Bài viết của học viên Pháp Luân Đại Pháp tại Trung Quốc
[MINH HUỆ 03-09-2024] Sư phụ đã giảng như thế này khi nói về việc ma quỷ đã đầu thai thành người:
“Vì thế chúng ở xã hội nhân loại chính là đang khởi tác dụng như thế, dùng ý thức hiện đại, dùng các chủng các dạng thủ đoạn làm bại hoại nhân loại, các loại các dạng biểu hiện, tới phá hoại nhân loại, hơn nữa dẫn dắt nhân loại. Xác thực có rất nhiều người bị khuấy lẫn vào, nhất là thanh niên. Nơi họ bắt đầu tập trung nhất là học sinh, nhất là sinh viên đại học”. (“Giảng Pháp tại Washington DC năm 2018”)
Những hiện tượng như vậy có thể thấy tại các trường đại học ở mọi quốc gia, bao gồm cả Trung Quốc. Bài viết này xin nhắc nhở các học viên Pháp Luân Đại Pháp trẻ tuổi đang học tại các trường đại học ở Trung Quốc và gia đình của họ không được để tà ác lôi kéo, và hãy bước đi thật tốt trong chặng đường tu luyện cuối cùng của mình.
Khi Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) tiếp tục thắt chặt sự kiểm soát đối với mọi người và khiến tiêu chuẩn đạo đức của họ bị hạ thấp, môi trường trong các trường đại học ở Trung Quốc đã chuyển từ xấu sang tồi tệ hơn, đặt ra thách thức đáng kể đối với môi trường tu luyện của các học viên Đại Pháp trẻ tuổi đang theo học tại các trường đại học.
Tại trường đại học danh tiếng nơi tôi theo học, có một câu lạc bộ dành cho những người có đời sống tình dục phóng túng. Các thành viên có hành vi dâm đãng trong các quán bar và liên tục phá hoại đạo đức con người. Một số hẹn hò với nhiều người cùng một lúc và quan hệ tình dục không an toàn, dẫn đến việc mang thai ngoài ý muốn; một số sống chung trong thời gian dài mặc dù họ chưa kết hôn; một số bán thân để kiếm tiền; đồng tính luyến ái, uống rượu, hút thuốc, xăm mình và thậm chí lạm dụng ma túy là chuyện thường thấy ở các trường đại học tại Trung Quốc ngày nay. Vào giữa đêm, thường có những sinh viên say rượu khóc lóc và la hét trong hành lang ký túc xá sinh viên.
Ngoài ra, sự tuyên truyền liên tục của ĐCSTQ, việc sống trong ký túc xá suốt thời gian dài, hệ thống khuyến nghị dành cho sinh viên sau đại học không công bằng khi chỉ dựa vào số tín chỉ và các đánh giá tổng quát về sinh viên; cộng thêm việc sử dụng quá nhiều các thiết bị điện tử và thời gian rảnh rỗi ngày càng tăng, đã ảnh hưởng xấu đến việc tu luyện của các học viên Đại Pháp trẻ tuổi. Nhiều người mà tôi biết đã từng rất tinh tấn khi sống với cha mẹ nhưng họ không duy trì được trạng thái tu luyện của mình sau khi vào đại học. Kết quả là, họ đã ngừng tu luyện và đắm chìm trong tiệc tùng, tình dục và hưởng thụ. Một số hành xử thậm chí còn tệ hơn cả người thường.
Diệt trừ các nhân tố tà linh của ĐCSTQ
ĐCSTQ luôn kiểm soát chặt chẽ lĩnh vực giáo dục đại học. Giám sát rất nghiêm ngặt và các giảng viên không được phép nói về tôn giáo trong lớp học. Trong khi đó, nhân viên và những sinh viên bị nhồi nhét những thứ ngụy biện của chủ nghĩa cộng sản. Trong suốt bốn năm học, các sinh viên bị buộc phải học các khóa học như Nguyên lý của chủ nghĩa Mác, Giới thiệu về tư tưởng Mao Trạch Đông, Thế giới đương đại và Trung Quốc. Mỗi tuần đều có một buổi học bắt buộc dành cho các thành viên của Đoàn Thanh niên. Các cuộc họp, hội thảo, bài luận, bài kiểm tra và hoạt động nhóm của Đoàn Thanh niên được tổ chức để nhiệt tình ca ngợi ĐCSTQ. Trên thực tế, các hoạt động như vậy là một cách thể hiện lòng trung thành với ĐCSTQ tham nhũng, dẫn đến việc sinh viên phàn nàn vì chúng chiếm phần lớn thời gian rảnh rỗi của họ.
