Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở Bắc Kinh, Trung Quốc
[MINH HUỆ 24-07-2023] Câu chuyện đầu tiên xảy ra vào một ngày trong năm 2000, khi ấy tôi đang đi ngang qua nhà dì của mình. Ngay khi vừa nhìn thấy tôi dì liền gọi tôi lại bằng giọng vui mừng: “Lại đây! Dì phải kể cho cháu nghe một điều kỳ diệu vừa xảy ra!”
Dì có một đứa cháu trai đã phẫu thuật dạ dày vài năm trước khi bé mới chập chững biết đi. Giờ cháu bé đã được 5 tuổi, dì nói với tôi rằng trong lần kiểm tra sức khỏe gần đây, bác sỹ phát hiện thấy trong gan của cháu bé có một khối u lớn khoảng 3mm đến 9mm. Bác sỹ nói với bố mẹ cháu rằng: “Tình trạng của cháu bé rất nguy kịch. Khối u quá lớn đối với một đứa trẻ như vậy, đáng tiếc là chúng tôi không có cách chữa trị.”
Cả nhà rất tuyệt vọng. Dì tôi nói với con gái mình rằng: “Có một cách mà chúng ta có thể thử. Con biết mẹ là học viên Pháp Luân Đại Pháp. Rất nhiều người đã trải nghiệm được sự kỳ diệu phi thường của Pháp Luân Đại Pháp. Hãy cầu xin Sư phụ Lý Hồng Chí (nhà sáng lập Pháp Luân Công) giúp đỡ và điều kỳ diệu sẽ xảy ra.” Con gái dì đã đồng ý.
Vài ngày sau, họ quay lại bệnh viện để tái khám. Bác sỹ không hiểu lý do tại sao khối u giờ đã nhỏ lại đi nhiều, ông ấy nói: “Thật không thể tin nổi. Gia đình đã làm cách nào? Gia đình có cho cháu bé uống thuốc gì không vậy? Cháu bé không thể hồi phục nhanh đến vậy được.” Họ không trả lời ngay mà nhờ chị của dì, một y tá ở trong bệnh viện nói với bác sỹ rằng họ chỉ làm duy nhất một việc đó là cầu xin Sư phụ của Pháp Luân Đại Pháp giúp đỡ.
Gia đình trở về nhà trong niềm hân hoan. Họ vô cùng vui mừng và không biết làm gì để cảm ơn Sư phụ. Nên họ lấy băng nhạc Pháp Luân Đại Pháp ra và bật nó lên. Bỗng nhiên xung quanh loa xuất hiện một Pháp Luân màu vàng lấp lánh, xoay chuyển xuôi ngược theo chiều kim đồng hồ. Mọi người đều kinh ngạc. Sau đó, con gái của dì cũng bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp.
Đã hơn 20 năm trôi qua. Cháu trai của dì vẫn sống bình an và khỏe mạnh kể từ đó, hiện cháu đã là một thanh niên ngoài 20 tuổi tuấn tú.
Chấn thương mắt nghiêm trọng lành qua đêm
Một câu chuyện kỳ diệu khác đã xảy ra với ông Trương, ông ấy sống ở một ngôi làng cách chỗ chúng tôi vài dặm. Cả vợ và mẹ vợ của ông đều tu luyện Pháp Luân Đại Pháp.
Mùa đông năm 1999, ông Trương lên núi đốn củi. Đột nhiên ông cảm thấy đau nhói ở một bên mắt. Ông vội chạy đến bệnh viện huyện, ở đó họ phát hiện thấy một mảnh dằm dài khoảng 1cm găm vào mắt ông. Mảnh dằm đâm khá sâu nên bác sỹ không dám lấy nó ra vì sợ bị sẽ khiến mắt bị nhiễm trùng.
Sau đó ông Trương được đưa đến Bệnh viện mắt Bắc Kinh. Bác sỹ ở đó cho hay tình trạng của ông rất nguy hiểm: Nếu lấy cái dằm ra không chỉ làm hỏng con mắt bên này mà con mắt còn lại của ông cũng có thể bị nhiễm trùng. Bác sỹ nói ông ấy cần thời gian để thảo luận với các bác sỹ khác xem phải làm gì với trường hợp này.
Trong khi chờ các bác sĩ quyết định phương pháp điều trị tốt nhất, ông Trương đã ở lại nhà anh vợ của mình ở Bắc Kinh. Mẹ vợ của ông cũng có mặt ở đó và cả nhà đều lo lắng cho đôi mắt của ông.
