Bài viết của đệ tử Đại Pháp tại tỉnh Hồ Nam, Trung Quốc

[MINH HUỆ 04-04-2025] Tôi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp (Pháp Luân Công) vào năm 1997, đến nay đã hơn 20 năm. Không những được cải thiện sức khỏe và nâng cao phẩm chất đạo đức, tôi còn có được ý thức trách nhiệm sâu sắc thông qua việc học các bài kinh văn gần đây của Sư phụ. Là một học viên trong thời kỳ Chính Pháp, tôi cảm thấy sự cấp bách trong việc giảng chân tướng Đại Pháp và trợ Sư cứu nhiều người hơn nữa trước khi Chính Pháp kết thúc. Chính vì vậy, tôi không dám lơ ​​là trong tu luyện, dù chỉ một chút.

Trong chiến dịch bôi nhọ Pháp Luân Công và đàn áp tàn bạo của Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ), tôi đã bị nhắm mục tiêu vì đã kiên định với đức tin của mình. Tôi đã bị sách nhiễu và bắt giữ nhiều lần, và nhà tôi bị lục soát. Nhờ kiên định tín Sư tín Pháp, tôi đã bước đi cho tới hôm nay và tiếp tục hoàn thành sứ mệnh của các học viên.

Lấy lại được sách Đại Pháp của tôi

Năm năm trước, một nhóm cảnh sát đã đột nhập vào nhà tôi và tịch thu sách Đại Pháp của tôi. Mặc dù lúc đó tôi đang tiêu nghiệp, tôi lập tức đến đồn cảnh sát để đòi lại sách. Tôi đến thẳng chỗ cảnh sát trưởng và nói với ông ta, “Những cuốn sách Đại Pháp đó là nguồn sống của tôi. Ông lấy sách của tôi, thì cũng như ông lấy mạng tôi vậy. Là lực lượng thực thi pháp luật, người của ông đã vi phạm pháp luật khi đột nhập vào nhà tôi và tịch thu tài sản cá nhân mà không có lệnh.”

Tôi giải thích với ông ấy, “Pháp Luân Đại Pháp là chính Pháp và tu luyện Đại Pháp là hợp pháp. Điều 36 của Hiến pháp quy định rằng công dân Trung Quốc có quyền tự do tín ngưỡng. Quyền tu luyện Pháp Luân Đại Pháp của chúng tôi được Hiến pháp bảo vệ. Danh sách chính thức của Bộ Công an về 14 tà giáo không bao gồm Pháp Luân Công. Không có bất kỳ cơ sở pháp lý nào cho cuộc đàn áp này.”

Cảnh sát trưởng đã cố gắng đe dọa tôi, dọa sẽ bắt tôi, nhưng sau đó lại dịu giọng và bắt đầu đưa ra lý do để trốn tránh trách nhiệm.

Sáng sớm ngày hôm sau, tôi lại đến đồn cảnh sát. Tôi đã giải thích với cảnh sát trưởng rằng Đại Pháp là một môn tu luyện thân tâm tuyệt vời và có sức mạnh chữa bệnh kỳ diệu. Tôi kể những câu chuyện về các học viên từng bị trọng bệnh và bệnh hiếm nay đã phục hồi nhờ tu luyện Đại Pháp. Ông ấy lắng nghe phần lớn thời gian và chỉ đến cuối cùng mới nói rằng chính phủ không cho phép tập Pháp Luân Công, do đó ông ấy phải tuân thủ nhiệm vụ.

Tôi nói với ông ấy, “Chính quyền đã không hề cấm Đại Pháp cho đến khi Đại Pháp trở nên phổ biến đến mức số người tập luyện vượt quá số lượng đảng viên của Đảng. Giang Trạch Dân [cựu lãnh đạo ĐCSTQ] đã ghen tị với sự nổi tiếng của Sư phụ. Ông ta đã lạm dụng quyền lực và địa vị của mình ra lệnh đàn áp trên toàn quốc [vào năm 1999]. Tôi đang nói với ông sự thật về Đại Pháp và những sự thật xung quanh cuộc đàn áp.” Ông ta lắc đầu, lặp lại những lời dối trá của ĐCSTQ và cố gắng làm tôi mất cảnh giác.

