Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở Trường Xuân, Trung Quốc

[MINH HUỆ 08-07-2023] Tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp vào tháng 2 năm 1996. Tôi không bước vào tu luyện để trị bệnh, mà là do tôi cảm động sâu sắc sau khi đọc Chuyển Pháp Luân, quyển sách chính của Pháp Luân Đại Pháp. Trước khi bắt đầu tu luyện, tôi khổ sở vì bệnh đau nửa đầu, bệnh thấp khớp, và nhiều mối lo âu khác.

Mặc dù tôi không tu luyện để trị bệnh, tất cả bệnh tật của tôi đã sớm biến mất sau khi tôi bắt đầu đọc các bài giảng Pháp và luyện công. Khi đi bộ, tôi cảm giác như có một cơn gió đẩy tôi từ phía sau, thân thể nhẹ nhàng giống như đang bay vậy. Tôi vui mừng đến mức nói cho mọi người tôi gặp về Pháp Luân Đại Pháp. Có hai người được tôi nói về Pháp Luân Đại Pháp đã mua sách Chuyển Pháp Luân. Tôi biết rằng tất cả những điều tốt đẹp mà tôi trải nghiệm đều đến từ Sư phụ. Sư phụ đã vớt tôi lên khỏi bùn lầy, tẩy tịnh linh hồn tôi và tiêu trừ nghiệp lực cho tôi.

Trong hơn 20 năm tu luyện, tôi chưa bao giờ uống thuốc hay đến bệnh viện. Tôi quyết tâm tu đến cuối cùng, phó thác mọi thứ cho Sư phụ và để Ngài an bài số phận của tôi.

Ngày 28 tháng 2 năm 1996, tôi đã tham dự các khóa bài giảng video cuối cùng của Sư phụ ở Sảnh lễ đường Minh Phóng tại Đại học Cát Lâm. Tôi đã trải nghiệm được điều mà Sư phụ giảng:

“Có một số vị cá biệt thì ngủ, tôi giảng xong thì vị ấy cũng tỉnh giấc.” (Bài giảng thứ hai, Chuyển Pháp Luân)

Tôi cũng tham gia một nhóm học Pháp nhỏ và học các bài công pháp. Một thời gian sau, thiên mục của tôi khai mở và tôi đã nhìn thấy một vài cảnh tượng. Một đường hầm hiện ra trước mắt tôi.

Một lần nọ khi đang luyện công, tôi nhìn thấy một con mắt khổng lồ. Giống như Sư phụ đã giảng:

“Một con mắt to như thế đang chớp chớp nhìn, thật rõ ràng rành rành.” (Bài giảng thứ hai, Chuyển Pháp Luân)

Một lần khi đang luyện bài công pháp thứ hai, tôi nhìn thấy một đường hầm mở ra và hai bên đường hầm là cỏ, cây và thảm thực vật. Bên phải là những tòa cao ốc và một trong số đó là một khu trung tâm thương mại. Tôi thậm chí còn nhìn thấy người chồng đã qua đời của mình. Ông ấy mặc trang phục quân đội và đang bước về phía khu trung tâm thương mại ấy.

Một lần khác khi đang luyện bài công pháp thứ hai, tôi vừa mới giơ hai tay lên thì nhìn thấy bốn hoặc năm sinh mệnh trông giống hệt như tôi rời khỏi thân thể tôi. Họ tạo thành một vòng tròn và chúng tôi luyện công cùng nhau. Tôi thậm chí còn nhìn thấy hai Pháp Luân, một cái có nền màu xanh và cái kia có nền màu vàng. Chúng liên tục xoay chuyển trong một lúc và di chuyển ngày càng xa dần trước khi biến mất.

Đôi lúc khi tôi đọc Pháp, những từ ngữ trên giấy liên tục thay đổi màu sắc. Đôi lúc chúng màu đỏ, lúc khác lại màu vàng và thậm chí là màu tím. Thỉnh thoảng những từ ngữ còn nhảy lên.

Tuy nhiên, tôi đã không còn nhìn thấy chúng kể từ khi cuộc bức hại bắt đầu vào ngày 20 tháng 7 năm 1999. Tuy nhiên, đôi lúc tôi cũng nhìn thấy gì đó. Tôi biết rằng Sư phụ đã khai mở trí huệ cho tôi và ban cho tôi sự tự tin, khích lệ tôi tinh tấn trong quá trình tu luyện của mình.

Mọi nội dung đăng trên trang web này thuộc bản quyền của trang web Minh Huệ (Minghui.org). Khi sử dụng lại vì mục đích phi lợi nhuận, vui lòng ghi rõ nguồn ở đầu bài đăng hoặc tác phẩm (Theo bài viết của trang Minh Huệ…), sau đó dẫn đường link bài gốc của Minh Huệ. Trường hợp sử dụng với mục đích thương mại, vui lòng liên hệ với Ban Biên tập về thủ tục ủy quyền.


Bản tiếng Hán: https://big5.minghui.org/mh/articles/2023/7/8/462740.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2023/7/15/210314.html

Đăng ngày 19-08-2023; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share