Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp bên ngoài Trung Quốc

[MINH HUỆ 19-04-2025] Tôi bắt đầu tu luyện vào tám năm trước, khi sắp kết thúc năm thứ nhất ở trường đại học. Thời điểm đó, tôi vừa hoàn thành xong kỳ thi cuối kỳ thì giáo viên ngữ văn của trường cấp 3 đã gửi cho tôi cuốn Chuyển Pháp Luân qua email. Vốn dĩ bản thân luôn quan tâm đến các tác phẩm viết về tôn giáo và tâm linh, nên tôi đã bắt đầu đọc cuốn sách này.

Lần đầu tiên đọc xong sách Chuyển Pháp Luân là một thử thách đối với tôi, tôi phải vượt qua rất nhiều nghiệp tư tưởng. Ở trường cấp 3, văn học là môn tôi thích nhất. Nhưng phần lớn những gì chúng tôi học đều hàm chứa những giá trị suy đồi. Trong khi một số tác phẩm hàm chứa những thông điệp tích cực, còn đa số đều xoay quanh những chủ đề đen tối chẳng hạn giết người và những mối quan hệ đồi bại. Những tư tưởng này quanh quẩn trong đầu tôi, khiến tôi nhức đầu, buồn nôn và nghi ngờ khi đọc sách Chuyển Pháp Luân. Mất hai tháng tôi mới đọc xong sách Chuyển Pháp Luân, nhưng một khi đã đọc, tôi bắt đầu luyện công và chân chính bước vào con đường tu luyện vào mùa hè năm đó.

Lớn lên ở một quốc gia cộng sản, tôi chịu ảnh hưởng sâu sắc hệ tư tưởng xã hội chủ nghĩa, bản thân có tâm tranh đấu, tâm hiển thị, tâm tật đố và tâm hoan hỷ. Mặc dù vậy, tôi vẫn cảm thấy rằng Pháp Luân Đại Pháp là con đường tu luyện chân chính và là pháp môn tuyệt vời, và tôi có mong muốn mãnh liệt là chia sẻ các giá trị Chân-Thiện-Nhẫn của Đại Pháp với mọi người. Mặc dù tôi chỉ mới bước vào tu luyện và là học viên duy nhất tại một trường đại học lớn, tôi quyết tâm thành lập một câu lạc bộ Pháp Luân Đại Pháp trong khuôn viên của trường.

Yêu cầu của trường khá cao: Chúng tôi cần ít nhất 25 thành viên và phải trình bày một kế hoạch rõ ràng trước Hội đồng sinh viên. Bản thân tôi rất hướng nội và không có nhiều kinh nghiệm thuyết trình, nhưng tôi vẫn tự tin rằng mình sẽ đáp ứng những tiêu chuẩn này và câu lạc bộ sẽ được phê chuẩn.

Một học viên địa phương đã đến trợ giúp. Một buổi sáng Chủ nhật, chúng tôi đi vòng quanh khuôn viên của trường và thu thập chữ ký của các bạn sinh viên. Tôi chẳng ngần ngại đi nói chuyện với các bạn cùng lớp và tìm kiếm sự ủng hộ của họ. Thật kỳ diệu, chúng tôi đã đáp ứng được yêu cầu của nhà trường. Ngày tôi thuyết trình giới thiệu câu lạc bộ, bài phát biểu của tôi tuy vụng về nhưng chân thành. Trưởng Hội đồng sinh viên đã lắng nghe chăm chú, thể hiện sự đồng cảm sâu sắc, và cuối cùng, câu lạc bộ của chúng tôi được chấp thuận.