Ngày thứ ba, tôi lại đến gặp cảnh sát trưởng, trong tâm tràn đầy thiện tâm. Tôi nói với ông ấy, “Ông không muốn trở thành vật thế tội khi ĐCSTQ bị trừng phạt đâu. Pháp Luân Công đang bị vu khống và bức hại oan uổng. Vụ tự thiêu ở Thiên An Môn là do ĐCSTQ dàn dựng để kích động lòng hận thù Đại Pháp và các học viên. Ông nên tự suy nghĩ và quyết định điều gì là đúng, sai. Hãy chọn đứng về phía thiện, đừng chọn ác. Hãy làm điều này vì bản thân và gia đình của mình.” Ông ta im lặng.

Ngày thứ tư, tôi lại đến đồn cảnh sát như thường nhưng không thấy bóng dáng cảnh sát trưởng ở đâu. Vì vậy, tôi đã giảng chân tướng cho các nhân viên ở đó. Tôi nói với họ về vụ tự thiêu ở Thiên An Môn được dàn dựng như thế nào, tại sao Giang Trạch Dân muốn đàn áp Pháp Luân Công, rằng Pháp Luân Công đã lan truyền đến hơn 100 quốc gia trên toàn thế giới và rằng Shen Yun đã trở thành một hiện tượng toàn cầu biểu diễn tại các địa điểm mang tính biểu tượng nhất trên toàn thế giới. Tôi nói với họ rằng Chân-Thiện-Nhẫn là những nguyên lý phổ quát và tại sao Sư phụ lại truyền dạy điều này cho công chúng.

Tôi nói về 80 triệu cái chết vô lý của người dân Trung Quốc vô tội trong nhiều phong trào chính trị của ĐCSTQ kể từ khi lên nắm quyền, và Tàng tự thạch được phát hiện ở tỉnh Quý Châu hiển thị các chữ cái hình thành một cách tự nhiên dự báo sự sụp đổ của Trung Cộng. Tôi đã vạch trần sự đàn áp tàn bạo của ĐCSTQ đối với Pháp Luân Công, những lời dối trá, chiến dịch bôi nhọ, và tội ác mổ cướp nội tạng sống chưa từng có từ các học viên Pháp Luân Công để bán cho ngành công nghiệp cấy ghép được nhà nước bảo trợ. Tôi đã cảnh báo họ rằng chế độ này sẽ tự chuốc lấy hậu quả thảm khốc và sự hủy diệt.

Tôi kết luận nói, “Mong các anh đừng kết luận vội vàng, mà hãy tìm hiểu thêm về Đại Pháp, và chọn không tham gia vào cuộc bức hại. Bằng cách không phạm tội ác không thể tha thứ đối với Đại Pháp, các anh sẽ tích được đức. Điều đó sẽ có lợi cho các anh cũng như gia đình mình.” Các cảnh sát không nói gì cả. Họ lịch sự và khiêm tốn, không còn hành động ngạo mạn và trịch thượng như khi đến lục soát nhà tôi.

Tôi đã đến đồn cảnh sát tám ngày liên tiếp. Đến sáng ngày thứ chín, hai cảnh sát đã mang sách Đại Pháp của tôi đến và nói với tôi: “Chị này, chúng tôi trả lại toàn bộ sách của chị đây. Đừng đến đồn cảnh sát nữa chị nhé.”

Tôi mỉm cười trả lời: “Tôi rất vui vì các anh đã quyết định trả lại sách cho tôi. Các anh và gia đình sẽ nhận được phước lành vì sự lựa chọn của mình”.

Không lời nào có thể diễn tả được niềm vui của tôi khi nhận lại sách Đại Pháp. Lòng biết ơn sâu sắc nhất của tôi đối với Sư phụ vì lòng từ bi vô biên của Ngài đối với chúng sinh. Con xin cảm tạ Sư phụ!

Nhận được phúc báo nhờ có niềm tin vào Đại Pháp

Trong những năm qua, tôi cùng một số học viên đi phát tờ thông tin và giảng chân tướng cho mọi người về Đại Pháp. Hầu như ngày nào chúng tôi cũng đi bộ trên phố và đã giúp nhiều người thấy được bản chất tà ác của ĐCSTQ. Bằng cách lựa chọn thoái Đảng, những người này đã nhận được phúc lành.

