Bài viết của Vi Ngữ, học viên Pháp Luân Đại Pháp ở Trung Quốc

[MINH HUỆ 12-09-2024] Tôi là một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở độ tuổi 16. Tôi xin chia sẻ những kinh nghiệm tu luyện của mình với tư cách là một học sinh trung học phổ thông.

Mọi người trong gia đình tôi đều tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, vì thế môi trường tu luyện của tôi vẫn luôn rất tốt. Từ khi tôi còn nhỏ, mẹ và bà ngoại thường thúc giục tôi học Pháp nhiều hơn để tôi không bị rớt lại phía sau trong tu luyện. Tuy nhiên, tôi bị ảnh hưởng bởi những trào lưu trong xã hội và muốn tận hưởng cuộc sống nên đã không tinh tấn và không hoàn thành trách nhiệm của một đệ tử Đại Pháp trẻ. Mãi cho đến gần đây, tôi nhận ra rằng Sư phụ từ bi chưa từng bỏ rơi tôi và vẫn luôn chăm sóc tôi.

Điểm số cao bất ngờ của tôi trong kỳ thi tuyển sinh trung học

Đại Pháp đã luôn ban cho tôi trí huệ. Tôi thường đạt điểm tốt ở trường và rất xuất sắc trong các môn học thuộc lĩnh vực giáo dục khai phóng. Tuy nhiên, tôi không giỏi môn toán và khoa học. Điều này đã kéo điểm số trung bình tổng của tôi xuống. Trước kỳ thi tuyển sinh trung học, với điểm số dự đoán của tôi vào lúc đó, thì việc thi đậu vào một ngôi trường trung học tốt là không có khả năng. Tôi vô cùng lo lắng. Tôi đã ôn thi môn toán và khoa học cả ngày lẫn đêm và hầu như không ngủ chút nào.

Mẹ tôi nói rằng học Pháp là điều quan trọng nhất và tôi nên loại bỏ tâm chấp trước của mình. Vì thế tôi bắt đầu học Pháp nhiều hơn và cố gắng loại bỏ tâm truy cầu thành tích và danh lợi. Khi cầm sách Đại Pháp lên, tâm trí tôi trở nên tường hòa và tôi cảm thấy vô cùng tĩnh tại. Khi tra cứu điểm số trên mạng sau kỳ thi tuyển sinh trung học, tôi vẫn rất bình thản.

Hóa ra, tôi đạt vừa đủ điểm để được nhận vào một trường trung học phổ thông tốt. Điểm môn toán và khoa học của tôi ở mức cao nhất mà tôi từng đạt được, cao hơn 30 điểm so với kỳ thi thử trước đó của tôi. Dựa trên học lực môn toán và khoa học của tôi, tôi chưa từng nghĩ rằng mình có thể thi tốt đến vậy.

Ngoài ra, trường trung học mà tôi thi đậu vào không có ký túc xá. Tôi biết đây là an bài của Sư phụ từ bi để tôi có thể về nhà và học Pháp hàng ngày. Nếu như sống ở ký túc xá, thì tôi sẽ không có được môi trường như thế.

Tôi phải đối mặt với một khảo nghiệm mới trong tu luyện khi học kỳ mới bắt đầu. Nhà trường đã tổ chức cho tất cả học sinh phải ký tên vào một “bản cam kết chống tà giáo” qua mạng. Khi tôi mở ra xem, tôi nhìn thấy Pháp Luân Đại Pháp là nhóm đầu tiên trong danh sách. Tôi rất buồn vì một môn tu luyện tuyệt vời như thế lại bị bôi nhọ và tất cả học sinh phải đồng ý rằng nó là xấu.

Khi tôi về nhà và kể chuyện này với mẹ, mẹ tôi hỏi rằng tôi dự định làm gì. Tôi nói mình sẽ không ký tên, ngay cả khi điều đó đồng nghĩa với việc bỏ học. Nhưng sâu trong lòng, tôi sợ rằng các giáo viên sẽ gây áp lực bắt tôi phải ký. Sư phụ đã nhìn thấy quyết tâm của tôi. Ngay cả khi tôi là người duy nhất trong lớp không ký tên, giáo viên cũng không hề chất vấn điều gì.

