Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở tỉnh Cát Lâm, Trung Quốc

[MINH HUỆ 12-01-2025] Năm nay tôi 63 tuổi và đã tu luyện Pháp Luân Đại Pháp hơn 20 năm. Nhờ được Sư phụ bảo hộ mà tôi đã đi được đến ngày hôm nay. Tôi rất biết ơn sự bảo hộ từ bi của Sư phụ. Nay tôi muốn chia sẻ một vài trải nghiệm tu luyện của mình.

Cải thiện nhanh chóng sau khi tìm được một nhóm học Pháp

Khi tôi trở về nhà vào tháng 10 năm 2021 sau khi bị bắt giữ, tôi đã học Pháp vào buổi sáng và giảng chân tướng vào buổi trưa. Thời điểm đó Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) thường xuyên quấy rối tôi.

Ví dụ, một cảnh sát đến gõ cửa nhà tôi nhưng tôi không cho anh ta vào nhà. Anh ta gọi cho con trai tôi và yêu cầu nó buộc tôi ký vào các tuyên bố bảo đảm của họ. Con trai đã gọi cho con dâu tôi, yêu cầu cô ấy đến văn phòng địa phương lấy các tuyên bố rồi đưa cho tôi ký. Khi thấy con dâu cùng các tuyên bố được chuẩn bị sẵn để đưa tôi ký, tôi nói: “Mẹ không thể ký. Mẹ không phạm tội. Mẹ tu luyện chính Pháp và mẹ sẽ tu đến cùng. Không ai có thể ngăn cản mẹ. Nếu mẹ ký thì sẽ làm hại con vì con sẽ phạm tội đối với Đại Pháp và các học viên.”

Con dâu thẳng thừng đáp lại: “Tại sao mẹ không dọn ra ngoài và tìm nơi khác ở?” Sau đó nó rời đi trong giận dữ. Con trai tôi đến nhà tôi sau khi tan làm và đề nghị tôi chỉ viết bừa lên các tờ giấy và nó sẽ giúp tôi nộp.

Tôi đáp lại: “Mẹ tu luyện Chân-Thiện-Nhẫn. Mẹ không thể làm giả hay nói dối. Nếu mẹ làm thế thì sẽ làm hại con”. Con trai tôi cũng hăm doạ tôi, nói rằng nó sẽ mất việc nếu tôi không ký.

Khi chồng tôi thấy con trai không thể thuyết phục được tôi, ông ấy nói: “Nếu bà không ký, chúng tôi sẽ báo cáo với cảnh sát và bà bị bắt.” Con trai tôi cũng đồng ý với cha nó. Tâm tôi hoàn toàn không dao động và tôi đi vào phòng mình. Con trai đi theo sau và yêu cầu tôi ký.

Tôi nói: “Mẹ chắc chắn không ký.” Con tôi đập vào cửa tủ ba lần làm cửa tủ gãy, sau đó nó đi vòng quanh rồi xuống cầu thang.

Sau khi xuống cầu thang, thái độ con tôi thay đổi. Nó gọi cho tôi để an ủi và nói: “Mẹ đúng rồi. Họ sẽ không làm gì con đâu.” Tôi biết gia đình tôi sợ hãi ĐCSTQ, và tất cả điều này xảy ra là một khảo nghiệm trong tu luyện của tôi. Sau khi việc này kết thúc, vẫn còn nhiều câu hỏi khiến tôi phiền não: Tại sao tôi luôn bị can nhiễu? Vấn đề của tôi là gì? Tôi đã cầu xin Sư phụ cho tôi gặp được một học viên minh bạch Pháp lý.

Sư phụ đã thấy tâm nguyện muốn tu luyện tốt của tôi và đã sắp xếp để tôi gặp được một học viên. Cô ấy rất tốt bụng và thường xuyên giúp đỡ các học viên khác. Sau khi gặp cô ấy vài lần và chia sẻ kinh nghiệm, cô ấy phát hiện tôi không minh bạch đối với một số Pháp lý. Tôi không biết hướng nội hay tu luyện và tôi chỉ tập trung vào “ba việc”. Tôi chỉ đang ở mức tu luyện cá nhân.

