Bài viết của học viên Vọng Quy (bút danh) từ tỉnh Tứ Xuyên, Trung Quốc

[MINH HUỆ 25-04-2014] Hôm nay tổng giám đốc của tôi tự hào nói với tôi rằng khi một vài nhân viên Phòng 610 tìm cách thăm dò về tôi, cô đã nói với họ: “Có chuyện gì với những người tu luyện Pháp Luân Công vậy? Thật tuyệt nếu mọi người đều tu luyện Pháp Luân Công!” Họ bỏ đi và rất thất vọng vì không thể khai thác được bất cứ bằng chứng nào dùng để bức hại tôi.

Lãnh đạo của tôi không sợ áp lực và đã không chỉ một lần phản đối việc Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) tìm cách bức hại tôi. Việc này khiến tôi rất cảm động và vui mừng vì cô đã hiểu rõ chân tướng về Đại Pháp và giữ mình cho đúng với lương tâm và đạo nghĩa của cô. Lãnh đạo của tôi dần hiểu tôi và Đại Pháp sau một vài sự việc xảy ra hơn 10 năm vừa qua.

1. Ba bộ phận muốn tuyển dụng tôi

Tôi tình cờ biết đến Đại Pháp vào năm 1997. Các nguyên lý Chân – Thiện – Nhẫn đã khiến tôi cảm động sâu sắc. Tôi dần hiểu ra ý nghĩa của đời người và hiểu rằng mình không nên ích kỷ mà nên giữ cho mình một chuẩn mực đạo đức cao, có trách nhiệm với gia đình và xã hội. Tôi hiểu rằng tôi nên trở thành một người tốt, trở về với chân ngã của chính mình.

Tôi từng theo đuổi một cuộc sống sung túc, xa hoa, hưởng lạc. Sau khi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, nhân sinh quan và thế giới quan của tôi đã cải biến. Tôi cảm thấy mình sống có mục tiêu. Trong cuộc sống hàng ngày và trong công việc, tôi cố gắng tu tâm tính, đối xử tốt với mọi người, suy nghĩ cho người khác trước, chiểu theo các yêu cầu của Đại Pháp.

Tôi tìm được một công việc vào năm 2003. Tôi làm việc chăm chỉ và thường làm phần việc của khoảng ba người mà không hề phàn nàn. Tôi đối xử tốt với mọi người và giúp đỡ họ. Tôi hướng nội khi xung đột xảy ra để xem mình đã làm không tốt ở điểm nào và tận lực xử lý một cách viên mãn. Lãnh đạo và các đồng nghiệp của tôi nghĩ tôi là người rất tốt và vào năm 2005, xuất hiện tình huống là quản lý của ba phòng ban của công ty đều muốn tuyển dụng tôi trong một hội chợ tuyển dụng nội bộ của công ty.

Vào lúc đó, vị trí đầu tiên tuyển dụng là quản lý của các phòng ban, sau đó mỗi quản lý sẽ tuyển chọn các nhân viên trong bộ phận của họ. 3 quản lý đã đến gặp tôi và mời tôi làm việc cho họ. Tôi bị đặt trong tình huống khá khó xử vì tôi không biết mình nên làm ở bộ phận nào. Một vài nhân viên không được bộ phận nào thuê và tổng giám đốc phải nói chuyện riêng với các quản lý để sắp xếp vị trí làm việc cho những người này. Do đó trường hợp của tôi là một trường hợp đặc biệt, và tôi đã trở nên khá nổi tiếng trong công ty.

Tôi tiếp tục làm tốt công việc của mình ở vị trí mới, chiểu theo các nguyên lý Chân – Thiện – Nhẫn, đối xử tốt với mọi người. Vào cuối năm, tôi đã được trao giải “nhân viên gương mẫu”. Lãnh đạo hiện giờ của tôi là đồng nghiệp của tôi vào lúc đó, nhưng khi đó tôi đã không có nhiều cơ hội nói chuyện với cô.

