Bài viết của một đệ tử Pháp Luân Đại Pháp tại Trung Quốc đại lục

[MINH HUỆ 20-12-2024] Tôi là một học viên Pháp Luân Đại Pháp, làm việc tại bộ phận thu mua của một công ty tư nhân. Tôi luôn chiểu theo Pháp lý Chân-Thiện-Nhẫn của Đại Pháp và không bao giờ nhận tiền chiết khấu hay hoa hồng từ khách hàng. Nhờ đó, tôi đã mang lại thu nhập đáng kể cho công ty và nhận được sự công nhận cũng như tin tưởng của lãnh đạo.

Tu luyện Pháp Luân Đại Pháp

Năm 2004, tôi có một đồng nghiệp là học viên Pháp Luân Đại Pháp. Cô ấy rất tốt bụng và đã giới thiệu với tôi về Đại Pháp. Qua cách hành xử chính trực của cô ấy, tôi cảm thấy Đại Pháp chắc hẳn rất phi thường và nghĩ rằng một ngày nào đó mình sẽ học Pháp môn này.

Trước đây tôi từng thờ Bồ Tát tại nhà và thường cầu nguyện cho mẹ tôi được khỏe mạnh. Vào ngày 24 tháng 2 năm 2003, tôi đã có hai giấc mơ rất sống động. Trong giấc mơ đầu tiên, tôi thấy nhà mình rất bừa bộn, sách vở nằm lộn xộn ở trên bàn và chuột chạy khắp nơi—cần phải dọn dẹp sạch sẽ. Trong giấc mơ thứ hai, tôi cưỡi trên lưng một con hổ trong sở thú và đang tìm cách nhảy xuống. Người đồng nghiệp từng giới thiệu Pháp Luân Đại Pháp cho tôi đã đưa tay ra giúp tôi bước xuống lưng hổ. Tôi nghĩ những giấc mơ đó thật kỳ lạ.

Ở nhà tôi có một cuốn sách Chuyển Pháp Luân nhưng cứ hễ cầm sách đọc tôi liền thấy buồn ngủ. Phải mất hơn hai tháng tôi mới đọc xong. Sau đó, người đồng nghiệp đó lại tặng tôi một cuốn Chuyển Pháp Luân khác, tôi thực sự trân quý và nghĩ rằng sau này mình sẽ chép lại cuốn sách này. Trên đường lái xe về nhà, lúc đang chờ đèn đỏ, tôi đã vài lần mở sách ra và lần nào cũng ngửi thấy mùi gỗ đàn hương. Tôi xúc động đến rơi lệ với niềm vui và lòng biết ơn vô hạn, nhận ra đây không phải là một cuốn sách bình thường. Sư phụ Lý đã từ bi điểm hóa cho tôi rằng mối tiền duyên của tôi với Đại Pháp cuối cùng đã đến lúc kết trái. Càng đọc cuốn Chuyển Pháp Luân, tôi càng không thể đặt sách xuống được. Cuối cùng tôi đã đắc Pháp.

Trước khi tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, mẹ tôi từng có một giấc mơ rằng một vị Phật muốn ngự trên bàn thờ trong nhà chúng tôi, khi đó trên bàn thờ là tượng Bồ Tát. Mẹ tôi đã mời vị Phật ngồi xuống và ngày nào bà cũng nhìn thấy Ngài. Khi tôi mở cuốn Chuyển Pháp Luân và cho bà xem ảnh Sư phụ Lý, bà nói đây chính là vị Phật trong giấc mơ của bà. Tôi vững tin rằng Sư phụ đã nhận tôi làm đệ tử và cuối cùng tôi đã tìm thấy sư phụ của mình. Khi chị gái tôi đang lau tượng Bồ Tát, cành liễu trong bình đã bị gãy, dù chị ấy gần như không chạm vào. Tôi nhận ra rằng mình nên cất tượng Bồ Tát đi và thực sự tập trung tu luyện Đại Pháp.

