Bài viết của một đệ tử Pháp Luân Đại Pháp tại tỉnh Liêu Ninh, Trung Quốc

[MINH HUỆ 23-01-2025] Tôi biết đến Pháp Luân Đại Pháp vào năm 2009, khi đó tôi 21 tuổi. Nhưng tôi không học Pháp nhiều, cũng không biết tu luyện bản thân như thế nào. Tôi chỉ thỉnh thoảng giảng chân tướng cho mọi người. Từ năm 2021, tôi đã nhận ra tầm quan trọng của việc học Pháp và tu luyện tâm tính. Tôi muốn báo cáo với Sư phụ và chia sẻ với các đồng tu về những cải biến trong gia đình tôi sau ba năm thực tu.

Những cải biến của chồng tôi

Mối quan hệ giữa tôi với chồng không hề hòa thuận. Anh ấy là tài xế xe tải và thường ở nhà nửa năm, nửa năm còn lại đi làm. Cuối cùng, anh ấy đã mua một chiếc xe tải riêng, nhưng không chuyên tâm vào công việc. Trong những chuyến đi, anh ấy thường chơi bài poker, mỗi lần đặt cược hàng trăm, thậm chí hàng nghìn nhân dân tệ. Vì vậy, anh ấy hiếm khi mang tiền về nhà.

Sau đó, anh ấy gặp tai nạn giao thông vì quá mệt trong khi lái xe. May mắn thay, Sư phụ đã bảo hộ anh ấy, nhưng tai nạn đó đã khiến anh tiêu tốn rất nhiều tiền. Sau vụ tai nạn, anh bán chiếc xe tải của mình và cũng không tìm công việc khác. Tôi thường hỏi anh tại sao không cố gắng tìm một công việc khác. Anh ấy trả lời rằng sẽ chỉ đi làm nếu có người mời.

Tôi liền nói với anh ấy rằng anh đang làm ra vẻ quan trọng và không quan tâm đến gia đình hay con cái. Vì khi đó tôi không tu luyện bản thân tốt nên không biết phải xử lý tình huống này như thế nào. Tôi thường nói với chồng: “Em muốn ly hôn!”

Tôi thuê một quầy hàng để bán đồ ăn vặt, nhưng không hề làm việc chăm chỉ. Tôi thường tùy tiện bỏ cửa hàng đi ra ngoài, nên một cách tự nhiên việc kinh doanh không được thuận lợi. Tôi không kiếm được nhiều tiền, nhưng lại tiêu tiền rất giỏi. Thêm vào đó là tai nạn của chồng tôi và việc bố chồng tôi bị bệnh, nên chúng tôi đã rơi vào cảnh nợ nần chồng chất.

Một vài học viên Đại Pháp đã tìm đến tôi và kể cho tôi nghe về kinh nghiệm hướng nội của họ. Tôi dần dần nhận ra những vấn đề của bản thân và hiểu rằng trước đây mình chưa bao giờ cố gắng loại bỏ chấp trước hay tu luyện bản thân.

Chấp trước lớn đầu tiên mà tôi phải vật lộn để vượt qua là sắc dục. Một học viên đã liên lạc với tôi mà không chú ý đến an toàn. Sau đó, tôi mơ thấy cảnh sát đến nhà, tôi thấy mình luôn lo lắng rằng họ đang theo dõi điện thoại của mình. Tôi vô cùng sợ hãi và nghĩ rằng cảnh sát có thể đến bắt tôi bất cứ lúc nào.

Tôi đã chia sẻ những lo lắng của mình với các học viên khác. Một học viên nhắc nhở tôi hãy hướng nội và cố gắng loại bỏ chấp trước sợ hãi. Cô ấy đã chỉ ra rằng nhiều vấn đề không thể chỉ giải quyết bằng các phương pháp của người thường hoặc bằng cách tập trung vào các biện pháp an toàn ở bề mặt, chúng ta nên chủ động loại bỏ chấp trước sợ hãi.

Một học viên khác tình cờ đề cập rằng chấp trước vào sắc dục có thể là nguyên nhân sâu xa gây ra nỗi sợ hãi của tôi. Sau khi trở về nhà, tôi tập trung vào việc loại bỏ chấp trước vào sắc dục của mình. Đến ngày thứ ba, tôi không còn cảm thấy sợ hãi nữa, những dấu hiệu nguy hiểm cũng đã biến mất.