2. Bị sa thải vì cuộc đàn áp và được một người biết chân tướng mời làm việc

Phòng 610 địa phương, Cục An ninh Quốc gia và phòng cảnh sát đã bắt giữ tôi và chồng của tôi vào năm 2007 vì chúng tôi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Tôi bị giam khoảng một tháng tại trung tâm giam giữ. Công ty đã sa thải tôi. Chúng tôi bị mất nhiều khoản thu nhập vì chồng tôi vẫn tiếp tục bị giam giữ. Tôi phải tìm một công việc mới.

Ngay sau đó, một đồng nghiệp trước đây của tôi gọi cho tôi và mời tôi đến làm việc tại công ty của cô ấy. Cô nói: “Tôi rất vui khi thấy chị trên website tìm việc. Tôi biết tất cả các học viên Pháp Luân Công đều là người tốt có chuẩn mực đạo đức cao.” Cô cũng kể cho tôi nghe một câu chuyện. Cô biết một học viên Pháp Luân Công một vài năm trước đây. Có người đã định hối lộ anh 10.000 tệ nhưng anh đã từ chối nhận nó. Cô đã rất ấn tượng. Tôi quyết định chấp nhận lời mời này vì cô ấy biết một chút về Pháp Luân Công, đồng nghiệp trước đây của tôi giờ trở thành lãnh đạo của tôi.

3. Giữ mình sự liêm khiết

Công ty mới này cũng chỉ vừa mới thành lập, quản lý chưa có quy phạm. Văn phòng bừa bộn, không có ai dọn dẹp, quy định chế độ cũng không có. Thấy vậy tôi liền chủ động dọn dẹp văn phòng mỗi ngày, hoàn cảnh lập tức được cải biến. Các đồng nghiệp cũng cảm thán: “Mọi thứ đều khác kể từ khi chị đến với chúng tôi.” Dần dần, tôi thiết lập các chính sách và hệ thống cho việc quản lý công ty, cho nguồn nhân lực và đánh giá thành tích. Công ty đã sớm hoạt động đúng với quỹ đạo.

Là một học viên Pháp Luân Đại Pháp, tôi làm việc bằng toàn bộ năng lực của mình và làm bất cứ công việc nào mà đồng nghiệp của tôi không muốn làm. Tôi hoàn thành tốt mọi việc và chú tâm một cách chi tiết. Tôi cũng chỉ ra các vấn đề và đề xuất các ý kiến mang tính xây dựng từ cơ điểm của công ty và những người quản lý, với hy vọng công ty sẽ phát triển. Tôi nghiêm khắc với bản thân tại nơi làm việc nhưng khoan dung với những người khác và sẵn sàng giúp đỡ bất kỳ ai.

Lãnh đạo đã công nhận nhân phẩm và năng lực công tác của tôi. Cô nhận ra rằng tôi đang nghĩ cho đại cục, vì vậy cô sắp xếp cho tôi vào vị trí quản lý và tăng lương cho tôi, mặc dù tôi chưa bao giờ đòi hỏi điều gì. Là một học viên, dù thế nào tôi cũng phải là một người tốt. Tôi phải làm tốt công việc và có trách nhiệm với công ty. Đối với lợi ích cá nhân tôi thuận theo tự nhiên và không tranh đấu vì nó.

Để khích lệ các nhân viên, các phần thưởng được trao mỗi tháng, và vào cuối năm, phần thưởng đặc biệt được trao cho một hoặc hai nhân viên. Lãnh đạo sẽ tự quyết định người giành phần thưởng dựa theo năng lực công tác, thái độ làm việc, năng suất và nhân phẩm. Người được trao thưởng sẽ nhận được một khoản tiền mặt nằm trong khoảng từ vài trăm tới vài nghìn tệ. Tất cả các nhân viên đều muốn được công nhận và giành được giải thưởng này. Tôi được trao thưởng vài lần, nhưng hai lần tôi đã trao đổi với lãnh đạo để từ chối nhận thưởng. Tôi đề xuất rằng giải thưởng nên được trao cho một đại diện bán hàng vì người đó làm việc chăm chỉ hơn tôi, và cũng đã đóng góp nhiều cho công ty. Tôi muốn những đồng nghiệp xuất sắc khác được tôn vinh. Nhưng lãnh đạo luôn nghĩ rằng tôi xứng đáng hơn và khăng khăng yêu cầu tôi nhận nó.