Bước đi thật chính trên con đường tu luyện

Năm 2005, tôi cùng một vài đồng tu đã đến các khu du lịch ở những thành phố khác để phát tài liệu giảng chân tướng. Trong chuyến đi, chúng tôi đã có bất đồng quan điểm về cách làm. Chiếc xe gặp sự cố rò rỉ nước, điều này khiến chúng tôi nhận ra rằng mình có sơ hở trong tu luyện. Sau khi trở về nhà, một số học viên đã bị bắt. Phó giám đốc công ty tôi hỏi có tiếp tục tu luyện Pháp Luân Đại Pháp không. Khi tôi nói rằng vẫn tiếp tục, họ đã sa thải tôi. Trong mấy năm sau đó, tôi chỉ ở nhà chăm sóc mẹ. Năm 2014, tôi bị bắt vì phân phát tài liệu chân tướng tại một khu dân cư. Tôi bị đưa đến trại tạm giam, ở đó tôi vẫn giữ vững chính niệm và cảm thấy Sư phụ cùng các đồng tu luôn ở bên cạnh để gia trì cho tôi mỗi ngày. Hai tuần sau đó tôi được trả tự do.

Sau khi mẹ tôi qua đời, tôi đi làm tài xế cho một công ty. Tôi chưa bao giờ đòi tiền làm ngoài giờ, nếu có dùng xe vào việc riêng, tôi luôn tự trả tiền xăng dầu và các chi phí khác. Tôi tin rằng, là một học viên Đại Pháp, tôi phải đặt yêu cầu cao cho bản thân khi sử dụng tài sản của công ty. Ông chủ của tôi nhận thấy các tài xế khác thường yêu cầu thanh toán tiền đi lại, ăn uống và các chi phí khác, trong khi tôi không bao giờ đòi hỏi bất cứ điều gì. Ông ấy nói với tôi rằng công ty đã thuê hơn 20 tài xế trong những năm qua và chưa từng thấy ai vô tư như tôi. Tôi thường mở nhạc Pháp Luân Đại Pháp cho ông ấy nghe. Ông ấy rất thích nghe và cũng đã minh bạch chân tướng về Pháp Luân Đại Pháp. Tôi đã có một mối quan hệ tốt đẹp với ông ấy cũng như với công ty.

Năm 2018, người đồng tu từng giới thiệu Đại Pháp cho tôi đã đề nghị tôi quay lại công ty cũ. Lãnh đạo đã tin tưởng và giao cho tôi phụ trách việc thu mua của công ty. Tôi biết đây không chỉ là niềm tin đối với tôi, mà còn là niềm tin vào Đại Pháp.

Trong vai trò của mình, tôi tiếp xúc với rất nhiều đối tác, bao gồm các quản lý, giám đốc và thị trưởng thành phố. Tham dự các sự kiện xã giao và tạo dựng quan hệ là một phần không thể tránh khỏi trong công việc của tôi. Tôi luôn giữ vững nguyên tắc của mình và không bao giờ uống rượu. Tôi tận dụng mọi cơ hội để chia sẻ với họ sự vĩ đại của Pháp Luân Đại Pháp. Có lần tôi gặp thị trưởng của một thành phố khác và mỉm cười nói với ông ấy: “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo!”

Ông ấy đáp lại: “Hảo! Hảo!” bởi vì ông ấy hiểu ý tôi muốn nói gì.

Ngày nay ở Trung Quốc, việc người mua nhận tiền chiết khấu từ nhà cung cấp gần như là một thông lệ trong ngành, và nhiều người đã kiếm bộn tiền nhờ việc đó. Tôi cũng thường xuyên bị khảo nghiệm về chấp trước vào lợi ích cá nhân. Có lần tôi mua một thiết bị trị giá hàng triệu nhân dân tệ cho công ty, nhà sản xuất hứa sẽ cho tôi 10% hoa hồng. Trong tâm tôi có chút đấu tranh và đã thảo luận tình hình với một đồng tu. Vị đồng tu nhắc nhở tôi: “Ông chủ đã biết bạn nhiều năm và hoàn toàn tin tưởng bạn vì ông ấy biết bạn là một học viên Pháp Luân Đại Pháp và sẽ không bao giờ nhận bất kỳ khoản hoa hồng hay chiết khấu nào. Nếu bạn nhận tiền và ông ấy phát hiện ra, ông ấy sẽ có ấn tượng như thế nào về Đại Pháp?”

Cuối cùng, tôi đã từ chối khoản hoa hồng đó và nói với nhà cung cấp: “Tôi sống theo nguyên tắc chân thành, thiện lương, và khoan dung. Nếu ông cứ nhất quyết đưa hoa hồng cho tôi, chúng ta sẽ không hợp tác kinh doanh nữa.”

