về Đại Pháp. Tôi hy vọng mọi người có thể lựa chọn một tương lai tươi sáng cho chính mình và không còn bị lừa dối bởi những lời tuyên truyền của ĐCSTQ .
Không tham gia đấu giá căn hộ mới
Năm 1998, công ty mà tôi từng làm việc phân nhà cho người lao động trước khi sát nhập vào công ty mới. Cuộc cạnh tranh giành giật các căn hộ thật khốc liệt, mọi người hoặc cố gắng hối lộ hoặc đe dọa người quản lý chịu trách nhiệm phân nhà.
Là nhân viên kỹ thuật chính, tôi có đầy đủ điều kiện đảm bảo sẽ nhận được một căn hộ mới. Tuy nhiên, vợ tôi và tôi quyết định rút khỏi cuộc cạnh tranh đó vì chúng tôi vẫn có thể sống được trong ngôi nhà hiện tại. Người quản lý thúc giục tôi phải suy nghĩ lại vì đây sẽ là lần cuối cùng công ty phân nhà. Tôi nói với ông rằng tôi cần phải thực hiện theo các tiêu chuẩn của một học viên Đại Pháp và cần nghĩ đến người khác trước tiên. Tôi nói rằng cần phải có ai đó sống ở căn nhà cũ, và người đó cũng có thể là tôi.
Vài năm sau, vào năm 2007, tôi có dịp ăn trưa với một số đồng nghiệp cũ. Họ đều lấy làm tiếc khi nghe tin tôi đã suýt mất mạng trong cuộc bức hại. Một người đã khóc và kể rằng, vào thời điểm phân nhà, ông chỉ là một nhân viên mới vào làm. Nếu tôi không rút khỏi cuộc đấu giá cho căn hộ mới, ông và hai đứa con đã không có chỗ để ở .
Trở thành giám đốc bộ phận thu mua
Tôi đã bị buộc thôi việc do các nhân viên Phòng 610 thường xuyên quấy nhiễu người quản lý của tôi sau khi cuộc đàn áp bắt đầu. Sau đó, chủ của một công ty tư nhân đã đề nghị tôi làm việc cho ông sau khi biết tôi là một học viên Đại Pháp cũng như năng lực làm việc của tôi .
Sau khi vào làm việc trong bộ phận thu mua của công ty, tôi đã giúp các kênh thu mua hàng hóa đi vào hoạt động ổn định và trơn tru, đồng thời tổ chức đấu thầu công khai cho các dự án lớn. Ông chủ luôn ủng hộ và giao trọng trách cho tôi.
Khi chủ của một công ty phía Nam đến để tham gia đấu thầu một dự án, ông mang theo một thùng đựng tôm và nhất quyết muốn tôi nhận chúng. Tôi nói với ông rằng tôi là một học viên Pháp Luân Đại Pháp và tôi không nhận bất kỳ quà tặng nào. Tôi nói rằng toàn bộ quá trình đấu thầu sẽ được thực hiện dựa theo sổ sách và hồ sơ dự thầu.
Khi ông còn chưa tin những gì tôi nói, tôi đã cảm ơn ông về sự ủng hộ của ông đối với công ty chúng tôi trong những năm qua và giải thích chi tiết cho ông các qui định đấu thầu của chúng tôi. Tôi nói rằng ông không cần phải chi thêm bất cứ khoản tiền nào và chúng tôi sẽ tự chi trả các bữa ăn của mình. Tôi nhấn mạnh thêm rằng điều chúng tôi cần là một đề xuất với mức giá hợp lí và chất lượng công việc cao. Sau khi mọi khúc mắc của ông được giải tỏa, ông đã cảm nhận được sự chân thành của tôi và không còn cố nài nỉ tôi nhận quà nữa.
Buổi đấu thầu diễn ra thành công. Sau đó, tôi được bổ nhiệm làm giám đốc bộ phận thu mua và chịu trách nhiệm về tất cả các kênh thu mua.