Loại bỏ chấp trước, hoàn cảnh thay đổi

Mỗi ngày tôi tan học rất muộn và có rất nhiều bài tập về nhà. Tôi giải đãi việc học Pháp và kết quả là tâm tính tôi đã rớt xuống rất nhiều. Tôi không thể nào dứt được nỗi ám ảnh với điện thoại di động. Tôi không ôn tập kỹ lưỡng cho bài kiểm tra giữa học kỳ và vì thế đã không được xếp vào tốp 10 học sinh đứng đầu trong lớp của lớp.

Sau đó, tôi đã bắt đầu học tập chăm chỉ hơn và làm rất tốt trong kỳ thi cuối học kỳ. Ngay sau kỳ thi đó, các học sinh được tách ra để phân bổ vào các lớp chuyên giáo dục khai phóng và các lớp chuyên toán-khoa học, cả hai nhóm đều có lớp nâng cao và lớp thường. Vì tôi làm tốt trong kỳ thi cuối học kỳ nên tôi vô cùng mong đợi được xếp vào lớp nâng cao. Tuy nhiên, sau đó tôi được biết rằng nhà trường có phần vội vàng trong việc phân bổ học sinh và không thể chờ biết kết quả kỳ thi cuối học kỳ, nên đã ra quyết định dựa trên điểm số giữa học kỳ. Kết quả là, tôi không đạt chuẩn và không được xếp vào lớp nâng cao. Người bạn học có điểm số giữa học kỳ ngay trên tôi được xếp vào lớp nâng cao, trong khi tôi phải học ở lớp giáo dục khai phóng thường. Tôi đã rất tức giận.

Trong lớp học mới, điểm số của tôi đứng thứ nhì. Tuy nhiên vì đó không phải lớp nâng cao, nên hầu hết điểm số của học sinh đều ở mức trung bình. Không có mấy người muốn trả lời câu hỏi trong lớp và một số thậm chí còn ngủ gục trong giờ toán. Không khí lớp học tạo cho tôi cảm giác không gì ngoài sự hỗn loạn.

Nếu như quyết định được ban hành dựa trên bài thi cuối học kỳ, thì tôi dư đến 20 điểm so với ngưỡng đậu vào lớp nâng cao. Tâm tôi không yên và tôi bị mất ngủ vào ban đêm, lòng đầy ủy khuất. Tôi luôn tự hỏi vì sao mình bị xếp vào một lớp học kém đến thế và ngày nào cũng cảm thấy chán nản.

Bị can nhiễu bởi những nhân tố bên ngoài này và tâm truy cầu danh lợi, tôi bắt đầu suy nghĩ về rất nhiều thứ của người thường. Chẳng hạn như, tôi nghĩ về việc mình không thể bắt kịp với người khác, về việc tôi sẽ thi không tốt trong kỳ thi tuyển sinh đại học, dẫn đến hủy hoại tương lai của mình. Danh tiếng của tôi bị hủy hoại và tâm tôi bị dẫn động bởi ham muốn về danh lợi. Trong thời gian này, trường đại học Phi Thiên đang tuyển sinh. Tôi đã học chơi đàn tỳ bà từ khi còn nhỏ, vì vậy tôi muốn thi vào trường Phi Thiên và thoát khỏi môi trường tệ hại này. Có lẽ do tâm tôi bất thuần và những nguyên nhân khác, tôi đã không được nhận. Tôi cảm thấy tiêu cực và chán nản.

