Bài viết của đệ tử Đại Pháp tại Thiểm Tây, Trung Quốc

[MINH HUỆ 11-11-2023] Tôi năm nay 70 tuổi và đã tu luyện Pháp Luân Đại Pháp được 20 năm. Dưới đây tôi muốn viết lại câu chuyện về việc các thành viên trong đại gia đình tôi đã thoái xuất khỏi các tổ chức của tà Đảng Trung Cộng như thế nào để cùng giao lưu với các đồng tu.

Việc cứu người bắt đầu từ những người bên cạnh mình, khai sáng hoàn cảnh mới cho tu luyện

Tôi nghĩ chồng là người gần nhất với mình, vậy nên trong việc cứu người tôi cứ bắt đầu từ những người bên cạnh mình. Sau khi tu luyện, thân thể tôi có nhiều chuyển biến, chồng tôi là người thấy rõ nhất, được thụ ích nhiều nhất. Tuy nhiên, anh chịu độc hại rất sâu bởi vô thần luận của tà Đảng Trung Cộng, nên tôi không sao nói với anh ấy về bất kỳ chủ đề nào liên quan đến Thần Phật được. Chỉ cần tôi vừa nói đến thôi là anh sẽ nổi nóng, thái độ hung hãn.

Lần đầu tiên khi tôi giảng chân tướng cho anh, bảo anh thoái xuất khỏi tà Đảng Trung Cộng, anh đã lớn tiếng quát tôi: “Em ít nói với anh những điều đó thôi!” Với vẻ mặt lạnh tanh, anh tức giận bảo tôi rằng đang yên lại muốn gây chuyện. Từ trước đến nay, anh chưa bao giờ nói những lời như vậy với tôi, lúc đó, tôi thực sự rất tức giận và không thèm để ý gì đến anh ấy nữa, trong tâm nghĩ anh không thoái thì thôi. Nhưng sau đó, tôi lại nghĩ: không được, mình vẫn phải cứu anh ấy, cơ duyên vạn cổ này không thể để anh ấy tuột mất được, sứ mệnh của mình chẳng phải là cứu người sao? Nếu sau này lại có cơ hội, nhất định phải cứu anh ấy. Nếu như đến chồng mà còn không cứu được thì làm sao tôi có thể cứu được người khác đây. Sư phụ chẳng phải đã giảng cần từ bi với chúng sinh sao? Những người bên cạnh mình duyên phận là lớn nhất, không thể vì anh ấy tức giận với mình, mà mình không cứu anh ấy nữa.

Sau một thời gian, tôi thấy truyền hình đưa tin tai nạn xảy ra ở nơi này, rồi chuyện nào đó xảy ra ở nơi kia nên tôi vừa xem vừa kể cho anh ấy nghe “Câu chuyện về sư tử đá mắt đỏ”. Anh không thèm đếm xỉa gì, cũng không tin và còn nói với vẻ mặt khinh thường: “Em học thì cứ học, còn việc của anh thì kệ anh, có chết thì cũng là việc của anh, em quan tâm đến anh ít thôi.” Băng dày ba thước không bởi cái lạnh một ngày, tôi biết việc cứu người không thể vội được.

Chồng tôi xuất thân từ một gia đình cán bộ, cha anh là giáo viên dạy những thứ lý luận của tà đảng Trung Cộng. Cả gia đình anh đều bị tẩy não bởi những lý luận của tà Đảng Trung Cộng và tự cho mình là đúng, người khác có nói gì thì căn bản đều không tin, cho rằng gia đình mình là thông minh kiệt xuất, cảm thấy mình vô cùng tốt. Thấy anh ngoan cố, cố chấp và phiến diện như vậy, tôi cũng cảm thấy bất lực. Nhưng tôi tự nhủ: mình nhất định phải cứu anh ấy!

Một hôm, chúng tôi vừa ăn vừa trò chuyện về những việc xảy ra xung quanh. Tôi nói: “Vì anh là người thân của em, nên nếu có nguy hiểm thì em cần nói với anh trước để anh được bình an. Nếu anh là em, anh cũng sẽ làm như vậy. Anh sẽ không thể biết rõ nguy hiểm mà lại bỏ mặc em được. Hiện tại, em biết rất rõ rằng con đường phía trước là tuyệt lộ, nguy hiểm đến sinh mệnh. Tuy anh đã ngồi trên chuyến tàu nguy hiểm nhưng tàu còn chưa chạy, sao em có thể không quản, không cứu anh được chứ? Khi đang nói, đang nói, thì trong đầu não tôi đột nhiên xuất hiện cảnh tượng của đại thảm họa, đại đào thải. Lúc này, tôi nước mắt như mưa.

