Bài viết của học viên Pháp Luân Đại Pháp tại Trung Quốc
[MINH HUỆ 17-01-2025] Tôi sinh ra ở một ngôi làng đẹp như tranh, với phong cảnh sơn thủy hữu tình. Gia đình tôi có một khoảng sân nhỏ với nhiều loại cây ăn quả và giàn nho. Các anh chị em tôi, tổng cộng có chín người, lần lượt chào đời, giống như những chùm nho. Tính cả các chị em dâu thì tổng cộng có 15 người. Chúng tôi không bao giờ cãi vã hay mâu thuẫn với nhau. Vào các dịp lễ, bà tôi lấy một chén trà nhỏ để chia hạt hướng dương, nho và các loại trái cây thành 15 phần, mỗi người một phần.
Khi làng tổ chức chiếu phim ngoài trời, gia đình tôi là nhóm đông nhất. Chúng tôi vui vẻ đi theo bà. Những người xung quanh reo lên: “Cụ già đã đến rồi!” Một số người thậm chí còn nói đùa rằng bà tôi giống như Xà Thái Quân huyền thoại, dẫn đầu các chiến binh của Dương gia. Những người khác bình luận: “Gia đình họ đông nhất làng, nhưng chúng tôi chưa bao giờ nghe thấy họ cãi nhau”.
Lớn lên trong một gia đình như vậy khiến tôi lầm tưởng tất cả các gia đình đều ấm áp như thế. Nhưng thế giới quan của tôi đã hoàn toàn thay đổi sau khi tôi kết hôn.
Người chồng bạc bẽo vô tình trở nên tử tế
Ngay sau khi kết hôn, chồng tôi yêu cầu tôi phải tuyệt đối vâng lời cha mẹ chồng. Mặc dù tôi chăm chỉ làm hết mọi việc nhà, cha mẹ chồng vẫn liên tục chê trách tôi. Có lần, tôi nấu cơm muộn vì phải tháo một chiếc áo len cũ. Khi mẹ chồng tôi chỉ mới chuẩn bị xuống nấu ăn, chồng tôi đã nổi cơn thịnh nộ. Anh đẩy tôi xuống bàn bếp và đánh tôi cho tới khi em gái anh ấy can ngăn. Từ đó, những trận đòn và lời lẽ lăng mạ đã trở thành chuyện thường nhật.
Sau này tôi mới biết trước khi tôi kết hôn, gia đình chồng đã có nhiều vấn đề. Chồng tôi chỉ có một người anh trai. Vợ chồng anh ấy không tham dự đám cưới của chúng tôi. Sau đó, khi tôi gặp chị dâu trong lúc làm việc ngoài đồng, chị ấy mắng chửi và trút giận lên tôi. Trong khi đó, chồng tôi và em gái anh thường xuyên nói xấu tôi trước mặt mọi người.
Mặc dù làm việc chăm chỉ, chúng tôi vẫn không tiết kiệm được đồng nào. Chúng tôi thậm chí còn mắc nợ khi điều trị bệnh cho mẹ chồng. Chồng tôi, dù còn trẻ, nhưng thường xuyên nói mình không khỏe. Có lần anh đến bệnh viện nhưng bị bác sỹ cho về, nói rằng anh ấy không mắc bệnh gì cả. Điều này làm tôi nhớ đến việc chồng tôi thường giả vờ ốm để tránh làm việc. Tôi cảm thấy như mình đã lấy phải một người vô trách nhiệm. Những đau khổ trong cuộc sống khiến tôi bị tổn thương nghiêm trọng, và sức khỏe ngày càng suy yếu.
Năm 1997, em gái tôi đến thăm, và gợi ý tôi nên tu luyện Pháp Luân Đại Pháp khi thấy tình trạng của tôi. Em cho biết trước đây em cũng từng mắc nhiều loại bệnh, nhưng đã hoàn toàn bình phục sau khi tu luyện. Những lời em nói khiến tôi rất tò mò, không biết cuốn sách nào mà có thể kỳ diệu đến thế!