Cô ấy đã thành lập một nhóm học Pháp tại nhà cô ấy, vì thế tôi đã tham gia và cảm thấy rất vui. Con xin cảm tạ Sư phụ! Sau khi tôi tham gia nhóm này, tôi cảm thấy đã tìm được ngôi nhà của mình. Tôi có thể thực sự cảm thấy tâm mình chuyển biến và tôi đề cao rất nhanh. Mỗi lần chúng tôi chia sẻ trong nhóm thì tôi đều được hưởng nhiều lợi ích.

Thay đổi quan niệm và tu chân thiện

Một ngày nọ trong nhóm chia sẻ của chúng tôi, bà Lan kể về việc cháu trai mình thi tuyển. Tôi nghĩ bà ấy quá xem trọng việc bình thường này nên nói: “Cậu ấy có cha mẹ chăm lo rồi, sao bà lại can thiệp vào? Bà nói vậy chẳng phải là có ý gì sao?”

Sau khi bà Mei nghe được, bà ấy nghĩ rằng tôi thiếu từ bi. Tôi không nói gì cả, nhưng sâu trong tâm tôi cảm thấy không công bằng. Sao tôi lại thiếu từ bi chứ?

Bà Mei đã nói về việc này nhiều lần với tôi, nói rằng tôi không chăm sóc cho gia đình mà chỉ lo cho bản thân mình. Điều này khiến tôi hướng nội để tìm lý do tại sao tôi không từ bi. Sau đó tôi đã cầu xinn Sư phụ giúp tôi tìm ra nguyên nhân gốc rễ của việc thiếu từ bi. Khi tôi đang đả toạ, Sư phụ đã điểm hoá tôi với hai từ “nguỵ thiện”. Sư phụ còn điểm hoá thêm cho tôi rằng: “Nhân tố văn hoá Đảng”.

Vì vậy, tôi bắt đầu hướng nội tìm các nhân tố văn hoá Đảng, bao gồm nguỵ thiện, vờ thân thiện, đạo đức giả, những suy nghĩ và hành động giả tạo khác. Không có cái nào phù hợp với đặc tính Chân-Thiện-Nhẫn cả. Tôi đã tu luyện hơn 20 năm, nhưng cuối cùng, điều tôi tu luyện lại là “nguỵ” thiện. Tôi cảm thấy thật hổ thẹn!

Tôi tiếp tục hướng nội và nhớ lại điều một học viên nói khi tôi giúp cô ấy chuyển nhà. Bà ấy muốn lấy cái máy ép trái cây trước cho chồng sử dụng vì ông ấy có triệu chứng nghiệp bệnh. Tôi thầm nghĩ: “Không cần phải làm thế!” Sau khi chúng tôi chuyển nhà và ngồi lại với nhau để chia sẻ, bà ấy nhìn tôi và nói: “Chị thật sự không hiểu người khác”. Sau đó bà ấy khóc.

Tôi nói với bà ấy: “Bà có cái tình rất mạnh với ông ấy. Bà cần phải phân biệt giữa tình và từ bi”. Sau đó tôi nhớ lại rằng bà Lan cũng nói rằng tôi không xử lý việc này đúng cách. Tại sao cả hai người họ đều nghĩ như thế về tôi. Tôi hiểu ra rằng đó không phải là từ bi, mà là nguỵ thiện. Nó là giả tạo vì sâu tận trong tâm tôi không thật sự quan tâm đến người khác. Nếu đào sâu hơn, tôi là người ích kỷ. Tôi đã không bước ra khỏi nguyên lý của cựu vũ trụ – vị tư.

Sư phụ đã điểm hoá cho tôi các Pháp lý thông qua học Pháp. Trong những năm này, vì tôi không làm tốt nên gia đình nghĩ xấu về Đại Pháp và Sư phụ và sẵn lòng hợp tác với chính quyền để cố gắng bắt tôi từ bỏ đức tin của mình. Tôi đã gây ra tổn hại to lớn như thế cho chồng, con trai, con dâu và người thân. Trong những năm này, tôi tu luyện một mình. Tôi chỉ muốn tu tốt và cắt đứt mối liên hệ với những người khác. Tôi ít khi thăm họ hàng và mất liên lạc với bạn cùng lớp và đồng nghiệp. Tôi giống một tăng nhân sống tách biệt với thế giới bên ngoài. Tôi đã đi đến cực đoan khi làm các việc và dẫn đến ảnh hưởng tiêu cực to lớn đối với việc cứu độ chúng sinh.