Tôi hồi tưởng lại và kể về những chuyển biến trên thân thể và tâm tính của mình từ khi học Pháp. Tôi từ chỗ toàn thân bệnh tật dày vò, không thuốc nào chữa được, và trong khi đang phải vật lộn với cái chết cận kề, tôi đã may mắn được tu luyện Đại Pháp. Không lâu sau, Sư phụ đã tịnh hóa thân thể cho tôi, các bệnh về máu, bệnh dạ dày, bệnh phụ khoa, thoái hóa đốt sống cổ, thoát vị đĩa đệm thắt lưng, rối loạn chức năng miễn dịch phổi và nhiều bệnh khác đều được chữa khỏi một cách kỳ diệu. Cả quá trình này, chồng tôi biết rất rõ.

Sau đó, tôi tiếp tục nói rằng Sư phụ chỉ dạy cho các đệ tử chiểu theo đặc tính Chân-Thiện-Nhẫn của vũ trụ để làm người tốt, nói lời chân, làm việc chân, cuối cùng phản bổn quy chân. Sư phụ cũng dạy rằng người luyện công cần “đả bất hoàn thủ, mạ bất hoàn khẩu”, làm một người tốt nhất. Em đã học Pháp của Sư phụ, hành xử chiểu theo yêu cầu của Pháp nên thân thể mới có chuyển biến nhiều đến vậy. Tà Đảng Trung Cộng đã bức hại người tu Phật tu Đạo thì thiên lý không dung, người không trị thì trời trị. Hiện tại, thiên thượng đang biến hóa, nếu như không tam thoái, sinh mệnh sẽ thực sự vô cùng nguy hiểm. Nói xong một hồi, nước mắt tôi còn chưa rơi thì quay ra đã thấy mắt anh rưng rưng, ​​anh cảm động nói: “Được rồi, được rồi, em hãy lấy tên ‘Trường An’ để thoái cho anh.”

Buông bỏ tâm oán hận, bố chồng tam thoái, mẹ chồng bước vào tu luyện

Gia đình chồng tôi là gia đình cán bộ, bố chồng và mẹ chồng không chấp thuận một cô con dâu xuất thân từ gia đình thuộc tầng lớp lao động như tôi, cho rằng không môn đăng hộ đối. Đặc biệt là mẹ chồng tôi, bà vì điều đó mà ngăn cản, lúc nào cũng lôi chuyện của tôi nói xấu trước mặt chồng. Hơn nữa còn bỗng dưng kiếm cớ chỉ trích tôi, nói rằng tác phong của tôi không tốt. Tôi vô cùng tức giận, chồng khuyên tôi không nên chấp nhặt mẹ chồng. Tuy không cãi lại trước mặt mẹ chồng nhưng trong tâm tôi cực kỳ khó chịu, oán hận bà đã bêu nhọ danh dự của tôi.

Khi kết hôn, chúng tôi không sống chung cùng nhà chồng. Năm sau đó, tôi mang thai và cùng lúc đó, chồng tôi cũng học lên đại học. Một tuần trước khi sinh con, mẹ chồng tôi gọi điện giục chồng tôi mau trở lại trường, dặn chồng tôi chớ vì việc nhỏ mà làm hỏng chuyện lớn. Trong thời gian tôi mang thai, tôi phải nhập viện vì thiếu máu trầm trọng, lượng huyết sắc tố của tôi chỉ còn 3,8pg. Bác sỹ lo lắng cho tính mạng của tôi và sự an toàn của thai nhi nhưng gia đình chồng tôi không một lần lo lắng hỏi thăm. Trong mắt mẹ chồng tôi thì quan tâm đến tính mạng của tôi và đứa con trong bụng là “việc nhỏ”, còn việc quay lại trường muộn là “làm hỏng chuyện lớn”. Khi đó, tôi rất oán hận bà, cảm thấy bà căn bản không hề đếm xỉa gì đến sự tồn tại của tôi và đứa con trong bụng, không quan tâm đến việc sống chết của chúng tôi. Việc gì tôi cũng có thể lý giải, nhẫn chịu, nhưng riêng việc này, tôi thực sự không thể chấp nhận nổi, trong lòng vẫn luôn tích mối hận sâu sắc. Sau khi tu luyện, tôi luôn muốn hóa giải sự oán hận giữa tôi và bố mẹ chồng.

