Bài viết của Tịnh Liên, học viên Pháp Luân Đại Pháp tại tỉnh Hắc Long Giang, Trung Quốc

[MINH HUỆ 15-11-2023]

Con xin kính chào Sư phụ! Xin chào các bạn đồng tu!

Sau khi tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp vào năm 1997, mọi bệnh tật của tôi biến mất, tôi cảm thấy như mình được tái sinh. Tôi trải nghiệm rất nhiều thay đổi tích cực và nhận ra rằng Pháp Luân Đại Pháp thật phi thường. Tôi vô cùng tôn kính và biết ơn Sư phụ.

Khi Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) bắt đầu bức hại Pháp Luân Đại Pháp, tôi đang làm kinh doanh riêng. Bình thường hễ có thời gian tôi liền học Pháp, mỗi ngày tôi có thể học đến ba bài giảng trong sách Chuyển Pháp Luân, buổi tối tôi học kinh văn và phát chính niệm tăng cường, thậm chí ngay cả lúc đi đường tôi cũng nhẩm Pháp và phát chính niệm. Tôi nỗ lực hết khả năng của mình để cứu độ chúng sinh. Một số đồng tu địa phương thường hay liên lạc với tôi bị bắt và bị kết án phi pháp nên tôi cảm thấy rất áp lực, nhưng nhờ tin tưởng vững chắc rằng mình có Sư phụ bảo hộ, tôi vẫn theo kịp tiến trình Chính Pháp và luôn vững bước trên con đường tu luyện.

Sau khi cháu gái tôi ra đời, hoàn cảnh tu luyện của tôi thay đổi. Tôi phải chăm sóc con dâu và cháu nhỏ. Vì ở cùng con cháu nên tôi không thể làm ba việc đều đặn như trước. Nhưng tôi luôn nhớ rằng đệ tử Đại Pháp là có sứ mệnh, cần phải tu tâm tính và cứu chúng sinh. Sáng nào tôi cũng chủ động ra ngoài mua đồ và tận dụng cơ hội này để giảng chân tướng cho mọi người. Tôi thường gặp những người có duyên với mình, có người chủ động nói chuyện với tôi, có người hỏi đường, cũng có người đi cùng tôi đến chợ rau… Tôi thuận đường liền giảng chân tướng Đại Pháp, tôi cảm nhận rõ rằng Sư phụ đã đưa những người hữu duyên đến với tôi. Dạo đó, thời gian tôi ra ngoài mỗi ngày rất ngắn nhưng đều có chúng sinh có thể được cứu.

Lúc cháu gái mới sinh, cứ hai tiếng đồng hồ tôi phải pha sữa bột và cho cháu uống sữa. Mỗi đêm, con trai tôi trông cháu nhỏ đến trước nửa đêm. Tôi bắt đầu luyện công lúc 9 giờ 20 tối và sau khi phát chính niệm lúc nửa đêm thì tôi trông cháu. Trước khi đi ngủ, tôi đọc các bài chia sẻ trên Minh Huệ của ngày hôm đó rồi mới ngủ. Thỉnh thoảng cháu gái khóc khi tôi phát chính niệm lúc 6 giờ sáng, tôi vừa phải ôm cháu vào lòng vừa phát chính niệm. Tính ra tôi chỉ ngủ hai tiếng mỗi đêm (thông thường tôi cần ngủ bốn tiếng).

Mỗi ngày tôi nấu ba bữa cơm. Tôi lau nhà, giặt quần áo, và chuẩn bị thức ăn đặc biệt cho con dâu nên ngày nào tôi cũng vô cùng bận rộn. Bà thông gia của tôi sức khỏe kém nên không giúp được gì. Chính em gái bà ấy đã nói với tôi: “Chị đúng là một người mẹ chồng tốt”. Hơn 10 ngày sau, tôi học Pháp bị buồn ngủ, phát chính niệm thì mê mờ. Tôi biết nếu cứ tiếp tục như vậy thì việc tu luyện của tôi sẽ bị tụt lại phía sau. Nhưng tôi nghĩ rằng tôi sẽ phải hỗ trợ các con trong tháng đầu tiên, sau khi con dâu tôi hết ở cữ thì mọi việc sẽ dễ dàng hơn và tôi sẽ học Pháp thật nhiều.

Khi cháu gái đầy tháng, con trai tôi bảo phải đi công tác và hỏi tôi có thể đưa cháu bé về nhà nuôi dưỡng không. Lúc đó tôi liền nhận rõ: Như vậy mình càng không thể làm tốt ba việc, đây chính là cựu thế lực đang dùng tình thân quyến để lôi mình xuống, đây không phải là an bài của Sư phụ, mình không cần. Tôi hơi động tâm và nói: “Sao con lại nghĩ như thế. Cháu còn quá nhỏ, cần cha mẹ chăm bẵm. Mẹ không đồng ý ôm cháu về nuôi đâu”. Con trai lại nhờ tôi tiếp tục trông cháu vào ban đêm. Tôi đã đồng ý.

