Bài viết của đệ tử Pháp Luân Đại Pháp tỉnh Hà Bắc, Trung Quốc

[MINH HUỆ 19-12-2023] Tất cả chúng ta đến thế gian đều là để trợ Sư chính Pháp. Thật không dễ gì vượt qua cuộc bức hại mà bước được đến hôm nay, vậy nên tôi đặc biệt trân quý duyên phận với các đồng tu. Khi đồng tu gặp khó khăn, tôi đều coi vấn đề của đồng tu như vấn đề của chính mình và cuối cùng chúng tôi đã phối hợp tốt với nhau.

Bác sỹ thốt lên: “Đây thực sự là một phép lạ!”

Mùa hè năm ngoái, một đồng tu ở quê tôi gọi điện tới nói rằng vợ ông lên cơn đau tim và phải vào bệnh viện cấp cứu. Vợ ông cũng tu luyện và ông nhờ tôi hỗ trợ phát chính niệm. Sau khi buông điện thoại xuống, tôi lập tức phát chính niệm để phủ định bức hại của Cựu thế lực, chính niệm gia trì cho chủ ý thức của đồng tu.

Sau đó, tôi đi xe đạp điện đến khu điều trị nội trú của bệnh viện và tìm một địa điểm gần đó để có thể phát chính niệm ở cự ly gần. Khoảng 1 giờ chiều, tôi thấy một số người nhà của đồng tu từ khu nội trú bước ra, họ lên xe của con rể ông rồi rời đi, vì thế tôi nghĩ vợ ông đã qua cơn nguy kịch.

Sau đó, ông kể với tôi rằng khi tim của vợ ông ngừng đập, nhịp mạch cũng không có, bác sỹ hỏi: “Bác vẫn muốn chúng tôi cứu bà ấy chứ?” Ông đã quả quyết trả lời: “Vâng, dù chỉ còn một tia hy vọng, tôi cũng muốn cứu bà ấy!” Ngoài việc cầu xin Sư phụ cứu vợ mình, ông cũng gọi điện nhờ tôi trợ giúp và liên tục nhẩm thuộc lòng bài Hồng Ngâm của Sư phụ:

“Thương khung vô hạn viễn
“Di niệm đáo nhãn tiền
“Càn khôn vô hạn đại
Pháp Luân thiên địa tuyền” (Hồng, Hồng Ngâm)

Tạm dịch

“Gầm trời xa vô hạn
“Chuyển niệm đến trước mắt
“Càn khôn lớn vô hạn
“Pháp Luân xoay trời đất” (Hồng, Hồng Ngâm)

Nhờ Sư phụ từ bi bảo hộ, vợ ông đã sống sót. Vị bác sỹ điều trị cho vợ ông cảm khái thốt lên: “Đây thực sự là một phép lạ!”

Giúp đồng tu phủ định bức hại

Ngày 15 tháng 8 năm 2023, một đồng tu gọi điện thoại cho tôi, nhờ tôi đến nhà ông. Ông nói rằng mấy ngày qua ông cảm thấy không khỏe.

Ông hốc hác, liên tục nôn mửa, dạ dày đau quặn khiến ông rất khó chịu đựng. Đau đớn thống khổ giày vò dần dần khiến ông không còn bảo trì được chính niệm nữa. Ông đã bảo vợ thông báo cho gia đình để chuẩn bị cho tình huống xấu nhất.

Khi tôi đến nhà ông, chị gái ông đang thuyết phục ông đi viện. Ông đồng ý và tôi đã cùng ông đến bệnh viện. Đến nơi, bác sỹ yêu cầu xét nghiệm nội soi dạ dày và bảo bảy ngày sau mới có kết quả.

Vào sáng ngày thứ ba, tôi đến nhà ông. Chúng tôi cùng đọc bài viết “Nắm chắc từng tư từng niệm của bản thân và phủ định an bài của cựu thế lực”. Bài viết đã giúp chúng tôi hiểu ra làm thế nào để phủ định và không thừa nhận an bài của cựu thế lực. Chúng tôi nhận ra thời gian bảy ngày chờ kết quả chính là thời gian Sư phụ cấp thêm để ông hướng nội và đột phá giả tướng nghiệp bệnh. Đó cũng là cơ hội tu luyện cho cả hai chúng tôi. Khi tôi chuẩn bị rời đi, tôi hỏi ông: “Bác có muốn học Pháp cùng với đồng tu nào không?” Ông trả lời: “Tôi không cần ai cả”.

Trên đường về nhà, tôi nghĩ mình không thể nghe theo ông ấy được — tôi cần nhờ một số đồng tu đến học Pháp cùng ông và hỗ trợ phát chính niệm, không để cựu thế lực cách khai đồng tu đang trong ma nạn ra khỏi chỉnh thể, càng không cho phép cựu thế lực tóm được cớ mà bức hại thân thể đồng tu, mài mòn ý chí của đồng tu.