Tôi đã từng học một khóa hát bel canto và được yêu cầu tham gia vào dàn hợp xướng do giáo viên tổ chức để học bù giờ. Tôi vô cùng sốc khi thấy mỗi sinh viên bị yêu cầu phải đứng lên và hát “Hát bài dân ca cho Đảng” (một bài hát tuyên truyền của ĐCSTQ lấy lại giai điệu của một bài hát dân ca truyền thống). Nhờ sự bảo hộ của Sư phụ Lý, tôi đã bỏ khóa học trước khi học kỳ kết thúc do trùng lịch học.
Trong những tình huống không thể thoát khỏi những hoạt động như vậy, chúng ta có thể chọn cách im lặng, làm theo cách của mình hoặc lặng lẽ phát chính niệm để tiêu diệt các nhân tố tà ác ở các không gian khác. Khi viết bài luận hoặc làm bài kiểm tra bắt buộc, chúng ta có thể chọn các chủ đề tương đối cởi mở. Ví dụ, chúng ta có thể tập trung vào những anh hùng dân tộc Trung Hoa trong cuộc chiến chống lại quân xâm lược Nhật Bản thay vì ca ngợi ĐCSTQ, vốn khi đó chỉ tập trung vào việc củng cố quyền lực để chiếm chính quyền từ chính quyền Trung Hoa Dân Quốc.
Khi ban giám hiệu trường đại học buộc chúng ta phải ký vào cái gọi là website chống tà giáo, chúng ta phải duy trì chính niệm mạnh mẽ để phủ định nó. Một cuối tuần nọ, người hướng dẫn bảo chúng tôi tải ảnh chụp chữ ký của mình lên. Tôi liên tục phát chính niệm để phủ định yêu cầu này. Cuối cùng, yêu cầu đã bị hủy bỏ vì các sinh viên có quá nhiều hoạt động trong tuần đó.
Khi đi bộ trên khuôn viên trường, chúng ta nên chú ý đến các bảng thông báo. Tôi đã hai lần gỡ bỏ các áp phích tuyên truyền bôi nhọ Đại Pháp và kể từ đó không còn nhìn thấy những áp phích như vậy trên các bảng thông báo đó.
Thật sự buông bỏ những chấp trước vào danh, lợi và tình
Một số trường đại học tương đối tốt áp dụng hệ thống giới thiệu các chương trình sau đại học, kết hợp phương thức đánh giá toàn diện của sinh viên thay vì các bài kiểm tra chính thức. Để giành được vị trí ít ỏi vào các chương trình sau đại học, nhiều sinh viên đã dùng đến những thủ đoạn thấp kém, chẳng hạn như cố gắng giành lợi thế trong việc lựa chọn khóa học ban đầu, gian lận trong kỳ thi, mua những chứng chỉ để kiếm thêm tín chỉ, đạo văn, v.v. Một số thậm chí còn làm điều tệ hơn như xóa thông tin đăng ký thi của các ứng viên khác để giành lợi thế. Những sinh viên khác đánh cắp một khoản tiền lớn từ các quỹ nghiên cứu và cải tiến do nhà nước tổ chức bằng cách làm giả biên lai. Hàng năm, sinh viên tranh giành điểm số và thứ hạng. Tôi đã chứng kiến hai người bạn tốt trở thành kẻ thù chỉ vì 0,1 điểm cộng.
Danh tiếng hay lợi ích là thứ có được bởi lượng đức mà một người tích lũy trong đời. Tuy nhiên, phần lớn mọi người ở Trung Quốc không còn biết hoặc tin vào sự thật đó nữa.