Sáu tháng sau, con dâu tôi đi làm trở lại. Con trai tôi đã đóng cơ sở kinh doanh phát đạt của cháu ở một Thành phố khác và mở một cơ sở trong Thành phố chúng tôi, vì mới bắt đầu nên lợi nhuận không mấy khả quan. Một hôm, cháu bảo: “Tiền sữa bỉm của bé con tốn quá, tiền con kiếm được từ công việc kinh doanh hiện tại không đủ nuôi gia đình. Con muốn lái taxi để kiếm thêm. Mẹ có thể dọn hẳn đến đây và trông cháu không ạ?” Lần này tôi vẫn bình thản và nói: “Ngày nào mẹ cũng phải nấu bữa trưa cho ông của con đấy”.

Căng thẳng gia đình nảy sinh

Con trai tôi không vui và nói: “Bác và mợ đều sống với con trai để trông cháu cả năm ấy chứ. Sao mẹ lại không thể? Giờ con có rất nhiều khoản phải chi. Con cần có người trông con, sao chẳng ai nghĩ cho con vậy. Bữa trưa của ông con sẽ lo. Con sẽ đặt cơm hộp cho ông”. Tôi nói: “Ông không thích cơm hộp. Ngay cả đi nhà hàng ông cũng có thích đâu“.

“Mẹ tu luyện Đại Pháp. Mẹ hiểu nguyên lý là trước tiên phải hành thiện, tích đức, đức lớn thì tài mới lớn. Hãy nhìn các bạn của con, chẳng phải vậy sao? Có những người rất có năng lực, tranh cường hiếu thắng nhưng dường như không thể kiếm được nhiều tiền. Có những người luôn đối tốt với người khác, nhiều bạn bè, luôn chịu thiệt và khiêm tốn, nhưng họ làm gì cũng thuận lợi, thành công. Họ kiếm được nhiều tiền bởi vì họ thiện lương, có đức hạnh. Việc chăm sóc ông con là nghĩa vụ của mẹ. Mẹ chỉ có thể giúp các con trông cháu thôi”.

Con trai tôi nói cháu đã hiểu ý tôi. Tối hôm ấy cháu bảo rằng cháu quyết định chưa đi lái taxi vội và tôi cứ chăm ông. Ngày hôm sau, khi con trai tôi đi làm về, cháu hào hứng khoe với tôi: “Mẹ ơi, hôm nay việc làm ăn của con tốt lắm. Con đã kiếm được hơn 1.000 Tệ”. Tôi cười và nói: “Đó là nhờ con hiếu kính người già. Con được Thần ban phúc đó”. Từ đó trở đi, việc kinh doanh của con trai tôi liên tục phát đạt.

Khi cháu gái tôi được 10 tháng, cháu bắt đầu ngủ thẳng giấc, tôi không cần phải thường cho cháu uống sữa vào ban đêm nữa và tôi muốn về nhà. Con trai tôi đồng ý, và chở tôi về nhà sau khi cháu xong việc vào tầm 8 giờ tối.

Ngay sau khi tôi chuyển về nhà, việc kinh doanh của con trai tôi thậm chí còn khởi sắc hơn. Cháu kể tin tốt này với tôi. Tôi nói: “Nhờ học Pháp mẹ hiểu là con đã tích được công đức vô lượng khi con thiện đãi đệ tử Đại Pháp. Buổi tối con không để mẹ phải trông cháu, con không sợ chịu khổ mà tự chăm con gái mình, đó là hiếu tâm, cho nên Thần ban thưởng cho con nhiều hơn đó”. Cháu liền cười rất vui vẻ.

Khi cháu gái tôi được 14 tháng, con trai đưa cháu đến chỗ tôi vào buổi chiều và đón cháu về sau khi xong việc vào 8 giờ tối. Như vậy tôi có nhiều thời gian hơn để học Pháp.

Việc phát chính niệm vào lúc 6 giờ tối với tôi là một thử thách. Bởi giờ đó thường chỉ có tôi và cháu gái ở nhà và đôi khi cháu lại quấy khóc hay đòi tôi chơi với cháu. Tôi đã chuẩn bị trái cây, đồ ăn vặt, nước và đồ chơi cho cháu và bảo cháu hãy tự chơi. Tôi nói: “Con là sinh mệnh do Đại Pháp tạo ra. Con phải ghi nhớ ‘Pháp Luân Đại Pháp hảo’ và “Chân-Thiện-Nhẫn hảo’ nhé”. Rồi tôi mới phát chính niệm.

Tôi thường phát chính niệm trong ít nhất 20 phút và thỉnh thoảng phát trong 40 phút. Trong lúc tôi đang phát chính niệm, đôi khi cháu gái ngồi lên chân tôi, túm lấy tay tôi hoặc khóc. Dù cháu có nghịch thế nào, tôi cũng không động tâm, để kệ cháu và tập trung phát chính niệm. Thế rồi cháu bỏ đi và chơi một mình. Tôi nhận ra rằng bất cứ điều gì Sư phụ yêu cầu chúng ta làm, chúng ta đều có thể làm được miễn là chúng ta đặt tâm vào việc đó mặc dù bề ngoài có vẻ rất khó khăn.