Sư phụ từ bi thấy tôi không ngộ được nên đã an bài cho tôi một cơ hội để đề cao. Dì tôi, một học viên tinh tấn và là người mà tôi vô cùng tôn trọng, đã đến thăm chúng tôi và mang cho tôi rất nhiều vật phẩm phục vụ cho việc tu luyện. Dì ấy đã giao lưu với tôi theo góc độ của Pháp, khuyên tôi buông bỏ tâm chấp trước, thúc giục tôi tinh tấn và nói rằng dì sẽ trông đợi xem tôi đề cao thế nào trong tu luyện. Dì còn mang đến cho tôi một kệ sách để đựng sách Đại Pháp và đặt nó bên cạnh giường của tôi, rất thuận tiện cho tôi đọc sách và học Pháp. Được dì tôi truyền cảm hứng, tôi đã bắt đầu đọc sách và học Pháp trở lại.

Có lần, khi đang học Pháp, một câu trong “Giảng Pháp tại Pháp hội Sydney [1996]” đã thấm thía vào trong tâm tôi:

“…vô cầu nhi tự đắc.” (Giảng Pháp tại Pháp hội Sydney [1996])

Tôi nghĩ rằng chính là Sư phụ đang điểm hóa cho tôi, nhắc nhở tôi hãy học tập chăm chỉ và không chấp trước hay truy cầu thành quả. Khi tôi học Pháp và luyện công mỗi ngày, sự tiêu trầm của tôi đã phai nhạt đi.

Mẹ tôi cũng chia sẻ thể ngộ với tôi và nói rằng Sư phụ sẽ an bài tốt nhất cho chúng ta nếu như chúng ta ngừng truy cầu. Mọi thứ quả thực đã được an bài hoàn hảo rồi, bởi vì không có điều gì ngẫu nhiên trên con đường tu luyện của một học viên Pháp Luân Đại Pháp. Những điều được an bài trên con đường tu luyện của tôi là để giúp tôi đề cao.

Hơn nữa, thực ra có một vài điểm tốt khi học ở trong lớp thường. Vì đó là lớp chuyên về các môn giáo dục khai phóng, nên hầu hết học sinh đều không giỏi toán, giống như tôi đây. Vì vậy, giáo viên toán được chỉ định dạy lớp tôi rất chu đáo và giảng bài chậm hơn để giúp đỡ các học sinh yếu môn toán. Điều này cũng làm tôi thay đổi, từ không hề thích học toán trở nên trông chờ được học toán, và điểm toán của tôi đã cải thiện rõ rệt.

Sau khi phân lớp, chúng tôi sắp đến đợt kiểm tra định kỳ hàng tháng đầu tiên. Dựa trên những kết quả này, học sinh nào đạt điểm tốt vẫn có thể được vào học lớp nâng cao. Tôi lại trở nên ám ảnh với việc này và bắt đầu suy nghĩ về nó mỗi ngày. Khi tôi học Pháp, có một suy nghĩ ẩn giấu trong tâm tôi rằng tôi nên được vào lớp nâng cao nếu như tôi học Pháp tốt.

Mẹ và bà ngoại tôi nhìn thấy chấp trước của tôi nên đã nói chuyện với tôi. Mẹ tôi nói: “Con cần phải buông bỏ chấp trước và không được nghĩ rằng ‘Mình đã học Pháp tốt, vì vậy mình nên thi tốt và được xếp vào lớp nâng cao.’ Tâm chấp trước mạnh mẽ như thế sẽ bị cựu thế lực lợi dụng: ‘Hãy nhìn đứa trẻ này xem. Con bé này quá chấp trước, vì thế chúng ta nên ngăn cản nó đạt được mục đích.’ Sau đó, nếu như con không đạt được, liệu con sẽ oán hận Đại Pháp chứ?”

Lời nói của mẹ đã đánh thẳng vào tâm chấp trước ẩn giấu của tôi. Điều này rất có tính nhắm thẳng, bởi vì nó liên quan đến việc ôm giữ tâm chấp trước mà học Pháp, hoàn toàn ngược lại với việc học Pháp với tâm thuần tịnh. Bà tôi cũng chia sẻ với tôi và nói: “Mục đích của việc đến thế gian con người là để phản bổn quy chân, chứ không phải để đạt được thứ này thứ khác ở nơi người thường. Những thành tựu đó không bao giờ kéo dài lâu.”

