Bài viết của Lam Vân

[MINH HUỆ 12-05-2014] Chồng tôi bị chẩn đoán mắc bệnh tiểu đường và bệnh thận vào năm nay. Tình trạng của anh ấy khá nghiêm trọng và cần phải nhập viện. Vào đêm trước khi nhập viện, anh ấy đã viết một bản nghiêm chính thanh minh để ăn năn về những điều xấu đã làm đối với Đại Pháp dưới áp lực của cuộc bức hại. Bỗng nhiên, số phận của anh ấy đã thay đổi.

Bản Nghiêm chính thanh minh của chồng tôi

Chồng tôi đã rất lo lắng vào đêm trước hôm anh ấy đến bệnh viện như đã định. Tôi nói với anh ấy: “Trời sẽ trừng phạt bất cứ ai bức hại những người tu Phật và tu Đạo, phá hủy kinh sách, phỉ báng Phật và Pháp. Anh nên viết một bản Nghiêm chính thanh minh để thừa nhận những điều xấu anh đã làm. Sư phụ rất từ bi và sẽ giúp đỡ anh.”

Vì vậy anh ấy đã viết bản thanh minh này vào tối hôm đó:

“Vào năm 2005, cảnh sát phòng an ninh nhà nước đã bắt vợ tôi và đưa cô ấy đến một trung tâm giam giữ. Tôi đã lo sợ cho sự an toàn của cô ấy và của gia đình mình, vì vậy tôi đã đốt các sách Pháp Luân Đại Pháp của vợ tôi. Tôi rất ân hận vì việc làm này. Sư phụ của Pháp Luân Đại Pháp rất từ bi và đã cho tôi một cơ hội để ăn năn cho những gì tôi đã làm.

Trước khi vợ tôi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, cô ấy đã phải chịu đựng nhiều bệnh tật và phải nhập viện nhiều lần. Tôi rất mệt mỏi vì chăm sóc cho cô ấy. Sau khi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, sức khỏe của cô ấy được cải thiện rất nhiều và cô ấy đã trở thành một người tốt hơn trước kia. Không chỉ cô ấy được hưởng lợi ích từ Pháp Luân Đại Pháp, mà cả con tôi và tôi cũng vậy. Tôi thật cảm tạ Sư phụ của Pháp Luân Đại Pháp.

Tôi Nghiêm chính thanh minh rằng tôi phủ nhận bất cứ điều gì mà tôi đã nói, đã làm, hoặc đã viết mà chống lại Pháp Luân Đại Pháp. Tôi xin thú nhận điều này với Sư phụ và sẽ luôn luôn nhớ rằng Pháp Luân Đại Pháp hảo, Sư phụ hảo, và Chân-Thiện-Nhẫn hảo.”

Tôi đã gửi bản tuyên bố của anh ấy cho trang web Minh Huệ sau khi anh ấy viết xong.

Mọi thứ đã thay đổi

Tôi đưa chồng mình đến bệnh viện vào ngày hôm sau. Có khá nhiều xét nghiệm trước khi anh ấy có thể nhập viện. Chúng tôi đã ăn trưa trước khi xét nghiệm máu. Chúng tôi chờ kết quả sau khi mẫu máu của anh ấy được lấy đi. Nhiều phút trôi qua, anh ấy có vẻ ngày càng lo lắng. Anh đi tới đi lui trong hành lang.

Khi anh ấy nhận được kết quả từ bác sĩ, bác sĩ đã ngạc nhiên và hỏi anh ấy đã ăn gì vào bữa trưa.

“Mì.”

“Điều này thật kì lạ. Lượng đường trong máu của anh đáng lẽ phải tăng lên sau khi ăn, nhưng thay vào đó, nó lại giảm xuống, và gần như ở mức bình thường.” Kết quả kiểm tra chức năng thận cũng cho thấy một lượng tế bào bạch cầu bình thường.

Bác sĩ bảo: “Anh khỏe mạnh. Không cần phải nhập viện đâu.” Chúng tôi đã rời khỏi bệnh viện trong niềm hạnh phúc và nhẹ nhõm.

Khi chúng tôi trở về từ bệnh viện, chồng tôi nói rằng: “Anh đã thừa nhận tất cả những lỗi lầm của mình trong bản Nghiêm chính thanh minh đó, nhưng Sư phụ đã ban phúc cho anh rất nhiều. Pháp Luân Đại Pháp thật sự kỳ diệu. Sư phụ thật vĩ đại! Anh sẽ không tin điều đó nếu như bản thân anh không trải nghiệm nó.”

“Đây là lý do tại sao mà Pháp Luân Đại Pháp được phổ biến rộng rãi trên toàn thế giới và vẫn đang tiếp tục phát triển mạnh mẽ sau 15 năm bị bức hại. Những học viên Pháp Luân Đại Pháp các em không hề sợ hãi trước cái chết. Anh thật sự cảm kích từ tận đáy lòng. Nếu Sư phụ không cứu anh, làm sao anh có thể kéo dài cuộc sống được? Anh hy vọng có thể gửi lời cảm tạ Sư phụ khi Ngài quay về Trung Quốc một ngày nào đó.”

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2014/5/20/1258.html

Đăng ngày: 24-06-2014; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share