Sau một khoảng thời gian, lãnh đạo của tôi yêu cầu tôi chịu trách nhiệm về bộ phận tài chính và quản lý các quỹ của công ty. Nói chung, trong một công ty nhỏ, lãnh đạo hoặc thân thích của anh/ cô ấy thường đảm nhiệm về tài chính – việc này không thường được tin giao cho người ngoài. Khi cô đề nghị tôi nhận việc này, tôi cảm thấy rất áp lực. Tôi chưa bao giờ học về tài chính và hoàn toàn không giỏi việc này. Tôi sợ mình sẽ mắc lỗi. Nhưng cô nói: “Tôi tin chị nhất. Chị không ích kỷ, rất có trách nhiệm và tỉ mỉ. Chị phải giúp tôi quản lý sổ sách và tiền của công ty. Tôi sẽ không lo lắng nếu chị làm việc này.”

Vì cô ấy tin tưởng nên tôi đã chấp thuận. Tôi học tất cả về kế toán trong khi làm việc. Tôi đã hoàn thành tất cả các sổ sách mỗi ngày bất kể mình phải ở lại văn phòng muộn thế nào. Tôi ghi chép lại mọi giao dịch một cách cẩn thận để không bị mắc lỗi. Tôi đã không lợi dụng vị trí công việc của mình để tham ô quỹ. Khi tôi phải mua vật liệu, đối tác đôi khi hỏi tôi làm thế nào để xuất hóa đơn – ngụ ý rằng tôi muốn có hóa đơn được xuất với số tiền cao hơn và sau đó bỏ túi phần chênh lệch. Tôi bảo họ xuất hóa đơn đúng với số tiền thực tế và tôi không giờ phóng đại về số tiền. Tôi cũng không đòi hỏi thêm phí tổn.

Lãnh đạo của tôi ngày càng hiểu Pháp Luân Đại Pháp và tin tưởng tôi hơn. Cô phản đối Phòng 610 sách nhiễu tôi một vài lần. Cô từng chịu áp lực buộc phải sa thải tôi. Thực sự tôi đã định từ chức vì tôi không muốn cô ấy chịu áp lực. Nhưng cô ấy đã không để tôi đi mà phản đối lại việc bức hại. Cô nói với tôi: “Tôi không thể chấp nhận chị ra đi. Chị là người tốt. Tôi sẽ thu xếp việc này. Chị phải ở lại đây.” Vì cô ấy cứ khăng khăng nên đến nay tôi vẫn làm việc tại công ty.

Nhìn lại 10 năm qua, tôi có nhiều điều để nói. Dù ĐCSTQ có dối trá về Đại Pháp như thế nào, dù họ có cố gắng để đặt điều vu khống cho Đại Pháp ra sao, lừa dối đơn giản là không thể đứng vững trước sự thật. Tôi tin sẽ ngày càng có nhiều người biết đến Đại Pháp và cuộc đàn áp bất công này, càng nhiều người sẽ dần ủng hộ Đại Pháp, như lãnh đạo của tôi.

Các học viên Pháp Luân Đại Pháp sống chiểu theo các nguyên lý Chân – Thiện – Nhẫn và có một chuẩn mực đạo đức cao. Nếu bạn không biết Pháp Luân Đại Pháp hoặc đang hiểu sai về Pháp Luân Đại Pháp, xin hãy tự mình đọc cuốn Chuyển Pháp Luân. Tôi tin rằng bạn sẽ thay đổi quan điểm của mình.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2014/4/25/“要都是炼法轮功的那才好呢-”-290342.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2014/6/15/1650.html

Đăng ngày 04-07-2014 ; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share