Từ chối 20 vạn nhân dân tệ tiền lại quả hàng năm
Hiện tại, công ty tôi phải thường xuyên nhập khẩu một lượng lớn nguyên liệu với chi phí rất cao. Để giảm chi phí, tôi quyết định tìm hiểu khả năng chuyển đổi sang các sản phẩm trong nước. Sau khi tiến hành một số thử nghiệm, các sản phẩm trong nước được xác định là phù hợp.
Một công ty đã liên hệ với tôi và đề nghị một mức giá thấp hơn so với giá nhập khẩu, đồng thời hứa dành cho tôi một khoản ‘lại quả’ hàng năm trị giá 200.000 nhân dân tệ. Đổi lại, họ sẽ trở thành nhà cung cấp cho công ty tôi. Tôi đã trả lời họ một cách dứt khoát rằng điều tôi muốn là mức giá tốt nhất và tôi không cần bất kì khoản ‘lại quả’ nào. Tôi nói rằng tôi là người tu luyện và sẽ không nhận tiền ‘lại quả’. Sau khi biết chuyện, ông chủ của tôi hết sức vui mừng và dành cho tôi một phần thưởng đặc biệt vào cuối năm.
Công ty của tôi phát triển ngày càng lớn và cần thêm những người đáng tin cậy cho các vị trí quản lý. Ông chủ muốn tôi tìm các học viên Đại Pháp khác để đảm nhiệm những công việc này sau khi đã chứng kiến năng suất làm việc và độ tin cậy của tôi.
Vậy là, cả ba bộ phận chính của công ty tôi cùng một lúc đều do các học viên phụ trách. Vào những dịp nhạy cảm, ông chủ tôi đã tìm mọi cách để bảo vệ các học viên khỏi bị bức hại thông qua một số bạn bè của ông ở sở cảnh sát.
Thông thường, một giám đốc bộ phận thu mua sẽ không trụ được ở công ty quá 3 năm. Một số công ty thậm chí thay đổi vị trí này mỗi năm một lần bởi vì ông chủ công ty không còn tin tưởng người quản lý, còn các nhà cung cấp thì cảm thấy bất an khi họ đang tồn đọng một lượng tiền lớn chưa được thanh toán. Tuy nhiên, tính đến nay tôi đã làm việc ở vị trí này được 8 năm.
Sau đó, tôi bị các mật vụ của ĐCSTQ bắt giữ bất hợp pháp và bị đưa tới một trung tâm tẩy não vì niềm tin của mình. Các đồng nghiệp cũ của tôi sau này kể lại rằng công ty đã bị tổn thất ít nhất 500.000 nhân dân tệ mỗi năm chỉ riêng do việc thu mua hàng hóa bị xáo trộn.
Giám đốc công ty và đồng nghiệp tìm cách giải cứu tôi
Sau khi tôi bị đưa tới một trại lao động cưỡng bức, phó chủ tịch công ty đã liên lạc với tôi và ngỏ ý muốn trả tiền để đưa tôi ra khỏi đó. Tôi đã từ chối đề nghị của ông và nói: “Ông chủ và tôi đã đồng ý chấm dứt hợp đồng lao động giữa hai bên. Những chuyện xảy ra với tôi không còn liên quan tới công ty. Xin đừng nhượng bộ trước áp lực mà đưa họ tiền. Pháp Luân Đại Pháp là hợp pháp và ĐCSTQ đang phạm tội ác. Tôi không muốn công ty bị ảnh hưởng vì việc này.”
Sau đó, tôi được biết công ty đã tìm nhiều cách để giải cứu tôi vì họ biết tôi sẽ không chấp nhận yêu cầu của trại lao động là viết thư tuyên bố từ bỏ Pháp Luân Đại Pháp.
Tôi cũng biết rằng các đồng nghiệp của tôi đã hai lần tự nguyện quyên góp tiền để đưa tôi ra ngoài. Trong lúc cuộc đàn áp diễn ra tàn bạo nhất, hành động công khai ủng hộ một học viên như vậy quả thực là rất dũng cảm.