Sau khi tôi buông bỏ sắc dục, tôi nhận thấy tâm trạng của mình có sự cải biến rất lớn. Trước đây, tôi thường cảm thấy bối rối và tâm trạng nặng nề vì những khoản nợ khổng lồ, không nhìn thấy một chút hy vọng nào về tương lai. Nhưng sau khi học cách hướng nội, tôi bắt đầu trở nên lạc quan, tâm tôi tràn đầy hy vọng. Trong thời gian này, tôi cũng đã buông bỏ những cảm xúc tiêu cực về chồng mình.

Năm đó, chồng tôi tìm được một công việc giao hàng, anh ấy đã làm công việc này trong hơn ba năm nay. Đây là công việc khắc nghiệt hơn so với việc lái xe tải. Trước đây, anh ấy sẽ không thể chịu đựng được gian khổ như vậy. Nhiều người thân của anh ấy thấy rất kinh ngạc khi anh ấy có thể gắn bó với công việc này lâu như vậy.

Mối quan hệ của chúng tôi cũng đã được cải thiện. Trước đây chúng tôi thường xuyên dọa nhau về việc ly hôn, nhưng bây giờ chúng tôi sống rất hòa thuận. Chồng tôi thậm chí đã bắt đầu quan tâm đến một số việc trong gia đình.

Tôi cho rằng sự thay đổi tích cực này là nhờ tôi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Đại Pháp đã cải biến hai vợ chồng tôi.

Chồng tôi nhận được nhiều đơn hàng hơn

Một đồng tu thường gửi bưu kiện qua dịch vụ chuyển phát nhanh và có mối quan hệ lâu dài với một nhân viên chuyển phát. Khi chồng tôi bắt đầu làm công việc giao hàng, tôi nói với đồng tu này rằng chồng tôi có thể giúp cô ấy với giá thấp hơn.

Sau này tôi nhận ra chẳng phải mình đã lợi dụng tài nguyên của Đại Pháp sao? Số tiền đó vốn do nhân viên chuyển phát quen thuộc đó kiếm được, nhưng tôi đã không công bằng khi giành lấy công việc của anh ấy bằng cách lợi dụng mối quan hệ của mình với đồng tu để mang lại lợi ích cho chồng tôi. Đó là lấy những thứ không thuộc về mình và trục lợi từ mối quan hệ của với đồng tu.

Tôi liền nói với đồng tu này rằng nên dùng nhân viên chuyển phát nhanh mà cô quen trước đây để gửi bưu kiện. Sau đó, số lượng đơn hàng của chồng tôi đột nhiên tăng lên, đột nhiên có nhiều người tìm đến anh ấy để gửi hàng.

Một lời mời làm việc bất ngờ

Sau khoảng một năm tu luyện tinh tấn, tôi đã có thể thanh toán được một phần đáng kể các khoản vay trực tuyến lãi suất cao. Các công ty cho vay này thường tự ý trừ tiền trong tài khoản ngân hàng của tôi mà không giải thích. Các khoản trừ tiền đó lại không áp dụng vào khoản vay, khiến tôi bối rối không hiểu mục đích của chúng là gì. Có một lần, khoảng ba nghìn tệ đã bị trừ khỏi tài khoản của tôi mà không có lý do, khiến tôi suýt bật khóc.

Trong thời gian đang trả nợ, công việc của tôi đã chuyển từ lao động chân tay sang làm việc văn phòng, điều đó thật kỳ diệu. Sự thay đổi này là phúc lành mà Sư phụ ban cho tôi. Một buổi sáng, tôi mơ thấy mình ăn mặc như một nhân viên văn phòng. Chiều hôm đó, có người hỏi tôi có muốn làm việc cho cô ấy không. Kể từ đó, tôi có một công việc không đòi hỏi nhiều thời gian và được trả lương cao hơn số tiền tôi kiếm được từ quầy hàng ở chợ.

Trước đây tôi từng sợ nói chuyện với người lạ trong môi trường làm việc mới, nhưng bây giờ tôi đã có thể dễ dàng tương tác với họ. Tôi đã trở nên vui vẻ hơn và đã buông bỏ nhiều chấp trước như tâm giữ thể diện, tâm cầu danh, tính nhút nhát và cảm giác tự ti. Tôi đã trở nên rộng lượng và cởi mở hơn.

