Vận hành và hỗ trợ các điểm sản xuất tài liệu tại nhà
Bài viết của một đệ tử Pháp Luân Đại Pháp tại Trung Quốc
[MINH HUỆ 29-04-2025] So với nhiều học viên Pháp Luân Đại Pháp (Pháp Luân Công) tinh tấn, tôi còn nhiều thiếu sót trong tu luyện, nhưng tôi vẫn muốn viết ra trải nghiệm tu luyện của mình trong việc vận hành và hỗ trợ các điểm sản xuất tài liệu tại nhà để chia sẻ với mọi người. Nếu có chỗ nào chưa phù hợp, xin các đồng tu từ bi chỉ ra.
Khởi động và vận hành điểm sản xuất tài liệu tại nhà
Trước khi Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) bắt đầu bức hại Pháp Luân Đại Pháp vào năm 1999, tôi đã tham gia một khóa đào tạo về máy tính do công ty tổ chức. Tôi đã học cách gõ chữ Hán và một số thao tác máy tính cơ bản, điều này đã đặt nền tảng cho việc sản xuất tài liệu giảng chân tướng sau này. Năm 2000, gia đình tôi đã mua một chiếc máy tính để bàn và một máy in laser và máy quét, tôi đã nhanh chóng học được cách sử dụng chúng.
Mãi cho đến mùa đông năm 2002, tôi mới tìm thấy một cuốn sách nhỏ giảng chân tướng tại nơi làm việc và biết về cuộc bức hại Pháp Luân Đại Pháp. Sau đó, tôi quyết định tu luyện trở lại. Từ các bài giảng của Sư phụ, tôi biết rằng các đệ tử Đại Pháp có sứ mệnh cứu độ chúng sinh, tôi nhận ra rằng mình nên dùng các tài liệu giảng chân tướng để cứu người. Dưới sự chỉ dẫn của Sư phụ, tôi đã liên lạc được với các đồng tu và thỉnh thoảng nhận được các cuốn sách nhỏ giảng chân tướng từ họ.
Năm 2003, tôi bắt đầu quét hình ảnh các cuốn sách nhỏ nhận được, sau đó in ra, dùng dao cắt và đóng thành sách.
Khi tôi mới bắt đầu làm những cuốn sách nhỏ này, các nhân tố tà ác đã đe dọa tôi. Một lần, khi đang quét tài liệu, tôi nghe thấy tiếng chó cảnh sát sủa. Âm thanh dường như phát ra từ máy quét, nên tôi vội vàng tắt máy. Tôi nhìn xuống dưới lầu, nhưng mọi thứ xung quanh đều yên ắng.
Năm 2004, gia đình tôi thuê một căn hộ trong một học khu có chất lượng tốt để cho con tôi đi học. Chồng tôi đã nhờ người kết nối Internet bằng đường dây điện thoại. Tôi nghĩ: “Sẽ tuyệt vời biết bao nếu mình có thể truy cập trang web Minh Huệ và tự tải tài liệu về!” Các đồng tu nói với tôi rằng việc truy cập trang web Minh Huệ không khó; nó dễ như làm việc nhà vậy. Tuy nhiên, dù cố gắng đến đâu, tôi vẫn không thể truy cập được trang web. Sau đó, tôi cùng một học viên đến một thành phố khác, hy vọng nhận được sự giúp đỡ từ một học viên ở đó. Có lẽ vì lo ngại về vấn đề an toàn, học viên đó đã không gặp mặt trực tiếp chúng tôi, nhưng anh ấy nói với chúng tôi rằng đĩa CD Chín bài bình luận về Đảng Cộng sản (Cửu Bình) có chứa phần mềm vượt tường lửa.
Sau khi về nhà, tôi cho đĩa CD Cửu Bình vào máy tính và tìm thấy phần mềm vượt tường lửa, nhưng tôi vẫn không thể truy cập được Minh Huệ Net. Sư phụ đã điểm hóa cho tôi rằng tôi nên nghe hướng dẫn bằng giọng nói trên đĩa CD. Theo hướng dẫn bằng giọng nói, tôi nhấp vào biểu tượng chim bồ câu nhỏ, đột nhiên, trang web Minh Huệ màu xanh da trời hiện ra trước mắt tôi. Tôi vui mừng khôn xiết và liên tục nói: “Con xin cảm tạ Sư phụ! Con xin cảm tạ Sư phụ!”