Năm 2006, người hàng xóm của tôi bị chẩn đoán mắc bệnh ung thư bàng quang. Tôi đã đến thăm ông ấy và giảng chân tướng để ông ấy không bị lừa dối bởi tuyên truyền vu khống của ĐCSTQ. Tôi nói với ông ấy rằng Đại Pháp là một môn tu luyện chân chính và có sức mạnh chữa bệnh kỳ diệu. Tôi dạy ông ấy chín chữ chân ngôn, “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo,” và bảo ông ấy thành tâm niệm chúng, chúng sẽ giúp ông dịu cơn đau. Tôi cũng nói với ông ấy rằng khi thoái xuất khỏi ĐCSTQ và các tổ chức thanh thiếu niên của nó, thì người ta sẽ nhận được phúc lành.

Người hàng xóm của tôi rất thiện chí tiếp nhận và đã thoái Đảng. Hàng ngày ông ấy thành kính đọc thuộc lòng chân ngôn “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo”, thậm chí còn bắt đầu đọc Chuyển Pháp Luân. Sức khoẻ ông ấy tốt lên từng ngày, và dần dần bình phục.

Người hàng xóm này đã từng ngã từ ban công tầng ba mà không bị thương. Ông ấy nói với tôi, “Sư phụ của Đại Pháp đã cứu tôi.” Ông ấy thường hay nói rằng không lời nào có thể diễn tả hết lòng biết ơn của ông đối với Đại Pháp. Ông cũng nói với mọi người mà ông gặp rằng Đại Pháp là tốt và là chính Pháp. Ông cũng khuyên họ không tham gia vào cuộc bức hại các học viên Đại Pháp. Những việc làm tốt của ông đã giúp ông tích đức và mang lại phúc lành to lớn. Sau khi được chẩn đoán mắc bệnh nan y, đến nay đã 18 năm mà ông vẫn sống khỏe mạnh.

Một phụ nữ 80 tuổi từng bị tiểu đường, vài năm trước bị chẩn đoán mắc một căn bệnh cấp tính hiếm gặp làm suy cả hai quả thận. Khi tôi giảng chân tướng cho bà, bà đã lắng nghe chăm chú và tin rằng Đại Pháp là tốt. Bà nói rằng nếu một người tuân thủ các nguyên lý Chân-Thiện-Nhẫn, thì thực sự là người tốt. Bà đã thoái ĐCSTQ và làm theo lời khuyên của tôi là hàng ngày niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo”. Sức khỏe của bà đã nhanh chóng cải thiện.

Có lần tôi tình cờ gặp bà ngoài đường và trông bà khá hơn nhiều. Bà cảm ơn tôi và nói với tôi rằng bà ấy niệm những câu này nhiều lần trong ngày. Bà nói: “Ngoài việc ăn và ngủ, tôi hầu như lúc nào cũng niệm những câu chân ngôn này. Tôi thực sự phải cảm ơn cháu đã chia sẻ sự tốt lành của Đại Pháp. Nhờ vậy tôi mới còn sống đến ngày hôm nay.”

Bà ấy định quỳ xuống trước mặt tôi, nhưng tôi vội ngăn bà ấy lại và nói: “Bà không cần phải cảm ơn cháu. Hãy cảm ơn Sư phụ và cảm ơn Đại Pháp.” Bà ấy cảm ơn Sư phụ đã cứu mạng bà ấy, và nói với tôi rằng bà ấy thích đọc tờ rơi và sách nhỏ về Đại Pháp.

Mọi người truyền bá sự tốt đẹp của Đại Pháp sau khi biết được sự thật

Tôi đi đâu cũng đều mang theo tờ rơi, những cuốn sách nhỏ, và thẻ bảo bình an chân tướng Đại Pháp. Mỗi năm khi trang web Minghui.org xuất bản lịch, tôi lại chất các hộp đựng đầy tài liệu thông tin về Pháp Luân Đại Pháp lên phía sau xe máy và đi đến các bản làng miền núi xa xôi để phân phát.

Tôi thường kết hợp với một học viên khác đi giảng chân tướng cho mọi người trong thành phố. Bất kể băng giá của mùa đông hay cái nắng như thiêu như đốt của mùa hè, hầu như ngày nào chúng tôi cũng đi. Chúng tôi đi dọc theo các con phố và ngõ hẻm, phát tài liệu Đại Pháp, giảng chân tướng, và giúp họ thoái xuất khỏi các tổ chức của ĐCSTQ. Đôi khi có những ngày chúng tôi giúp được hơn 30 người thoái Đảng.