Khi quay về nhà mừng sinh nhật cha, tôi đã hỏi gia đình về sách Pháp Luân Đại Pháp. Tuy nhiên, cha tôi chỉ có một quyển Chuyển Pháp Luân, cuốn sách chính của Pháp Luân Đại Pháp, và ông coi đó như báu vật. Ông không cho tôi mượn, và nói: “Nếu con thật sự muốn học, hãy về nhà và xem video giảng Pháp của Sư phụ Lý trước. Nếu con chắc chắn, cha sẽ dạy con luyện các bài công pháp.”
Một tháng sau sinh nhật của cha tôi, tôi làm xong việc đồng sớm, và về nhà xem video chín bài giảng của Sư phụ. Từ nhỏ, gia đình tôi đã thờ Quan Âm Bồ Tát, và tôi luôn tôn kính Thần Phật. Sau khi xem xong, tôi vô cùng phấn khích, và nhận ra con người thực sự có thể tu luyện thành Thần. Thật là kỳ diệu! Ngay lập tức, tôi bày tỏ với anh tư rằng tôi muốn có nhiều cuốn Chuyển Pháp Luân. Vào thời điểm đó, mỗi học viên trong làng chúng tôi chỉ có một bản, nhưng tôi yêu cầu bảy cuốn sách Đại Pháp một lúc.
Kể từ đó, tâm tôi rộng mở, cuộc sống từng u uất và khốn khổ của tôi đã trở nên tươi sáng. Tôi tuân theo các lời giảng của Pháp Luân Đại Pháp, kiên tín vào Sư phụ và Đại Pháp. Chỉ trong hơn một năm, tôi đã khỏi mọi bệnh tật. Khi các mâu thuẫn xảy ra, tôi học cách nghĩ cho người khác trước. Tôi đã hòa thuận với vợ chồng anh chồng. Sau khi mẹ chồng tôi qua đời, bố chồng tôi sống một mình trong một năm, không có ai chăm sóc. Tôi chủ động đón ông về nhà và chăm sóc cho đến khi ông qua đời một cách thanh thản ở tuổi 87. Ông cũng nhận ra sự tốt đẹp của Đại Pháp, và thường xuyên nhẩm niệm chân ngôn “Pháp Luân Đại Pháp hảo! Chân Thiện Nhẫn hảo!”
Sau khi cuộc bức hại Pháp Luân Đại Pháp bắt đầu vào năm 1999, tôi bị chính quyền bắt giữ hai lần, và bị kết án một năm lao động cưỡng bức. Khi trở về nhà, tôi thấy chồng tôi đã ngừng tu luyện vì sợ hãi. Cảnh sát thậm chí còn giao cho anh ấy nhiệm vụ theo dõi tôi để ngăn tôi học Pháp với các học viên khác, phát tài liệu chân tướng hoặc đến thăm nhà cha mẹ tôi.
Để vượt qua can nhiễu này, tôi kiên trì phát chính niệm và tận dụng mọi cơ hội để giảng chân tướng cho chồng. Nhờ sự gia trì của Sư phụ, anh ấy đã quay lại tu luyện Đại Pháp. Chứng đau lưng và đau đầu kinh niên của anh ấy đã biến mất. Một đêm, anh mơ thấy vô số Pháp Luân trên bầu trời. Sau khi thức dậy, anh vẫn còn kinh ngạc, và thừa nhận sự huyền diệu của tu luyện. Trong hơn 20 năm qua, anh tích cực phân phát tài liệu chân tướng và giúp mọi người hiểu được sự tốt đẹp của Đại Pháp.
Chồng tôi đã hoàn toàn thay đổi. Từng là một người lười lao động và ngược đãi vợ, anh trở nên khỏe mạnh và tuân theo nguyên lý Chân-Thiện-Nhẫn. Sự thay đổi của anh ấy không chỉ giúp tôi thoát khỏi một cuộc hôn nhân đau khổ, mà còn giúp tôi tập trung vào việc chứng thực Pháp. Tất cả điều này đều là nhờ lòng từ bi vô hạn của Sư phụ.