Hồi tưởng lại, tôi nhận ra rằng trong quá trình điều hành câu lạc bộ, tôi thường hành động xuất phát từ chấp trước bản thân hơn là chiểu theo nguyên lý Chân-Thiện-Nhẫn. Bởi vì điều này, khi chúng tôi tổ chức các buổi chiếu phim, người tham dự không nhiều, và một số sinh viên Trung Quốc coi chúng tôi như đối thủ chứ không phải là sứ giả từ bi. Tôi nhớ lần tổ chức chiếu phim Điều khó tin (Hard to Believe) ở trường. Vào ngày công chiếu, chỉ có hai người đến tham dự—một trong số đó là giáo sư y khoa. Nhưng sau này ông ấy đã mời chúng tôi tổ chức một buổi chiếu phim tương tự tại y khoa cho sinh viên của ông. Buổi công chiếu đó đã thu hút 50 sinh viên y khoa đến xem phim. Sự việc này là một lời nhắc nhở sâu sắc của Sư phụ từ bi vô lượng dành cho tôi. Bất kể những thiếu sót và sơ hở nào của tôi trong quá trình tu luyện, Sư phụ vẫn luôn coi sóc gia trì cho tôi, biến những nỗ lực không thành công của tôi thành kết quả tốt đẹp.

Cơ hội thứ hai để làm đúng mọi việc

Ba năm sau, tôi bước vào học sau đại học. Tính đến thời điểm đó, tôi đã làm việc ngoài xã hội được ba năm, trưởng thành về mặt tính cách lẫn tính khí. Tôi tự tin rằng lần này mình có thể điều hành câu lạc bộ hiệu quả hơn và tránh vấp phải những sai lầm trước đây.

Nhưng khi tôi nêu ra ý định thành lập một câu lạc bộ Pháp Luân Đại Pháp mới với một đồng tu ở trường, sự nhiệt thành của tôi chưa được đáp ứng ngay lập tức. Thay vào đó, cô ấy khuyên tôi nên dừng lại và suy ngẫm—liệu tôi thành lập câu lạc bộ này vì nhu cầu thực sự muốn giảng chân tướng, hay tồn tại nhân tố muốn công nhận bản thân? Cô ấy cũng nêu ra những lo ngại về khó khăn phía trước. Cho rằng chúng tôi ở một thành phố tự do với môi trường phức tạp, là sinh viên nước ngoài, chúng tôi có thể gặp khó khăn trong việc điều hướng môi trường xã hội và hệ thống quản lý của nhà trường, và nếu chúng tôi sai sót, có khả năng sẽ ảnh hưởng đến thanh danh của Pháp Luân Đại Pháp.

Lời khuyên của cô ấy khiến tôi dừng lại và hướng nội—liệu động lực của tôi là do tâm hoan hỷ hay chấp trước muốn nổi bật so với người thường và các học viên? Sau khi suy ngẫm thật kỹ, tôi nhận ra rằng mặc dù tôi vẫn còn nhân tố văn hóa đảng của Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) và thiếu sót trong tu luyện, không có lý do gì để không lan truyền chân tướng Pháp Luân Đại Pháp. Mà ngược lại, quá trình điều hành câu lạc bộ sẽ giúp chúng tôi đề cao tâm tính, loại bỏ chấp trước và trưởng thành trong tu luyện.

Tôi ngộ ra sự khác biệt cơ bản trong cách nhìn nhận: dưới văn hóa đảng, lãnh đạo thường được gắn liền với địa vị và quyền lợi. Nhưng ở phương Tây, lãnh đạo các câu lạc bộ không được xem là ngôi sao hoặc người có thẩm quyền—họ đơn giản là những người bước ra để xây dựng điều gì có ý nghĩa và đóng góp cho cộng đồng. Lãnh đạo không phải vì bản thân bạn; mà là vì người khác.

Sau khi thông tỏ điều này, tôi tiếp tục nói chuyện với các bạn cùng lớp và tìm kiếm sự hỗ trợ của họ. Khi nhiều sinh viên tham gia, vị đồng tu kia đã dần dần xóa bỏ những rào cản của mình. Cô ấy không chỉ ủng hộ mà còn tích cực giới thiệu câu lạc bộ với bạn bè cô ấy. Cuối cùng, chúng tôi đã vượt xa yêu cầu tối thiểu 10 thành viên—chúng tôi bắt đầu với 14 thành viên và phát triển lên 61 thành viên tính đến thời điểm tôi viết bài chia sẻ này.