Sư phụ giảng:

“Tác dụng của việc chư vị giảng thanh chân tướng, tất nhiên sẽ có một loại phản ứng dây chuyền. Một cá nhân khi đã nhận rõ sự thật trong việc này, họ sẽ biết ngay: “Ồ, ra là vậy; Đại Pháp vốn dĩ rất tốt”. [Trong] những người đã hiểu rõ sự thật, sẽ có người có thể khởi niệm muốn tu luyện, có người sẽ rất đồng tình, có người sẽ có hành động trợ giúp. Những phản ứng do việc giảng chân tướng mang lại, cũng là người truyền người, tâm truyền tâm mà lan rộng ra“. (“Giảng Pháp tại Pháp hội Atlanta năm 2003,”Giảng Pháp tại các nơi IV)

Trong hơn 20 năm qua, cùng với sự siêng năng và kiên trì giảng chân tướng của các học viên Đại Pháp, ngày càng có nhiều người đang thức tỉnh. Những người tin rằng Đại Pháp là tốt và đã thoái xuất khỏi ĐCSTQ đều đã nhận được phúc lành dưới nhiều hình thức. Một số người đã phục hồi sức khỏe, một số người đã điều hành doanh nghiệp của mình đặc biệt tốt, và một số người đã hoá giải được những mối bất hoà.

Được nhận phúc báo từ Đại Pháp, họ sẵn lòng giúp truyền bá chân tướng và công khai lên tiếng ủng hộ. Một số người đã liên tục bày tỏ lòng biết ơn đối với Sư phụ và nói với tôi rằng họ đã được hưởng lợi rất nhiều từ Đại Pháp. Để thể hiện lòng biết ơn và chia sẻ sự tốt lành của Đại Pháp, một số người thường xuyên nhận tờ rơi Đại Pháp và lịch Minh Huệ từ tôi để phân phát cho bạn bè và gia đình của họ.

Sau khi biết được sự thật về Đại Pháp và cuộc bức hại, một người đàn ông từ một ngôi làng miền núi xa xôi đã thoái Đảng. Khi tôi trở lại làng của ông cùng những hộp tài liệu chân tướng Đại Pháp, ông nói, “Tôi thuộc ngôi làng này như lòng bàn tay và tôi rất vui được giúp đỡ, và làm người hướng dẫn cho các bạn. Nếu cuối ngày mà vẫn chưa phát hết thì các bạn cũng đừng lo. Các bạn có thể để lại cho tôi và tôi sẽ phân phát hết.” Kể từ đó, thỉnh thoảng ông lại đến thành phố để lấy tờ rơi và sách nhỏ. Cứ phát hết là ông lại thông báo để tôi chuẩn bị một đợt khác cho ông.

Sau khi minh bạch chân tướng, có rất nhiều trường hợp mọi người muốn quyên góp tiền để bày tỏ lòng biết ơn đối với Đại Pháp, nhưng tôi đã tế nhị nói với họ rằng chúng tôi không nhận quyên góp tiền mặt.

Được Đại Pháp bảo hộ trong vụ tai nạn xe hơi

Một ngày nọ, bất chấp mạo hiểm, tôi chở các bản sao Tuần báo Minh Huệ đến nhà một học viên. Trên đường về, tôi bị xe tải đâm vào đuôi xe máy của tôi. Tôi bị mất lái và ngã văng ra phía sau xe máy, đập đầu vào đầu xe tải đang chạy. Tôi bị thương và mặt tôi đầy máu.

Tôi nằm trên đất và nhận thấy chuyện gì đã xảy ra. Tôi lập tức bắt chéo chân và tay kết ấn phát chính niệm. Tôi cầu xin Sư phụ giúp đỡ, “Sư phụ! Con đến đây để cứu độ chúng sinh và con vẫn chưa hoàn thành sứ mệnh thiêng liêng của mình. Nếu có bất kỳ thiếu sót hoặc sơ hở nào trong tu luyện của con, con sẽ quy chính lại bản thân trong Pháp theo sự chỉ dẫn của Sư phụ. Con không thừa nhận bất kỳ sự an bài và bức hại nào do cựu thế lực áp đặt.”