Sau khi tôi bị ĐCSTQ bức hại nhiều lần, đã có một khoảng cách giữa tôi và con trai, con dâu. Mặc dù tôi rất tốt với các con, nhưng tôi cảm thấy có gì đó đang ngăn cách chúng tôi, gây ảnh hưởng đến việc tôi giảng chân tướng cho chúng. Thông qua chia sẻ với các học viên khác, tôi quyết tâm thay đổi trạng thái này.

Tôi đã thắp hương trước ảnh của Sư phụ, cầu xin Ngài giúp đỡ, an bài cơ hội để tôi cứu độ chúng sinh và mang họ hàng, bạn cùng lớp, đồng nghiệp và những người có quan hệ nhân duyên đến với tôi. Sư phụ đã mở đường cho tôi. Bất cứ tôi đi đến đâu đều gặp được người có quan hệ tiền duyên với mình. Khoảng cách giữa gia đình và tôi đã tan chảy.

Sự thay đổi trong gia đình tôi

Sau khi nhận ra nguyên nhân gốc rễ của cái giả tạo trong tôi, tôi đã hoà thuận rất tốt với gia đình. Cùng với sự thăng hoa trong tu luyện của mình, gia đình tôi cũng trải qua sự thay đổi to lớn. Đây là một vài ví dụ:

Chồng tôi

Trong đại dịch, tôi nói với chồng: “Nếu ông niệm ‘Pháp Luân Đại Pháp hảo! Chân-Thiện-Nhẫn hảo’ thì sẽ thoát khỏi mọi thảm hoạ. Nghiệp lực của ông cũng được tiêu trừ nên ông sẽ có một tương lai tươi sáng.” Khi chồng thấy sự thay đổi ở tôi và tâm tính tôi đề cao, ông bắt đầu chân thành niệm 2 câu này mỗi sáng. Ông niệm 200 lần và tập trung cao độ khi niệm.

Sau đó, trong đợt khám sức khoẻ cộng đồng, tim của chồng tôi hoá ra lại khoẻ mạnh như một người trẻ tuổi. Kiểm tra máu cho thấy máu ông ấy không bị dính nữa và hơi thở cũng đều đặn hơn. Ông ấy vui vẻ cả ngày. Chồng tôi nói: “Có một cơ thể khoẻ mạnh tốt hơn bất kỳ điều gì, có một tâm trạng tốt khiến mọi thứ trở nên ngon miệng hơn nhiều. Chân-Thiện-Nhẫn có thể thật sự giúp con người trở nên tốt, tôi tin điều này.”

Con trai tôi

Năm nay có một cơ hội thăng chức trong công ty con trai tôi làm việc. Con tôi nói: “Mẹ, con muốn được thăng chức. Mẹ đừng gây rắc rối nữa, nếu không con sẽ mất cơ hội”.

Tôi đáp: “Không phải là con sẽ gặp rắc rối mà là ĐCSTQ sẽ gặp”. Sư phụ giảng: ”…một người luyện công, cả gia đình được lợi ích…’ (Giảng Pháp tại Pháp hội Australia)‘, nhưng con phải công nhận Đại Pháp.’

Con tôi hỏi một người quen rằng tên của mình có trong danh sách thăng chức không và người đó trả lời chắc chắn: “Tên anh không có trong danh sách”. Nghe vậy con tôi cảm thấy rất thất vọng.

Con tôi năm nay 40 tuổi. Con tôi đã làm tốt công việc từ khi tốt nghiệp đại học, được phong là cá nhân tiên tiến hàng năm và giành giải nhất trong cuộc thi nấu ăn mỗi năm. Nó là một nhân viên xuất sắc. Tôi nhận ra rằng do nó chống đối Đại Pháp nên may mắn bị giảm đi, vì thế không thể được thăng chức.

Chồng tôi rất lo lắng khi nghe tin. Ông ấy nghĩ rằng Sư phụ của Đại Pháp có thể giúp. Một lúc sau, chồng tôi thì thầm với tôi rằng ông ấy đã cầu xin Sư phụ giúp. Tôi khó mà tin được, nghĩ rằng: “Sư phụ sẽ giải quyết vấn đề này sao?”