Gia đình tôi bảo vệ điểm sản xuất tài liệu
Tôi là người đầu tiên trong làng học Đại Pháp, và tôi đã tổ chức nhóm học Pháp đầu tiên trong làng. Các học viên từ làng bên cũng đến nhà tôi để xem các video Đại Pháp. Lúc cao điểm, có hơn 20 người tham gia.
Sau khi cuộc bức hại bắt đầu, các điểm sản xuất tài liệu chân tướng dần dần bị đóng lại. Mỗi khi cần tài liệu, chúng tôi phải đi đến các thành phố xa xôi để lấy, nên tôi nảy ra ý tưởng lập một điểm sản xuất tài liệu ngay tại nhà. Khi biết được việc này, các đồng tu cùng góp tiền để mua cho tôi một chiếc máy tính và máy in.
Vì Cách mạng Văn hóa nên tôi bỏ học sau khi hết lớp ba. Lúc đầu, tôi không biết cách sử dụng thiết bị. Em trai tôi bận rộn với công việc kinh doanh nên chỉ có thể hướng dẫn tôi một cách sơ sài. Trong lúc tuyệt vọng, tôi thầm cầu xin: “Xin Sư phụ hãy giúp con, con không biết cách vận hành máy này”. Thật kỳ diệu, tôi đột nhiên cảm thấy được khai mở trí huệ. Khi di chuyển chuột một cách ngẫu nhiên, tôi đã nhấp vào đúng chỗ và in tài liệu thành công.
Ban đầu, tôi chỉ có thể in từng trang riêng lẻ, rồi phải ghép chúng lại thành tập sách. Sau một thời gian, tôi nghĩ: “Sẽ thật tốt nếu mình có thể in toàn bộ cuốn sách cùng lúc!” Không ngờ là ngày hôm sau, máy in bắt đầu in các trang sách liên tục với đánh số trang. Tôi vô cùng kinh ngạc: “Ồ, chiếc máy in này đã thay đổi rồi!” Nhưng tôi biết đó là nhờ sự giúp đỡ của Sư phụ.
Trải nghiệm sâu sắc nhất là vào một đêm khi mạng Internet bị phong tỏa rất nghiêm ngặt. Dù đã thử mọi cách, tôi vẫn không thể truy cập được vào trang Minh Huệ. Khi sắp đến giờ phát chính niệm lúc nửa đêm, tôi cầu xin Sư phụ giúp đỡ. Tôi rút cáp mạng ra sau khi không thấy có hy vọng gì. Thật bất ngờ là trang web Minh Huệ đột nhiên xuất hiện trên màn hình! Tôi nhanh chóng tải về tất cả tài liệu chân tướng. Sư phụ không chỉ giúp tôi vận hành máy in, mà còn giúp tôi truy cập Internet ngay cả khi cáp mạng đã được rút ra. Thần tích này đã lưu lại ấn tượng sâu đậm trong ký ức của tôi.
Các con tôi đã chứng kiến những thay đổi của vợ chồng tôi, và hoàn toàn ủng hộ Pháp Luân Đại Pháp. Chồng tôi từng bị bắt vì phân phát tài liệu chân tướng. Khi chính quyền đến lục soát nhà chúng tôi, con dâu tôi đã giấu các sách Đại Pháp trong phòng cháu, và mắng cảnh sát với giọng điệu gay gắt. Cháu cảnh báo họ không được làm phiền cháu trai đang làm bài tập về nhà. Khi có người hỏi cháu có tu luyện Pháp Luân Đại Pháp không, con dâu tôi trả lời: “Tôi không tu, nhưng tôi biết Pháp Luân Đại Pháp là tốt! Tôi thậm chí còn muốn hô to điều đó qua loa phóng thanh!” Cảnh sát chùn bước, và quyết định rời đi.
