Bài viết của Mỹ Liên, đệ tử Đại Pháp tỉnh Hắc Long Giang, Trung Quốc

[MINH HUỆ 13-11-2023]

Con xin kính chào Sư phụ tôn kính!

Chào các đồng tu!

Vào cuối năm 2013, tôi bắt đầu sử dụng điện thoại di động để giảng chân tướng. Tôi kiên trì từ đó đến nay đã được gần 10 năm. Khi đó, tôi mua ba chiếc điện thoại di động, trong đó hai chiếc để thực hiện các cuộc gọi phát ghi âm chân tướng và chiếc còn lại để giảng chân tướng trực tiếp. Hàng ngày, tôi đều mang theo ba chiếc điện thoại di động này khi ra ngoài cùng các đồng tu để truyền phúc âm của Đại Pháp đến chúng sinh.

Chúng tôi thường giảng chân tướng trên cánh đồng, bờ ruộng, cạnh đường ray xe lửa, bên ao hồ, cánh đồng ngô, trong rừng rậm, trên núi, trên xe ba bánh hay ở ngôi nhà trệt để không của đồng tu, v.v. Bất kể phải chịu muỗi đốt, nắng nóng chói chang, mưa rền gió dữ vào mùa hè, hay tuyết rơi dày đặc và lạnh cóng vào mùa đông, tất cả đều không thể ngăn trở được chúng tôi ra khỏi nhà và truyền rộng chân tướng. Nhờ sự bảo hộ từ bi của Sư tôn, chúng tôi đã bình ổn bước đến hôm nay. Đệ tử cảm ân Sư phụ! Dưới đây tôi xin chia sẻ một phần quá trình tu luyện, giảng chân tướng của bản thân và các đồng tu thông qua điện thoại di động, vừa để báo cáo lên Sư phụ, đồng thời giao lưu cùng các đồng tu.

Mua thẻ SIM điện thoại di động: từ “dễ” thành “khó”

Sau khi hạng mục giảng chân tướng cứu người qua điện thoại di động bắt đầu triển khai được vài năm, hầu hết các đồng tu trong khu vực của chúng tôi đều tham gia. Thẻ SIM điện thoại di động do điều phối viên cung cấp, là loại thẻ dùng một lần và khi nào dùng hết tiền trong thẻ thì bỏ thẻ đi.

Tôi và đồng tu A thường đến cửa hàng W để mua thẻ SIM điện thoại di động, vì hồi đó mua thẻ SIM tương đối dễ dàng, không cần chứng minh nhân dân, cũng không cần chụp ảnh. Để đảm bảo an toàn, sau vài lần nạp tiền là chúng tôi không dùng SIM đó nữa và đổi thẻ SIM khác. Chà, trong vài năm đó, việc truyền chân tướng qua điện thoại di động của chúng tôi quả là như cá gặp nước, càng làm càng thuận. Dạo đó, tôi đã phối hợp cùng với ba đồng tu A, B và C để khuyên tam thoái (thoái xuất khỏi tổ chức Đảng, Đoàn, Đội của Trung Cộng) và tỷ lệ thành công cao. Đặc biệt, đồng tu B hầu như lần nào cũng có số người thoái cao hơn ba người chúng tôi. Lúc nhiều nhất, mỗi khi ra ngoài giảng trực tiếp qua điện thoại, đồng tu B đều khuyên thoái được hơn 60 người. Thực sự là gọi cuộc nào là thoái được cuộc đó. Thanh âm giảng chân tướng của bốn người chúng tôi cứ tiếp nối nhau hết cuộc này đến cuộc khác, chúng sinh cũng cứ hết người này đến người khác đồng ý tam thoái, quả thực vô cùng cảm động. Có một lần, mãi đến khi mặt trời sắp lặn, chúng tôi mới tắt điện thoại về nhà.