Sư phụ giảng:

“Hôm trước tôi có giảng cho mọi người một câu, tôi nói rằng nếu chư vị không thể yêu kẻ thù của chư vị thì chư vị không thành Phật được. Một vị Thần hoặc là một người trong tu luyện sao có thể coi người thường là kẻ thù được? Làm sao lại có kẻ thù được? Đương nhiên chư vị hiện giờ vẫn chưa đạt được, chư vị sẽ từ từ đạt được. Cuối cùng chư vị phải đạt được, bởi vì kẻ thù của chư vị là người trong người thường, con người sao lại có thể trở thành kẻ thù của Thần được? Sao có thể xứng trở thành kẻ thù của Thần được?” (Giảng Pháp tại Pháp hội Houston [1996])

Tôi minh bạch được rằng một người tu luyện cần phải xem việc cứu người là trọng yếu nhất, cần phải từ bi với chúng sinh, không thể coi người thường là kẻ thù được, huống chi người tu luyện là không có kẻ thù. Pháp của Sư phụ đã giúp tôi buông bỏ được mối hận thù kìm nén trong lòng bao năm qua.

Năm 2005, bố chồng tôi đột nhiên bị đột quỵ và phải nhập viện. Tôi đã in chín chữ chân ngôn “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo” để ông đọc và bảo ông thầm niệm trong tâm. Bố chồng tôi đã hồi phục rất nhanh. Sau khi ông ra viện, tôi đã đưa bố mẹ chồng về nhà mình để chăm sóc. Tôi dùng lời kẽ tường hòa và tâm từ bi thiện đãi bố mẹ chồng, tôi lo liệu chu đáo cho cuộc sống của bố mẹ chồng và chăm sóc họ cẩn thận. Mọi việc tôi đều nghĩ cho bố mẹ chồng, từ cơm ăn, áo mặc, nhu yếu phẩm hàng ngày đều được lo liệu chu toàn, toàn bộ việc nhà đều do tôi đảm nhiệm mà không một lời phàn nàn, cũng không bao giờ kể lể, so đo.

Trước đây, tình trạng thể chất của tôi thế nào thì họ là người rõ nhất, chứng kiến những thay đổi của tôi về mọi mặt và những việc làm tốt của tôi, bố mẹ chồng tôi đều tin rằng Pháp Luân Đại Pháp là tốt. Tôi giảng cho họ chân tướng về cuộc bức hại Đại Pháp, rồi cho bố chồng nghe bản ghi âm bài giảng ở Tế Nam của Sư phụ và đưa ông đọc cuốn Chuyển Pháp Luân, ông đọc rất nghiêm túc. Khi tôi hỏi cảm nhận của ông sau khi đọc, ông nói: “Cuốn sách rất hay, không như những gì nói trên tivi.” Cộng thêm sự trợ giúp và thuyết phục của mẹ chồng tôi, bố chồng tôi cuối cùng đã thoái Đảng. Ông đã minh bạch chân tướng và nói: “Đại Pháp thật tốt.” Chỉ nhờ một lời công đạo đó, vào lúc sinh mệnh gặp nguy hiểm, bố chống tôi đã sống thêm được năm năm nữa, trước khi qua đời ông không hề đau đớn, bệnh tật gì.

Mẹ chồng tôi cũng đắc Pháp và đã tu luyện Đại Pháp được vài năm. Hồi trẻ, mẹ chồng tôi vốn xinh đẹp và thích làm đẹp, nhưng về già lại bị còng lưng. Sau khi học Pháp và luyện công, lưng của bà đã thẳng lại, sắc mặt cũng được cải thiện.

Anh trai và chị dâu làm việc trong hệ thống chính trị và pháp luật, cả nhà đã tam thoái

Chồng tôi có ba anh em trai, anh trai anh làm việc tại Viện kiểm sát thành phố và chị dâu làm việc tại Tòa án thành phố. Cả hai đều giữ chức vụ không thấp, là những người trung thành với ĐCSTQ tà ác, bị tuyên truyền của tà Đảng ảnh hưởng lớn nhất và chịu độc hại thâm sâu nhất. Những điều về Thần, Phật, ma quỷ, v.v., họ đều cho rằng thật nực cười và nói đó là “mê tín”, “ngớ ngẩn”. Lại thêm nghề nghiệp mà họ làm, thật rất khó để họ tiếp nhận Đại Pháp và đồng ý tam thoái.

