Bài viết của một nông dân ở tỉnh Tứ Xuyên, Trung Quốc

[MINH HUỆ 16-05-2014] Tôi là một người nông dân bình thường ở tỉnh Tứ Xuyên, Trung Quốc. Vào những năm 80, để nỗ lực bắt đầu công việc kinh doanh, tôi đã hai lần vay 3000 tệ từ một người bạn. Tổng số món nợ là 6000 tệ và tôi đồng ý trả 3% lãi xuất. Tuy nhiên, công việc làm ăn buôn bán của tôi diễn ra không thuận lợi và tôi không thể trả được một món nợ khi đến hạn. Hậu quả là, lãi xuất đã lũy tiến theo món nợ. Cả gốc và lãi của món nợ đó đã tăng lên đến 5000 tệ.

Bạn tôi đã qua đời vào năm 2000. Đương nhiên, khoản vay đó được chuyển giao sang vợ anh ấy. Tôi đáng lẽ ra phải ký một giấy vay nợ mới với cô ấy và phải đồng ý trả lãi xuất lũy tiến. Tuy nhiên, tôi đã nợ nần quá nhiều và không thể thực hiện được bất kỳ khoản thanh toán nào. Tôi nói với cô ấy: “Trong món nợ 5000 tệ, thì đã có 2000 tệ là tiền lãi. Thật không hợp lý khi tính cả lãi xuất lũy tiến. Hơn nữa, mức lãi xuất đó là quá cao.” Vợ của bạn tôi ngắt lời và nói: “Anh chỉ cần trả tiền gốc đã mượn ban đầu thôi. Tôi sẽ không bắt anh phải chịu lãi xuất đâu.”

Tôi đã rất ngạc nhiên bởi sự hào phóng của cô ấy. Sau khi chồng chết, cô ấy không có nguồn thu nhập ổn định, mà chỉ dựa vào một cửa hàng nhỏ bán đồ gia vị để kiếm sống.

Kể từ thời điểm tôi nợ khoản tiền đó vào những năm 80, lãi xuất lũy tiến bây giờ đã vượt quá số tiền gốc. Hơn nữa, vào thời điểm đó, 6000 tệ mà người bạn cho tôi vay đủ để xây một ngôi nhà 200- 300 mét vuông. Nếu tính tỷ lệ lạm phát, sẽ không quá khi nói rằng cô ấy đã mất hết trong vụ đầu tư này.

Không có từ ngữ nào có thể diễn tả hết được sự biết ơn của tôi. Tôi liên tục cảm ơn cô ấy. Cô đáp: “Tôi là một học viên Pháp Luân Đại Pháp. Sư phụ của chúng tôi dạy chúng tôi rằng phải đối xử tốt và quan tâm tới người khác bất cứ lúc nào. Nếu tôi không tu luyện Pháp Luân Đại Pháp và tôi biết rằng anh biết rất rõ tình hình tài chính của gia đình tôi, tôi sẽ không xử lý món nợ này như thế. Do đó, anh không cần phải cảm ơn tôi. Nếu muốn cảm ơn, thì hãy cảm ơn Sư phụ của tôi.”

Sau đó, cô ấy đã không xử sự như những chủ nợ khác, gõ cửa đeo đuổi tôi để bắt thanh toán hay chửi rủa tôi. Tôi trả tiền cô ấy bất cứ khi nào có thể. Đôi khi tôi chỉ có thể trả được 500 tệ một năm. Có những lúc, thậm chí cả năm, tôi không trả nổi cô ấy một xu. Tuy nhiên, cô chưa bao giờ ép tôi phải trả tiền.

Một năm, khi Tết Nguyên Đán đang đến gần, tôi không còn đồng nào để trả cho cô. Tôi cảm thấy rất buồn và nói với cô hãy đến quầy bán thực phẩm của tôi và lấy bất cứ thứ gì cô cần để chuẩn bị cho cái Tết. Thực ra, tôi hy vọng rằng làm như thế có thể giúp tôi trả bớt được một phần nợ. Cuối cùng, cô ấy đến quầy của tôi, lấy vài thứ và trả tiền. Tôi rất xúc động và liên tục nói: “Cô thực là một người tốt, cảm ơn cô nhiều!” Cô ấy đáp: “Nếu muốn cảm ơn, hãy cảm ơn Sư phụ tôi. Ngài đã dạy chúng tôi phải tự hành xử tuân theo tiêu chuẩn Chân – Thiện – Nhẫn.”

Sau đó, tôi biết được sự thật về Pháp Luân Đại Pháp thông qua cô ấy và đã thoái Đảng Cộng sản Trung Quốc. Tôi cũng thường xuyên niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân – Thiện – Nhẫn hảo.”

Cuối cùng, tôi đã trả hết món nợ 6000 tệ vào tháng Tư năm đó.

Qua người học viên Pháp Luân Đại Pháp này, tôi được biết ngày 13 tháng 05 là ngày sinh nhật của Sư phụ Lý Hồng Chí. Tôi muốn nhân cơ hội này để gửi lời chúc mừng sinh nhật tới Sư phụ Lý Hồng Chí! Xin cảm ơn Ngài, Sư phụ Lý Hồng Chí. Những giáo lý của ngài đã biến đổi con người ta thành những công dân tuyệt vời.

Trong suốt những năm qua, tôi cũng đã nhận ra rằng những người tu luyện Pháp Luân Đại Pháp đều là những con người cao quý. Tôi không còn tin vào những lời dối trá do Đảng Cộng sản Trung Quốc tuyên truyền để phỉ báng Pháp Luân Đại Pháp nữa.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2014/5/16/【庆祝513】两笔借款-291433.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2014/5/20/1260.html

Đăng ngày 17-06-2014; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share