Tuy nhiên, tà ác ở không gian khác đã ngăn cản việc cứu độ chúng sinh, biểu hiện ở việc tà Đảng Trung Cộng bắt đầu kiểm soát nghiêm ngặt đối với thẻ SIM điện thoại di động, nhất định phải dùng tên thật, trình chứng minh nhân dân và chụp ảnh mới có thể mua được SIM điện thoại. Đột nhiên thay đổi như vậy, cần ứng phó thế nào đây? Chúng tôi đã hướng nội tìm, chính bởi vì có được thẻ SIM điện thoại quá dễ dàng nên chúng tôi không biết trân quý, dùng hết tiền liền bỏ đi, dù gì thì điều phối viên cũng sẽ định kỳ cung cấp, hơn nữa chúng tôi cũng có thể tự mua được.

Không có nguồn cung cấp thẻ điện thoại di động nên đa phần các đồng tu đã chuyển sang các hạng mục giảng chân tướng khác. Nhưng nhóm bốn người chúng tôi không muốn từ bỏ hạng mục này, vẫn muốn làm tiếp. Bởi lẽ nếu dùng điện thoại, chúng tôi ngồi một chỗ có thể giao tiếp được với chúng sinh trên khắp cả nước. Nếu tôi muốn giảng chân tướng cho chúng sinh ở tỉnh Cát Lâm thì trong nháy mắt là tiếp cận được, nếu tôi muốn giảng chân tướng cho chúng sinh ở An Huy, Hà Bắc, Hà Nam, Liêu Ninh, Thiên Tân hay những nơi khác, cũng trong nháy mắt là điện thoại có thể kết nối được.

Sư phụ thấy tâm cấp bách muốn cứu người của chúng tôi nên đã trợ giúp chúng tôi. Sự việc mà người thường xem ra tuyệt đối không thể làm được thì trước Phật Pháp lại có thể trở thành sự thật. Một hôm, tôi muốn mua thẻ điện thoại di động nhưng lại không thể dùng chứng minh nhân dân, cũng không thể chụp ảnh. Trong tâm tôi cầu xin Sư phụ gia trì và giúp đỡ tôi. Khi tôi vừa đến cửa hàng W và nói ý định với chủ cửa hàng thì cô ấy nói: “Vậy chị đợi một lát nhé.” Lúc đó trong cửa hàng có một nam thanh niên đang làm việc gì đó. Sau khi cậu ấy làm xong, chủ cửa hàng nói với người thanh niên: “Này chú, chị này (chỉ tôi) là người tốt. Chị ấy không có CMND, tôi dùng CMND của chú để mua hai thẻ SIM điện thoại cho chị ấy được không? ?“ Cậu thanh niên vui vẻ đồng ý và lập tức nói: “Được ạ!” Vậy là tôi đã có được hai thẻ SIM điện thoại một cách thuận lợi. Trong tâm tôi vô cùng biết ơn Sư phụ.

Đồng tu A cũng đến cửa hàng W để mua thẻ, chủ cửa hàng nói: “Bây giờ việc kiểm soát thẻ điện thoại di động rất nghiêm ngặt, cần có CMND và chụp ảnh”. Đồng tu A nói: “Cô biết nhiều chỗ bán, liệu có thể hỏi giúp tôi một chút được không? Tôi sẽ giúp cô bán được nhiều hơn.” Chủ cửa hàng lập tức nói: “Ồ, em biết một người bán thẻ. Vừa hay ngày kia em đi tỉnh lấy hàng, em sẽ hỏi anh ấy xem, mấy hôm nữa chị quay lại nhé.” Mấy ngày sau, đồng tu A quay lại, cô chủ nói: “Em hỏi được rồi, không cần chứng minh thư đâu. Chị có thể mua bao nhiêu cũng được, hơn nữa chị còn có thể tự nạp tiền bằng thẻ nạp.” Đồng tu A đã đem tin tốt lành này báo rộng cho các đồng tu, cả ở thành thị và nông thôn đồng tu nào muốn làm hạng mục này thì tự đi mua thẻ, ba thẻ, năm thẻ, tám thẻ hoặc mười thẻ tùy mỗi người.

