Bài viết của Nghi Tâm, một học viên từ tỉnh Sơn Đông, Trung Quốc

[MINH HUỆ 17–05–2014] Khi chồng tôi về nhà, tôi có thể đoán được anh đang buồn bực điều gì đó qua biểu hiện của anh. Anh nhận xét mỉa mai rằng có lẽ tôi làm việc rất giỏi ở cơ quan nên mới có một bảo vệ an ninh theo dõi tôi. Tôi bảo với anh rằng đó là một nhân viên ở công ty được phân công để theo dõi tôi ở bất cứ nơi đâu mà tôi đến. Thật ra việc này đã diễn ra trong vài năm. Mọi người nghe thấy điều này đều nghĩ rằng nó thật kỳ cục.

Tôi là một học viên Pháp Luân Đại Pháp. Tôi làm việc cho một cơ quan nhà nước. Tôi không muốn hợp tác với Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ), và tôi cũng không muốn làm những điều trái với lương tâm của mình. Để giữ được công việc, ban quản lý ở nơi làm việc của tôi đã thực hiện chính sách diệt chủng “bôi nhọ danh dự, vắt kiệt tài chính, hủy hoại thân thể” của ĐCSTQ. Họ trừ lương của tôi, gửi tôi đến trung tâm giam giữ và trại lao động cưỡng bức. Tôi đã bị sách nhiễu nhiều lần ở nhà bởi các cuộc gọi điện thoại và ghé thăm.

Họ giám sát tôi mọi lúc, nhưng hành vi thái quá nhất là khi bí thư “Viên” từ ủy ban kỷ luật cử một bảo vệ an ninh theo dõi tôi. Một ngày nọ sau bữa tối, tôi đi ra ngoài một mình để mua sắm. Ngay khi bước ra khỏi cổng khu vực dân cư, tôi có thể cảm nhận được rằng có ai đó đang theo dõi mình. Tôi rẽ nhanh và đi vào một cửa hàng tạp hóa. Sau khi ở lại đó một chút, tôi bước ra ngoài, nhìn quanh, và không thấy ai. Tôi đi đến khu phố gần đó để thăm một người bạn. Khi tôi bắt đầu trở về nhà, tôi nhận thấy một người đàn ông to lớn đang đứng bên khu phố và theo dõi cửa ra vào.

Tôi vào một cửa hàng giày và chào người chủ. Người đàn ông đó cũng đi vào cửa hàng giày. Ông ta cố ra vẻ giống như một người đang mua sắm, thậm chí còn lấy một đôi giày lên để nhìn cho rõ hơn. Tôi có thể nói là ông ta đang giả vờ, và đang rất cố gắng để nghe lén cuộc nói chuyện giữa tôi và người chủ cửa hàng.

Đối mặt với người bảo vệ anh ninh

Tôi nhìn rõ mặt ông ta và nhận ra ông ta là người bảo vệ an ninh ở công ty của tôi. Trong những ngày nhạy cảm mà ĐCSTQ định ra, ông ta thường xuất hiện trước tòa nhà của chúng tôi ở ngay lối tôi đi vào tòa nhà. Thậm chí từ khoảng cách xa, tôi thường thấy ông ta theo dõi tôi. Sau khi tôi nhận ra ông ta, tôi đã tiến đến hỏi: “Tại sao ông lại theo dõi tôi?” Ông ta phủ nhận và nói rằng ông ta chỉ đang đi dạo sau bữa tối. Tôi nói rằng cho dù tôi đi đến đâu thì đều có ông ở đó. Khi tôi đi – ông đi, khi tôi dừng – ông dừng. Thấy tôi nói to, ông ta bắt đầu trở nên lo lắng. Ông ta đã bỏ đi vì không biết phải nói gì.

Tôi không muốn để ông ta đi như vậy. Ông ta đang hủy hoại tương lai của mình. Vì vậy tôi đi theo ông ta và khi tôi bắt kịp, tôi lại hỏi: “Tại sao ông theo dõi tôi? Ai bảo ông làm việc này? Có phải là vì tôi tu luyện Pháp Luân Công không?” Ông ta từ chối trả lời. Trong khoảng thời gian đó, trong địa phương của chúng tôi, đã có một số học viên bị bắt giữ bất hợp pháp và các sĩ quan cảnh sát đang cố tìm ra nguồn tài liệu giảng chân tướng của họ. Rồi tôi hỏi ông ta: “Các ông có kế hoạch làm điều gì chống lại chúng tôi không?” Ông ta lẩm bẩm: “Tôi nghĩ vậy.” Rồi tôi nói với ông ta: “Đừng tham gia bức hại Pháp Luân Công, sẽ không tốt cho các ông.”

