Bài viết của một đệ tử Đại Pháp tại tỉnh Hà Bắc, Trung Quốc
[MINH HUỆ 18-04-2025] Sáng nay, khi thức dậy luyện các bài công pháp, tôi nhớ lại trải nghiệm vượt quan nghiệp bệnh mấy ngày trước đó, cảm thấy đây là điểm hóa của Sư phụ, tôi quyết định viết ra để chia sẻ với các bạn đồng tu, hy vọng có thể khích lệ lẫn nhau.
Vài ngày trước, tôi bị đau lưng dữ dội. Thực ra, cơn đau lưng này đã kéo dài một thời gian rồi, nhưng tôi đã không ngộ ra vấn đề dựa trên Pháp, mà chỉ âm thầm cố chịu.
Rồi một hôm, tôi nghĩ, mình là người tu luyện, khi ma nạn đến, nếu dùng phương thức của người thường thì chỉ vô ích, không có tác dụng gì.
Tôi nhớ đến lời Sư phụ giảng:
“Trong tu luyện, dù chư vị gặp phải sự việc hay hay sự việc dở, đó đều là việc tốt cả, bởi vì chính là chư vị tu luyện rồi thì [chúng] mới xuất hiện.” (“Gửi Pháp hội Chicago”, Tinh Tấn Yếu Chỉ III)
Là một người tu luyện, tôi nên lý giải điều này như thế nào?
Những gì người thường cho là “tốt” như kiếm được tiền, được tăng lương, được thưởng..v.v. bất cứ điều gì có thể khiến họ cảm thấy vui vẻ và hạnh phúc, hoặc thu được lợi ích đều là việc tốt. Còn những điều người thường coi là “xấu” là khi có ai đó làm họ tức giận, ai đó đối xử tệ với họ, cơ thể có chỗ nào đó không khỏe hoặc bị tổn thất và tiền bạc v.v.. bất cứ điều gì gây ra đau khổ cho họ đều là việc xấu. Vậy, là một người tu luyện, tôi có thể coi đau lưng là chuyện tốt như thế nào đây?
Tôi đã nghĩ như thế này, tôi là đệ tử của Sư phụ, tôi cần chiểu theo vô điều kiện những gì Sư phụ giảng. Tôi cần chủ động chuyển biến quan niệm của mình và cho rằng đau lưng chính là chuyện tốt.
Sau đó, tôi nghĩ: Đau lưng là do Sư phụ đang tịnh hóa thân thể cho tôi, các tế bào thân thể ở vùng thắt lưng được chuyển hóa thành vật chất cao năng lượng. Đây là một phần của quá trình Sư phụ chuyển hóa thân thể người thường thành Thần thể cho tôi, biểu hiện ra dưỡi hình thức đau lưng. Đây quả thực là điều tốt, tôi nên cảm tạ Sư phụ.
Thực ra tôi từng có nhận thức sai lầm về vấn đề này. Trước đây, tôi cho rằng bất cứ khi nào Sư phụ tịnh hóa thân thể cho đệ tử, người đó sẽ cảm thấy dễ chịu như được quán đỉnh, một luồng nhiệt ấm thông thấu toàn thân. Giờ đây, tôi hiểu ra rằng khi Sư phụ đang tịnh hóa thân thể cho chúng ta, có người có thể cảm thấy dễ chịu, cũng có người có thể cảm thấy khó chịu, mỗi người sẽ có những cảm giác khác nhau. Ví dụ, một số người có thể bị đau, một số người khác có thể bị ngứa, hoặc sưng tấy..v..v.. đủ loại biểu hiện đều có thể xuất hiện.
Nghĩa là, bất kể cơ thể chúng ta có xuất hiện cảm giác khó chịu hay đau đớn thế nào, chúng ta nên coi đó là Sư phụ đang tịnh hóa cơ thể chúng ta, đó là điều tốt. Tôi nghĩ đây là điều đầu tiên cần phải xác định được.
Thứ hai, tại sao một số đệ tử cảm thấy thoải mái khi Sư phụ đang tịnh hóa thân thể họ? Trong khi một số đệ tử lại cảm thấy không thoải mái? Tôi nghĩ rằng nếu chúng ta có cảm giác thoải mái, điều đó chứng tỏ chúng ta đang tu luyện tốt, và Sư phụ dùng cách này khích lệ chúng ta. Còn nếu chúng ta có cảm giác khó chịu, chúng ta cũng nên nghĩ đó là điều tốt, đó là Sư phụ đang thanh lọc thân thể cho chúng ta và Sư phụ đang nhắc nhở rằng phương diện tâm tính của chúng ta chắc chắn có vấn đề trong tu luyện, chúng ta cần phải hướng nội sâu hơn, tìm ra chấp trước và loại bỏ chúng.
Nếu chúng ta loại bỏ được chấp trước, tâm tính đề cao lên thì cơn đau trên thân thể sẽ biến mất. Dù xảy ra bất kể tình huống nào, thực ra đều là vì Sư phụ muốn đệ tử đề cao tâm tính, sớm ngày đạt được viên mãn trong tu luyện và trở về nhà cùng Sư phụ.
Sau khi chuyển biến quan niệm, tôi đã có một lý giải mới về cơn đau lưng. Khi bị đau lưng, tôi tự nhủ: “Đây là hảo sự. Sư phụ đang tịnh hóa thân thể cho mình. Thêm một tầng thân thể vật chất của mình được tịnh hóa. Con xin cảm tạ Sư phụ.” Tôi nhẩm đi nhẩm lại những lời này, hoàn toàn không để ý đến cơn đau lưng. Dần dần, tôi cảm thấy cơn đau lưng của mình bắt đầu thuyên giảm.
Sáng hôm sau, khi thức dậy luyện công, tôi chợt nhớ đến lời Sư phụ giảng:
“đó là tống khứ nghiệp từ căn bản, vậy nên chư vị sẽ có phản ứng; có người có phản ứng cục bộ, chỗ này khó chịu, chỗ kia khó chịu, đủ loại khó chịu, đều sẽ xảy đến, [tất cả] đều là bình thường.” (Bài giảng thứ hai, Chuyển Pháp Luân)
Vì Sư phụ giảng rằng mọi sự khó chịu đều là bình thường nên tôi càng bớt sợ hãi hơn, điều đó làm tăng thêm tín tâm tu luyện của tôi, và chính niệm của tôi ngày càng mạnh mẽ hơn. Sau khi luyện xong năm bài công pháp, cơn đau lưng của tôi thực sự biến mất.
Cơn đau lưng lần này đã khiến tôi chuyển biến quan niệm, có được chính niệm. Sau đột phá này, tôi đã thể nghiệm được sự kỳ diệu và phi thường của việc tu luyện Đại Pháp, đồng thời cũng tăng cường tín tâm tu luyện của tôi.
Bản quyền © 1999-2025 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2025/4/18/492365.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2025/4/27/226406.html
Đăng ngày 06-05-2025; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.