Tôi nhớ ngày đầu tiên tôi đến trường đại học, khi không có ai khác xung quanh, một trong những người bạn cùng phòng đã nhìn chằm chằm vào tôi một cách dữ dội và nói: “Đừng quên, chúng ta là đối thủ cạnh tranh”. Tôi hơi ngạc nhiên trước nhận xét của cô ấy nhưng chỉ cười cho qua. Chưa đầy một tháng sau, cô ấy lại nói điều tương tự với tôi. Sau đó, tôi đứng đầu một môn trong kỳ thi tuyển do trường đại học tổ chức. Tôi được biết rằng người bạn cùng phòng này đã hỏi về điểm số của tôi trong giờ ăn trưa. Tôi cảm thấy tiếc cho cô ấy, cô đã tự trói buộc mình vào những ràng buộc nặng nề để đạt được mục tiêu của mình.
Vào khóa học thứ hai, tôi bắt đầu một dự án nghiên cứu và mời cô ấy vào nhóm của mình. Tuy nhiên, sau khi tôi gửi danh sách thành viên nhóm lên hệ thống, cô ấy đột nhiên nói rằng cô muốn rời nhóm. Đến lúc đó, đã quá muộn để tôi đổi người khác. Lúc đó tôi cảm thấy hơi khó chịu nhưng không để lộ ra.
Đến cuối học kỳ đầu tiên, cô ấy bắt đầu biểu hiện các triệu chứng tâm thần và đã phải nhanh chóng trở về nhà nghỉ ngơi mà không tham gia bất kỳ kỳ thi cuối khóa nào. Tôi đã giặt tất cả quần áo cô ấy để lại, đóng gói đồ đạc của cô và giúp giải quyết các vấn đề khác khi cô vắng mặt.
Ba khóa học trôi qua, và rồi một ngày nọ, cô ấy mời tôi đi ăn. Cô ấy xin lỗi vì hành vi không đúng đắn của mình trong quá khứ. Trong thời gian đại dịch, cô ấy cũng đến hỏi thăm tôi. Các bạn cùng lớp khác kể với tôi rằng cô ấy từng nói với họ rằng lý do tôi nói tôi không muốn học lên chương trình sau đại học là để làm họ mất cảnh giác. Nhưng bây giờ, cô ấy nói rằng nhiều quan điểm của tôi là đúng đắn và hợp lý.
Là những sinh viên, chúng ta có trách nhiệm phải học tập chăm chỉ. Nhưng nếu chúng ta quá chấp vào điểm số cao, việc nhận được thư giới thiệu vào chương trình sau đại học, được tài trợ, v.v., hoặc thậm chí dùng đến những cách sai trái để đạt được những điều này, thì điều đó hoàn toàn trái ngược với các nguyên tắc của người tu luyện Đại Pháp. Nếu chúng ta cảm thấy oán giận vì người khác nhận được học bổng hoặc được khen thưởng, thì tâm đố kỵ đó có thể dẫn chúng ta theo đường tà. Tôi hy vọng rằng tất cả chúng ta đều dĩ Pháp vi Sư, hướng nội thường xuyên hơn và chú ý đến từng ý từng niệm của mình.
Nhiều bạn cùng lớp của tôi đã yêu nhau, và mỗi buổi tối, khi tôi đi từ lớp học đến ký túc xá, tôi thấy nhiều cặp đôi đang ôm hôn nhau. Tôi cũng từng có mối quan hệ tình cảm với một người bởi sự thôi thúc nhất thời, nhưng hóa ra đó lại là một trải nghiệm khá đau đớn. Tôi đã rơi vào trầm cảm trong một thời gian và mỗi ngày tôi ở mãi trên giường trong 12 giờ hoặc hơn. Sau đó, thông qua việc học Pháp liên tục, tôi nhận ra rằng “tình yêu” mà mình dành cho người đó đã ảnh hưởng nghiêm trọng đến trạng thái tu luyện của bản thân, vì vậy tôi đã cầu xin Sư phụ giúp đỡ. Không lâu sau, người đó nói với tôi rằng anh ấy muốn chấm dứt mối quan hệ. Tôi cảm thấy nhẹ nhõm khi nghe điều này.
