Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở Trung Quốc
[MINH HUỆ 26-08-2024] Tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp vào 10 năm trước. Vì không có học viên nào ở gần nên những gì tôi làm là xem băng hướng dẫn dạy luyện công của Sư phụ để học các bài công pháp, đọc sách Chuyển Pháp Luân và các bài kinh văn mới của Sư phụ mỗi ngày. Tôi cũng lên Minh Huệ Net để xem các bài chia sẻ của học viên. Tôi từ không biết “tu luyện tinh tấn“ và “hướng nội” là gì cho đến liên tục hướng nội trong quá trình tu luyện, và cố gắng loại bỏ nhiều chấp trước.
Càng tu luyện tôi càng cảm thấy không thể dừng lại, càng tu luyện tôi càng cảm thấy tuyệt vời hơn. Đại Pháp không ngừng tẩy tịnh tâm trí tôi, giúp một người vốn ích kỷ, đầy oán hận và mang nặng văn hóa Đảng như tôi có thể đề cao các giá trị đạo đức.
Hướng nội khi gặp mâu thuẫn với chồng
Trước khi tôi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, mâu thuẫn gia đình thường xuyên xảy ra và kéo dài một thời gian dài. Có một thời gian, chồng tôi không hề quan tâm đến chuyện gia đình, đặc biệt khi con gái chúng tôi muốn tìm việc làm. Tôi muốn bàn bạc với chồng nhưng anh ấy không quan tâm và nói những lời khó nghe khiến tôi bị tổn thương. Anh ấy dường như cố tình gây rắc rối cho tôi, khiến tôi buồn đến phát khóc và kiệt sức. Hơn nữa, anh ấy dường như tự hào vì làm như vậy.
Tôi cũng tranh đấu và hung hăng, nói chuyện không quan tâm đến cảm xúc của người khác. Tôi luôn cho rằng mình đúng và đôi lúc tôi rất bất mãn với chồng. Tôi nghĩ mình đã làm rất nhiều việc, chồng không những không khen tôi mà còn gây rắc rối cho tôi. Tư duy văn hóa đảng chi phối hành vi của tôi. Trải qua nhiều xung đột với chồng, huyết áp của tôi tiếp tục tăng cao, và giấc ngủ của tôi ngày càng tệ. Sức khỏe của tôi giảm sút; Tôi bị cường giáp và nhịp tim không đều.
Đây là tình huống của tôi khi tôi bắt đầu tu luyện Đại Pháp. Lúc bắt đầu, tôi không biết cách tu luyện. Sư phụ yêu cầu chúng ta trở thành người tốt và tu nhẫn. Điều này khá khó đối với tôi. Tôi thường tranh cãi với chồng trong những chuyện nhỏ nhặt, sau đó rất hối hận. Tôi nghĩ mình đang tu luyện nhưng tại sao lại không thể nhẫn? Chẳng phải đó chính là tâm oán hận và tâm tranh đấu sao? Nhưng làm cách nào để tôi loại bỏ chúng ?
Cùng với việc học Pháp không ngừng và tu luyện bản thân, tôi bắt đầu tìm ra đủ loại nhân tâm, nhưng khó loại bỏ chún. Thỉnh thoảng tôi tức giận và chỉ có thể chịu đựng. Đôi lúc, khi tôi cảm thấy vô cùng oan ức, tôi chỉ ngồi song bàn và lặng lẽ phát chính niệm để loại bỏ cảm xúc đó.
Để tránh mâu thuẫn, sau khi nghỉ hưu, tôi đi xa đến sống với con gái. Chỉ có hai mẹ con tôi và cuộc sống yên bình. Con gái đi làm suốt ngày. Ngoại trừ việc nấu ăn vào buổi sáng và buổi tối, còn lại chỉ một mình tôi và mọi thứ yên tĩnh. Tôi học Pháp, luyện công, và phát chính niệm. Hằng ngày đều trôi qua như vậy. Nhưng né tránh mâu thuẫn như vậy thì có ổn không? Tôi có thể đề cao bản thân được không?
Tôi nghĩ có lẽ trong tiền kiếp mình có quan hệ nhân duyên sâu sắc với chồng. Trước đây có lẽ tôi đã đối xử không tốt với anh ấy, nên bây giờ phải hoàn trả nợ nghiệp. Mâu thuẫn liên quan đến vấn đề chuyển hóa nghiệp lực, và còn có Pháp lý “nhất cử tứ đắc” (Chuyển Pháp Luân).
Nhiều lần tôi từ nơi ở của con gái gọi điện cho chồng nhưng anh ấy không trả lời. Cuối cùng, anh ấy đã khóa số điện thoại của tôi. Tôi phải làm sao? Tôi quyết định quay về và đối diện với anh ấy, và tu luyện bản thân qua mâu thuẫn.
