Bài viết của Tâm Tuệ, một học viên Đại Pháp ở tỉnh Cát Lâm

[MINH HUỆ 14-5-2014] Hồi bé, tôi nghe mẹ tôi kể với mọi người rằng một thầy bói đã phán tôi sẽ phải sống độc thân suốt đời. Tôi hỏi mẹ: “Mẹ à, độc thân nghĩa là gì?” Mẹ tôi đã trả lời thật rằng tôi sẽ không có người thân hay con cái ở bên cạnh. Lúc đó tôi không hoàn toàn hiểu ý mẹ, nhưng tôi biết rằng nó sẽ không dễ chịu. Khi lớn lên, tôi mới hiểu ra điều đó có nghĩa là “Tôi sẽ phải tự lo cho mình.”

Sau khi kết hôn, tôi mang thai, nhưng lại bị sẩy vào tháng thứ ba. Lúc đó bác sỹ còn chẩn đoán tôi có nhiều khối u bao xung quanh dạ con. Tôi đã trải qua cuộc phẫu thuật bốn tiếng đồng hồ để giữ lại dạ con. Người thân của tôi vui mừng với kết quả của cuộc phẫu thuật đến mức đã viết thư cảm ơn bằng chữ lớn và dán nó ở hành lang của bệnh viện. Tuy nhiên, chẳng bao lâu sau khi bức thư được dán lên, nó đã bị gỡ xuống, và vị bác sỹ phẫu thuật cho tôi bị phê bình bởi trong những trường hợp như của tôi, dạ con cần phải cắt bỏ vì lý do an toàn.

Lúc tôi xuất viện, các bác sỹ khuyên rằng tôi nên đợi trong hai năm trước khi muốn có thai một lần nữa. Hai năm sau, tôi mang thai, nhưng chưa đầy ba tháng sau đã lại bị sẩy thai lần thứ hai. Tôi lại thử lại một lần nữa sau hai năm tiếp theo, nhưng lại bị sẩy một lần nữa. Các bác sỹ nói với tôi: “Đừng cố gắng mang thai nữa. Thành dạ con của cô không đủ mềm để giữ phôi thai.” Tôi nhớ lại những điều thầy bói nói về số phận cô độc của tôi và tôi phải chấp nhận nó.

Đầu năm 1995, tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Công. Tôi cảm giác thân thể mình liên tục được thanh lọc từ trong ra ngoài và thế giới quan của tôi cũng trải qua những biến đổi to lớn. Tôi học Pháp luyện công bất cứ lúc nào có thể, và cảm thấy rất vui sướng, hài lòng. Trước đây tôi thường bị máu vón cục trong chu kỳ kinh nguyệt, nhưng chúng đã dần dần biến mất. Tôi đã trải nghiệm được nhiều thay đổi trong cơ thể mình và nhiều điều kỳ diệu đã xảy ra, đặc biệt là khi con gái tôi ra đời.

Vào mùa Xuân năm 1996, tôi có tham gia một cuộc họp. Tại cuộc họp, tôi nhận thấy chiếc ghế mình đang ngồi đột nhiên xê dịch. Tôi nghĩ là do tư thế ngồi của mình chưa đúng nên đã di chuyển một chút để ngồi thẳng lưng. Nhưng tôi thấy chiếc ghế vẫn xê dịch. Sau đó tôi nhận ra nguyên nhân là do bụng của tôi đang xoay chuyển. Tôi biết đó là Pháp Luân đang điều chỉnh thân thể mình. Lúc đó tôi rất hạnh phúc. Việc này diễn ra trong khoảng nửa tiếng đồng hồ.

Sáng ngày hôm sau, khi tỉnh giấc, tôi thấy vẫn còn sớm nên lại nhắm mắt ngủ tiếp. Đúng lúc đó, tôi nhìn thấy hai cái bóng màu trắng từ xa bay về phía tôi. Họ đang cầm thứ gì đó ở trên tay và có vẻ như đang nói: “Hãy kéo căng bụng cô ấy ra một chút.” Tôi biết rất rõ là mình đang nằm trên giường và họ chỉ cách tôi khoảng một mét. Tôi choàng tỉnh. Giấc mơ đó quá chân thực và sống động. Đến bây giờ tôi vẫn không dám chắc đó là mơ hay thực.