Tôi biết một đồng tu đã rất tinh tấn trong tu luyện khi cô ấy còn học trung học. Cô ấy vẫn duy trì việc học Pháp và luyện công hàng ngày bất chấp áp lực học tập ở trường. Sau đó, cô được nhận vào một trường đại học ở Đài Loan, nơi cô gặp một người bạn trai và từ bỏ tu luyện. Cô ấy thậm chí còn ngừng đến lớp và dành toàn bộ thời gian ở trong ký túc xá. Mẹ cô ấy (một học viên) đã rất lo lắng cho cô.
Không có gì sai khi chúng ta yêu và kết hôn. Các đệ tử Đại Pháp nên hiểu rõ điều gì là quan trọng vào thời điểm trọng yếu này. Phải chăng chúng ta bị cám dỗ chỉ vì chúng ta muốn trải nghiệm cảm giác đang yêu? Hay là vì không thể buông bỏ tình cảm và ham muốn của con người mà đôi khi chúng ta hành động một cách mù quáng vì cảm xúc? Chúng ta có muốn lãng phí thời gian quý báu của mình vào những điều như vậy và sau đó chịu đựng nỗi đau và thống khổ hay không?
Điện thoại di động
Ngày nay, điện thoại di động là công cụ không thể thiếu đối với sinh viên đại học. Họ cần sử dụng chúng để quét mã QR để đăng nhập, nhận thông báo, học trực tuyến, v.v. Ngay cả máy giặt cũng có phần mềm đặc biệt yêu cầu phải sử dụng điện thoại di động. Tuy nhiên, sự tiện lợi của điện thoại di động cũng mang đến cho chúng ta nhiều vấn đề mới. Ví dụ, một số sinh viên nghiện trò chơi điện tử hoặc xem video trên mạng xã hội; và một số mê xem phim truyền hình và chương trình giải trí tổng hợp. Không quá khi nói rằng điều đầu tiên mà hầu hết sinh viên làm khi thức dậy vào buổi sáng là tìm điện thoại di động và chơi trò chơi điện tử trên đó.
Tôi đã làm việc bán thời gian trong lĩnh vực truyền thông cá nhân trong một thời gian dài, tôi thấy rằng thật khó có thể từ bỏ điện thoại di động của mình. Đôi khi, tôi có thể trò chuyện với bạn bè trong hơn một giờ hoặc xem các video ngắn với cái cớ là để thư giãn. Khi còn học trung học, tôi dành cả ngày để chơi điện thoại di động vào những ngày nghỉ. Tôi thường phàn nàn về người khác và điểm số của tôi lên xuống thất thường.
Cuối cùng, tôi nhận ra mức độ nghiêm trọng của vấn đề và quyết định không chạm vào điện thoại nữa. Kết quả là điểm số của tôi nhanh chóng cải thiện và tôi đứng đầu trong lớp về tổng điểm, điều mà tôi không bao giờ có thể tưởng tượng được sẽ xảy ra.
Tôi đã thử nhiều cách khác nhau để tránh xa điện thoại của mình. Ví dụ, tôi thường đọc một số lượng sách nhất định trước khi sử dụng điện thoại, hoặc tôi để điện thoại ở một phòng khác để không nhìn thấy nó. Tôi thậm chí còn đổi sang dùng một chiếc điện thoại di động cũ có phản hồi lệnh chậm để giảm thời gian chơi điện thoại. Nhưng tất cả đều có vẻ không hiệu quả, và tin tức của người thường và các thông điệp không lành mạnh thường hiện lên trong đầu khi tôi đang luyện công, gây can nhiễu nghiêm trọng đến việc thiền định của tôi.