Tôi đã dùng phương pháp tuần tự từng bước một để họ dần cảm nhận được vẻ đẹp của Pháp Luân Đại Pháp. Sau khi bước vào tu luyện, tôi thường không nói trực diện về Đại Pháp mà chỉ nói về sự tốt đẹp và kỳ diệu của Đại Pháp từ góc độ của một người ngoài cuộc. Hai chị em dâu chúng tôi rất hợp nhau, chúng tôi từ trước đến nay đều không phải phân đúng sai với nhau bao giờ, chuyện gì cũng được giải quyết rất tốt đẹp.

Chị dâu tôi rất lo lắng cho sức khỏe của tôi, nên tôi nói: “Hiện giờ, em đã học được công pháp này rồi, thực sự vô cùng tốt, chỉ là em chưa nói với các chị thôi. Chị ấy nói: “Bất kể đó là công pháp nào, miễn là sức khỏe của cô tốt hơn là được.” Thế là, tôi liền giảng chân tướng cho anh trai và chị dâu giống như cách tôi giảng chân tướng cho chồng mình. Nghe chân tướng xong, anh tôi lập tức nói: “Thoái, thoái cho anh.” Chị dâu tôi ngập ngừng nói: “Cứ như vậy là thoái được sao?” Tôi nói: “Trước đây, khi gia nhập, mọi người đều phải phát thệ trước cờ máu, nói rằng sẽ hiến dâng mạng sống của mình cho Đảng, đi theo Đảng. Chúng ta tất phải hủy bỏ lời thề độc đó, nếu không, nó làm điều xấu thì đều có một phần của anh chị trong đó. Thần Phật nhìn nhân tâm, bản thân chân thành thoái xuất từ trong tâm, cũng không cần phải đến đơn vị để thoái, chỉ cần dùng bút danh hay hóa danh đều được. Thoái Đảng bảo bình an đó, sinh mệnh của mình quan trọng nhường nào, không thể chôn vùi theo nó được, cần phải thoái xuất, và khi đại đào thải tới sẽ không liên quan gì đến bản thân, sẽ được bình an.” Anh trai tôi nói: “Chuyện đại sự đó, thoái đi, mau thoái cho anh.” Cứ như vậy, anh trai và chị dâu tôi mỗi người chọn một hóa danh để tam thoái.

Kỳ nghỉ hè tháng 7 năm 2006, con trai của anh trai tôi từ Quảng Châu về nhà thăm bố mẹ, tôi đã giảng chân tướng về Đại Pháp cho cháu và khuyên cháu thoái xuất khỏi tổ chức tà Đảng Trung Cộng. Cháu nói cháu biết Đại Pháp đang bị bức hại và ở trường cũng có người từng nói với cháu. Tôi vội nói: “Vậy cháu thoái đi.” Đã có đồng tu trải thảm trước rồi, nên cháu trai tôi đã nhanh chóng thoái xuất các tổ chức của tà Đảng Trung Cộng, vậy là thêm một sinh mệnh nữa đắc cứu.

Em trai, em dâu cùng cả nhà đã đắc cứu

Em trai tôi là giáo sư chuyên ngành tại một trường đại học ở Quảng Châu và thường xuyên đi nước ngoài. Kỳ nghỉ hè, em dâu tôi về nhà, khi cô ấy đi, chúng tôi đã lái xe đi tiễn cô ấy. Trên đường đi, tôi đã giảng chân tướng và nói cho cô ấy về vẻ đẹp của Đại Pháp cũng như những thay đổi ở tôi sau khi tu luyện. Cô ấy rất vui khi thấy những thay đổi của tôi và rất tán đồng Đại Pháp. Vì thời gian ngắn, nên tôi không kịp thuyết phục cô ấy tam thoái, vì thế tôi rất tiếc nuối.

Vào khoảng tuần thứ ba của tháng 10 năm 2007, anh trai và chị dâu tôi muốn đến sửa nhà cho con trai ở Quảng Châu. Lúc đó, chồng tôi nghỉ hai ca và ở nhà nghỉ ngơi. Anh cũng nói chuyện với tôi rằng anh ấy cũng muốn đến Quảng Châu một chuyến, thật là vừa đúng ý tôi, tôi cũng đang tìm cơ hội để giảng chân tướng và khuyên tam thoái cho gia đình em trai anh ấy. Đúng là cơ hội khó có được, tôi rất vui mừng, con xin cảm tạ Sư phụ đã an bài.