Vài tháng sau tôi lại có một giấc mơ khác, trong đó, tôi thấy mình đang đứng trong một căn phòng rộng lớn. Ở giữa có một bánh xe lớn với nhiều máng nước, giữa các máng nước lại có một khoảng trống. Trên mỗi khoảng trống có một đứa bé đang ngồi. Chúng mặc những bộ quần áo khác nhau, một số là bé trai và một số là bé gái. Bánh xe vẫn liên tục quay tròn. Khi tôi muốn đến gần để nhìn rõ hơn, tôi nghe có một giọng nói nhân hậu phát ra từ phía trên: “Hãy chọn lấy một đứa bé.” Trước khi tôi kịp hiểu điều gì đang diễn ra, tay phải tôi đã nâng lên và chạm vào một bé gái. Tôi nhìn thấy việc này rất rõ ràng trong giấc mơ của mình, sau đó tôi tỉnh giấc. Tôi cảm nhận được tiếng nói đó là của Sư phụ.

Đến Tết Âm lịch năm 1997, tôi phát hiện mình bị trễ kinh. Tôi nghĩ: “Liệu có phải mình lại mang thai không? Dẫu sao mình cũng sẽ chẳng thể giữ được nó…” Tuy nhiên, lần này tôi lại không bị sẩy thai nữa. Tôi kể cho chị dâu tôi về việc này. Chị ấy nói: “Em hãy đến bệnh viện để kiểm tra xem đó có phải lại là u xơ tử cung không.” Tôi tin rằng mình không bị bệnh, nhưng nghĩ rằng sớm muộn gì mình cũng sẽ bị sẩy thai. Chồng tôi nói với tôi: “Đây có thể là cơ hội cuối chúng ta có con. Tốt hơn là em nên xin nghỉ phép và ở nhà.” Tôi nghĩ rằng anh ấy nói đúng vì tôi cũng đã hơn 40 tuổi, vì thế tôi đã xin nghỉ phép và ở nhà. Tôi học Pháp hàng ngày và thường xuyên luyện công.

Khi tôi mang thai được hơn hai tháng, vào một buổi tối khi tôi đang luyện bài công pháp thứ hai, tôi cảm thấy bụng mình lại xoay chuyển, nó chuyển sang bên phải và quay càng lúc càng nhanh giống như có một cái thắt lưng cuốn chặt xung quanh bụng tôi. Lúc đó tôi cảm thấy khó thở, nhưng tôi không sợ. Sau đó, Pháp Luân bắt đầu quay sang trái, và vòng đai bụng được nới lỏng. Cảm giác này diễn ra trong một hoặc hai phút. Tôi biết đó là điều tốt và Pháp Luân đang bảo vệ đứa bé trong bụng tôi.

Vào một tối khi tôi đang mang thai đến tháng thứ ba, tôi nhìn thấy máu khi đi vệ sinh. Chồng tôi nói: “Hãy uống thuốc để phòng sẩy thai. Anh sẽ pha cho em chút nước.” Tôi ngăn anh ấy lại và nói: “Em sẽ không uống thuốc. Đừng lo lắng. Hãy để tự nhiên. Nếu đứa trẻ này được an bài ở với chúng ta, nó sẽ ổn thôi. Nếu không thì không thuốc gì có thể giúp được nó.” Trong mấy tháng tiếp theo, tôi liên tục học Pháp và luyện công mà không cần uống một viên thuốc nào.

Vài ngày sau khi con gái tôi chào đời, một sản phụ nằm ở giường bên cạnh tôi có hơn mười người đến thăm. Một trong số họ đã quay lại và nhìn thấy con tôi. Cô ấy rất ngạc nhiên và nói: “Nhìn đứa bé này xem. Nhìn nó giống như một vị tiểu Phật.” Tôi mỉm cười trong tâm và nghĩ: “Cô không biết đâu, đứa bé này được sinh ra từ một Pháp Luân.”

Hiện giờ con gái tôi đã là học sinh cấp ba. Cháu rất thông minh và cũng là một tiểu đệ tử Đại Pháp.

Người thường có lẽ sẽ không bao giờ có thể tưởng tượng được huyền năng của Đại Pháp. Tôi thật sự hy vọng có nhiều người hơn nữa sẽ hiểu và tu luyện Đại Pháp bởi bạn sẽ thu được rất nhiều lợi ích và những điều kỳ diệu cũng sẽ đến với bạn.

Con xin khấu đầu cảm tạ Sư phụ!


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2014/5/14/【庆祝513】大法赐给我一个女儿-291397.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2014/5/18/1210.html

Đăng ngày 13-06-2014. Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share