Các học viên đã hỏi Sư phụ Lý nhiều lần trong các Pháp hội về việc những học viên trẻ sử dụng các thiết bị điện tử. Sư phụ đã giảng thế này:
“Đó là kỹ thuật của người hành tinh khác, ma đang lợi dụng chúng, dụ dỗ chư vị, khiến chư vị buông bỏ tất cả những gì của chư vị, dành hết [vào nó]. Lãng phí sinh mệnh của chư vị, chư vị còn không buông nó ra nổi!” (“Giảng Pháp tại Pháp hội New York 2016”)
Các đệ tử Đại Pháp chúng ta ở đây để giữ vững các giá trị đạo đức trong sự hỗn loạn, và cứu chúng sinh vào thời kỳ nguy hiểm. Nếu những thứ cặn bã bị ma quỷ lợi dụng để điều khiển chúng ta, làm thế nào chúng ta có thể giúp đề cao đạo đức nhân loại? Làm thế nào chúng ta có thể phối hợp chỉnh thể để tạo thành hình mẫu tốt trong xã hội?
Tôi đã không làm tốt lắm trong việc từ bỏ chấp trước vào điện thoại di động của mình, và đôi khi tôi vẫn xem tin tức của người thường, xem các trận đấu thể thao và trò chuyện trực tuyến với một vài người bạn. Tôi sẽ cố gắng làm tốt hơn về mặt này. Tôi cũng muốn nhắc nhở các học viên Đại Pháp trẻ tuổi khác hãy giảm thời gian sử dụng điện thoại và dành nhiều thời gian hơn cho việc học Pháp và đọc các bài trên trang Minh Huệ để loại bỏ sự can nhiễu từ xã hội người thường.
Những vấn đề khác
Xung đột và hiềm khích giữa những người bạn cùng phòng là một vấn đề lớn ở các trường đại học tại Trung Quốc, và chúng gây ra những hậu quả nghiêm trọng. Việc sắp xếp ngẫu nhiên thường dẫn đến việc các sinh viên có bối cảnh gia đình khác nhau, có tính cách và thói quen sống khác nhau, bị xếp vào một phòng ký túc xá nhỏ và gây phiền phức cho nhau.
Ba người bạn cùng phòng của tôi bắt đầu biểu hiện các triệu chứng về tâm thần. Một người bị tái phát chứng trầm cảm mà cô ấy mắc phải khi còn học trung học do gặp các vấn đề về mối quan hệ. Cô ấy thường ném đồ đạc khắp nơi và khóc vào ban đêm. Một bạn cùng phòng thì dùng liều lớn thuốc theo toa, chẳng hạn như thuốc ngủ, để làm dịu nỗi đau tinh thần bất cứ khi nào cô ấy cảm thấy khó chịu, điều này gây tổn hại về mặt thể chất cho cơ thể cô. Một người bạn khác thì bị ảo giác thính giác trong một thời gian dài và cuối cùng phải bỏ học.
Ban đầu, tôi đã không xử lý tình huống tốt khi gặp mâu thuẫn với một người bạn cùng phòng. Kết quả là, cô ấy đã chuyển ra ngoài và bố mẹ cô từ nơi khác đã chuyển đến sống với cô.
Sau đó, tôi đã chia sẻ với một người bạn cùng phòng mắc các vấn đề tâm lý về cách đạt điểm cao hơn trong bài đánh giá toàn diện. Khi điểm số của chúng tôi rất sát nhau và chúng tôi cạnh tranh để được nhận vào cùng vị trí thực tập, cô ấy đã kể với tôi về áp lực từ cha mẹ khiến cô phải theo đuổi học vị cao hơn. Sau này chúng tôi trở thành bạn rất tốt, và tôi đã đến thăm cô ở thành phố nơi cô ấy sống.
