[MINH HUỆ 09-01-2008] Bao Siqin-Gaowa, 30, sinh trưởng tại huyện Baokang, thuộc hành chính Kezuozhong, thành phố Tongliao, Nội Mông. Cô là một sinh viên xuất sắc từ khi ở Tiểu học, cho đến đại học. Nhưng cô bị cấm học tại Đại học Hắc Long Giang vì cô tập luyện Pháp Luân Công. Cảnh sát theo dõi và khủng bố cô.

Gaowa là một sinh viên vật lý tại đại học này và bắt đầu tập luyện Pháp Luân Công trong khi cô học năm thứ hai. Cha mẹ cô sau đó cũng trở thành học viên Pháp Luân Công, khiến cho cả ba đều rất hanh phúc. Các bệnh tật của cha mẹ cô đều được chữa trị mà không cần thuốc men và Gaowa không còn bị các bệnh trên thân, và là một sinh viên đại học xuất sắc, cho thấy một tính tình đạo đức cao quí và điểm học bạ xuất sắc.

Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) cấm Pháp Luân Công năm 1999, và Gaowa đi Bắc Kinh để khiếu nại chống bất công. Cô bị cách biệt với các bạn đồng tu trong đám đông. Một viên chức cảnh sát đến bên cô và hỏi, “Cô có tập Pháp Luân Công không?” Gaowa trả lời, “Phải” Cảnh sát viên đó tịch thu thẻ căn cước của cô và thông tin cho trường đại học của cô. Nhà trường đuổi cô, sáu tháng trước ngày cô tốt nghiệp.

Cô trở lại Baokang và không thể tìm được một công việc làm thích hợp vì cảnh sát đã giữ thẻ căn cước của cô. Cuối cùng cô tìm được một việc làm đánh máy khiến cho cô chỉ lĩnh được 150 đồng nhân dân tệ mỗi tháng. Kỳ thật cô đang bị giam tại nhà.

Một lần khi Gaowa đi vào trang Web Minghui, cảnh sát tìm ra được. Cô bị đuổi khỏi công việc đánh máy của cô và không còn có huê lợi nào khác. Từ đó, các viên chức cảnh sát Song Shouan, Bai Yuhua, Xiao Zhong, Yu Qinglin, và He Bagen thường đi đến nhà cô tịch thu các sách Đại Pháp của cô. Họ cả mang đi một tấm thẻ nhỏ trên đó có viết: Tôi muốn có một bản Chuyển Pháp Luân. Một lần, Gaowa giữ một tờ giấy nhỏ trên đó có viết một danh sách các bài giảng của Sư phụ Lý. Song Shouan, với tất cả sức mạnh của y, giựt tờ giấy trên tay cô. Họ ép buộc nặng nề cha mẹ của Gaowa và làm cho cha mẹ cô đánh cô (Cha mẹ cô đã bỏ tập vì sự khủng bố). Cha cô gần đánh gãy một chân của cô, và phải nhiều tháng cô mới bình phục. Nhưng Gaowa vẫn kiên trì với sự tập luyện Pháp Luân Công và cứu độ chúng sinh. Một tin đồn phát ra từ sở cảnh sát nói rằng, “Là một sinh viên đại học, cô không muốn học hoặc làm việc, và cha mẹ cô phải nuôi cô.”

Ngay 16 tháng giêng 2003 [âm lịch] Song Shouan, Bai Yuhua, Xiao Zhong, và Yu Qinglin từ sở cảnh sát Baokang bắt Gaowa bằng mưu mẹo. Cô bị kêu án một năm trong một trại lao động cưỡng bách hai tuần lễ sau mà không có chứng cớ hoặc hình thức luật định. Tài liệu quyết định chỉ ghi hai chữ: Pháp Luân Công. Các người khủng bố gửi cô đi Trại Lao động Cưỡng bách Tumuji, mà không cho cha mẹ cô hay.

Gaowa kiên định từ chối bị ‘chuyển hoá’ trong trại và kiên trì học Pháp và tập Công. Cô bị đánh đập tàn nhẫn. Điều này đã để lại cho cô không thể nào xoay trở cổ, và cô không thể tự săn sóc, cả cần đến các bạn đồng tu giúp mang giầy. Cô bị giam trong phòng tối nhỏ một mình trong 15 ngày mà không có ánh sáng thiên nhiên và không được ngủ. Cô bị buộc đứng trong một thời gian lâu khiến cho đôi chân cô bị sưng lên. Cha mẹ cô đến thăm cô và thấy rằng cô đã bị tra tấn. Vì Gaowa còn trẻ, các người khủng bố cô quyết định gửi cô đến một trại tập trung bí mật, nhưng vì một lý do không rõ, cô sau này bị gửi trở lại trại lao động. Cảnh sát biết rằng nếu Gaowa bị gửi đến nơi đó, cô sẽ không sống sót. Gaowa nghe cảnh sát nói rằng cô sẽ bị vô cùng nguy hiểm nếu cô bị gửi đi nơi đó. Một tháng sau họ thả Gaowa ra, và cô được đi về nhà.