Mẹ vợ của ông nói: “Hay chúng ta thử cầu xin Sư phụ Lý Hồng Chí giúp đỡ?” Bà nhìn lên bức chân dung của Sư phụ Lý Hồng Chí và nói: “Thưa Sư phụ, xin hãy giúp cho con rể của con. Tất cả chúng con đều tin vào Pháp Luân Đại Pháp.”
Tối hôm đó, ông Trương cảm thấy cơn đau ở mắt có phần nhẹ đi. Sáng hôm sau khi thức dậy, ông cảm thấy có gì đó ở trong mắt và cái dằm đã trào ra! Ông ấy nhìn vào gương để kiểm tra thì cả hai mắt đều bình thường và ông không còn cảm thấy đau nữa. Ông và các thành viên khác trong gia đình vô cùng vui mừng và biết ơn Sư phụ Lý Hồng Chí.
Tai nạn dẫn đến chảy máu nhưng không có thương tích
Vợ tôi là một người vui vẻ và luôn luôn sẵn sàng giúp đỡ người khác. Cả hai chúng tôi đều tu luyện Pháp Luân Đại Pháp từ mùa đông năm 1997. Kể từ đó, nhiều điều kỳ diệu đã xảy đến với cô ấy.
Đầu năm 1998, vợ tôi và bốn người nữa lấy chiếc xe ba bánh dùng để làm nông của em trai tôi đi ra chợ. Khi chiếc xe ba bánh đang đi xuống một ngọn đồi, thì nó bắt đầu chạy càng ngày càng nhanh. Xe chạy nhanh đến nỗi khi rẽ vào cuối đường, vợ tôi bị hất văng ra ngoài, đập đầu xuống giữa đường. Cô ấy bị bất tỉnh và chảy máu rất nhiều. Một số người đã đến quấn khăn lên đầu cho vợ tôi và đưa cô ấy đến bệnh viện.
Khi tỉnh lại ở bệnh viện, vợ tôi từ chối gặp bác sỹ và nói muốn đi về nhà.
Khi về đến nhà, tôi giúp cô ấy lau vết máu trên đầu, cô ấy hỏi tôi xem vết thương lớn đến mức nào. Tôi nhìn quanh đầu cô ấy nhưng không tìm thấy vết thương. Cô ấy không tin: “Sao có thể như thế được! Em đã bị chảy máu nhiều lắm mà.”
Ngày hôm sau cô ấy nghỉ ngơi và đến ngày thứ ba thì hoàn toàn khỏe mạnh.
Vài ngày sau, khi bác sỹ khám cho vợ tôi, ông ấy không thể tin nổi sao cô ấy có thể hồi phục nhanh đến thế, ông nói: “Pháp Luân Đại Pháp thật sự tuyệt vời!”
Điều đáng kinh ngạc hơn nữa là vợ tôi không hề gặp tác dụng phụ nào và tình trạng chóng mặt thường xuyên của cô ấy không bao giờ quay trở lại. Câu chuyện thần kỳ của cô lan truyền nhanh chóng. Người dân ở những ngôi làng lân cận được nghe về điều đó và một số người trong số họ đã bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp.
Mùa hè năm 2017, vợ tôi đang đi xe đap điện về nhà thì trời đổ mưa. Cô ấy mặc áo mưa, nhưng khi đang đi xuống dốc, một cơn gió mạnh thổi tung chiếc áo mưa lên đầu cô. Cô ấy cố gắng phanh nhưng phanh không hoạt động.
Cô nghe thấy tiếng ô-tô chạy qua và thực sự lo lắng nhưng không biết phải làm sao. Sau đó cô nhớ đến Sư phụ Lý Hồng Chí và kêu lớn: “Sư phụ, xin hãy giúp con với!” Đột nhiên phanh xe bắt đầu hoạt động trở lại và cô có thể dừng lại. Cô quay lại và thấy mình đã đi xuống dốc khoảng 300 mét.
Mỗi lần nghĩ về những gì đã xảy ra, vợ tôi vẫn cảm thấy sợ hãi: “Nếu Sư phụ không cứu, không biết tôi có còn sống hay không.”
Bản quyền © 2023 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2023/7/24/442836.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2023/8/21/210919.html
Đăng ngày 17-09-2023; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.