Ngoài các mâu thuẫn với bạn học, các học viên trẻ cũng liên tục bị thử thách bởi những ảnh hưởng khác nhau. Trong số bạn bè tôi, một số người thích được hâm mộ, một số thích nuôi thú cưng, một số phát cuồng vì người nổi tiếng và một số say mê các nhân vật hoạt hình Nhật Bản. Mỗi lần tôi nói chuyện với họ, họ đều nói đến những chủ đề như vậy. Vào những lúc như thế, chúng ta nên thể hiện sự tử tế và hiểu biết, đồng thời giữ tâm bất động để không phát triển chấp trước vào những “sở thích” như vậy của người thường. Đối với tôi, đây là một thử thách lớn và tôi tự nhắc mình không được để bị ảnh hưởng mỗi khi họ rủ tôi xem video, đọc truyện ngắn hoặc đi mua sắm cùng. Tôi tự nhủ: “Mình là một học viên Đại Pháp và mình khác với họ”.
Những quy định vô lý, hệ thống quản lý học thuật hoạt động không hiệu quả trong thời gian dài, các giảng viên thô lỗ, các bài giảng không đạt chất lượng và thiết bị công nghệ lạc hậu thường dẫn đến những khiếu nại của sinh viên, và một số sinh viên cũng hỗn hào với giảng viên và nhân viên hành chính. Việc chửi rủa trường đại học là chuyện thường thấy ở khuôn viên trường.
Bạn cùng phòng của tôi thường chỉ trích các giảng viên thiếu chuyên môn và thậm chí còn đặt biệt danh cho họ. Một số sinh viên tấn công giảng viên ở nơi công cộng. Bất cứ khi nào họ cảm thấy tức giận về điều gì đó, họ bắt đầu phàn nàn. Trong tình huống như thế, tôi nhắc nhở bản thân phải bình tĩnh, cố gắng duy trì trạng thái “Nghe mà chẳng theo,” (“Đạo Trung”, Hồng Ngâm), và không bị cuốn theo họ.
Tôi muốn nhắc nhở các học viên trẻ chú ý hơn đến việc tu khẩu và tu nhẫn. Khi gặp các vấn đề, chúng ta nên luôn luôn hướng nội trước tiên và loại bỏ các nhân tố của văn hóa đảng đã gây ra sự thiếu kiên nhẫn, cáu kỉnh, truy cầu kết quả, v.v.
Sau khi lệnh phong tỏa do đại dịch được dỡ bỏ, du lịch đã trở thành chủ đề nóng trong giới sinh viên. Tôi luôn thích đi du lịch và đôi khi, tôi đi du lịch hơn một tháng qua một số tỉnh thành, rồi khoe khoang rằng tôi đã học được rất nhiều điều trong chuyến đi. Một chuyến đi dài như vậy khiến tôi gặp một số vấn đề về thể chất, đồng thời, tôi thấy rất khó để trầm tĩnh lại sau khi trở về vì tôi cứ nghĩ đến việc khi nào mình sẽ thực hiện chuyến đi tiếp theo. Nó đã trở thành một chấp trước mạnh mẽ. Ngay cả từ góc độ của người thường, tôi đã đi đến cực đoan khi dành nhiều thời gian đi du lịch. Sau khi tôi coi việc tu luyện là ưu tiên hàng đầu, tâm chấp trước vào việc du lịch và vui chơi của tôi đã trở nên yếu đi, và tôi không còn ham muốn đi du lịch nữa.
Một số gợi ý
Duy trì việc học Pháp
Sư phụ giảng:
“Bảo cho mọi người biết, xem băng hình, học Pháp tập thể, luyện công tập thể và Pháp hội chúng ta mở ra hôm nay thế này, đó là hình thức tu luyện Đại Pháp duy nhất mà tôi lưu lại cho chư vị”. (“Giảng Pháp tại Pháp hội miền Tây Mỹ quốc [1999]”)
Môi trường của một người rất quan trọng. Các học viên đang học đại học ở một thành phố khác có thể liên hệ với các nhóm học Pháp tại địa phương. Nếu không thể, hãy cố gắng tự mình duy trì việc học Pháp.
Vì các sách Đại Pháp gây chú ý, nên việc đọc sách trong khuôn viên trường có thể rất nguy hiểm với sự giám sát khắp nơi. Tôi luôn đọc sách điện tử khi ở nơi công cộng, với màn hình tối và phông chữ trắng, và độ sáng được đặt ở mức thấp nhất. Theo cách này, nó sẽ không gây sự chú ý tới bất kỳ sinh viên nào xung quanh tôi.