Vài ngày sau, con trai tôi vui vẻ đến nhà tôi và kể cho chúng tôi nghe tin mừng. Tôi nói: “Để mẹ cho con biết là con có thể được thăng chức là vì cha con đã cầu xin Sư phụ của Đại Pháp, và nó đã thành hiện thực”. Con trai tôi trở nên sợ hãi đến nỗi yêu cầu tôi nói nhỏ lại. Dưới hệ thống ma quỷ của ĐCSTQ, thật khó để trở thành người tốt và ca ngợi Đại Pháp.

Khi người xấu bức hại tôi, họ nói rằng nếu tôi tu luyện Đại Pháp thì sẽ ảnh hưởng đến công việc của con trai và việc học hành của cháu trai. Tôi đáp: “Sư phụ tôi giảng: ‘…một người luyện công, cả gia đình được lợi ích…’ (Giảng Pháp tại Pháp hội Australia). Tôi giao phó hết thảy mọi thứ cho Sư phụ”.

Con dâu tôi

Vào ngày 4 tháng 6 năm 2024, một công an gõ cửa nhà con trai tôi, nói với con dâu tôi rằng anh ta sống ở tầng 17. Con dâu tôi không tin. Công an lại gõ cửa và hỏi tôi có ở nhà không. Con dâu tôi thách thức anh ta: “Tại sao tìm bà ấy? Bà ấy không phạm tội”.

Anh ta nói: “Chúng tôi không bắt bà ấy, và tôi chỉ muốn chụp hình bà ấy”. Con dâu tôi mặc kệ và không mở cửa nên anh ta đã rời đi.

Có lần chúng tôi đến nhà một người họ hàng để ăn tối. Con gái tôi lái xe, chồng tôi, cháu trai và tôi ngồi phía sau. Cháu tôi đã chớp mắt liên tục trong thời gian dài và thuốc không có tác dụng. Con dâu tôi thấy vậy và hô lên: “Mẹ! Cha và mẹ, xin mau chóng niệm hai câu của Đại Pháp cho cháu trai!”

Tôi rơi nước mắt khi nghe con dâu nói. Hoàn toàn bất ngờ. Sau khi tôi bị bức hại, con trai tôi trở nên sợ hãi và không cho tôi nói gì về Đại Pháp. Con dâu tôi đã phá vỡ ngõ cụt này. Từ hôm đó, chồng tôi đã cầu xin Sư phụ bảo hộ gia đình chúng tôi mỗi ngày. Sau đó, mắt của cháu tôi bình thường trở lại.

Một lần khác, con trai tôi đi công tác, con gái và cháu trai đến nhà tôi ăn tối. Khi họ vào nhà, chuông phát chính niệm vang lên. Cháu trai nói với tôi rằng cháu đói, nhưng con dâu tôi nhắc nhở đã đến giờ phát chính niệm. Tôi nói: “Để mẹ chuẩn bị bữa tối trước”. Nhưng con dâu không đồng ý và yêu cầu tôi hãy phát chính niệm. Tôi đã rơi nước mắt vì cảm động và hạnh phúc. Sư phụ từ bi đã cứu gia đình tôi. Gia đình tôi đã lăng mạ Sư phụ và Đại Pháp và phạm phải tội lỗi rất lớn. Nhưng Sư phụ đã tha thứ cho họ, điều này là nhờ lòng từ bi vô lượng của Sư phụ.

Sư phụ giảng:

“…không xét chúng sinh trong lịch sử đã phạm tội lớn đến đâu, đã phạm sai sót lớn đến mấy, [mà] chỉ xét thái độ của chúng sinh trong thời gian Chính Pháp đối với Đại Pháp, và thái độ đối với đệ tử Đại Pháp.” (“Giảng Pháp tại Pháp hội New York năm 2007”, Giảng Pháp tại các nơi VIII)

Tôi vô cùng biết ơn Sư phụ từ bi và vĩ đại. Xin cảm tạ Sư phụ đã bảo hộ và khai sáng cho con và cứu cả gia đình con. Xin cảm ơn Sư phụ đã cho con một cơ hội mới để quay lại tu luyện. Con chắc chắn sẽ tu luyện bản thân, đi trên con đường Chính Pháp mà Sư phụ đã an bài, học Pháp nhiều hơn và cứu độ nhiều chúng sinh hơn, hoàn thành thệ ước tiền sử của mình.

Bản quyền © 1999-2025 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2025/1/12/486208.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2025/4/25/226375.html

Đăng ngày 05-05-2025; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share