Việc truyền chân tướng qua điện thoại ở thành phố nhỏ của chúng tôi lại như hoa nở khắp nơi. Sở dĩ chúng tôi có thể bước đi thuận lợi trên con đường này đều là nhờ Sư phụ từ bi vĩ đại. Chúng tôi là những sinh mệnh thật may mắn.

Gặp bất kể tình huống nào cũng đều kiên trì giảng chân tướng

Một lần, điều phối viên gửi đến một tin nhắn, nói rằng bên ngoài có rất nhiều tin đồn rằng tà đảng Trung Cộng sắp có hành động nào đó, và bảo chúng tôi trước tiên hãy tạm dừng hạng mục gọi điện thoại giảng chân tướng. Tôi liền chia sẻ với đồng tu A và đồng tu B. Đồng tu B nói: “Chúng ta gọi điện thoại là cứu người, Sư phụ sẽ gia trì cho chúng ta làm, không ai có thể ngăn cản được, quyết không thể dừng lại được.” Sự kiên tín đối với Sư phụ của đồng tu cũng đã củng cố chính niệm của chúng tôi.

Sư phụ giảng:

“Tà ác không dám phản đối việc giảng rõ chân tướng và cứu độ chúng sinh, điểm then chốt là ở chỗ tâm thái khi làm công tác không có sơ hở cho chúng dùi vào.” (Giảng Pháp tại Pháp hội Boston năm 2002)

Dưới sự chỉ dẫn của Đại Pháp, chính niệm chúng tôi trở nên đầy đủ và đã giảng chân tướng không để lãng phí một ngày nào.

Cuối năm 2019, đại dịch virus Trung Cộng (viêm phổi Vũ Hán) bùng phát. Thành phố và tiểu khu nhỏ của chúng tôi, cũng giống như cả nước, đã bị phong tỏa và người dân bị cấm ra ngoài. Tôi và đồng tu A sống trong cùng một tiểu khu nên rất dễ gặp nhau. Chúng tôi đã chia sẻ một chút và kiên định một niệm: việc cứu người là không thể dừng lại. Hàng ngày, cả hai chúng tôi đều cầm theo điện thoại di động và ra khỏi nhà, mặc dù các lối ra vào của tiểu khu đều bị chặn nghiêm ngặt, cổng lớn có nhiều nhân viên kiểm soát dịch bệnh đứng gác, nhưng nhờ sự chỉ dẫn và gia trì của Sư tôn, hai chúng tôi luôn có thể ra khỏi tiểu khu một cách thuận lợi và đến căn nhà trệt mà đồng tu không sử dụng để thực hiện các cuộc gọi điện thoại. Hai chúng tôi cũng đã nhiều lần cùng đến ngôi nhà trệt của đồng tu, nhiều lần đến nhà một nam đồng tu sống một mình, nhiều lần đến nhà chị gái một đồng tu sống một mình để gọi điện thoại truyền chân tướng. Nhân bài viết này, tôi chân thành cảm ơn những đồng tu đáng kính đó!

Vào khoảng tháng 4 năm 2021, tà Đảng Trung Cộng đã phát động cái gọi là “chiến dịch xóa sổ” đối với các đệ tử Đại Pháp. Một tối, khoảng 6 giờ 30, chuông cửa nhà tôi reo lên và chồng tôi nhấc điện thoại của chuông cửa. Người đứng ngoài nói: “Tôi đến từ đồn cảnh sát XX, tôi đến gặp người này (ám chỉ tôi) có chút việc cần giải quyết”. Tôi ngăn chồng tôi mở cửa. Tôi ở phía trong nói với họ: “Hôm nay các anh đến nhà tôi không phải với tư cách là khách mà để chấp hành công việc của các anh. Nhưng các anh làm vậy là phạm tội. Tôi sẽ không mở cửa cho các anh đâu, tôi sẽ không để các anh phạm tội.” Bởi trước đó tôi biết họ đã đến nhà đồng tu, quay video đồng tu một cách phi pháp, uy hiếp đồng tu phải viết hoặc nói “không luyện nữa”. Họ còn dọa nạt và dùng một loạt thủ đoạn khác, vì vậy tôi không mở cửa cho họ. Dù họ có nói thế nào đi nữa, tôi cũng không vì thế mà động tâm, chỉ giữ chắc một niệm: không được để họ phạm tội với Đại Pháp và đệ tử Đại Pháp. Sau đó, tôi nghe thấy người dẫn đầu nhận một cuộc điện thoại, rồi họ xuống lầu rời đi.