Buông bỏ việc coi thường mẹ chồng

Chồng tôi có một người anh trai. Sau khi bố chồng tôi qua đời, anh trai chồng không muốn mẹ chồng tôi sống cùng. Họ cân nhắc việc đưa bà vào viện dưỡng lão vì bà bị biến chứng do đột quỵ. Nhưng em gái của mẹ chồng tôi không đồng ý với điều này. Không lâu sau khi ở một mình, mẹ chồng tôi bị ngã, vì vậy bà đã đến ở với chúng tôi. Tôi đã chăm sóc bà trong suốt cả mùa đông.

Ban đầu tôi có ấn tượng không tốt về bà. Tôi nghĩ bà là người không sạch sẽ vì bà không rửa tay sau khi đi vệ sinh, không thay đồ lót trong một thời gian dài, và chân của bà bị bong tróc do nấm da chân. Bà còn hút thuốc và làm cháy thủng cả nệm. Tôi nhận ra rằng việc coi thường bà là không đúng, vì vậy tôi đã nỗ lực tu luyện tâm tính của mình.

Sau khi mẹ chồng tôi chuyển về quê sống, tôi không còn coi thường bà nữa. Chúng tôi trở nên rất thân thiết, bà trìu mến gọi tôi bằng biệt danh. Bà thậm chí còn nói với mọi người rằng bà cảm thấy thoải mái và dễ chịu khi có tôi ở bên cạnh.

Vào ngày bà rời khỏi nhà tôi, tôi nhìn chiếc khăn nhỏ rất bẩn mà bà để lại và vẫn cảm thấy ghê sợ. Để loại bỏ tâm sợ bẩn này, tôi đã cố tình giặt chiếc khăn bẩn của bà cùng với quần áo của mình. Đêm đó, khi luyện công, tôi cảm nhận được sự gia trì của Sư phụ. Tôi nói với các đồng tu: “Khi chúng ta có một chút đề cao trong tu luyện, Sư phụ sẽ cấp cho chúng ta rất nhiều.”

Mùa hè, mẹ chồng tôi trở về quê. Đến mùa đông, bà bắt đầu bị chứng đi tiểu không tự chủ, thường xuyên làm bẩn quần và nệm. Tôi cảm thấy bực bội khi giặt giũ quần áo và khăn trải giường bị bẩn của bà. Tuy nhiên, tôi nhận ra rằng mình cần phải vượt qua tâm sợ bẩn, đây cũng là một phần của quá trình tu luyện.

Một lần, sau khi bà đi tiểu ra quần, tôi nhận ra rằng bà cũng không muốn điều này xảy ra. Vì vậy, tôi đã giặt quần áo cho bà với một tâm thái bình tĩnh. Điều đáng chú ý là, dường như kỳ tích đã xảy ra, sau đó mẹ chồng tôi không còn bị tiểu tiện không tự chủ nữa.

Mẹ chồng tôi đã ở nhà tôi một thời gian dài và nhiều lần làm tôi khó chịu theo nhiều cách khác nhau. Bà không dễ chiều và rất kén ăn. Tôi nhận ra rằng, khi tôi càng bực bội với việc kén ăn của bà, bà lại càng trở nên khó tính hơn, tôi cũng không đặt tâm vào việc nấu ăn cho bà.

Khi cảm thấy bực mình, tôi cũng bắt đầu oán giận anh chồng và vợ của anh ấy vì họ không bao giờ đề nghị đón mẹ về ở vài ngày để tôi được nghỉ ngơi. Ngoài ra, họ cũng không bao giờ đóng góp chi phí sinh hoạt cho bà. Mặc dù đang nợ nần, chúng tôi vẫn chi trả hoàn toàn cho việc phụng dưỡng mẹ chồng.

Tôi đã trải qua nhiều khảo nghiệm với mẹ chồng, nhưng gần đây, tất cả những cảm xúc tiêu cực này đã tan biến, tôi không còn trách móc anh chồng và vợ của anh ấy nữa. Mẹ chồng và tôi hiện tại đang sống rất hòa thuận.

Tôi đã làm không tốt trong việc trợ Sư cứu người. Tôi chỉ thỉnh thoảng ra ngoài phát tài liệu giảng chân tướng. Nhưng tôi dự định sẽ cố gắng hết sức để cứu nhiều người hơn trong tương lai.

Bản quyền © 1999-2025 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2025/1/23/486274.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2025/4/3/226079.html