Trong thời gian tôi chăm cháu gái, ĐCSTQ tiến hành chiến dịch “xóa sổ” để sách nhiễu các học viên. Dạo đó, trường không gian của tôi không được kiền tịnh, bởi vì tôi học Pháp thường bị buồn ngủ, phát chính niệm hay bị đổ tay. Cảnh sát và nhân viên Ủy ban cộng đồng tìm đến tôi, và họ thường gọi điện cho con trai tôi để quấy nhiễu và dọa nạt cháu.

Phủ định bức hại

Con dâu tôi làm việc trong một Cơ quan Chính phủ. Một hôm cháu nói: “Mẹ ơi, con không bao giờ phản đối mẹ tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Nhưng Trưởng phòng con đã nói chuyện với con. Ông ấy nói rằng ai làm việc trong Cơ quan của Chính phủ thì không được có bất kỳ người nhà nào tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Nếu có, thì người đó sẽ mất việc. Ông ấy nói nếu mẹ ký tuyên bố đảm bảo không tu luyện nữa, thì con sẽ không sao. Còn không, con sẽ mất việc. Mẹ biết đấy, có được công việc này đối với con không hề dễ dàng. Con cần công việc này. Mẹ nên ký tuyên bố đó. Mẹ có thể tu luyện ở nhà mà”.

Tôi vẫn bình thản và nói: “Mẹ đã tu luyện Pháp Luân Đại Pháp hơn 20 năm rồi. Sư phụ yêu cầu chúng ta phải làm người tốt theo Chân-Thiện-Nhẫn. Mẹ luôn hành thiện và chưa bao giờ làm việc xấu. Mẹ đã hiểu được chân tướng của vũ trụ nhờ tu luyện Đại Pháp, mẹ tu Đại Pháp thượng thừa của Phật gia. Nếu mẹ ký, mẹ sẽ phản bội Phật Pháp. Cả gia tộc chúng ta đều có thể bị báo ứng. Đại Pháp ban cho mẹ sức khỏe tốt, mẹ mới có thể chăm được con của con, các con như vậy cũng là được hưởng lợi ích từ Đại Pháp. Chúng ta làm người phải biết cảm ân, biết thuận theo Thiên ý, như vậy mới có thể được phúc báo, tránh thiên tai”. Con dâu tôi không đề cập đến chuyện này nữa.

Để vợ không bị mất việc, con trai tôi chủ động đề xuất ly hôn. Con trai tôi biết rằng nhà cháu sẽ bị giám sát và sẽ không an toàn nếu tôi ở lại đó. Cháu không còn nhờ tôi trông con gái nữa và nói cháu sẽ thuê người giúp việc. Cảnh sát mặc thường phục đã thuê một ga ra ở đối diện nhà con trai tôi để giám sát tôi. Khi đó tôi chính niệm không đủ, đã rời khỏi nhà trôi giạt khắp nơi để tránh bức hại. Sau một tháng tôi mới trở về.

Tôi biết chi phí thuê người giúp việc rất đắt, nên khi rời đi, tôi đã đưa cho con trai thẻ lương của mình và bảo rằng con có thể dùng thẻ này để thuê người giúp việc.

Con tôi đã thuê qua ba người giúp việc, nhưng cháu bé không thích bất kỳ người nào trong số họ, cứ khóc ròng. Con trai tôi đành phải nhờ tôi đến nhà trông cháu. Tôi đồng ý nhưng với điều kiện: Chúng phải tôn kính Đại Pháp và chúng phải tái hôn. Con trai tôi nói chúng đã tái hôn rồi. Con trai và con dâu tôi không can thiệp việc tôi học Pháp và luyện công nữa.

Mặc dù con trai và con dâu tôi đã phải chịu đựng rất nhiều do sự quấy nhiễu của ĐCSTQ, nhưng các con vẫn tôn trọng và hiếu kính tôi. Con dâu thường mua đồ ăn đắt tiền cho tôi như thể giữa chúng tôi chưa có gì xảy ra.

Một hôm con trai nói với tôi: “Mẹ à, tiền thật sự không thể liều mạng mà kiếm được”. Cháu đưa ra vài ví dụ. Tôi thực sự vui mừng và nói rằng con hãy làm nhiều việc thiện, gia hòa vạn sự hưng.

Cuối cùng, tôi muốn kiến nghị các đồng tu rằng, khi cần chăm sóc trẻ sơ sinh, nếu tài chính cho phép thì tốt nhất là nên thuê người giúp việc. Như vậy chúng ta có thể làm ba việc dễ dàng hơn và không để cho tà ác lợi dụng sơ hở của chúng ta.

Bản quyền © 2023 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.


Bản tiếng Hán: https://big5.minghui.org/mh/articles/2023/11/15/467916.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2023/11/18/212978.html

Đăng ngày 08-01-2024; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share