Sáng hôm sau, tôi ở nhà học Pháp, phát chính niệm. Buổi chiều khi tôi định đi giảng chân tướng thì tôi lại lo lắng có người đang chầu trực ở dưới. Chồng tôi nói: “Em ở trên này đợi, anh xuống xem xem thế nào.” Tôi cũng theo anh xuống lầu, nhìn thì thấy không có chuyện gì cả. Vậy là tôi lên lầu lấy điện thoại và lại đi giảng chân tướng.

Giảng chân tướng lồng ghép kể chuyện mang lại hiệu quả tốt

Trong thời gian xảy ra dịch bệnh, tôi đã sưu tầm các câu chuyện ngắn mà các đồng tu dùng trong khi giảng chân tướng được chia sẻ trong cuốn tài liệu chân tướng trên Minh Huệ và Tuần báo Minh Huệ để làm tư liệu cho việc giảng chân tướng của mình, hiệu quả vô cùng tốt và có tác dụng rất lớn trong việc tăng cường chính tín của chúng sinh đối với Đại Pháp. Khi kể chuyện, tôi không dùng từ nguyên gốc mà chỉ kể đại ý và giữ nguyên tình tiết của câu chuyện.

Ngoài việc kể những câu chuyện tôi đọc trên Tuần báo Minh Huệ về những người được đắc cứu trong dịch bệnh sau khi minh bạch chân tướng, tôi cũng thường kể về những trải nghiệm của chính bản thân và gia đình mình. Qua điện thoại, tôi kể cho họ nghe câu chuyện của chị dâu tôi. Tôi nói: “Chúng ta đều biết rằng năm ngoái (tháng 12 năm 2022) hầu như nhà nào cũng có người dương tính, người nhà chị dâu tôi cũng đều bị. Nhưng hàng ngày chị dâu tôi đều thành tâm niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo. Chân-Thiện-Nhẫn hảo“ và nhờ đó chị ấy không bị sao cả, không bị dương tính. Chị dâu tôi đã ngoài 70 tuổi rồi và vẫn đảm đương việc nhà. Mỗi lần kể đến đó, chúng sinh đều im lặng lắng nghe.

Thỉnh thoảng tôi cũng kể cho mọi người nghe câu chuyện về chị ruột của mình: Chị tôi sống ở một ngôi làng miền núi xa xôi. Có một năm, một trận lở đất đã xảy ra với thôn làng nhỏ bé đó, dân làng chỉ biết khoanh tay đứng nhìn đất đá ùn ùn từ trên núi xuống nuốt chửng từng nhà. Vào thời điểm ngàn cân treo sợi tóc này, chị tôi ngồi trên giường hô lớn: “Pháp Luân Đại Pháp hảo! Chân-Thiện-Nhẫn hảo!” Chị tôi cứ hô mãi như vậy, và đất đá lở từ trên núi xuống dường như có mắt, lại vòng qua trước cửa nhà chị tôi và rơi xuống dưới. Trước những chân tướng hiển hiện này, những lời dối trá của tà Đảng Trung Cộng tan thành mây khói.