Giảng chân tướng cho người bảo vệ

Trong khi chúng tôi đi, tôi giảng chân tướng cho ông ta, nói với ông ta rằng Pháp Luân Công là Phật Pháp, nó dạy người ta làm người tốt, và có tác dụng chữa trị tuyệt vời. Tôi kể với ông ta rằng tôi từng bị viêm thận, và một quả thận của tôi gần như rối loạn chức năng hoàn toàn. Tôi đã được chữa khỏi sau khi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Công, và không phải dùng bất kỳ viên thuốc nào trong hơn 10 năm. Tôi có tinh thần tốt và rất khỏe mạnh. Bây giờ Pháp Luân Công đã được truyền rộng trên khắp thế giới, trong đó có Hồng Kông và Đài Loan. Tôi cũng bảo với ông ta rằng vụ “tự thiêu” được dàn dựng dưới sự chỉ đạo của kẻ đứng đầu tà ác và Lưu Cán vì mục đích phỉ báng Pháp Luân Công. Tôi cũng cho ông ta một vài ví dụ về việc những người bị nhận quả báo vì phỉ báng Pháp Luân Công. Rồi tôi bảo với ông ta về tình hình ở trong và ngoài nước. Tôi hy vọng ông ta hiểu được sự thật và không còn bị lừa gạt bởi những lời dối trá.

Ông ta có vẻ hiểu điều tôi nói. Rồi đột nhiên ông ta ngừng lại và nói với tôi một cách nghiêm túc: “Tôi sẽ nói cho cô biết, bí thư Viên là người bảo chúng tôi bắt cô. Ông ấy thường gọi chúng tôi vào văn phòng của ông ấy và hỏi chúng tôi rằng ở đây có ai tu luyện Pháp Luân Công không, và bảo chúng tôi bắt tất cả bọn họ.” Tôi đáp: “Tôi biết rằng ông ấy thường cười nhạo và chửi chúng tôi, và ông ấy cũng viết bài bôi nhọ Pháp Luân Công và Sư phụ của chúng tôi. Bây giờ ông ấy đang nhận quả báo. Có vẻ như ông ấy đang bị đột qụy, miệng của ông ấy méo sang một bên, nó đã như thế này một thời gian dài và vẫn chưa khỏi. Tôi cũng nghe nói rằng ông ấy phải phẫu thuật cổ họng.”

Sau đó người bảo vệ an ninh nói: “Thật ra là tôi đã đọc những tờ rơi đó và đã xem những DVD mà các cô phân phát. Tôi cảm thấy nó thật sự tốt, từ tận đáy lòng mình. Trong DVD Biểu diễn Nghệ thuật Thần Vận, không có nhiều về Pháp Luân Công, mà nó tập trung vào văn hóa Trung Hoa truyền thống. Tôi thật sự không hiểu tại sao ĐCSTQ lại thù ghét Pháp Luân Công!”

Tôi đáp: “Pháp Luân Công khuyến khích Chân – Thiện – Nhẫn, còn ĐCSTQ được thành lập bằng cách dùng những lời dối trá, nó đã từng dùng những lời dối trá để lừa người dân Trung Quốc. Tất cả tuyên truyền của nó là dối trá. Nếu tất cả mọi người đều lấy Chân – Thiện – Nhẫn làm nguyên lý chỉ đạo, thì ĐCSTQ sẽ không thể duy trì quyền lực của nó, và nó chắc chắn sẽ sụp đổ. Vì vậy, nó đang tuyệt vọng cố gắng ngăn chặn các học viên giảng chân tướng cho người dân Trung Quốc. Tuy nhiên, dù nó có cố gắng bám giữ quyền lực như thế nào đi nữa thì vẫn vô ích, vì trời sẽ diệt ĐCSTQ. Sau khi nó nắm quyền ở Trung Quốc, để khiến người dân Trung Quốc khuất phục quyền lực của nó, nó đã phát động đủ loại phong trào chính trị và đã giết hại 80 triệu người dân Trung Quốc. Những hành động tà ác của nó đã khiến cả người và trời vô cùng phẫn nộ. ĐCSTQ sẽ không thể tồn tại lâu được nữa. Công việc của ông không thể dễ dàng cho ông, xin đừng làm theo tà ác.”