Khi tôi đến Quảng Châu, chồng tôi và em trai đi ra ngoài có việc, tôi nhanh chóng chia sẻ với em dâu về phong trào thoái Đảng và lý do tại sao cần tam thoái bảo bình an. Cô ấy vui vẻ nói: “Được, vậy chị thoái cho cả ba người nhà em đi.” Tôi nói: “Việc này cần phải tự bản thân mỗi người đồng ý thoái thì mới có tác dụng, nếu không thì thoái cũng vô ích.” Em dâu tôi nói chồng cô rất ương bướng, cô không dám bảo đảm là được, còn nói với con trai thì không vấn đề gì. Tôi rất vui vì em dâu đã được cứu.

Buổi tối, em chồng đưa chúng tôi về khách sạn, trên đường đi tôi nói với cậu ấy rằng: “Anh chị đi chuyến này, đặc biệt là muốn thăm các em. Chủ yếu là muốn các em biết chị khỏe mạnh là nhờ học Pháp Luân Công.” Những gì nói trên TV đều là sai sự thật, là để vu khống hãm hại Pháp Luân Công. Pháp Luân Công là pháp môn tu Phật tu Đạo, chỉ đạo mọi người chiểu theo Chân-Thiện-Nhẫn làm người tốt. Vì Trung Cộng bức hại người tu luyện, Thần đều phẫn nộ và muốn diệt nó. Chỉ cần gia nhập các tổ chức của tà Đảng thì nhất định phải thoái xuất, khi đó sinh mệnh mới được bảo hộ. Chú hãy mau chóng thoái xuất để được bình an, chị đã làm tam thoái cho vợ chú rồi… Em chồng tôi nghe thấy vậy, mặt lập tức biến sắc, vô cùng tức giận nói: “Sao chị lại phá hoại cuộc sống gia đình em? Chúng em không nghe những lời đó của chị được!”

Tôi nói: “Những gì chị nói là sự thật, là vì muốn tốt cho các em. Hiện giờ, thiên tai nhân họa nhiều như vậy, anh chị cũng lo lắng cho sự an toàn của các em! Thoái xuất rồi thì sẽ được Thần quản, vậy tốt biết bao. Mặt cậu ấy sầm lại, nói: “Không cần chị phải quản nhiều như vậy, cứ lo tốt cho bản thân chị là được rồi. Các chị như vậy là chống lại chính phủ…” Chồng tôi thấy em trai tức giận, không những không giúp tôi khuyên em trai, mà ngược lại còn trách tôi đang yên tự dưng gây chuyện và cũng cùng một giọng điệu như em trai mà trách tôi: “Em bớt nói những việc đó thôi, các em cũng là những người có đầu óc, có phải trẻ con đâu, có thể phân biệt được rõ.”

Em chồng tôi chưa bao giờ nói những lời như vậy với tôi. Sau khi tu luyện Pháp Luân Công, về các phương diện tôi đều hành xử theo yêu cầu của Pháp, đối với ai cũng tốt. Trong cả gia tộc, tôi cũng có tiếng là người tốt, mọi người đều tôn trọng tôi, ngay cả chồng tôi cũng bội phục tôi, nhưng hôm nay thái độ của hai anh em họ thật khác thường. Lúc này, Pháp của Sư phụ hiện lên trong đầu tôi:

“Tà ác không dám phản đối việc giảng rõ chân tướng và cứu độ chúng sinh, điểm then chốt là ở chỗ tâm thái khi làm công tác không có sơ hở cho chúng dùi vào.” (Giảng Pháp tại Pháp hội Boston năm 2002)