Đêm hôm đó, ba người chúng tôi đã trò chuyện rất nhiều. Tôi ngộ ra rằng trong một thời gian dài, tôi vẫn luôn bị mắc kẹt trong lối sống truy cầu danh lợi của xã hội người thường. Ở trường, tôi đã học rất nhiều thứ phản truyền thống dưới hệ thống của Đảng Cộng sản. Các giáo viên thường tiêm nhiễm cho học sinh tư tưởng phải dẫn đầu để kiếm được nhiều tiền hơn. Thật quá dễ dàng để trầm mê trong xã hội này. Là những người tu luyện Đại Pháp, chúng ta phải nhận thức những điều này một cách rõ ràng, buông bỏ tâm truy cầu danh lợi và đi ngược dòng lên. Tôi nhận ra rằng mình đã:

“…lấy điều huyễn hoặc làm cõi mê.” (“Cảnh giới”, Tinh Tấn Yếu Chỉ)

Vào lúc ấy, tôi đã có thể buông bỏ những chấp trước mạnh mẽ của mình.

Thậm chí là khi sắp tới kỳ thi và tôi tan học rất muộn, tôi vẫn quyết tâm học Pháp khi về đến nhà. Tôi nghe nhạc Đại Pháp để tẩy tịnh tâm trí của mình. Tôi có thể cảm nhận rằng mình đã buông bỏ được tâm chấp trước mạnh mẽ ấy. Tuy nhiên, khảo nghiệm tâm tính chưa bao giờ là dễ dàng. Đợt kiểm tra hàng tháng kéo dài trong hơn hai ngày. Hai môn học được kiểm tra vào ngày đầu tiên là những môn mà tôi thường học tốt.

Sau khi kết thúc ngày kiểm tra đầu tiên, tôi đã nói chuyện với bạn cùng lớp về bài thi và cho rằng mình đã mắc phải một vài lỗi. Tâm tôi đột nhiên trở nên nặng nề một lần nữa. Tôi tự nhủ: “Thế là xong. Mình lại bỏ lỡ cơ hội được vào lớp nâng cao rồi.” Chỉ khi đó tôi mới nhận ra mình vẫn chưa hoàn toàn loại bỏ chấp trước được vào lớp nâng cao. Tôi tiếp tục thúc đẩy bản thân buông bỏ chấp trước và để cho mọi việc diễn ra một cách tự nhiên.

Khi có kết quả, ngạc nhiên thay, tôi được xếp đứng đầu trong lớp và còn có thứ hạng rất cao so với toàn thể học sinh mới vào trường. Thậm chí điểm toán của tôi còn khá cao và giáo viên toán đã tuyên dương tôi trước lớp, nói rằng điểm số của tôi đã cải thiện hơn 50% so với trước đây. Rốt cuộc, tôi đã được xếp vào lớp nâng cao như bản thân mong muốn. Điều này đã một lần nữa khiến tôi cảm ân sâu sắc đối với an bài từ bi của Sư phụ và sức mạnh siêu thường của Đại Pháp. Khi chúng ta buông bỏ tâm chấp trước thì không có gì là không thể.

Trên đây là một số thể ngộ trong tu luyện của tôi. Tôi hy vọng rằng những học viên trẻ khác giống như tôi hiện vẫn còn ám ảnh với điểm số sẽ buông bỏ tâm chấp trước và làm được:

“Tố nhi bất cầu” (“Đạo Trung”, Hồng Ngâm)

Tạm dịch:

“Làm mà chẳng cầu” (“Ở trong Đạo”, Hồng Ngâm)

Chúng ta hãy cùng nhau tu luyện tinh tấn. Nếu như có điều gì không phù hợp với Pháp, xin hãy từ bi chỉ rõ.

Bản quyền © 2024 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2024/9/12/481342.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2024/10/31/221431.html

Đăng ngày 02-12-2024; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share