Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại tỉnh Hồ Bắc, Trung Quốc.
[MINH HUỆ 19-01-2024] Sau hơn 20 năm tu luyện, trong quá trình giảng chân tướng Pháp Luân Đại Pháp, tôi đã gặp và quen biết rất nhiều người. Một trong những trải nghiệm đáng nhớ nhất của tôi là về một người phụ nữ hữu duyên và tôi đã giúp chị ấy bước vào tu luyện.
Cuộc gặp gỡ tình cờ với người hữu duyên
Vào một ngày của mười năm về trước, lúc tôi đang trên đường về nhà sau khi giảng chân tướng thì thấy một người phụ nữ trung niên đang đan áo len ở trước một tiệm nội thất cũ gần nhà tôi. Chị ấy gật đầu mỉm cười với tôi và tôi nghĩ có thể chị ấy có duyên với Đại Pháp.
Tôi tiến đến và bắt chuyện với chị ấy. Một lát sau, tôi chuyển đề tài sang Pháp Luân Đại Pháp. Chị ấy hiếu kỳ và hỏi tôi không sợ hay sao, vì theo những gì nói trên TV thì tu luyện Pháp Luân Đại Pháp rất nguy hiểm.
Tôi nói: “Chị đừng tin vào những lời dối trá của Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ). Những câu chuyện như cái gọi là tự thiêu ở Quảng trường Thiên An Môn đều là tuyên truyền mà ĐCSTQ tạo ra để hãm hại Pháp Luân Đại Pháp và lừa gạt bách tính, đẩy người dân ra xa khỏi những giá trị truyền thống”.
Chị ấy nói: “Tôi như vừa tỉnh mộng vậy”, “Ngày mai cô có thể quay lại đây để nói kỹ hơn về việc này được không?”
Ngày hôm sau, tôi quay lại để nói với chị ấy chân tướng Pháp Luân Đại Pháp một cách rõ ràng và kỹ lưỡng. Bằng kinh nghiệm nhiều năm giảng chân tướng của mình, tôi có thể nhanh chóng nhận thấy người phụ nữ này rất có duyên với Đại Pháp. Chúng sinh đều vì Pháp mà đến và tôi biết tôi phải nỗ lực hết sức để hướng dẫn chị ấy bước vào con đường tu luyện Đại Pháp.
Đến ngày thứ ba, tôi mang theo cuốn Chuyển Pháp Luân (cuốn sách chính của Pháp Luân Đại Pháp) đến gặp chị ấy. Tôi đề xuất rằng hai chúng tôi sẽ cùng nhau đọc sách, nhưng chị ấy bảo mình không biết chữ, nên tôi đã đọc to bài giảng thứ nhất còn chị ấy chăm chú lắng nghe.
Nhưng nào ngờ vào ngày thứ tư thì tình hình chuyển ngoặt 180 độ. Ngay sau khi tôi vừa vào trong nhà, chị ấy liền gọt táo mời tôi và chậm rãi nói: “Ngày mai cô đừng quay lại đây nữa. Tôi và cô khác biệt một trời một vực. Tôi biết các cô được trả công để làm việc này”. Có thể nói là chị ấy đã bị ĐCSTQ lừa dối rồi. Chị ấy lại nói tiếp: “Tôi còn có công có việc, không có thời gian cho việc này. Tôi biết cô là người tốt và Pháp Luân Đại Pháp bị bức hại oan uổng. Nhưng nếu ai nhìn thấy và báo cảnh sát thì cả hai chúng ta đều gặp rắc rối”.
Tôi lập tức nhận ra rằng cựu thế lực đang can nhiễu chị ấy, tôi không thể để chúng đắc ý được. Tôi phủ định hoàn toàn cựu thế lực, ổn định tâm thái và kiên định nói với chị ấy: “Em cũng không cần là chị phải tu luyện giống như em. Em tới đây mỗi ngày chỉ là vì muốn chia sẻ với chị Đại Pháp vĩ đại này, để chị không uổng một chuyến tới thế gian này. Em không nhận của ai một xu nào để tới đây. Chị hãy đọc xong chín bài giảng trong cuốn sách Chuyển Pháp Luân này rồi hãy đưa ra quyết định cũng chưa muộn. Việc này sẽ chỉ mất một chút thời gian của chị thôi phải không nào?”
Chị ấy hớn hở gật đầu. Tôi cảm thấy Sư phụ Lý (Nhà sáng lập Pháp Luân Đại Pháp) đã khích lệ và gia trì cho tôi để tôi có thể cùng chị ấy đọc xong một lượt toàn bộ cuốn sách.
Đắc Pháp tu luyện
Kể từ đó, tôi đi đến nhà chị ấy hai hoặc ba lần một tuần để cùng đọc Pháp với chị ấy. Sau một thời gian, tôi đưa cho chị ấy băng thu âm các bài giảng của Sư phụ tại Quảng Châu và chị ấy vui mừng đón nhận.
Nhưng khi chị ấy vừa mới chính thức bước vào tu luyện thì một chuyện bất ngờ khác lại xảy ra. Con trai của chị ấy gọi điện bảo tôi qua nhà và giận giữ nói: “Dì à, nếu dì còn đến dạy mẹ tôi luyện công, tôi sẽ tố giác dì. Đến lúc đó đừng trách tôi bất nhân bất nghĩa”.
Tôi biết con trai của chị ấy cũng đã bị ĐCSTQ lừa gạt, nên tôi nói: “Chàng trai à, hãy chắc chắn rằng cháu sẽ không bao giờ làm điều gì vô lý và hoang đường như vậy! Cháu có một sự nghiệp thành công. Cháu đã thấy thể chất và tinh thần mẹ cháu được cải thiện ra sao kể từ khi bà ấy luyện công. Một người luyện công cả nhà được thụ ích. Cháu cũng tận mắt chứng kiến những điều tốt đẹp mà Đại Pháp đã ban cho cả gia đình cháu rồi đó.”
Tôi phát chính niệm thanh trừ tà linh phía sau cậu ấy. Với sự gia trì của Sư phụ, tôi vẫn có thể tiếp tục tới nhà chị ấy để giúp chị ấy học các bài giảng Pháp.
Hiện tại người học viên này vẫn luôn kiên định và tinh tấn bước trên con đường tu luyện, cũng làm ba việc một cách bình ổn và vững chắc. Chị ấy đã sớm có thể tự mình đọc toàn bộ cuốn sách Chuyển Pháp Luân.
Viết tới đây, tôi liền nghĩ đến một câu trong một bài thơ của Sư phụ Lý:
“Trước khi hạ thế chúng ta đã ước hẹn
Ai đắc Pháp trước sẽ đi tìm người khác…” (“Bởi vì chúng ta đã từng ước hẹn”, Hồng Ngâm IV)
Đúng vậy! Tôi đã tìm được Đại Pháp và Sư phụ, và tôi đã tìm thấy vị đồng tu đã có ước hẹn này. Tôi tin rằng chúng ta là những người hạnh phúc nhất, may mắn nhất trên thế giới này!
Bản quyền © 2024 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2024/1/19/470733.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2024/3/8/216138.html
Đăng ngày 27-03-2024; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.