Cuối cùng khi câu lạc bộ cũng được chấp thuận, tôi đã trải qua một sự thay đổi sâu sắc. Trên đường lái xe từ trường về nhà, tôi cảm thấy dường như thế giới xung quanh tôi đã khoác lên mình một diện mạo mới—sạch sẽ và thuần tịnh. Mọi thứ trông như cũ, nhưng như thể một phần của chúng đã bước sang một cảnh giới mới. Cảm giác này kéo dài vài ngày trước khi biến mất.

Lần này, tôi quyết định điều hành câu lạc bộ theo một hướng khác. Tôi chọn áp dụng nguyên tắc cân bằng làm nền tảng cho chiến lược của câu lạc bộ chúng tôi. Một nghệ sĩ Shen Yun đã từng chia sẻ trong một buổi phỏng vấn rằng, trong múa: “Để tiến về phía trước, trước tiên bạn phải lùi lại một bước”. Khái niệm này phản ánh nguyên lý cao hơn của âm và dương, nhấn mạnh sự hài hòa và thuận theo dòng chảy. Bất cứ điều gì phù hợp với quy luật cơ bản của vũ trụ đều diễn ra một cách tự nhiên và tốt đẹp—và câu lạc bộ Pháp Luân Đại Pháp của chúng tôi cũng không ngoại lệ.

Trước đây, bởi tâm oán hận và tâm tranh đấu thúc đẩy, tôi đã tập trung chủ yếu vào việc phơi bày cuộc bức hại các học viên Pháp Luân Đại Pháp ở Trung Quốc của ĐCSTQ. Trong khi điều này là quan trọng, tôi ngộ ra rằng trước khi nói đến những chủ đề nghiêm trọng này, chúng ta trước hết cần thể hiện và truyền tải sự mỹ hảo và lợi ích của Pháp Luân Đại Pháp, thể hiện sự tương phản với sự tàn bạo của ĐCSTQ theo cách cộng hưởng với trái tim của mọi người.

Vì vậy, chúng tôi đã cấu trúc lại các sự kiện. Thay vì bắt đầu năm học với những chủ đề nặng nề, trước tiên chúng tôi giới thiệu Pháp Luân Đại Pháp bằng cách tổ chức các sự kiện tích cực và hấp dẫn chẳng hạn hội thảo thiền định hàng tuần với trà sữa miễn phí, khóa học Pháp Luân Đại Pháp chín ngày, và buổi chiếu phim Trở lại thành Thần (Once We Were Divine).

Gánh nặng hay đặc ân?

Có những khi áp lực cân bằng việc học, các hạng mục Đại Pháp địa phương và duy trì câu lạc bộ xuất hiện. Khi kiệt sức, tôi ước mình có thể tận hưởng đời sinh viên như bao sinh viên bình thường khác, thoát khỏi trách nhiệm. Nhưng cuối hành trình này, tôi nhìn nhận mọi thứ hoàn toàn khác.

Câu lạc bộ chưa bao giờ là gánh nặng—nó là đặc ân của Thiên thượng. Mỗi sự kiện chúng tôi tổ chức, mỗi sinh viên chúng tôi tiếp xúc, đều có duyên phận và trân quý. Những nỗ lực của chúng tôi có vẻ như là những giọt nước trong đại dương, nhưng mỗi giọt tượng trưng cho sự thức tỉnh và trở về của chúng sinh. Và đó là nguyện vọng của Sư phụ từ bi của chúng ta.

Bản quyền © 1999-2025 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2025/4/19/492720.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2025/4/20/226301.html

Đăng ngày 11-05-2025; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share