Tôi nghĩ quá trình cứu người cũng là quá trình tu luyện và thăng hoa của bản thân, trong khi cứu độ chúng sinh đồng thời không được quên tu luyện chính mình. Tôi bình tĩnh lại và hướng nội, họ đối xử với mình như vậy là vì tôi đã làm không tốt, hữu lậu, không coi họ là những sinh mệnh cần cứu độ mà lại dùng tình mà làm. Vì em dâu rất nhanh đã đồng ý thoái nên tôi khởi tâm hoan hỉ, tâm làm việc, khiến cựu thế lực tóm được chuôi và ngăn cản việc em trai chồng đắc cứu. Sau khi ngộ ra rằng chính những nhân tâm đó đang can nhiễu đến việc cứu độ chúng sinh, tôi lập tức phát chính niệm: vì để chúng sinh được cứu độ, tôi cần loại bỏ những nhân tâm đó, buông bỏ tình, triệt để giải thể hết thảy các sinh mệnh tà ác và các nhân tố cản trở việc chúng sinh được đắc cứu. Tôi có Sư phụ quản, nếu có chỗ hữu lậu, tôi sẽ quy chính trong Đại Pháp, không cho phép bất kỳ sinh mệnh nào cản trở việc tôi cứu độ chúng sinh. Điều tôi làm là việc chân chính nhất trong vũ trụ, không ai xứng quản tôi, tôi chỉ nghe theo Sư phụ, tôi chỉ theo an bài của Sư phụ, bất cứ an bài nào khác đều không cần.

Tôi đã đứng từ góc độ của họ để suy xét, thái độ của họ cũng là do bị ảnh hưởng bởi hình thế bức hại của Trung Cộng mà lo lắng tôi sẽ bị bức hại. Vì bố mẹ chồng tôi đã từng chịu bức hại của tà Đảng Trung Cộng trong thời gian dài, bố chồng tôi từng bị gán cho là cánh hữu, bị cắt chức hạ lương, phải chịu áp bức suốt 20 năm, mãi đến năm 1977 ông mới được bình phản. Mẹ chồng tôi bị bức hại suốt từ khi Trung Cộng lên nắm quyền, mãi đến khi Cách mạng Văn hóa kết thúc mới được bình phản. Những gì bố mẹ chồng tôi đã trải qua cũng ảnh hưởng đến ba con trai của ông bà. Ba anh em đều thông minh, đặc biệt là về phương diện học tập văn hóa, được mọi người xung quanh thừa nhận là thiên tài, nhắc đến ai nấy đều giơ tay tán thưởng. Tuy nhiên, do Cách mạng Văn hóa, không một ai trong số ba anh em có cơ hội được học lên cao hơn. Vì vậy, em chồng tôi không có hảo cảm đối với Trung Cộng, dù có đến đơn vị nào cũng là người kiệt suất và bị thuyết phục gia nhập tà Đảng Trung Cộng, nhưng cậu ấy đều lý trí và thanh tỉnh mà từ chối. Tuy nhiên, từ nhỏ cậu đã tham gia các tổ chức Đoàn và Đội của ĐCSTQ, đã từng thề độc, ấn thú khi gia nhập các tổ chức này vẫn chưa được xóa bỏ và vẫn là một thành viên của tà Đảng Trung Cộng. Nếu không thoái xuất thì cuối cùng vẫn là không thể đắc cứu. Thấy cậu ấy không tin, cũng không chịu nghe, cứng đầu cố chấp như vậy, tôi đành im lặng và tìm cơ hội khác.

Cuối năm 2011, em chồng và em dâu tôi mời gia đình ba người chúng tôi đến đón năm mới ở Quảng Châu. Trên đường đi tôi phát chính niệm và cầu xin Sư phụ gia trì, tôi nhất định phải cứu em chồng. Nhờ Sư phụ từ bi gia trì, cùng với sự giúp đỡ của mẹ chồng, cuối cùng tôi đã thuyết phục được em trai chồng tam thoái, để cậu ấy minh bạch được rằng việc thoái xuất các tổ chức Đảng của Trung Cộng không phải là tham gia chính trị mà là để tránh xa tai họa, đó là điều trọng đại nhất lúc này của sinh mệnh, trăm ngàn năm chờ đợi chính là một lần cơ duyên này. Lần này, cậu ấy mỉm cười nói với tôi: “Cảm ơn chị.” Tôi nói: “Chú hãy cảm tạ Sư phụ của Đại Pháp.” Cùng lúc đó, tôi cũng thuận lợi làm tam thoái cho con trai và người giúp việc nhà chú ấy.

Sáu thành viên trong gia đình em họ minh bạch chân tướng và đắc phúc báo

Nhờ Phật quang phổ chiếu của Sư phụ, tôi cũng đã từ bi khuyên thoái cho cả sáu người trong gia đình cậu em họ ở quê chồng tôi. Nhà cậu ấy có một trang trại chăn nuôi lợn, năm đó đúng lúc dịch tả lợn rất nghiêm trọng, tôi đã khuyên vợ cậu ấy thành tâm và tôn kính niệm chín chữ chân ngôn “Pháp Luân Đại Pháp hảo. Chân-Thiện-Nhẫn hảo” và cô ấy đã làm theo. Cuối cùng lợn nhà vợ chồng cậu ấy tránh được dịch tả, cuối năm lợn xuất chuồng còn bán được giá tốt, hết thảy mọi việc bên ngoài cũng như việc trong nhà đều yên ổn.