Tiết kiệm cho công ty mới 80.000 nhân dân tệ
Tôi được thả khỏi trại lao động cưỡng bức khi đang ở bên bờ vực của cái chết và không thể tiếp tục làm việc. Phó chủ tịch công ty nơi tôi làm việc đã gửi cho tôi 10.000 nhân dân tệ để trang trải cuộc sống.
Tôi đã dành rất nhiều thời gian để luyện các bài công pháp và nhờ đó mà tôi có thể nhanh chóng hồi phục. Khi tôi trở lại làm việc, vị trí của tôi đã được người khác đảm nhiệm. Phó chủ tịch công ty sau đó đã giới thiệu cho tôi vị trí quản lý ở một công ty khác .
Biết rằng học viên Pháp Luân Công đều là những người liêm chính, ông chủ của công ty mới đã để tôi làm việc trong bộ phận thu mua ngay từ ngày làm việc đầu tiên.
Nhiệm vụ đầu tiên của tôi là thu mua một số bộ phận rời rạc. Do không bị yêu cầu gấp gáp về thời gian nên tôi đã thu thập được rất nhiều thông tin, so sánh giá cả và đàm phán với các công ty. Đơn hàng đầu tiên của tôi tiết kiệm được 80.000 nhân dân tệ so với chi phí mua hàng mà công ty vẫn trả trước đây, đồng thời chất lượng sản phẩm và dịch vụ giao hàng đều được đảm bảo.
Vì việc này, ông chủ muốn thưởng cho tôi nhưng tôi nói với ông rằng điều đó là không cần thiết vì việc tìm kiếm nhà cung cấp tốt nhất với chi phí thấp vốn là trách nhiệm của một nhân viên thu mua. Ông chủ sau đó đã bổ nhiệm tôi làm giám đốc thu mua và tăng lương của tôi thêm 2.000 nhân dân tệ. Tôi cũng giúp công ty thiết lập một hệ thống quản lý thu mua hiệu quả.
Cho tới nay, tôi đã làm việc tại công ty mới hơn ba năm và hoàn thành mục tiêu giảm chi phí cho công ty 5-10 % mỗi năm. Việc giao hàng và chất lượng sản phẩm đáp ứng mọi yêu cầu của công ty.
Ở Trung Quốc, việc quay vòng nợ và chậm thanh toán thỉnh thoảng vẫn xảy ra. Tuy nhiên, đội thu mua do tôi quản lý luôn thành thật với các nhà cung cấp và duy trì mối quan hệ tốt với họ, nhờ vậy đã không có bất kỳ vụ kiện nào xảy ra trong suốt hai năm qua.
Các nhà cung cấp thường tặng quà cho chúng tôi vào những dịp đặc biệt. Mỗi lần như vậy, tôi đều bảo trợ lý của mình chia món quà đó cho tất cả mọi người trong công ty. Tôi thường không tham dự các bữa tiệc hoặc các buổi liên hoan của nhà cung cấp, trừ khi tôi được yêu cầu đi cùng với với ông chủ.
Tôi thường khuyên những người quản lý thu mua rằng, nếu họ muốn làm việc ở vị trí hiện tại lâu dài thì hãy làm một người tốt. Tôi cũng chia sẻ với họ rằng khi làm công việc thu mua, cần tránh những hành vi gây ngờ vực, hãy kiên nhẫn và công bằng với các nhà cung cấp, và cần hiểu rõ thị trường để bảo vệ lợi ích của công ty. Ngoài ra, mỗi khi tiếp đón nhà cung cấp từ xa tới, nên cử người đi cùng và các bữa ăn không nên quá tốn kém.
Xin đừng ủng hộ cuộc đàn áp
Một lần, có hai người tự xưng là người của chính quyền thành phố yêu cầu được gặp ông chủ công ty tôi. Nhân viên tiếp tân nói với họ rằng ông chủ đã ra ngoài thị trấn. Họ chỉ rời đi sau khi ngồi chờ một thời gian lâu.