Khi tỉnh lại, tôi thấy mình đang ở bệnh viện quận. Tất cả các con tôi đều đang ở đó, và chúng nói tôi đã bất tỉnh hơn một ngày. Tài xế xe tải đã đưa tôi đến phòng khám của thị trấn chụp X-quang, phát hiện ra tình trạng chảy máu não. Mắt tôi bị bầm tím và sưng to bằng quả đào. Xương gò má của tôi bị gãy và má tôi bị rách. Họ chuyển tôi đến bệnh viện quận để điều trị.

Sau khi chụp MRI, chụp X-quang, và chụp CT, các bác sĩ quyết định rằng tôi phải phẫu thuật não để cầm máu. Tôi nói với tài xế xe tải, “Anh không cần phải lo lắng. Tôi là học viên Pháp Luân Đại Pháp và tôi sẽ không lợi dụng tình huống này.” Tôi đã giảng chân tướng cho anh ấy. Anh ấy rất tiếp thu, và đã vui vẻ thoái xuất khỏi ĐCSTQ.

Các con muốn tôi phẫu thuật và ở lại bệnh viện trong thời gian đó. Tôi nói với chúng, “Mẹ không cần phải ở lại đây hay phẫu thuật. Sư phụ đang chăm sóc mẹ và mẹ được Đại Pháp bảo vệ rất tốt. Đừng lo lắng. Vụ tai nạn xảy ra vì mẹ đã không tu luyện tốt. Không có gì nghiêm trọng và mẹ sẽ ổn thôi. Mẹ còn rất nhiều việc phải làm và rất ít thời gian. Mẹ không thể cứ ở đây và không làm gì cả. Đây không phải là nơi mẹ nên đến. Chúng ta hãy cùng về nhà.” Các con không thể thuyết phục tôi và miễn cưỡng đưa tôi về nhà.

Tôi biết rằng vụ tai nạn xe hơi này là để lấy mạng tôi, nhưng Sư phụ đã cứu tôi và giải quyết khổ nạn cho tôi. Với sự bảo vệ từ bi của Sư phụ, tôi đã hết chảy máu não và phục hồi các vết thương trong vòng một tuần. Giờ đây tôi sức khỏe của tôi rất ổn.

Cách đây hai năm, tôi lại bị một tai nạn khác. Một chiếc ô tô đã đâm vào xe máy của tôi, khiến người tôi văng lên và rơi xuống nền bê tông cách đó ba bốn mét. Tài xế trẻ tuổi bước ra khỏi xe và vô cùng kinh hoàng. Vợ anh ta nói, “Nhanh lên. Giúp chị ấy đứng dậy và đưa chị ấy đến bệnh viện.” Người vợ đang mang thai và rõ ràng là rất hoảng loạn.

Với sự gia trì của Sư phụ, tôi từ từ đứng dậy và nói với cặp vợ chồng, “Tôi không đến bệnh viện đâu. Đừng lo lắng. Tôi sẽ không lấy tiền của các vị đâu. Các vị thật may mắn vì tôi là một học viên Pháp Luân Đại Pháp. Xin hãy nhớ rằng ‘Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo.’”

Tôi giảng chân tướng và bảo họ rằng họ nên thoái xuất khỏi ĐCSTQ để được an toàn. Cả hai đều đồng ý thoái Đảng. Họ cảm ơn tôi liên tục khi tôi đưa cho họ tờ rơi Đại Pháp. “Các bạn có thể đi rồi,” tôi mỉm cười nói. “Đừng lo lắng. Với sự bảo hộ của Sư phụ, tôi sẽ ổn thôi.”

Mặc dù toàn thân tôi đau nhức, nhưng biết rằng mình có thể giúp hai sinh mệnh thoái Đảng, tâm tôi tràn ngập niềm vui và lòng biết ơn đối với Sư phụ. Cảm ơn Sư phụ đã tỉ mỉ an bài để con trả hết nợ nghiệp và gây dựng uy đức. Nhờ ân điển vô biên của Sư phụ, tôi đã có thể sống sót qua nhiều tai nạn sinh tử như thế này.

Bản quyền © 1999-2025 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2025/4/4/491211.html

Bản tiếng Anh:https://en.minghui.org/html/articles/2025/6/25/228627.html