Vợ cậu ấy năm nào cũng phải nhập viện, năm nay là lần đầu tiên cô ấy không phải vào viện. Sau khi tam thoái, họ thực sự đã đắc được đại phúc báo.

Nhà mẹ đẻ tôi ai ai cũng tin Đại Pháp tới để cứu người, còn tà đảng Trung Cộng là hại người

Tháng 6 năm 2006, tôi trở về quê ngoại để hồng Pháp cho anh chị em họ. Đã có kinh nghiệm giảng chân tướng từ trước nên tôi đã dùng kinh nghiệm của bản thân để chia sẻ về những thay đổi sau khi tu luyện Đại Pháp cũng như vẻ đẹp của Đại Pháp và những câu chuyện kỳ diệu về việc Sư phụ truyền giảng Pháp. Đồng thời, tôi cũng nói về lý do tại sao Giang Trạch Dân bức hại Pháp Luân Công, nói chân tướng về vụ tự thiêu trên Quảng trường Thiên An Môn, nói rằng tất cả những tuyên truyền trên TV đều là giả, là bịa đặt nhằm vu khống hãm hại Đại Pháp! Bởi vì ĐCSTQ bức hại người tu Phật tu Đạo, nên Thần Phật không dung và muốn diệt nó. Trước kia, khi gia nhập các tổ chức Đảng, Đoàn, Đội của Trung Cộng, ai cũng phải phát lời thề độc hiến dâng sinh mệnh cho nó, vậy chính là đã trở thành một phần tử của nó. Bây giờ Thần muốn diệt nó, nếu không thoái xuất thì sẽ bị chôn theo nó, vậy nên nhất định phải tam thoái. Đồng thời, tôi cũng nói về phương pháp tam thoái: Thần Phật nhìn nhân tâm, không cần đăng ký với ai, cũng không cần phải tìm đến tổ chức, chỉ cần trong tâm minh bạch và tuyên bố “tôi nguyện ý thoái” là được.

Tôi đã kết hợp với các loại dự ngôn và những thiên tai nhân họa hiện nay để giúp họ minh bạch được tính cấp bách của việc tam thoái. Mọi người đều thống hận tà Đảng Trung Cộng, bởi ai ai cũng đều từng trải qua bức hại của Trung Cộng. Tôi giảng chân tướng cho từng nhà một, tôi ở đó năm ngày thì giảng cho năm nhà, ngoại trừ những người không ở nhà, tất cả đều đồng ý tam thoái.

Sau khi nhà cậu em họ bên ngoại tam thoái, năm đó, nhà cậu ấy được thụ ích, đắc phúc báo. Nghe cậu ấy kể, buổi tối sau khi nhậu xong, cậu ấy chở đồng nghiệp về nhà bằng xe máy. Khi đi qua một cây cầu ở quê thì cả xe và người đều bị ngã xuống mép cầu ở quê, mũ bảo hiểm bị vỡ nát nhưng người lại không hề hấn gì. Tôi nói: “Đó là vì cậu đã tam thoái, Sư phụ của Đại Pháp đã bảo hộ cho cậu, nếu không thì hậu quả quả là quá nghiêm trọng”. Cậu ấy cũng tin là như vậy.

Tôi lại kể lại cho cậu ấy câu chuyện tu luyện của tôi, cậu ấy nghe xong rất muốn tu luyện. Tôi nói: “Tu luyện là một việc rất nghiêm túc và không thể coi là trò đùa con trẻ. Nếu cậu muốn học, chị có thể giúp cậu.” Cậu ấy suy nghĩ một lúc rồi kiên định nói: “Em muốn học.” Tôi nói: “ Được, tôi sẽ về nhà chuẩn bị tài liệu cho cậu.” Một tuần sau, em họ tôi đắc Pháp.

