Bài viết của một đệ tử Pháp Luân Đại Pháp tại tỉnh Liêu Ninh, Trung Quốc
[MINH HUỆ 18-12-2024] Tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp vào năm 1997. Một người hàng xóm từng nói với mẹ tôi: “Pháp Luân Đại Pháp giúp mọi người chữa lành bệnh tật, đồng thời nâng cao tiêu chuẩn đạo đức để họ có thể trở thành người tốt.” Mẹ tôi nghĩ rằng môn tu luyện này có thể giúp tôi, vì vậy bà đã tìm được một cuốn Chuyển Pháp Luân và đưa cho tôi. Khi tôi cầm cuốn sách, cảm giác rất quen thuộc. Sau khi đọc xong, tôi thốt lên: “Mình là người tu luyện rồi. Mình đã có Sư phụ Lý Hồng Chí quản rồi!” Trái tim tôi tràn ngập niềm vui và lòng biết ơn.
Đại Pháp ban cho tôi một thân thể khỏe mạnh
Tôi từng mắc nhiều bệnh khác nhau, bao gồm thiếu máu não, viêm teo dạ dày và thoát vị đĩa đệm thắt lưng. Tôi còn có một khối u trong tử cung. Khi bệnh tình trở nặng, tôi không thể ăn trong nhiều ngày và không có sức để đi lại. Khi đến kỳ kinh nguyệt, tôi không thể ra khỏi giường. Tôi nổi tiếng là “cô gái ốm yếu” trong làng.
Tuy nhiên, sau khi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, tất cả bệnh tật của tôi đều đã biến mất mà tôi không hề hay biết. Trong 27 năm qua, tôi không cần phải dùng bất kỳ loại thuốc nào.
Khi mấy người hàng xóm đến thăm, chồng tôi cố tình chạy ra sân và bảo tôi đuổi theo. Dù đã thấy những thay đổi ở tôi, anh ấy vẫn không tin rằng tôi có thể chạy được. Trước đây tôi đi lại khó khăn, sau vài bước đã phải dừng lại nghỉ ngơi. Anh ấy nói: “Hãy thử đuổi theo anh!”
Tôi thực sự đã chạy theo anh ấy và thấy rằng mình có thể chạy ngày càng nhanh. Tôi không thể tin rằng mình có thể chạy được! Tôi vui vẻ chạy và hét lên: “Em có thể chạy được! Em có thể chạy được!” Những người hàng xóm đều cười và cổ vũ cho tôi.
Sau khi mọi người chứng kiến hiệu quả kỳ diệu của Đại Pháp trong việc chữa lành bệnh tật cho tôi, họ đã lần lượt đến nhà tôi để học Pháp và luyện các bài công pháp. Chúng tôi đã nhanh chóng thành lập một điểm luyện công, hơn 20 người cùng nhau luyện công mỗi ngày. Trong số đó có một gia đình ba thế hệ cùng tu luyện Đại Pháp. Khi chúng tôi luyện công, con trai và con gái của họ cũng tham gia luyện cùng. Chúng rất tinh tấn và trông thật đáng yêu.
Sau khi khỏi bệnh, thân thể tôi tràn đầy năng lượng. Tôi không cảm thấy mệt mỏi ngay cả khi đi xe đạp hay lên xuống cầu thang. Tôi cũng trở nên nhân hậu, thích giúp đỡ người khác, vì vậy tôi đã chủ động làm các việc vặt cho họ. Sau đó, tôi được yêu cầu trở thành điều phối viên của điểm luyện công ngoài trời trong khu vực của chúng tôi.
Khi lãnh đạo Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) Giang Trạch Dân thấy ngày càng có nhiều người tu luyện Đại Pháp, ông ấy đã rất ghen tị. Ông ấy đã lan truyền những tin đồn để vu khống và phỉ báng môn tu luyện này. Các điểm luyện công của chúng tôi đã sớm bị dừng lại, chúng tôi phải luyện công ở nhà.
Đại Pháp giúp hóa giải những oán hận đã kéo dài nhiều năm
Gia đình nhà chồng tôi rất nghèo. Trong số bốn anh em, không ai có tài sản riêng. Kết quả là cả bốn gia đình phải sống chung với nhau. Bố chồng tôi bảo các con trai đưa tiền cho ông, nhưng không ai có khả năng chu cấp. Chúng tôi cũng không có tiền. Nhưng vì thương ông, tôi đã bảo chồng đưa cho ông số tiền mà hàng xóm đưa cho chúng tôi để mua than, chúng tôi sẽ tìm cách trả lại họ sau.