Sau đó, tôi đã có thể truy cập trang web Minh Huệ Net và tải xuống tất cả các loại tài liệu, bao gồm sách nhỏ, tệp âm thanh, video và các loại tệp khác. Tối hôm đó, mặc dù không có bất kỳ phần mềm bảo vệ an ninh nào trên máy tính, tôi đã tải xuống tất cả các tệp âm thanh của Cửu Bình và nhiều bài viết trên Minh Huệ. May mắn thay, cảnh sát mạng Trung Quốc đã không để ý đến tôi. Tôi biết đó là nhờ có sự bảo hộ từ bi của Sư phụ.
Sau đó, tôi đã liên lạc với một học viên địa phương có kỹ năng về máy tính. Anh ấy đã mang cho tôi một chiếc máy tính xách tay cũ có hệ thống bảo mật và một máy in phun màu. Tôi đã bán chiếc dây chuyền vàng cũng như nhẫn của mình và thu được 5.000 nhân dân tệ để trả tiền cho anh ấy.
Điểm sản xuất tài liệu của tôi phát triển mạnh mẽ
Với sự giúp đỡ và hướng dẫn của học viên hỗ trợ kỹ thuật, tôi đã có thể in tài liệu giảng chân tướng khá dễ dàng. Thiết kế của các tài liệu có sẵn trên Minh Huệ Net ngày càng đẹp hơn. Do đó, các tài liệu tôi có thể in ra cũng ngày càng bắt mắt hơn, với nhiều loại đa dạng bao gồm nhiều chủ đề. Tôi cũng đã học cách ghi đĩa DVD, làm lịch, v.v. Ban đầu, tôi tự mình đi phát tài liệu. Sau đó, tôi cung cấp chúng cho các học viên tại nơi làm việc của mình. Sau khi liên lạc được với điều phối viên địa phương, tôi đã cung cấp tài liệu cho hầu hết các học viên địa phương.
Đôi khi, tôi bận rộn sản xuất tài liệu đến mức không có thời gian nấu ăn. Có một lần, ở nhà không có gì để ăn, tôi thấy rất đói. Tôi thấy một hộp sữa và đã mở ra uống. Hóa ra, hộp sữa đó đã hết hạn từ lâu. Đêm đó, tôi rất khó chịu và bị nôn. Tôi cảm thấy yếu đến mức không thể ngồi yên, phải dựa vào chồng để nôn. Lúc đầu, dịch nôn có vị đắng. Tôi nghĩ đó có thể là dịch mật. Sau đó, tôi cảm thấy những gì mình nôn ra có vị mặn. Tôi mở mắt ra và thấy đó là máu. Chồng tôi sợ hãi và muốn đưa tôi đến bệnh viện, nhưng tôi từ chối và nói với anh ấy rằng tôi sẽ ổn. Trong tâm, tôi cầu xin Sư phụ cứu tôi, sau đó tôi cảm nhận được Pháp Luân đang xoay trong cơ thể mình. Tôi đã không thể ăn được gì trong hai ngày tiếp theo. Sư phụ đã giúp tôi thanh lọc độc tố, hai ngày sau, tôi đã trở lại bình thường.
Phân phát tài liệu giảng chân tướng
Khi mới bắt đầu phát tài liệu giảng chân tướng, tôi đã chọn những đêm tối và nhiều gió để phát chúng ở các ngôi làng xung quanh. Gió mạnh đến mức xuyên qua cơ thể tôi, nhưng tôi không cảm thấy lạnh. Khi tôi về nhà vào lúc nửa đêm, tôi sợ chồng sẽ tức giận, nhưng anh ấy đã mở cửa cho tôi với một nụ cười, không có dấu hiệu lo lắng hay trách móc. Tôi biết Sư phụ đang khích lệ tôi.