Chủ của công ty sản xuất đó biết tôi là một học viên Đại Pháp và đã kinh ngạc đáp lại: “Tôi làm kinh doanh đã nhiều năm, nhưng chưa bao giờ gặp ai không nhận hoa hồng!” Tôi đã chống lại được sự cám dỗ của món tiền hàng trăm nghìn nhân dân tệ và thực hiện giao dịch công bằng theo giá hóa đơn. Các nhà cung cấp khác cũng thường xuyên đề nghị hoa hồng cho tôi, đôi khi lên tới hàng trăm nghìn hoặc thậm chí hàng triệu nhân dân tệ. Tôi đều từ chối tất cả. Tôi cũng từ chối nhận những phong bao lì xì vào dịp Tết từ các công ty đó. Tôi dùng hành động chính trực của mình để chứng thực Đại Pháp. Trong tâm tôi cũng minh bạch rằng mình đang bước đi ngay chính trên con đường của Thần chứ không phải con đường của người thường.

Giới thiệu Pháp Luân Đại Pháp cho các khách hàng

Một khách hàng từng đề cập rằng ông ấy bị đau lưng. Tôi muốn giúp đỡ và giới thiệu Pháp Luân Đại Pháp cho ông ấy. Nhiều đối tác của tôi rất giàu có và có quyền thế, nhưng họ thường bị đầu độc sâu sắc bởi những lời dối trá và tuyên truyền của Đảng Cộng sản Trung Quốc. Tôi đã lấy cớ đau lưng của ông ấy để giới thiệu Đại Pháp cho ông, nói rằng: “Để tôi chỉ cho ông vài bài tập. Ông hãy thử xem sao.” Sau đó, tôi bật nhạc luyện công Đại Pháp và hướng dẫn bài công pháp thứ nhất. Ông ấy tập theo tôi và ngay lập tức cảm thấy rất thoải mái. Sau đó tôi nói với ông ấy đó là các bài công pháp của Pháp Luân Đại Pháp. Ông ấy háo hức bắt đầu học theo tôi. Vài ngày sau, tôi tặng ông ấy video các bài giảng Pháp của Sư phụ. Tôi rất vui vì ông ấy đã may mắn biết đến Đại Pháp và có cơ hội được Đại Pháp cứu độ.

Một khách hàng khác đến Bắc Kinh để chữa bệnh và nhận được lời khuyên từ bác sĩ: “Nếu ông muốn khỏe hơn, ông phải có đức tin.” Có người trong công ty đã nói với ông ấy rằng tôi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Nhớ lại lời bác sĩ nói, ông ấy đã đến thăm tôi và nhìn thấy Pháp tượng Sư phụ Lý ngay khi bước vào nhà tôi. Sau đó tôi kể cho ông ấy nghe về Đại Pháp. Ông ấy rất biết ơn, nước mắt lưng tròng, và muốn thắp hương để tỏ lòng kính trọng Sư phụ. Rõ ràng ông ấy có tiền duyên sâu sắc với Đại Pháp. Vài ngày sau, tôi đến thăm ông ấy và mang cho ông ấy một cuốn Chuyển Pháp Luân. Ông ấy rất biết ơn, nói rằng mình chưa từng gặp ai tốt bụng như vậy trong suốt những năm làm kinh doanh.

Tôi đã tu luyện Pháp Luân Đại Pháp được 20 năm, nhưng vẫn còn cách xa tiêu chuẩn mà Sư phụ yêu cầu. Tôi vẫn còn nhiều tâm chấp trước, bao gồm cả tâm sợ hãi. Mặc dù tôi cố gắng tìm cơ hội để giảng chân tướng cho mọi người, nhưng tôi không được cởi mở như các học viên khác. Tôi sẽ tiếp tục tinh tấn tu luyện, học Pháp tốt, và xứng đáng với sự từ bi cứu độ của Sư phụ. Con vô cùng biết ơn Sư phụ và sự cứu độ của Đại Pháp! Con xin cảm tạ Sư phụ!

Bản quyền © 1999-2025 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2024/12/20/483998.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2025/2/26/225643.html

Đăng ngày 18-04-2025; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share