Tôi thường tự hỏi mình: “Tại sao tôi không thể tu xuất tâm từ bi? Tôi hóa giải mâu thuẫn với chồng bằng cách nào? Tôi nghĩ rằng có Sư phụ và Đại Pháp ở đây thì không có ma nạn nào mà tôi không thể vượt qua”.
Mỗi lần gặp mâu thuẫn với chồng, tôi thường nhẩm bài thơ của Sư phụ:
“Tu luyện nhân
Tự trảo quá
Các chủng nhân tâm khứ đích đa
Đại quan tiểu quan biệt tưởng lạc
Đối đích thị tha
Thác đích thị ngã
Tranh thậm ma” (Thùy thị thùy phi, Hồng Ngâm III)
Tạm dịch:
Ai thị ai phi (Ai đúng ai sai)
Người tu luyện
Tự tìm lỗi
Các loại nhân tâm phải bỏ nhiều
Quan ải lớn nhỏ chớ rớt lại
Cái đúng là họ
Cái sai là mình
Còn tranh gì nữa”
Dần dần, tôi đã học được cách nhìn nhận mọi thứ từ quan điểm của chồng và không ngừng loại bỏ tâm oán hận, tâm tranh đấu, căm phẫn và bất bình. Khi mâu thuẫn xảy ra, tôi cố gắng kiên nhẫn. Nhiều lần, tôi nhẫn nhịn trong nước mắt. Tôi đã chuyển từ việc chỉ nghĩ đến bản thân, đến quan tâm đến anh ấy nhiều hơn, chăm sóc cho anh ấy và nghĩ nhiều đến những ưu điểm của anh ấy, luôn khắc chế bản thân và loại bỏ tư duy văn hóa đảng.
Cuối cùng, vào một ngày, sau khi đối mặt với mọi thứ anh ấy làm và mâu thuẫn của chúng tôi, tôi bất ngờ nhận ra tôi có thể xử lý chúng một cách bình tĩnh. Tôi không cảm thấy tức giận hay ủy khuất. Tôi biết rằng khi tôi đạt đến tầng thứ, Sư phụ sẽ gỡ bỏ vật chất xấu cho tôi và vì vậy tôi trở nên thư thái, nhẹ nhàng.
Khi tôi thay đổi, chồng tôi cũng thay đổi theo. Tính cách của anh ấy cải thiện và không còn đổ lỗi cho tôi nữa. Anh ấy nói năng nhẹ nhàng, vui vẻ cười nói, bắt đầu quan tâm đến con gái và tôi, và anh ấy chủ động giúp tôi, vốn là điều trước đây không thể nghĩ bàn. Nếu anh ấy có việc cần làm và đang trong giờ phát chính niệm, anh ấy sẽ đợi tôi. Tôi đột nhiên nhận ra chồng tôi thật là tốt, và anh ấy nói rằng tôi cũng thay đổi. Tôi biết đó chính là Đại Pháp đã cải biến tôi, và tâm từ bi của tôi tu xuất từ Đại Pháp đã cải biến anh ấy.
Hòa hợp với mẹ chồng
Lúc con gái tôi còn nhỏ, mẹ chồng lúc ấy cãi nhau với cha chồng, nên tôi đề nghị bà dọn đến ở nhà tôi. Tính cách tôi vui vẻ và vô tư, tôi đã không chú ý đến những gì mình nói. Sau khi bà ở nhà chúng tôi vài ngày, bà đến gặp chồng tôi và nói xấu tôi. Chồng tôi tin bà, đó là một trong những nguyên nhân tại sao anh ấy và tôi xảy ra mâu thuẫn trong thời gian dài. Kết quả là tôi oán hận mẹ chồng.
Hơn 10 năm trước, mẹ chồng sống ở tầng bốn và chúng tôi sống ở tầng một. Bà lúc nào cũng nói mình già cả và khó leo cầu thang. Lo lắng cho tình trạng của bà, chúng tôi đã chi 80.000 tệ để sửa lại căn nhà và để bà sống ở đó. Rồi chúng tôi dọn ra riêng.
Nhiều năm trôi qua, mẹ chồng luôn cảm thấy ngôi nhà rất tốt và tiện lợi. Nhưng gần đây, bà nói với tôi: “Nhà này là của con trai mẹ tặng cho mẹ”. Giọng điệu của bà ám chỉ rằng tôi không muốn bà sống ở đó. Bà cũng nói nơi ở của chị gái bà được trang trí đẹp lộng lẫy ra làm sao, còn nơi ở của bà sao mà đơn điệu, và bà đã tự chi 80.000 tệ để trang trí lại.