Sáng hôm sau, tôi đã liên lạc với một đồng tu khác. Tôi kể cho cô ấy nghe về khổ nạn của ông và bảo cô đến học Pháp và phát chính niệm cùng ông ấy. Chiều hôm đó, tôi và con gái đến đọc Pháp cùng ông. Một đồng tu khác ghé qua đó có chút việc và tôi đã bảo cô ấy thông báo cho các đồng tu khác để phát chính niệm cho ông. Tôi nói với cô ấy rằng bất cứ ai có thể đến học Pháp cùng ông ấy thì nên cố gắng đến.

Vào sáng ngày thứ năm khi tôi đến gặp ông, ông đã cảm thấy khỏe hơn nhiều và có thể ăn sáng.

Chiều ngày thứ sáu, khi tôi đến nhà ông học Pháp thì thấy ông đang ăn dưa hấu. Chiều hôm đó, chúng tôi học gần hết một bài giảng, sau đó phát chính niệm, rồi đọc hai bài chia sẻ kinh nghiệm tu luyện trên trang Minh Huệ, những bài viết này đều hữu ích với chúng tôi.

Đến chiều ngày thứ bảy, khi tôi và một đồng tu khác đến học Pháp với ông, ông đang quỳ trên ghế dài, biểu hiện vô cùng đau đớn. Đồng tu đi cùng tôi hỏi ông: “Trưa nay bác ăn gì thế?” Ông trả lời: “Tôi đau như vậy không phải là do ăn gì đâu.” Lúc đó tôi không nói gì nhưng cơn đau bụng của ông càng ngày càng nặng hơn. Đồng tu đi cùng lại hỏi lại câu hỏi đó, khiến ông cũng không nhẫn được nữa. Sau đó tôi nói xen vào: “Bác nói không phải do bác đã ăn gì đó. Nhưng vì sao trước đó bác vẫn ổn mà, ăn xong mới bắt đầu đau, chẳng phải bác đang bị khó chịu bởi những thứ vừa ăn sao? Bác hãy thanh trừ bất cứ thứ gì dẫn đến vấn đề này.”

Những lời tôi nói khiến ông thêm chán nản. Ông cũng không học Pháp nữa mà đứng dậy quay vào phòng ngủ và không chịu ra ngoài. Sau khi chúng tôi phát chính niệm, tôi đến phòng gọi ông ấy. Ông đang nằm trên giường, mắt nhắm lại, mất bình tĩnh nói: “Đừng gọi tôi nữa, tôi muốn tĩnh lại một chút. Các cô cứ tiếp tục học Pháp đi.” Tôi trả lời: “Không thể vì nhận thức bất đồng mà bác không học Pháp nữa. Đó chẳng phải là can nhiễu của cựu thế lực sao? Nó để bác không học được Pháp để càng dễ bức hại bác.” Nhưng ông ấy vẫn khăng khăng không ra ngoài học Pháp với chúng tôi.

Trong thời gian tôi tiếp tục học Pháp với đồng tu, Sư phụ đã giúp tôi nhớ lại đoạn Pháp:

“Để lấp cho đầy bao tử, ông kiếm được gì liền ăn nấy, chỉ cần nạp đầy bao tử là được rồi; không có chấp trước vào bất kể đồ ăn nào, thì không sao cả.” (Bài giảng thứ bảy, Chuyển Pháp Luân )

Tôi nhận ra mình đã sai. Sau khi chúng tôi học xong, tôi chia sẻ đoạn Pháp trên cho các đồng tu, nói rằng tôi đã ngộ sai rồi. Nếu chúng tôi thừa nhận những gì ông ấy ăn đã gây ra khổ nạn, thì chẳng phải chúng tôi đang thừa nhận cựu thế lực và bức hại sao?

Sau khi chia sẻ với các đồng tu, tôi tới phòng của ông ấy một lần nữa. Tôi thấy ông đã ngồi dậy và bình tĩnh lại nên tôi chia sẻ với ông những điều tôi ngộ ra và nói với ông rằng cho dù nhận thức của chúng tôi bất đồng thì cũng không thể hình thành gián cách được, như thế sẽ ảnh hưởng đến hoàn cảnh tu luyện của chúng tôi. Chúng tôi cần hình thành chỉnh thể, thanh trừ tà ác và cùng nhau tinh tấn.

Sau khi chia sẻ với đồng tu, tôi cảm thấy tâm mình vô cùng thoáng đãng, tôi đã tìm được chỗ thiếu sót của mình và tiêu trừ gián cách.