Ba ngày sau, cảnh sát viên 43 tuổi, Yu Qinglin, mà đã tham gia trong sự khủng bố, thình lình bị chết với máu trong miệng y. Không ai có thể tìm được lý do của cái chết của y.

Đến lúc này, Gaowa đã bị thất nghiệp trong năm năm. Cô muốn sống một cuộc đời độc lập và đi đến nhà một bạn đồng tu tên là Qu Liling tại Jiamatu. Cô giúp họ cày bừa thửa ruộng của họ và trồng cây ăn trái. Cảnh sát đã theo cô đến Jiamatu từ Baokang. Nhiều ngày sau, giám thị sở cảnh sát Zhang Xiwen, Li Guicai tại Jiamatu, và Gao từ Baokang đi đến nhà Qu Liling. Họ nhảy vào sân nhà và đi thẳng đến nơi mà Gaowa ở.

Gaowa nói lý lẽ với họ. Các người khủng bố không tìm được lý do chính đáng nào và phải rời đi. Nhiều ngày sau, họ gạt một người đàn ông 40 tuổi để nói rằng Gaowa và các học viên khác đã ‘làm sáng tỏ sự thật’ với ông ta và đã phát tài liệu làm sáng tỏ sự thật. Người đàn ông cũng tìm kiếm trong nhà và phá hại bên ngoài nhà của Gaowa.

Khi người đàn ông đó trở lại, Gaowa không cho y đi vào nhà. Y lấy một cái xẻng và đập bể một chục cửa sổ kính thành mảnh vụn, và lấy một cái cây to và la lớn như một người điên. Ngay sau đó chồng của Qu Liling trở về và nghĩ rằng một nhóm ăn cướp đã đến. Ông nhắc điện thoại lên và báo cáo sự việc với cảnh sát. Cảnh sát viên Bao Yuzhu đến hơn nửa giờ đồng hồ sau, đi vòng quanh chửi thề, và bỏ đi. Người đàn ông cho rằng những người từ sở cảnh sát đã kêu y nhiều lần đến nơi này để đánh Gaowa. Nếu y không làm thế, họ sẽ không để cho y yên. Y tiết lộ sự thật.

Sau đó Gaowa đi đến Sở Cảnh sát Jiamatu để nói với giám thị Zhang Xiwen mà không có mặt ở đó. Chỉ người giám thị dân biểu Li Guicai và một người đàn ông khác là ở trong sở cảnh sát. Qu Liling muốn biết vì sao các viên chức sở cảnh sát ra lệnh cho có người đi đánh người ta. Li Guicai nói rằng y không có làm điều đó. Sau một lúc Zhang Xiwen trở về. Mục đích thật của họ là làm cho Gaowa đi đến sở cảnh sát để cho họ có thể mang cô trở về Baokang. Nhiều ngày sau Gaowa rời đi, Zhang Xiwen ra lệnh cho một số người tiêu huỷ nhà của Qu Liling. Một người mà vừa mua nhà của Qu Liling bỗng nghe được mưu đồ này và nói, “Đừng có tiêu huỷ nó, tôi vừa mới mua nó.” Qu Liling và chồng của cô sau đó thoát khỏi đại nạn.

Một khi Gaowa trở lại Baokang, Bai Yuhua bắt đầu một loạt khủng bố mới. Y đi theo Gaowa khắp nơi, cả đến nhà học viên Li Guizhi ngày 5 tháng mười một 2005. Khi người học viên vừa mới để nhiều tài liệu Đại Pháp trên giường, Bai Yuhua thình lình xông vào và kêu những người khác đến. Các học viên làm sáng tỏ sự thật với Bai Yuhua, nhưng y thị không muốn nghe. Li Guizhi chụp lấy Bai Yuhua và để cho Gaowa thoát thân. Sau đó Gaowa trở thành vô gia cư để tránh bị khủng bố hơn nữa.

Gaowa nhớ cha mẹ của cô và kêu điện thoại cho gia đình cô ngày 4 tháng sáu 2007. Điện thoại của cô đã bị nghe lén từ lâu, và cảnh sát Baokang tìm ra được cô. Cô bị bắt. Các viên chức từ Baokang và Cát Lâm tham gia vào cuộc bắt người này. Họ kêu án cô hai năm trong một trại lao động và gửi cô đến Trại Lao động cưỡng bách Tumuji để khủng bố hơn nữa.

Nhân viên sở cảnh sát Baokang đã khủng bố Gaowa trong tám năm và tạo cho Gaowa những tổn thất tài chính hơn mười ngàn nhân dân tệ.

Ngày 8 tháng giêng 2008

 

Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2008/1/9/169928.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2008/2/20/94603.html

Đăng ngày 24-2-2008; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share