Đôi khi tôi cũng kể lồng ghép những câu chuyện của bản thân mình. Tôi nói với người nghe: “Thân thể tôi vốn không khỏe, chỉ nặng chưa đến 40 kg. Tôi đã thử trăm phương nghìn kế để điều trị bệnh, tốn rất nhiều tiền nhưng không thấy có kết quả. Vậy mà sau khi tu luyện Pháp Luân Công, tôi không phải uống một viên thuốc nào, cũng không tốn một đồng nào mà rất nhanh khỏi bệnh. Suốt hơn 20 năm qua, tôi luôn khỏe mạnh. Hiện giờ tôi nặng hơn 60 kg.”

Một lần, khi tôi kể câu chuyện của chính mình cho chúng sinh, tôi đã khóc. Tôi nói: “Tôi thực sự đã được thụ ích từ Pháp Luân Đại Pháp. Nếu tôi không tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, có lẽ hôm nay tôi đã không còn trên thế gian này nữa. Tôi thực sự đã được tái sinh nhờ Pháp Luân Đại Pháp”. Người nhận điện thoại là một người đàn ông, anh ấy rất cảm động và vui vẻ tiếp nhận những gì tôi nói.

Tu tâm trong quá trình gọi điện thoại giảng chân tướng

Khi tôi mới bắt đầu thực hiện các cuộc gọi giảng chân tướng, tôi bị ảnh hưởng bởi các quan niệm, sợ rằng mình sẽ bị báo cáo, bị định vị ra được v.v., vậy nên mỗi khi chúng sinh gác máy, tôi gọi lại mà nghe thấy điện thoại báo: “Đang thực hiện cuộc điện thoại khác, xin vui lòng gọi lại sau.” Trong tâm tôi lại nghĩ lung tung: Liệu có phải người này đang gọi để tố cáo mình không? Và tôi nhanh chóng đổi SIM khác.

Sau này, tôi cũng gặp phải nhiều tình huống khác nhau, có người nói: “Chị biết tôi là ai không mà dám nói với tôi điều này?!” Có người còn nói: “Tôi sẽ gọi điện thoại để tố cáo chị”, còn có người nói: “Số điện thoại này là của chị phải không? Tôi nhớ số này rồi. Chị hãy đợi đấy”. Có thể hình dung cái tâm sợ bị định vị ra được, sợ bị bắt đi của tôi thật thống khổ nhường nào. Tôi cũng phát chính niệm để thanh lý các nhân tố can nhiễu, nhưng không trừ được tận gốc tâm sợ hãi này.

Thông qua học Pháp, tôi ngộ ra rằng căn nguyên của tâm sợ hãi chính là tư. Tôi sợ bị định vị ra, sợ bị báo cáo, sợ bản thân bị tổn hại, những gì nghĩ đến đều chỉ là bản thân mình, căn bản không hề suy xét đến sự an nguy của chúng sinh, tôi hoàn toàn đứng tại góc độ tu luyện cá nhân mà nhìn xét vấn đề. Hiện giờ tôi đã minh bạch, một niệm sợ bị thế này, sợ bị thế kia chính là làm hại chúng sinh, đó tuyệt không phải chân niệm của chân ngã của tôi, tôi kiên quyết không muốn nó, kiên quyết không thừa nhận nó. Bởi bất kể chúng sinh nào một khi tham gia bức hại đệ tử Đại Pháp, nếu như không vãn hồi tổn thất thì họ sẽ vĩnh viễn không có tương lai. Khi tôi hoài nghi liệu chúng sinh có tố cáo tôi không thì chẳng phải tôi đang đẩy họ đến bờ vực nguy hiểm sao? Như thế cựu thế lực liền tóm được cớ, chúng sẽ hủy chúng sinh, đó chẳng phải là tâm bất chính của bản thân gây ra sao?