Ngoài việc phân phát tài liệu tại địa phương, mỗi lần về thăm cha mẹ, tôi đều mang những món quà quý giá này đến cho mọi người ở quê nhà. Cha, chị gái và các cháu gái của tôi đã giúp tôi phân phát tài liệu. Đôi khi, mẹ tôi lo lắng cho sự an toàn của tôi trên tàu, nên bà đã gọi điện trước và bảo tôi đừng mang thêm tài liệu về nữa. Tôi đã khéo léo đặt tài liệu vào một thùng carton cùng với các vật dụng khác và dán băng keo lại. Khi mẹ tôi thấy vậy, bà nói: “Đây là một ý kiến hay.”
Có một lần, trong dịp Tết truyền thống, việc kiểm tra trên tàu rất nghiêm ngặt. Tôi tự hỏi mình phải làm gì. Chồng tôi nói rằng một tài xế từ công ty của anh ấy đang lái xe đến quê tôi để công tác. Tôi tin rằng đây là sự an bài của Sư phụ, vì vậy tôi đã đi nhờ xe của anh ấy về quê cùng con trai, mang theo các tài liệu chân tướng.
Hỗ trợ điểm sản xuất tài liệu của các học viên
Sau khi Minh Huệ Net đề nghị các học viên thành lập thêm các điểm sản xuất tài liệu, nhiều học viên địa phương đã bắt đầu tự sản xuất tài liệu chân tướng. Vì vậy đã nảy sinh vấn đề mua sắm thiết bị và vật tư. Một ngày nọ, tôi gặp một học viên tại nhà của điều phối viên, anh ấy đề nghị tôi phụ trách việc mua sắm. Tôi nói: “Không, tôi không biết làm việc này!” Anh ấy đã dạy tôi cách giao tiếp với những người bán hàng bằng ngôn ngữ phù hợp và chia sẻ với tôi kinh nghiệm của bản thân. Tôi lấy một cuốn sổ và ghi chép lại để sau này có thể từ từ hiểu và áp dụng. Dần dần, tôi đã học được cách giao dịch với những người bán hàng và đảm nhận nhiệm vụ này.
Mua máy in
Có lần, tôi đi nhờ xe để tới gặp một nhà phân phối máy in cách xa nhà tôi hàng trăm dặm. Tôi nói với ông ấy rằng tôi cần một lô máy in theo một mẫu cụ thể. Vì giọng của tôi giống với giọng của người dân khu vực đó, ông ấy nghĩ tôi đến từ một cửa hàng bán lẻ địa phương, nên đã cho tôi địa chỉ kho hàng của ông ấy và yêu cầu tôi đến đó để lấy hàng.
Tôi mặc đồng phục đi làm và đến kho, nhân viên đã đưa cho tôi một lô máy in với giá sỉ. Sau khi lấy máy in ra, tôi cho từng chiếc vào các túi đóng gói đã chuẩn bị sẵn, dùng băng keo dán lại, rồi vận chuyển chúng về khu vực của mình.
Lần thứ hai, tôi đã liên hệ trước với đại lý. Tôi nói rằng tôi cần một lô máy in khác và hẹn ngày đến lấy. Tôi mặc đồng phục và đến kho, nhưng nhận được thông báo rằng máy in vẫn đang trên đường vận chuyển, tôi sẽ phải quay lại lấy vào ngày hôm sau. Tôi nghĩ: “Mình đã đi cả quãng đường dài đến đây. Mình không thể lãng phí thời gian, mình phải lấy được hàng trong hôm nay.” Vì vậy, tôi đã đi dạo xung quanh, ăn một chút gì đó, rồi quay lại kho vào buổi chiều. Cuối cùng, máy in đã về đến nơi. Tôi nhanh chóng vận chuyển chúng đi như lần trước.
Được giúp đỡ khi vận chuyển vật tư
Trong những năm gần đây, tôi đã giúp các đồng tu mua vật tư. Mọi người đã phối hợp rất tốt, nên việc phân phát tài liệu giảng chân tướng đã diễn ra suôn sẻ. Chúng tôi cần một lượng lớn vật tư, chi phí mua sắm lên tới hàng chục nghìn nhân dân tệ mỗi năm.