Chúng tôi đối xử tốt với mẹ chồng, để bà có thể sống ở đó, chúng tôi đã sửa lại căn nhà, và bà đã sống rất thoải mái. Nhưng bà chưa bao giờ nói tiếng cảm ơn tôi và thậm chí còn nói rằng con trai của bà đã cho tôi, trái ngược với sự thật. Tôi cảm thấy rất khó chịu sau khi nghe những lời này của bà. Tôi tự nghĩ: “Đã hơn 10 năm rồi, tại sao mẹ chồng lại nói như vậy trước mặt tôi? Chấp trước nào tôi vẫn cần loại bỏ? Tôi biết mình có tâm chấp trước vào hồi báo và thích nghe những lời ngon ngọt. Ngoài ra, tôi còn oán hận mẹ chồng sâu sắc”. Khi tôi nghĩ đến điều này, tôi muốn loại bỏ tất cả những tư tưởng xấu này.
Gần đây, chồng tôi còn nói vòng vo với tôi rằng mẹ chồng có hai căn nhà, và bà đã chuyển cho em trai và em gái của anh, nghĩa là bà không để lại thứ gì cho chúng tôi. Tôi nói: “Mẹ muốn cho các em thứ gì thì tùy ý mẹ vậy. Bây giờ em tu luyện Đại Pháp rồi, em không phản đối. Nếu em không tu luyện, em đã không đối xử như vậy. Em có lẽ đã làm ầm lên rồi”.
Sau khi tôi buông bỏ tâm tật đố, oán hận, và ích kỷ, khi tôi gặp lại mẹ chồng, tôi thấy buồn vì bà đã sống một cuộc đời đau khổ. Miễn là bà có thể sống một cuộc đời vui vẻ thì có điều gì tôi không thể buông bỏ chứ?
Loại bỏ văn hóa đảng độc hại
Tôi chịu ảnh hưởng nặng từ mẹ. Suy nghĩ của bà khá thiên vị và cực đoan. Bà luôn nói với một thái độ hung hăng và lời lẽ làm tổn thương người khác. Bà xem TV trong một thời gian dài và thị lực trở nên hơi mờ. Tôi nói với bà: “Mẹ à, mẹ bớt xem TV lại nhé, không thôi sẽ ảnh hưởng đến đôi mắt”.
Bà nói: “Chẳng phải con mua TV cho mẹ dùng sao?! Chẳng phải con mua nó cho mẹ xem sao?!” Tôi nổi cáu và dùng những từ cực đoan để đáp trả bà. Tôi thường đóng sập cửa và tức giận bỏ đi sau khi bà khiến tôi bất mãn. Trong một thời gian dài, tôi tự hỏi vì sao mình lại như thế khi nói chuyện với mẹ. Tại sao tôi không thể giữ bình tĩnh? Sau khi đọc “Giải thể văn hóa đảng”, tôi đã tìm ra căn nguyên của vấn đề là đến từ văn hóa đảng. Sau khi nhận ra điều này, tôi cố gắng hết sức để loại bỏ chủng tâm tranh đấu này.
Những ai ngập trong văn hóa đảng từ lúc nhỏ thì dường như đã hình thành một thứ chất dày “giả ngã” của văn hóa đảng trong thân thể họ, từng lớp từng lớp bao bọc chân ngã của họ. Tư duy, cách dùng từ, và hành vi đều do ĐCSTQ dạy. Họ gặp khó khăn khi suy nghĩ vượt ngoài khuôn khổ văn hóa đảng, vốn đã thâm nhập vào người Trung Quốc bằng mọi cách.
Tôi hỏi chồng rằng tôi có nói chuyện giống kiểu mẹ tôi không. Anh ấy nói: “Không giống ngoại hình, nhưng giống tính cách“.
Tôi cẩn thận phân tích bản thân. Tôi cho cha mẹ nhiều hơn và luôn muốn được gia đình công nhận. Khi tôi không nhận được câu trả lời, tôi trở nên tranh đấu và oán hận, và phải áp đảo họ bằng giọng điệu. Hơn nữa, giọng điệu của tôi đầy chất vấn và tranh biện, lời nói thì hung hăng. Có lần, tôi đã cao giọng lấn át lời của mẹ. Khi tôi đi vào nhà tắm, tôi nhìn thấy khuôn mặt của mình trong gương rất xấu xí. Nó như hình ảnh của bà phù thủy trong vở kịch “Bạch Tuyết”, khiến tôi khiếp sợ.