Cô em họ tôi đắc Pháp còn kỳ diệu hơn. Cô em họ tôi tam thoái được một năm, chồng cô ấy chở cô ấy đi chơi bằng xe máy. Trên đường đi, chồng cô ấy đột nhiên đầu óc sa sầm lại và ngã xuống đường. Tay lái xe máy đã khiến xương sườn chỗ ngực của chồng cô bị gãy làm ba, gây nội thương nghiêm trọng, bệnh viện ba lần thông báo tình hình cậu ấy nguy kịch, lần nào cô em họ tôi cũng thành tâm kính niệm chín chữ chân ngôn “Pháp Luân Đại Pháp hảo. Chân-Thiện-Nhẫn hảo” và cầu xin Sư phụ cứu mạng mà tình hình của cậu ấy mới từ nguy thành an. Vậy nên, em họ tôi vô cùng tin tưởng rằng Đại Pháp là tốt.

Cô em họ tôi thấy anh trai thứ hai từ khi làm phẫu thuật trở về nhà cho đến khi qua đời không cảm thấy đau đớn gì, bèn hỏi tôi vì sao lại như vậy. Tôi nói: “Đó là Sư phụ Đại Pháp đã chịu khổ thay cho anh ấy.” Cô ấy cảm thấy rất thần kỳ và nói cũng muốn tu luyện. Cô ấy cũng nói: “Tại sao trước đây em lại không nghĩ đến việc học Pháp luyện công nhỉ?” Tôi nói: “Trước đó là cơ duyên chưa tới, hiện tại em muốn học, vậy là cơ duyên của em đã tới rồi đó”. Sư phụ thấy tâm tu luyện của cô ấy rất kiên định nên đã an bài cho cô ây đắc Pháp.

Cô em họ tôi rất tinh tấn, tuy trình độ văn hóa không cao, nhưng rất dụng tâm và thường học Pháp đến khuya. Cô tín Sư tín Pháp. Sư phụ đã nhanh chóng tịnh hóa thân thể cho cô ấy. Chân cô ấy vốn không thể đi được lâu nhưng hiện tại có đi xa mấy, cô cũng không thấy mệt, cô ấy rất kiên định tu trong Pháp. Cô ấy nói: “Không ai cản trở được con đường tu luyện của em.”

Con trai của cô ấy làm việc ở ngoài thành phố, sau khi minh bạch chân tướng, cháu cũng tam thoái. Bình thường mỗi khi lái xe, cháu đều niệm chín chữ chân ngôn “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo”. Công việc và hôn nhân của con trai cô đã được Sư phụ an bài tốt nhất, có công việc suôn sẻ và gia đình hạnh phúc. Thành tích học tập của cháu ngoại cô luôn xuất sắc nhất. Chồng cô từ chỗ bị cho thôi việc đến chỗ xin nghỉ hưu, mọi việc đều được giải quyết tốt đẹp. Hơn chục năm nay sức khỏe vẫn tốt, sắc mặt hồng hào, tươi sáng. Tất cả họ đều đắc được phúc báo.

Tôi là con thứ tư, trên tôi có ba anh trai. Cả gia tộc chúng tôi tính ra cũng đến vài chục người. Tôi thường lấy mình ra làm ví dụ để chia sẻ với mọi người về sự tốt đẹp của Đại Pháp cũng như chân tướng cuộc bức hại để họ thực sự tin rằng Đại Pháp là tới cứu người và tà Đảng Trung Cộng là hại người. Họ đều từng trải qua việc bị tà Đảng Trung Cộng bức hại nên ai ai cũng đều tin chân tướng, ai ai cũng tán đồng và thoái xuất các tổ chức tà ác của ĐCSTQ mà không có chướng ngại gì. Họ đều biết Trời diệt Trung Công là việc không sớm thì muộn, chính Trung Cộng đã tự khiến nó sụp đổ, có tội tất phải chịu tội.

Chuyến đi lần này của tôi đã giúp mọi người minh bạch chân tướng, đưa ra lựa chọn sáng suốt, thoái xuất khỏi các tổ chức của tà Đảng Trung Cộng. Lòng cảm ân của đệ tử đối với Sư tôn không thể diễn tả bằng lời, đệ tử chỉ có làm tốt ba việc mới không cô phụ ân Sư tôn từ bi cứu độ.

(Phụ trách biên tập: Y Văn)

(Pháp hội Trung Quốc trên Minh Huệ lần thứ 20)

Bản quyền © 2023 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.


Bản tiếng Hán: https://big5.minghui.org/mh/articles/2023/11/11/467801.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2023/11/15/212919.html

Đăng ngày 22-12-2023; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share