Có lần, tôi đi giao hàng cho một học viên và bị lạc trên đường về. Tôi đã đi quá một ngã rẽ và cuối cùng phải lái xe trên một con đường núi. Tôi không mang theo điện thoại di động hay bất kỳ hệ thống định vị nào, nên phải vừa lái xe vừa hỏi đường. Vì chỉ chú ý đến con đường ở phía xa, tôi đã không để ý đến những gì ở trước mặt. Đột nhiên, tôi nghe thấy một tiếng nổ lớn và nhảy ra khỏi xe. Bánh xe trước đã bị kẹt vào một phiến đá lớn, rộng khoảng một mét vuông, nằm trong một cái hố lớn giữa đường. Chiếc xe không thể nhúc nhích. Tôi chưa bao giờ gặp phải chuyện như thế này và rất hoảng sợ.
Tôi nhờ các tài xế lái xe đi qua giúp đỡ, nhưng ai nấy đều vội vã, không ai xuống xe để giúp tôi. Có người nói với tôi: “Tìm một chiếc cần cẩu lớn và nâng nó lên.” Tôi không quen khu vực này, làm sao tôi có thể tìm được một chiếc cần cẩu lớn đây? Tôi không còn lựa chọn nào khác. Tôi nghĩ mình chỉ có thể cầu xin Sư phụ giúp đỡ. Tôi thầm nói với Sư phụ trong tâm: “Thưa Sư phụ, con đang gặp rắc rối. Xin Ngài hãy giúp con.”
Không lâu sau khi tôi cầu xin Sư phụ giúp đỡ, tôi thấy một chiếc xe màu đen đang đến, có hai thanh niên bước ra. Họ đi thẳng đến chỗ tôi, rồi tôi đã giải thích tình hình cho họ. Họ xem xét kỹ lưỡng, tìm thấy một vài viên đá gần đó, đặt chúng sau bánh xe trước của xe tôi, và bảo tôi thử lùi xe. Tôi sợ họ sẽ rời đi, nên đã nói: “Xin đừng đi!” Họ nói với tôi rằng họ ở đó để giúp tôi. Tôi vào xe, cài số lùi, nhấn ga, và chiếc xe đã lùi ra được. Thật vô cùng cảm ơn hai người đàn ông này! Tôi nhìn họ rời đi với lòng biết ơn vô hạn.
Đối xử với các thương nhân bằng sự thiện lương
Trong thời gian đại dịch, tôi muốn mua một lô vật tư. Người tôi nói chuyện qua điện thoại là một thanh niên, anh ấy nói với tôi rằng giá thấp hơn một chút so với trước đây. Tôi nghĩ giá đã giảm, nên đã chuyển tiền. Sau đó, anh ấy gọi lại và nói rằng anh ấy đã báo giá sai cho tôi vì nghĩ rằng tôi là một khách hàng lớn khác, và đã tính thiếu của tôi 600 nhân dân tệ.
Hàng đã được đặt. Đó là lỗi của người bán hàng. Tôi hoàn toàn có thể mặc kệ, vì đó là lỗi của cậu ấy. Hơn nữa, tại sao cậu ấy lại tính giá khác nhau cho các khách hàng khác nhau đối với cùng một mặt hàng? Nhưng tôi nghĩ rằng, là một đệ tử Pháp Luân Đại Pháp, Sư phụ muốn chúng ta phải biết nghĩ cho người khác. Công ty của họ có thể có chính sách ưu đãi cho những khách hàng lớn. Việc bán hàng trong thời gian đại dịch không hề dễ dàng, cậu ấy cũng có chỉ tiêu doanh số phải đạt được, vì vậy tôi đã đồng ý đưa cho cậu ấy thêm 600 nhân dân tệ để bù đắp cho phần tiền thiếu hụt của cậu ấy.