Tôi tự hỏi bản thân: “Tại sao tôi thiếu tâm từ bi?” Tôi nhận ra rằng khi tâm tôi chứa đầy văn hóa đảng thì làm sao có thể tu xuất tâm từ bi.
Mẹ là tấm gương phản chiếu của tôi, bề ngoài của bà phản ánh những chấp trước mà tôi cần loại bỏ, và tôi nên cảm ơn bà. Thuận theo thời gian, tôi tìm thấy tâm tật đố, tâm tranh đấu, oán hận, phù phiếm, và tâm hiển thị, cùng các tâm khác. Khi chúng liên tục xuất hiện, tôi phải loại bỏ chúng hết lần này đến lần khác.
Hiệu quả kỳ diệu của việc loại bỏ văn hóa đảng
Bằng cách liên tục tu luyện bản thân vững chắc, các yếu tố văn hóa đảng đã được loại bỏ liên tục, và môi trường của tôi đã cải biến.
Mẹ chồng nói rằng tôi nói chuyện với chồng bằng giọng điệu bất hảo, khiến tôi rất buồn. Khi tôi hướng nội, tôi nhận ra giọng của mình đầy yếu tố văn hóa đảng. Tôi nói với chồng: “Em không muốn nói chuyện kiểu như vậy, nhưng em đã không nhận ra. Nếu em còn nói chuyện kiểu như vậy nữa, anh hãy nói cho em biết và em sẽ sửa. Em có thể không làm được ngay lập tức, nhưng em sẽ thay đổi từ từ”.
Thái độ và giọng nói của tôi bắt đầu thay đổi. Có lần, mẹ chồng nói với tôi: “Mẹ để ý thấy con không còn nói chuyện kiểu như thế”.
Ngoài ra, tất cả bệnh tật của tôi đều khỏi, khuôn mặt tôi trở nên thanh tú, sáng mịn, hồng hào, và môi tôi giống như tô son. Chồng tôi và mẹ chồng đều cảm thấy tôi đã thay đổi rất nhiều. Chồng tôi không còn phản đối việc tôi tu luyện nữa.
Sau khi mẹ chồng nhìn thấy sự cải biến của tôi, bà cũng tôn kính Đại Pháp và bắt đầu tu luyện. Tôi không ngờ rằng sau khi loại bỏ văn hóa đảng thì có tác dụng lớn như vậy.
Mười năm tu luyện, dưới sự chỉ đạo của Chân-Thiện-Nhẫn, tôi đã trải qua sự thay đổi lớn cả tâm lẫn thân. Tôi từ một người đầy nghiệp lực và mắc đủ loại bệnh tật, đến trở thành người biết quan tâm đến người khác trong mọi việc tôi làm và dần dần đề cao tiêu chuẩn đạo đức. Như vậy, hoàn cảnh gia đình tôi đã trải qua sự chuyển biến to lớn. Cơ thể tôi cảm thấy nhẹ nhàng và tôi vô bệnh. Tôi hiện nay ở độ tuổi ngoài 60, nhưng lạc quan và vui tươi như một người trẻ tuổi. Các nếp nhăn nơi khóe mắt của tôi ngày càng ít và tôi trông trẻ hơn 10 tuổi. Sư phụ đã liên tục tịnh hóa cơ thể và cải tạo tâm trí tôi.
Minh Huệ Net giống như một người hướng dẫn tôi trong quá trình tu luyện. Khi tôi không biết cách tu luyện, tu luyện là gì, hoặc chân tu là gì thì các bài chia sẻ của học viên đã hướng dẫn tôi cách hướng nội, cách loại bỏ các chấp trước từng bước từng bước một. Khi tôi không biết cách giảng chân tướng, các ví dụ của học viên trình bày sẵn cho tôi. Khi tôi trải qua nghiệp bệnh, thông qua việc lắng nghe loạt bài “Đột phá giả tướng nghiệp bệnh”, tôi có thể đột phá vượt qua khổ nạn. Ngoài ra, tôi có sự hiểu biết sâu sắc về điều đó. Khi tôi giãi đãi và hoang mang, tôi có thể bắt kịp bằng cách đọc các bài kinh văn mới của Sư phụ.
Minh Huệ Net giống như ngôi nhà của tôi. Tôi tập hợp các trải nghiệm của mình, chia sẻ trong bài viết, và gửi đến Minh Huệ. Bất kể nó có được đăng hay không, như thể tôi đang nói với gia đình rằng tôi đã trưởng thành trong tu luyện như thế nào. Tôi chỉ có thể đi đến bước này với sự giúp đỡ của Minh Huệ.
Bản quyền © 2024 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2024/8/26/471017.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2024/10/23/221334.html
Đăng ngày 10-11-2024; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.