Vì bị sách nhiễu nhiều lần, tôi thầm cầu trong tâm: “Điểm sản xuất tài liệu này là để cứu người. Con xin Sư phụ bảo hộ nơi này. Các máy móc và tài liệu không thể bị tà ác phát hiện ra”. Sau đó, con trai tôi đã vận chuyển các thiết bị và vật tư đến một nơi khác. Dù bị sách nhiễu nhiều lần, điểm sản xuất tài liệu của chúng tôi chưa từng bị đóng cửa. Nó đã hoạt động trong suốt 16 năm mà không hề gián đoạn, ngay cả trong thời kỳ đại dịch. Tôi luôn in tài liệu trước để các đồng tu có thể đến lấy bất cứ lúc nào.
Con trai và con dâu tôi đều nhận được phúc báo vì dám đứng lên bảo vệ Đại Pháp. Việc kinh doanh của con trai tôi phát đạt, cuộc hôn nhân của cháu hạnh phúc, và các cháu tôi cũng có niềm tin sâu sắc vào Đại Pháp. Mỗi lần đến chơi, các con cháu đều bày tỏ lòng tôn kính đối với Sư phụ. Bốn thế hệ trong gia đình tôi đều được đắm mình trong Phật quang của Đại Pháp.
Toàn bộ dân làng ủng hộ Đại Pháp
Cuối năm 2022, dịch COVID-19 bùng phát trong khu vực. Nhiều người ở các làng lân cận, nơi không có học viên Pháp Luân Đại Pháp, đã qua đời. Tuy nhiên, người dân trong làng chúng tôi đều nghe chân tướng Đại Pháp và nhận được bùa hộ mệnh cùng tài liệu chân tướng của Minh Huệ, do vậy chỉ có một người qua đời vì đại dịch.
Người duy nhất tử vong vì dịch Covid là một người sùng bái tà đảng. Ông ta thường treo ảnh Mao Trạch Đông trong nhà. Dù tôi và vợ ông ấy đã nhiều lần khuyên ông tháo ảnh xuống và tìm hiểu sự thật, ông ta vẫn từ chối. Vào ngày ông qua đời, ông không muốn ở lại căn phòng treo ảnh Mao vì cảm thấy lạnh không chịu nổi. Sau đó, ông được đưa đến bệnh viện và qua đời ở đó.
Sau sự việc này, nhiều dân làng nhận ra việc hiểu chân tướng Đại Pháp là chìa khóa để được bình an.
Sự ấm áp của tuổi thơ đã trở lại
Nhờ sự gia trì của Sư phụ, tôi lại tìm được sự ấm áp của mái ấm tuổi thơ. Chồng tôi không còn đau ốm nữa, tiền tiết kiệm của chúng tôi ngày càng tăng, và chúng tôi đã cải tạo lại nhà cửa và sân vườn. Nhìn qua cửa sổ, chúng tôi có thể thấy một khoảng sân rộng và gọn gàng, được tô điểm bởi ớt, đậu xanh và những bông hoa rực rỡ.
Các đồng tu thường đến thăm chúng tôi, và hàng xóm tôn trọng lẫn nhau. Chị gái thứ ba và thứ tư của tôi đã quay trở lại tu luyện, trong khi chị dâu cả, anh trai thứ tư và thứ năm của tôi vẫn tinh tấn tu luyện. Khi chúng tôi gặp nhau để học Pháp nhóm và chia sẻ kinh nghiệm tu luyện, tôi cảm thấy như được quay về tuổi thơ hạnh phúc.
Con xin cảm tạ Sư phụ đã bảo hộ và từ bi cứu độ tất cả chúng sinh trong khu vực. Tôi cũng xin cảm ơn các đồng tu đã vô tư giúp đỡ và hỗ trợ. Tôi hy vọng tất cả chúng ta đều kiên định đi trên con đường Chính Pháp và hoàn thành thệ ước của mình.
Bản quyền © 1999-2025 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2025/1/17/468108.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2025/3/16/225866.html
Đăng ngày 17-04-2025; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.