Tuy nhiên, mọi người trong gia đình nhà chồng tôi đều nghĩ rằng chúng tôi có tiền, họ không tin rằng số tiền đó không phải của chúng tôi. Sau đó, họ yêu cầu chúng tôi trả các khoản nợ khi tài sản của đại gia đình họ được phân chia giữa bố mẹ chồng tôi và bốn người con trai. Chúng tôi không từ chối mà nói rằng chúng tôi sẽ trả nợ sau khi kiếm được nhiều tiền hơn.
Tuy nhiên, bố mẹ chồng tôi đã đến đòi tiền, nói rằng họ nợ gia đình anh trai của mẹ chồng tôi và gia đình họ đang đòi lại tiền. Chúng tôi nói rằng chúng tôi không có tiền, nhưng bố mẹ chồng tôi không tin và liên tục đến đòi tiền.
Sau đó tôi biết được rằng gia đình anh trai của mẹ chồng tôi không đòi tiền gấp; họ biết gia đình chúng tôi đang gặp khó khăn về tài chính và nói rằng chúng tôi không cần phải giúp trả nợ. Khi tôi biết rằng bố mẹ chồng đã nói dối, tôi rất buồn. Sao họ có thể gây áp lực cho con trai mình như vậy? Tôi đã rất tức giận và nói với chồng rằng sau này nếu có chuyện gì xảy ra với gia đình anh ấy tôi cũng sẽ không quan tâm!
Khi tôi bắt đầu tu luyện Đại Pháp và chiểu theo Chân-Thiện-Nhẫn, tôi đã hiểu rằng những khổ nạn đó xảy ra đều có lý do. Đại Pháp đã hóa giải những oán hận kéo dài trong nhiều năm của tôi, vì vậy tôi đã chủ động làm hòa với gia đình nhà chồng. Nhưng họ không tin rằng tôi sẽ thực sự đối xử tốt với họ, họ nghĩ rằng tôi vẫn sẽ ôm hận trong lòng.
Khi mẹ chồng tôi lâm bệnh, các con trai của bà thay phiên nhau chăm sóc bà. Đến lượt chúng tôi, tôi đã chăm sóc bà rất chu đáo. Tôi gác lại những bất bình trước đây và đối xử với bà bằng lòng tốt. Tôi gội đầu và tắm cho bà. Khi bà khó đại tiện, tôi thường giúp bà bằng tay.
Mẹ chồng tôi nhận xét: “Mẹ thực sự không ngờ con lại chăm sóc mẹ tốt như vậy!” Khi có thời gian rảnh, tôi trò chuyện với bà về việc Đại Pháp có thể giúp chữa lành bệnh tật và bảo bà thành tâm niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo!” và “Chân-Thiện-Nhẫn hảo!” Bà đã xin lỗi tôi trước khi qua đời.
Trước khi tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, mối oán hận giữa tôi và một trong những anh trai của chồng tôi còn sâu sắc hơn. Hồi đó, làng phân chia đất đai. Chồng tôi và anh trai anh ấy đã đồng ý rằng đất của chúng tôi sẽ được anh trai anh ấy sử dụng để xây nhà, đổi lại anh ấy sẽ nhường ngôi nhà cũ của mình cho chúng tôi. Nhưng khi xây xong nhà mới, anh ấy đã thay đổi ý định. Hai gia đình chúng tôi trở thành kẻ thù, chúng tôi không còn nói chuyện với nhau nữa. Điều này đã kéo dài trong 14 năm.
Khi tôi bắt đầu tu luyện Đại Pháp, tôi đã không còn oán giận anh ấy nữa. Sau đó anh ấy bị bệnh, vợ anh ấy đã ly hôn anh ấy. Con trai của họ bận công việc và không có thời gian chăm sóc cha. Lúc đó, chúng tôi thường làm việc bên ngoài, cày ruộng cho người khác, anh ấy đi theo chúng tôi bất cứ nơi nào chúng tôi đến.
Khi anh ấy bị bệnh nặng và phải nhập viện, anh ấy cần rất nhiều tiền. Các anh em khác trong nhà đã quyên góp tiền cho anh ấy, gia đình chúng tôi cũng góp 30.000 nhân dân tệ. Khi anh ấy ở trong bệnh viện, không ai chăm sóc anh ấy, vì vậy chồng tôi đã chăm sóc anh ấy trong khi tôi tự mình lo việc nhà.