Đồng ý thoái ĐCSTQ

Ông bắt đầu than phiền, ông nói rằng lương của ông quá thấp, và rằng ông phải trích một phần cho cơ quan của mình. Ông cũng nói rằng ông phải tự dùng tiền túi của mình để trả cho đồng phục. Tôi hỏi ông có gia nhập Đảng hay không. Ông nói không, ông chỉ gia nhập Đoàn Thanh niên. Tôi bảo ông nên thoái, vì ông là một người tốt, và ông sẽ không muốn bị liên lụy khi trời diệt ĐCSTQ. Ông nói rằng ông đã đọc nhiều tài liệu giảng chân tướng, và vì vậy không còn do dự gì nữa, ông nói: “Được rồi, tôi sẵn sàng thoái.” Tôi cũng bảo với ông rằng để đảm bảo an toàn cho mình, ông có thể nhẩm “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân – Thiện – Nhẫn hảo.” Ông gật đầu đồng ý.

Vừa đi bộ, ông vừa kể thêm cho tôi về công ty mà tôi đang làm việc. Ông nói rằng một số người từ tòa nhà số 14 và số 2 đã báo cáo với nơi làm của tôi về việc nhận tờ rơi. Rồi ông hạ giọng và nói: “Tôi không thể nói chuyện với cô nữa, có người từ công ty đang bước lại phía chúng ta.” Tôi nhìn theo, và thấy đó là chồng tôi và một đồng nghiệp khác.

ĐCSTQ thường phân công người để giám sát và theo dõi các học viên bằng nhiều cách khác nhau. Trong những năm đầu tiên khi cuộc bức hại bắt đầu, Giám đốc Cục Cảnh sát đã gọi điện đến nhà tôi để kiếm chồng tôi. Tôi nói với ông ấy: “Không phải là ông đang kiếm anh ấy, ông biết rằng anh ấy không có ở đây, mục đích của ông là kiểm tra tôi và xem liệu tôi có ở nhà hay không.” Ông ấy cười và nói: “Tôi đoán là tôi không thể lừa cô.” Tôi bảo ông ấy rằng tôi biết thủ đoạn của ông, và ông không nên làm theo tà ác. Tôi có thể nói là ông ấy đồng ý với tôi khi chúng tôi kết thúc cuộc gọi và cúp máy.

Có một lần khác, tôi trở về nhà từ cửa hàng tạp hóa. Tôi nghe người bảo vệ an ninh nói trong điện thoại cho ai đó là tôi đang đi mua sắm. Thỉnh thoảng người bảo vệ an ninh lên tầng của chúng tôi và gõ cửa. Ông sẽ đưa ra vài lý do để có mặt ở đó, chẳng hạn như để cho tôi biết rằng xe đạp bị lấy trộm ở trong khu vực, và xin hãy cẩn thận. Tôi thậm chí còn không có xe đạp, và vì vậy tôi bảo ông không nên mất công đi lên đây. Tôi biết rằng ông chỉ muốn kiếm tra xem tôi có ở nhà không. Tôi cũng nghe những người khác kể lại rằng khi tôi đang sửa nhà, một chiếc xe hơi đã đi theo sau tôi mỗi khi tôi ra ngoài mua thêm vật liệu.

Tôi không ghét những người này. Tôi tin rằng tất cả họ đều tốt bụng, chỉ vì họ bị lừa gạt bởi những lời dối trá của ĐCSTQ. Khi họ biết được sự thật, họ sẽ ngừng làm điều xấu. Giống như người bảo vệ an ninh mà tôi nói chuyện, sau khi biết được sự thật, ông đã nói cho tôi tất cả mọi điều ông biết về những hoạt động chống lại tôi.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2014/5/17/【庆祝513】那是给我配的“贴身保镖”-291439.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2014/5/30/1427.html

Đăng ngày 25-06-2014; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share