Sư phụ đã giảng cho chúng ta:
“> Do đó về vấn đề học Pháp là cần phải có một nhận thức thanh tỉnh, xem sách cho nhiều, đọc sách cho nhiều, ấy là then chốt trong đề cao chân chính”. (“Hoà tan trong Pháp”, Tinh Tấn Yếu Chỉ)
Việc luyện công tại khuôn viên trường cũng rất khó khăn, vì vậy tôi thường thiền định trên giường sau khi mọi người đã ngủ.
Việc thường xuyên nhẩm đọc những bài thơ trong Hồng Ngâm trong thời gian rảnh hoặc khi đi bộ là một ý tưởng tốt. Bạn cũng có thể tự đối chiếu xem liệu mình có hành xử theo Chân, Thiện, Nhẫn hay không và liệu mình có xứng đáng với danh hiệu đệ tử Đại Pháp thiêng liêng hay không.
Đọc Minh Huệ Net
Trước khi vào trang web Minh Huệ, tôi tự nhủ rằng tất cả camera giám sát và các bạn cùng lớp không thể nhìn thấy những gì tôi đang làm. Có lần, khi tôi đang đọc trang Minh Huệ ở ký túc xá, một bạn cùng phòng đã chạy đến và nhìn vào màn hình của tôi. Tôi đã rất sốc và nhanh chóng cầu xin Sư phụ ngăn cô ấy nhìn thấy những gì tôi đang đọc. Ngay sau đó, cô ấy rời đi mà không nói gì về điều đó. Chuyện đó đã không xảy ra lần nữa.
Giảng chân tướng cho các bạn học
Chúng ta nên giảng chân tướng cho các bạn cùng lớp bất cứ khi nào có thể. Các bạn sinh viên trẻ ở Trung Quốc bị lừa dối nhiều nhất bởi những lời dối trá của ĐCSTQ. Một số bạn hoàn toàn phủ nhận và từ chối lắng nghe chân tướng về Pháp Luân Đại Pháp vì họ lớn lên trong những gia đình ca ngợi ĐCSTQ và hoàn toàn không biết gì về các phong trào chính trị khác nhau mà ĐCSTQ đã tiến hành trong giai đoạn lịch sử hiện đại của Trung Quốc. Chúng ta nên sử dụng trí tuệ của mình và dần dần gợi mở để họ thấy được bức tranh thực sự về những gì đang diễn ra ở Trung Quốc và bản chất suy đồi của chế độ này.
Chính quyền Thượng Hải đã áp dụng các biện pháp phong tỏa khủng khiếp trong thời kỳ đại dịch, khiến nhiều người tử vong. Tức giận với chính quyền ĐCSTQ, một số bạn cùng lớp của tôi đã đến Ủy ban Đoàn Thanh niên Trung Quốc trong khuôn viên trường để thoái xuất khỏi tổ chức này; một số người đã lớn tiếng chửi rủa ĐCSTQ và các lãnh đạo đảng trên hành lang sau khi họ nhìn thấu bản chất thối nát của ĐCSTQ. Tôi đã giúp những người muốn thoái xuất khỏi Đoàn Thanh niên thoái xuất trực tuyến khỏi tổ chức này và nói với những người đã nhận ra bản chất suy đồi của ĐCSTQ rằng hãy thoái xuất khỏi các tổ chức của ĐCSTQ vì sự an toàn của họ trong tương lai.
Các sinh viên đại học có trình độ học vấn tương đối cao và có thể suy nghĩ sâu sắc hơn thế hệ cha mẹ của họ. Một số bạn cùng lớp hỏi tôi: “Nếu một chế độ mới thay thế ĐCSTQ, nhưng người dân Trung Quốc vẫn không quan tâm, thì có nghĩa là Trung Quốc vẫn không có tương lai phải không?”