Sau khi anh ấy xuất viện, anh ấy đã sống trong nhà của chúng tôi cho đến khi qua đời cách đây hai năm. Trước khi qua đời, anh ấy đã xin lỗi chúng tôi. Khi con trai anh ấy nhìn thấy tất cả những điều mà chúng tôi đã làm, cậu ấy đã thay đổi quan điểm và bắt đầu ngưỡng mộ việc tu luyện của tôi. Vợ cậu ấy cũng nói: “Em nghĩ chị là người bị oan ức nhất trong gia đình chúng ta!”
Tuy nhiên, tôi không oán giận họ, cũng không lo lắng về việc phải chịu đựng bất kỳ khó khăn nào. Chính Đại Pháp đã hóa giải những oán hận kéo dài trong nhiều năm của chúng tôi. Chính Sư phụ của Đại Pháp đã dạy tôi trở thành một người tốt. Gia đình chúng tôi bây giờ cùng nhau đón Tết truyền thống mỗi năm. Cả gia đình giờ đây sống rất hòa thuận.
Đại Pháp dạy tôi theo đuổi sự thiện lương
Cha của bí thư ĐCSTQ trong làng chúng tôi có sức khỏe kém và phải sử dụng ống thông để đi tiểu. Tôi đã nói với ông ấy chân tướng về Đại Pháp và chia sẻ với ông ấy kinh nghiệm cá nhân của tôi, điều này hoàn toàn khác với những gì ĐCSTQ tuyên truyền trên TV để lừa dối người dân. Chồng tôi lo lắng rằng tôi sẽ bị bức hại, anh ấy nói: “Em thật dũng cảm khi nói những điều đó với cha của vị bí thư.”
Tôi nói với anh ấy rằng Sư phụ của chúng tôi đã dạy các học viên trở thành người tốt bằng cách chiểu theo Chân-Thiện-Nhẫn, và rằng những gì tôi nói đều là sự thật. Tôi hỏi anh ấy: “Vì các vị Thần có thể nhìn thấy mọi thứ rõ ràng, em có gì phải sợ?”
Cha của bí thư rất cảm kích khi được nghe chân tướng và đã hô lớn “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo!” Tôi cảm thấy vui mừng vì ông ấy đã chấp nhận những lời khuyên của tôi. Sau khi về nhà, ông ấy đã rút ống thông ra và có thể tự đi tiểu. Khi vị bí thư nhìn thấy điều đó, ông ấy cũng đã có lựa chọn đúng đắn bằng cách thoái xuất khỏi ĐCSTQ và các tổ chức thanh thiếu niên của nó để có một tương lai tươi sáng.
Khi gia đình tôi biết về việc của vị bí thư, họ không còn phản đối tôi giảng rõ chân tướng cho mọi người nữa. Đặc biệt, con trai tôi đã trở nên rất ủng hộ tôi tu luyện. Tôi thường kể cho con nghe về sự kỳ diệu của Đại Pháp, và con tôi rất trân trọng điều đó.
Trước đó, có người đến làng chúng tôi tìm chỗ thuê. Tôi đã cho anh ấy thuê một căn nhà trống ở quê. Các nhân viên cộng đồng và cảnh sát sau đó đã đến đe dọa rằng nếu tôi không ngừng tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, họ sẽ bắt tôi. Người này đã lên tiếng bênh vực tôi và nói: “Chị ấy là một người tốt. Các ông không thể bắt chị ấy. Chị ấy rất tốt bụng!”
Tôi rất biết ơn anh ấy vì đã bảo vệ các học viên sau khi hiểu rõ chân tướng. Những việc làm tốt của anh ấy cũng mang lại phúc báo cho anh ấy. Chứng đau chân lâu năm của anh ấy đã hoàn toàn khỏi hẳn và không bị tái phát trong hơn mười năm qua.
Nhìn lại hành trình tu luyện của mình, nếu tôi không bước vào tu luyện, tôi sẽ chỉ là gánh nặng cho gia đình. Đại Pháp đã cho tôi một cuộc đời mới và dạy tôi tu thiện bằng cách chiểu theo Chân-Thiện-Nhẫn.
Con xin cảm tạ Sư phụ! Cảm ơn các đồng tu!
Bản quyền © 1999-2025 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2024/12/18/485147.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2025/2/16/225503.html
Đăng ngày 06-04-2025; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.