Sư phụ giảng:

“Nhất chính áp bách tà, khi chư vị không truy cầu, thì không ai dám động đến chư vị.” (Bài giảng thứ năm, Chuyển Pháp Luân)

Pháp của Sư phụ đã kiên định chính niệm của tôi, thâm tâm tôi càng thấu tỏ: Tôi không truy cầu, tà ác sẽ không dám động đến. Sau đó, đầu não tôi lại xuất hiện niệm đầu sợ hãi, tôi lập tức nói: “Niệm này là hại chúng sinh, đó tuyệt không phải là ta nghĩ. Ta không muốn nó”. Và hiệu quả vô cùng tốt.

Sau này, trong khi thực hiện các cuộc gọi, nếu lại gặp những tình huống tương tự, tôi nghĩ, hoặc đôi khi nói ra: “Ác niệm này là tà ác nói chứ không phải chúng sinh đó nói, chính là tà ác muốn hủy người đó mà khống chế anh ấy nói ra. Tà ác các ngươi muốn hủy chúng sinh, đâu có được, đệ tử Đại Pháp không thừa nhận loại bức hại này. Chính Pháp còn chưa kết thúc thì chúng sinh còn có cơ hội đắc cứu, hết thảy đều phải là Sư phụ của ta nói mới tính!” Sau đó, tôi phát chính niệm để giúp chúng sinh thanh trừ can nhiễu của tà ác.

Giờ đây, khi thực hiện các cuộc gọi điện thoại, tôi mang tâm thái coi những chúng sinh trả lời điện thoại như người thân của mình, thành tâm thành ý nói với họ phương pháp bảo bình an, minh bạch chân tướng sẽ vượt qua được kiếp nạn của nhân loại, sẽ có tương lai tươi sáng. Mỗi một cuộc gọi, tôi đều giải thích chân tướng cơ bản về Pháp Luân Công và vì sao cần phải thoái xuất khỏi tổ chức Đảng, Đoàn, Đội vô thần của Trung Cộng. Mỗi cuộc điện thoại, tôi đều căn cứ vào tình huống cụ thể khi đó để chọn câu chuyện chân tướng phù hợp. Tóm lại là, tôi dẫn dắt chúng sinh tiếp tục lắng nghe để họ minh bạch chân tướng.

Tôi đã gọi điện thoại giảng chân tướng trong nhiều năm qua, trong mỗi cuộc điện thoại, tôi đều nói: “Tôi chọn giúp bạn một hóa danh nào đó để thoái Đảng, Đoàn, Đội bảo bình an, được không?” Dứt lời tôi liền lập tức dùng ý niệm nói với chúng sinh: “Được, được, được …” Chưa đến vài giây, chúng sinh ở đầu dây bên kia liền nói lớn: “Được!” Không phải lần nào cũng linh nghiệm, nhưng khi tôi động chân niệm thì thực sự khởi tác dụng. Đương nhiên, việc giảng rõ chân tướng cho chúng sinh để họ thực sự minh bạch chân tướng mới là mục đích cuối cùng.

Tôi giảng chân tướng qua điện thoại di động đã được 10 năm, càng giảng chân tướng tôi lại càng thích giảng, từ trước đến nay chưa có lúc nào là tôi không muốn giảng.

Chừng nào Chính Pháp của Sư phụ còn chưa kết thúc thì tôi sẽ kiên trì giảng chân tướng không chút dao động, đông thời, tôi cần tu tốt bản thân, phối hợp tốt với các đồng tu và cứu nhiều chúng sinh hơn nữa.

Tôi biết, việc cứu độ chúng sinh ấy kỳ thực đều chính là Sư phụ từ bi vĩ đại làm. Vậy nên, mỗi khi chúng sinh nói lời cảm ơn với tôi, tôi đều nói: “Chính Sư phụ Đại Pháp đang cứu độ chúng ta. Hãy cảm tạ Sư phụ Đại Pháp!”

(Phụ trách biên tập: Tề Hân Vũ)

Bản quyền © 2023 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.


Bản tiếng Hán: https://big5.minghui.org/mh/articles/2023/11/13/467910.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2023/11/18/212975.html

Đăng ngày 07-12-2023; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share