Vào ngày thứ chín khi tôi đến nhà ông, ông đang ngồi song bàn và kết ấn trên ghế. Tôi nói: “Chúng ta cùng phát chính niệm nhé.” Vợ ông, cũng là một học viên, đã cùng phát chính niệm với chúng tôi rồi sau đó chúng tôi học Pháp. Học Pháp xong, ông nói: “Cô hãy nói với các đồng tu, không cần đến học Pháp cùng tôi nữa đâu. Tôi không muốn ảnh hưởng thời gian mọi người làm các việc chứng thực Pháp!” Tôi trả lời: “Tôi không biết ai sẽ đến nên tôi không thể báo cho mọi người. Vậy cứ để tùy kỳ tự nhiên đi. Đồng tu nào muốn đến thì đến. Dù sao thì ngày nào chúng ta cũng đều học Pháp. Học Pháp ở đâu thì cũng là học cả.”

Tâm trạng của ông dần ổn định và sớm bình phục sau đó. Tôi cũng không cần ngày nào cũng đến nhà học Pháp cùng ông nữa, chỉ cần đồng tu có thể ổn định học Pháp tốt thì rất nhanh sẽ vượt qua.

Hướng nội quy chính bản thân, trạng thái không đúng đắn trên thân thể trở lại bình thường

Tháng 5 năm 2023, tôi và chồng đến nhà con gái ở miền Nam để giúp chăm cháu gái. Ngôi nhà nằm trong khu dân cư mới, không có cửa hàng bán lẻ nên mọi người thường đặt hàng trực tuyến. Tôi cảm thấy bất tiện nên đã học cách mua nhu yếu phẩm qua WeChat trên điện thoại di động. cựu thế lực đã lợi dụng chấp trước này khiến tôi cứ nay mua thứ này, hôm sau lại trả lại, lấy đi của tôi thời gian trân quý mà không tự nhận ra.

Ngày 26 tháng 6 năm 2023, vào lúc 3 giờ chiều, tôi đột nhiên cảm thấy thân thể không thoải mái, chóng mặt, buồn nôn và bắt đầu nôn ra mật vàng. Tôi không thể ăn uống, thân thể suy yếu, mồ hôi đổ đầm đìa. Lúc đó, tôi liền ý thức được rằng bản thân có chấp trước nên bị cựu thế lực bức hại.

Tôi đã tu luyện hơn 20 năm, thân thể sao lại xuất hiện trạng thái như vậy được, đó là giả tướng! Tôi lập tức phát chính niệm phủ định hết thảy an bài và bức hại của cựu thế lực: “Cho dù có chấp trước, ta sẽ quy chính trong Pháp. Ta có Sư phụ quản, cựu thế lực các ngươi không xứng bức hại ta.”

Ngoài việc phát chính niệm, tôi còn nhẩm “Luận Ngữ” và liên tục niệm: “Pháp Luân Đại Pháp hảo! Chân Thiện Nhẫn hảo!” Vì tôi không thể nhìn sách để học Pháp nên tôi nghe ghi âm các bài giảng của Sư phụ ở thành phố Quảng Châu và trong ba ngày tôi đã nghe hết chín bài giảng. Con gái tôi cũng dành thời gian để đọc Chuyển Pháp Luân cho tôi nghe.

Tôi kiên trì luyện công và liên tục hướng nội. Tôi đã tìm thấy một số chấp trước của mình, bao gồm cả việc tôi xem việc học Pháp và luyện công như một nhiệm vụ cần hoàn thành. Tôi cũng nảy sinh chấp trước vào Wechat, ảnh hưởng đến việc tu luyện của bản thân. Sau khi tìm ra được các chấp trước, tôi lập tức quy chính. Ba ngày sau, thân thể tôi trở lại bình thường.

Thông qua khảo nghiệm này, tôi thực sự nhận ra rằng chỉ cần trong tâm có Pháp, có Sư phụ và kịp thời hướng nội thì sẽ không có quan nạn nào là không thể vượt qua.

Trong hơn 20 năm tu luyện, tôi đã trải qua nhiều khổ nạn. Khi thì là mâu thuẫn trong gia đình, mâu thuẫn với các đồng thu, khi thì là bức hại của tà ác. Con đường đi tuy gập ghềnh nhưng nhờ Sư phụ từ bi bảo hộ và điểm ngộ nên tôi mới bước được đến hôm nay. Tôi chỉ có thể học Pháp thật nhiều, học Pháp thật tốt, làm tốt các việc bản thân cần làm và đoái hiện thệ ước của bản thân để tỏ lòng biết ơn đối với Sư phụ.

Bản quyền © 2024 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2023/12/19/469223.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2024/2/18/215914.html

Đăng ngày 28-03-2024; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share