Họ quay trở lại vào năm sau vẫn dưới danh nghĩa là người của chính quyền thành phố, nhưng không chịu trình thẻ căn cước. Khi nhân viên an ninh được gọi tới, họ buộc phải tiết lộ rằng họ tới từ Ban An ninh Nội địa .
Tôi đã hỏi ông chủ liệu ông có bị quấy nhiễu bởi người từ Ban An ninh Nội địa hay không. Ông trả lời rằng: “Ở đây, cậu đang làm tốt công việc của mình. Những gì cậu làm ngoài giờ làm việc là chuyện riêng của cậu và không có liên quan gì tới công ty. Đừng để ý đến họ.”
Năm ngoái, cảnh sát đã xông vào nhà và bắt giữ tôi. Tôi nói với họ sự thật về Pháp Luân Đại Pháp, rằng không có cơ sở pháp lý cho cuộc đàn áp và cuộc bức hại sẽ được phơi bày với người dân trên toàn thế giới và những kẻ đã gây ra tội ác này sẽ bị đưa ra công lý. Tôi cũng nhắc họ rằng cựu quan chức cao cấp của ĐCSTQ là Vương Lập Quân và Bạc Hy Lai hiện đang phải chịu trừng phạt cho những gì họ đã làm trong cuộc bức hại Pháp Luân Đại Pháp. Tôi nói họ cần chấm dứt ngay việc bức hại các học viên.
Tất cả nhân viên cảnh sát đều đồng ý rằng các học viên là những người tốt và tin rằng Pháp Luân Đại Pháp rất hiệu quả trong việc cải thiện sức khỏe. Tuy nhiên, mỗi khi nghe các học viên nói: “Trời sẽ diệt ĐCSTQ và mọi người cần từ bỏ nó để cứu lấy mạng sống của mình,” họ cảm thấy đó là hành động chống đối chính quyền.
Tôi kiên nhẫn kể với họ một câu chuyện: “Một người sắp chết do mắc phải một căn bệnh truyền nhiễm. Khi biết rằng bất cứ ai tiếp xúc với người đó cũng sẽ mắc bệnh mà chết, các bác sĩ chắc chắn sẽ cố gắng cảnh báo những người khác tránh xa để bảo vệ sự an toàn của họ. Trong lịch sử, không có triều đại nào kéo dài mãi mãi và ĐCSTQ đang đến hồi kết thúc. Hãy từ bỏ nó càng sớm càng tốt để bạn không bị đào thải cùng với nó. Chúng tôi nói với mọi người sự thật và thúc giục họ thoái ĐCSTQ và các tổ chức liên đới hoàn toàn là vì lợi ích của bản thân họ.” Sau khi nghe những điều này, các nhân viên cảnh sát đã thuyết phục lãnh đạo của họ rằng tôi vô tội và đưa tôi về nhà trong đêm đó.
Trước thái độ hung hăng của cảnh sát khi bắt giữ tôi, người thân của tôi đều cho rằng tôi sẽ bị giam giữ một thời gian. Ông chủ công ty đã cố gắng tìm cách cứu tôi ngay trong ngày hôm đó, nhưng gia đình tôi nói với ông hãy chờ đợi. Sáng hôm sau, khi tôi có mặt tại nơi làm việc, các đồng nghiệp của tôi đã vô cùng lo lắng và hỏi han về tình hình của tôi. Họ muốn giúp đỡ tôi và muốn tôi an tâm rằng họ sẽ không để cảnh sát bắt giữ tôi lần nữa. Ông chủ rất vui mừng khi thấy tôi trở lại .
Năm nay, ban quản trị tại trụ sở công ty rất hài lòng về hiệu quả làm việc của chúng tôi và muốn chuyển giao cho chúng tôi một phần công việc của họ. Hành động này thể hiện sự tin tưởng của họ dành cho chúng tôi.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2014/5/18/【庆祝513】工作中的真实故事-291434.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2014/6/2/1470.html
Đăng ngày 20-07-2014; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.