Bài chia sẻ của học viên Pháp Luân Đại Pháp tại tỉnh Cát Lâm, Trung Quốc
[MINH HUỆ 13-01-2023] Vợ chồng tôi cùng con gái, con rể và ông bà thông gia đã đến dự đám cưới của cháu gái tôi ngày 29 tháng 9 năm 2021. Để phụ giúp đám cưới, tất cả chúng tôi thức dậy lúc 4 giờ sáng và đi bộ đến địa điểm tổ chức cưới. Trong lúc tôi và con gái băng qua đường dưới trời mưa thì một chiếc xe tải chạy với tốc độ cao đã đâm vào chúng tôi. Con gái tôi bị hất tung lên cao, còn tôi bị xe đâm trúng và ngã ra bất tỉnh.
Con gái tôi không sao nhưng tôi thì không nhấc nổi mình. Phần lưng và chân tôi dường như không thể cử động. Tôi cầu xin Sư phụ giúp và dần dần cảm thấy chân mình có chút sức lực.
Chồng và con rể tôi có mặt ngay tại chỗ xảy ra tai nạn và giúp tôi đứng lên. Cả mặt tôi bầm tím, da thịt bị trầy xước, còn mắt thì sưng húp. Cả người tôi run lẩy bẩy trong cái lạnh sáng sớm.
Ngay sau đó, họ đưa tôi đến bệnh viện kiểm tra. Kết quả chup X-quang cho thấy tôi bị gãy xương cột sống, xương chậu và xương cánh tay trái, ngoài ra còn có nhiều vết thương ở chân. Bác sỹ khuyên tôi nên làm phẫu thuật để tránh bị tàn phế. Tôi kiên quyết đòi về nhà và tin rằng mình sẽ lành lặn trở lại nhờ tập các bài công pháp của Pháp Luân Đại Pháp.
Bác sỹ đồng ý hoãn phẫu thuật nhưng muốn tôi ở lại bệnh viện để theo dõi.
Trước khi con gái tôi xuất viện, cháu thì thầm với tôi: “Mẹ ơi, mẹ đừng ác cảm với bất kỳ ai hay bất kỳ điều gì, được không mẹ?”. Tôi nhận ra Sư phụ đang điểm hóa cho tôi thông qua con gái để nhắc nhở tôi về những vấn đề của mình.
Thời gian nằm viện hóa lại là quãng thời gian hoàn hảo để tôi nhìn nhận lại bản thân. Tôi thấy mình có chấp trước vào tâm oán hận, tật đố, nghi hoặc và cả tâm tranh đấu. Ngay hôm trước xảy ra tai nạn, tôi đã cãi nhau với chồng vì nghi ngờ ông ấy ngoại tình. Tôi cầu xin Sư phụ giúp đỡ và quyết định tận dụng cơ hội này để đề cao tâm tính.
Chính tôi là một ví dụ về khả năng chữa bệnh của Đại Pháp. Khi các bác sỹ và y tá đến kiểm tra, họ vô cùng sửng sốt khi thấy tôi có thể ngồi dậy dù thực tế phần xương chậu, cổ tử cung, xương đốt sống và xương cụt của tôi đều đã bị gãy. Một y tá đề nghị tôi nhấc cánh tay trái lên và tôi đã làm vậy. Cô ấy thắc mắc: “Không phải bác bị gãy tay trái rồi hay sao? Có phải chúng tôi đã chẩn đoán sai không?”
Ngày hôm sau, bác sỹ điều trị và một số nhân viên y tế khác đến gặp tôi. Họ nói kết quả chụp CT cho thấy phần não của tôi bị sưng và hỏi tôi có gặp vấn đề gì về thị giác không. Tôi trả lời vẫn nhìn thấy mọi thứ bình thường, không có cảm giác chóng mặt hay đau đầu. Họ lại khuyên tôi nên làm phẫu thuật lưng và cánh tay. Tôi nói mình sẽ nhanh chóng hồi phục mà không cần đến phẫu thuật. Họ không nói thêm nữa và rời đi.
Mỗi giường trong bệnh viện đều được trang bị một màn che và tôi ngồi phía sau màn. Khi y tá đến đo nhiệt độ cơ thể tôi vào buổi sáng, cô ấy hỏi tôi: “Bác có dùng đèn làm ấm người không?” Tôi không hiểu cô ấy nói thế là ý gì.
Sau đó tôi mới nhớ ra đã trông thấy một bệnh nhân khác dùng đèn chiếu để giúp tăng cường lưu thông máu. Tôi hiểu ra có thể điều cô y tá ấy nhắc đến là năng lượng chữa lành vết thương cho tôi.
Sau năm ngày theo dõi tại bệnh viện, tôi được xuất viện. Không cần điều trị, chỉ vài ngày sau tôi có thể ngồi song bàn. Vì vẫn chưa thể đứng dậy nên tôi bắt đầu với bài công pháp đả tọa, sau đó ngồi trên giường và thực hiện động tác tay khi luyện các bài công pháp khác. Tôi vẫn kiên trì luyện dù đau đến vô cùng khó chịu. Các học viên khác cũng đến hỗ trợ và khích lệ tôi. Tôi tiến bộ từng ngày và nhanh chóng hồi phục hoàn toàn.
Bản quyền © 2023 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2023/1/13/454693.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2023/3/10/207619.html
Đăng ngày 19-09-2023; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.