Trong tình huống như thế, chúng ta có thể nói về việc ĐCSTQ đã phá hủy các giá trị đạo đức và chuẩn mực truyền thống của Trung Quốc như thế nào, và giúp họ thấy rõ tác hại và những thảm họa mà ĐCSTQ đã gây ra cho người dân Trung Quốc. Nhiều sinh viên không hài lòng về việc chính quyền Trung Quốc phong tỏa internet, vì vậy họ chi tiền mua phần mềm để vượt tường lửa. Nhiều công ty phần mềm không có tường lửa kiểm duyệt nội dung như vậy, vì vậy các thực tập sinh trong các công ty đó có thể truy cập các trang web một cách tự do, bao gồm cả Wikipedia. Những môi trường như vậy giúp việc giảng chân tướng dễ dàng hơn rất nhiều.
Hãy cảnh giác về vấn đề an toàn
Các học viên Đại Pháp phải chú ý đến vấn đề an toàn của mình khi nói chuyện với mọi người về Pháp Luân Đại Pháp hoặc cuộc đàn áp. Tình hình ở các trường đại học tại Trung Quốc có thể khá đen tối. Một số sinh viên, vì lợi ích cá nhân, đã đăng trên mạng xã hội những tin đồn vu khống về những sinh viên có thành tích học tập xuất sắc và có vẻ ngoài ưa nhìn. Cũng có những giảng viên xảo quyệt và gian trá. Vào năm 2022, nhiều sinh viên bị thiệt mạng trong một vụ hỏa hoạn lớn ở Tân Cương bởi vì chính quyền đã không thực hiện các biện pháp thích hợp để phòng ngừa rủi ro. Chính quyền đổ lỗi cho các nạn nhân là không biết cách thoát khỏi đám cháy. Một trong những bạn cùng phòng của tôi đã bí mật thể hiện sự ủng hộ đối với các nạn nhân và bị một giảng viên bắt gặp. Giảng viên đó đã đe dọa sẽ báo cáo cô ấy với chính quyền trừ khi cô chịu nhận lỗi về một hành vi sai trái của một sinh viên khác, để sinh viên kia thoát tội. Có một sinh viên khác đã rất chăm chỉ tại trường đại học, nhưng tất cả công lao đều thuộc về một sinh viên khác do giảng viên chỉ định trước đó.
Các học viên gọi điện thoại và nói về Pháp Luân Đại Pháp là thành viên của hạng mục gọi điện thoại giảng chân tướng. Có lần, tôi đã đưa tất cả số điện thoại mà tôi thu thập được cho một học viên trong nhóm. Tuy nhiên, trong số vài trăm cái tên trong danh sách, chỉ có một số rất ít sinh viên trả lời những cuộc gọi. Một số sinh viên cũng lăng mạ người gọi và nói rằng họ sẽ báo cảnh sát. Tổng cộng, cô ấy chỉ giúp được một sinh viên thoái xuất khỏi các tổ chức của ĐCSTQ. Các sinh viên thường tắt chuông điện thoại và không trả lời các cuộc gọi từ các số lạ, vì vậy tôi thấy rằng giảng chân tướng trực tiếp với mọi người là một lựa chọn hiệu quả hơn là gọi điện thoại.
Không còn nhiều thời gian cho chúng ta. Tôi chân thành hy vọng rằng các học viên Đại Pháp trẻ tuổi, mặc dù đang ở xa nhà, hãy ghi nhớ sứ mệnh và trách nhiệm lịch sử của mình trong thời kỳ Chính Pháp, kiên định với nguyện vọng ban đầu của mình, tu luyện tinh tấn và trở về cùng Sư phụ sau khi viên mãn. Tôi cũng hy vọng rằng các đồng tu có con cái đang học đại học sẽ giúp đỡ và động viên họ để họ có thể gột sạch bụi bẩn và thoát khỏi sự hỗn loạn rối ren của thế giới ngày nay.
Trên đây chỉ là thể ngộ hạn hẹp của tôi. Xin vui lòng chỉ ra bất kỳ điều gì không phù hợp với Pháp trong bài chia sẻ này.
Xin cảm ơn.
Bản quyền © 2024 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2024/9/3/481497.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2024/10/4/221109.html
Đăng ngày 10-11-2024; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.