Chàng trai trẻ đang phàn nàn với tôi về những lo lắng của mình, nhưng cậu ấy không ngờ rằng tôi đã đưa tiền cho cậu ấy. Cậu ấy rất vui mừng. Mặc dù lúc đó tôi không thể giảng chân tướng về Đại Pháp cho cậu ấy, tôi vẫn muốn lưu lại sự thiện lương của một đệ tử Đại Pháp cho cậu ấy.
Vì tôi không sử dụng WeChat, tôi phải trả tiền mặt cho chi phí khi trả lại hàng, đổi hàng và giao hàng, điều này gây ra một số rắc rối. Khi gặp tình huống này, tôi cố gắng tự tìm cách giải quyết, tôi luôn mang theo thêm tiền mặt để tránh gây phiền cho đối phương.
Bảo trì máy in
Khi ngày càng có nhiều điểm sản xuất tài liệu tại nhà được thành lập, nhu cầu bảo trì máy in cũng tăng lên. Tôi đã vận hành điểm sản xuất của mình trong nhiều năm và hiếm khi gặp vấn đề với máy in của mình. Nếu gặp những vấn đề nhỏ, tôi có thể tự sửa, nhưng khi máy in của đồng tu gặp sự cố, việc sửa chữa không dễ dàng.
Kỹ thuật viên đã hỗ trợ và hướng dẫn tôi từng bước trong quá trình sửa chữa máy in. Anh ấy trước tiên giúp tôi hiểu cách máy hoạt động, sau đó dạy tôi nhiều điều khác, bao gồm các phương pháp khắc phục sự cố. Anh ấy thường chia sẻ những câu chuyện thành công của mình, tôi cũng đã tham gia Diễn đàn Thiên Địa Hành để tìm thêm lời khuyên. Sau khi có được một số kinh nghiệm, tôi bắt đầu đảm nhận nhiệm vụ sửa chữa máy in.
Tôi rất vui mừng khi sửa thành công một chiếc máy in, nhưng lại cảm thấy thất vọng khi mọi việc không diễn ra suôn sẻ hoặc không thể sửa được. Tôi đã nhận ra các tâm chấp trước của mình như tâm oán hận, tâm hoan hỷ, và tâm sợ bẩn, và đã nỗ lực để loại bỏ chúng.
Vấn đề an ninh của các điểm sản xuất tài liệu
Để tránh sự sách nhiễu của chính quyền, năm điểm sản xuất tài liệu cùng với bảy điểm cung cấp vật tư đã phải dời đi chỗ khác. Những lần di chuyển lặp đi lặp lại này đã nhắc tôi nhớ đến câu chuyện tu luyện của Phật Milarepa. Sư phụ của Phật Milarepa đã yêu cầu ông liên tục xây nhà rồi lại phá đi, nhưng ông không bao giờ phàn nàn hay nản lòng. Một chút khổ cực và mệt mỏi của tôi có đáng là gì? Trong quá trình đó, tôi đã có thể nhận ra những thiếu sót của mình. Quá trình này không chỉ rèn luyện tâm tính của tôi mà còn tiêu trừ nghiệp lực cho tôi. Đó chẳng phải là một điều tốt sao? Bảo vệ sự an toàn của các điểm sản xuất tài liệu cứu người này, và đảm bảo rằng chúng sẽ luôn hoạt động là vinh dự và sứ mệnh của tôi.
Lời kết
Trong hơn 20 năm tu luyện trên con đường dùng tài liệu giảng chân tướng để cứu người, tôi luôn dựa vào sự chăm sóc, khích lệ và điểm hóa của Sư phụ. Tôi chỉ muốn cứu người theo cách này, Sư phụ đã ban cho tôi những an bài tốt nhất, cùng với mọi thứ tôi cần. Tôi biết rằng tất cả những điều này đều được thực hiện với sự chăm sóc từ bi của Sư phụ.
Trong thời gian tu luyện hữu hạn còn lại, tôi mong muốn cứu được nhiều người hơn, hoàn thành sứ mệnh của mình và không phụ lòng từ bi của Sư phụ!
Bản quyền © 1999-2025 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2025/4/29/488954.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2025/7/15/228879.html