Viết bởi môt đệ tử Trung quốc

[Minh huệ] Cả cuộc đời của tôi, tôi luôn luôn theo đuổi nhiều mục đích, và cuối cùng tôi may mắn và có kỳ duyên, tôi đã học được Pháp Luân Ðại Pháp và bắt đầu con đường tu luyện của tôi.

Tôi bắt đầu bị bệnh nặng khi tôi khoảng 36 tuổi, và những cơn bệnh này đã kéo dài gần 10 năm. Những căn bệnh như hư hỏng trung tâm thần kinh, ung thư bao tử, lá lách bị nhiễm trùng, đau nhức xương, bị tê cứng nửa thân người..v.v.. Tôi rất thường hay bị cảm lạnh. Thuốc men không còn hiệu quả nữa. Tôi cũng thử nhiều cách chữa trị khác như khí công, xoa bóp, châm cứu, và thăm viếng các đền chùa, nhưng không có cái nào có hiệu quả cả. Ðôi khi, tôi trốn ở nhà khóc một mình “Trời ơi, tôi là người tốt mà. Tôi không bao giờ hại hay làm tổn thương ai, tại sao tôi lại bị những căn bệnh này? Tại sao những bệnh naỳ không chữa được?” Ðể không làm phiền gia đình tôi, tôi giả đò tỏ ra lạc quan. Tuy nhiên, những cơn đau và buồn phiền không thể trốn khỏi được. Tôi trước đây có thuê một tiệm để bán đồ ăn, và tiền làm ra được chỉ đủ trả tiền thuốc men. Một hôm tôi đến bệnh viện để chuyền máu và bác sĩ có hỏi tôi “Anh có tu tập Pháp Luân Công không?” Tôi hỏi lại “Pháp Luân Công là gì? Tôi chưa bao giờ nghe qua”. Ông ta nói rằng “Tập Pháp Luân Công không những chỉ làm thân thể mạnh khoẻ, mà còn đưa người lên cao tầng. Tôi sẽ cho anh mượn quyển sách đó!” Tôi nhìn quyển sách, và thấy Sư phụ từ bi của chúng ta. Quyển sách cũng rất dễ đọc, vì thế tôi cũng bắt đầu tập luyện.

Ngay sau khi tôi bắt đầu tập luyện, học Pháp từ sách và nghe giảng từ những cuốn băng của Sư phụ, những câu sau đây thực sự làm tôi rung động:

“Nếu chư vị có những chấp trước và đến để tìm được những huyền năng siêu phàm, để chữa bệnh, để nghe một lý thuyết, hay đến đây với những ý định đen tối, tôi sẽ không giúp được gì cho chư vị” (Chuyển Pháp Luân, Bài giảng Một “Chân chính đưa con người lên cao tầng”)

“Tôi không nói đến chữa bệnh ở đây, chúng tôi cũng không chữa bệnh cho chư vị. Là một người tu luyện chân chính, tuy nhiên, chư vị sẽ không thể nào tu luyện với một thân thể bệnh hoạn. Tôi sẽ thanh lọc cơ thể của chư vị. Sự thanh lọc này sẽ được làm cho những ai thật sự tu luyện và học Pháp” (Chuyển Pháp Luân, Bài giảng Một, “Chân chính đưa con người lên cao tầng”)

Có một lần trên đường về nhà tôi bất ngờ gặp em trai tôi, tôi nói “Tôi đã nghe băng Sư phụ giảng. Bài giảng hay quá”. Trước khi tôi chấm dứt câu nói, bất ngờ tôi ói mửa ra rất nhiều nước có mùi tanh. Nó có mùi như mùi thuốc “tây”. Tôi tiếp tục nói “Ngày mai em nên đi nghe đi. Những gì Sư phụ giảng là để đưa con người lên cao tầng” Em tôi nói rằng em tôi sẽ đi. Từ đó tôi thật sự tu luyện hằng ngày. Ngày thứ hai, tôi nhổ nước miếng và nó có mùi hôi như thuốc cổ truyền Trung quốc. Em trai tôi cũng nghe mùi như vậy. Tôi làm theo những điều Sư phụ dạy, tập luyện và học Pháp hằng ngày. Tất cả những bệnh tật cũ biến đi từ lúc nào.

Sư phụ thật sự đã cho tôi cuộc đời thứ hai. Làm thế nào để tôi không nói được rằng Pháp Luân Ðại Pháp là tốt. Pháp Luân Ðại Pháp thật sự rất tốt. Tôi sẽ cố gắng hết sức để làm đúng theo làm sáng tỏ Pháp. Tôi hy vọng rằng tất cả những ai có duyên sẽ học được Ðại Pháp.

* * * * *

Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2002/10/30/38858.html;
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2002/11/11/28630.html.

Dịch từ tiếng Anh ngày 27-11-2002; đăng ngày 29-11-2002; bản dịch có thể được chỉnh sửa trong tương lai để sát hơn với nguyên tác.

Share