Bài viết của phóng viên báo Minh Huệ ở tỉnh Sơn Đông, Trung Quốc

[MINH HUỆ 07-06-2023] Cuối cùng, một người phụ nữ 70 tuổi ở thành phố Sở Hùng, tỉnh Vân Nam đã được trả tự do vào 12 năm 2022, sau khi thường xuyên bị tra tấn trong 3,5 năm thụ án tù oan sai vì không từ bỏ đức tin vào Pháp Luân Đại Pháp.

Sau khi trở về nhà, bà Vương Mỹ Linh vẫn bị những cơn đau dai dẳng hành hạ, đặc biệt là ở vùng lưng dưới và xương chậu. Bà cũng bị đau đầu và thường cảm thấy lờ đờ, uể oải.

Bà Vương cho hay lính canh và các tù nhân ở trong Nhà tù Nữ Số 2 tỉnh Vân Nam đã dùng mọi thủ đoạn để khiến bà phải sống khổ sống sở, nhằm ép bà từ bỏ đức tin vào Pháp Luân Công, một pháp môn tu luyện đã bị chính quyền cộng sản Trung Quốc bức hại kể từ năm 1999.

Họ cho bà dùng những loại thuốc hướng thần (không rõ chủng lọai), xịt nước ớt cay vào mắt và hành hung bà. Khi ở trong tù, dù đã ngoài 60 tuổi, nhưng bà vẫn bị cưỡng bức lao động khổ sai mà không được dừng nghỉ để đi vệ sinh. Lính canh cũng hạn chế nước uống và việc giặt giũ của bà. Lương hưu và bảo hiểm y tế của bà (một phần của phúc lợi hưu trí của bà) cũng bị đình chỉ trong thời gian bà bị cầm tù.

Tóm tắt sự bức hại đối với bà Vương

Bà Vương sinh năm 1953, cư trú ở thành phố Sở Hùng và là kế toán đã nghỉ hưu của một công ty chốt pít-tông địa phương. Bà bắt đầu học luyện Pháp Luân Đại Pháp vào tháng 2 năm 1999. Sau khi cuộc bức hại bắt đầu vào tháng 7 năm 1999, bà đã nhiều lần bị bắt, sách nhiễu và giam giữ chỉ vì kiên định đức tin của mình.

Trước lần bị cầm tù gần nhất này, bà đã từng bị đưa vào một trại lao động cưỡng bức vào năm 2002 trong 3 năm (thời hạn của bà bị gia hạn thêm 8 tháng vì bà không từ bỏ Pháp Luân Đại Pháp) và 3 năm tù vào năm 2011. Sau đây là chi tiết về vụ bắt giữ và tra tấn ở trong tù mới đây của bà.

Bắt giữ và lục soát nhà

Sáng ngày 21 tháng 6 năm 2019, khi bà Vương đi mua đồ trở về nhà thì 8 cảnh sát mặc thường phục đang đợi sẵn bên ngoài nhà bà giật túi xách và chìa khóa của bà. Họ tự ý mở cửa nhà bà và một người trong số họ phe phẩy lệnh khám xét để trống trước mặt bà. Họ nói có người đã tố cáo bà phân phát tài liệu Pháp Luân Đại Pháp. Cảnh sát tịch thu máy tính, các sách Pháp Luân Đại Pháp, tài liệu, đĩa DVD và tiền giấy có in thông tin Pháp Luân Đại Pháp (một cách sáng tạo để nâng cao nhận thức về cuộc bức hại do sự kiểm duyệt thông tin nghiêm ngặt ở Trung Quốc) đã bị tịch thu.

Sau cuộc đột kích, cảnh sát kéo bà xuống cầu thang. Bà hô lớn “Pháp Luân Đại Pháp hảo” để phản kháng và cảnh sát lấy băng keo dán miệng bà lại.

Thẩm vấn và bịtừ chối thăm thân trong khi bị giam giữ

Cảnh sát đã đưa bà Vương đến Đồn Công an Tây Thành để thẩm vấn, nhưng bà từ chối trả lời mọi câu hỏi. Đến chiều, họ đưa bà tới Đồn Công an Ngưu Nhai Trang. Một cảnh sát muốn bà ký tên vào danh sách những đồ vật bị tịch thu, nhưng bà từ chối vì bà không được xác minh được số tài sản đã bị họ lấy đi. Cảnh sát chụp ảnh bà rồi đưa bà đến bệnh viện để kiểm tra sức khỏe, sau đó đưa bà tới Trại tạm giam thành phố Côn Minh vào buổi tối cùng ngày.

Hai cảnh sát từ Đồn Công an Ngưu Nhai Trang đã tới trại tạm giam để thẩm vấn bà Vương nhiều lần. Họ nhục mạ bà khi bà từ chối trả lời.

Lính canh trại tạm giam liên tục bắt bà ngồi xổm rồi đứng lên. Kết quả là, bà bị ngất vì huyết áp tăng cao vào ngày thứ ba bị tra tấn như vậy.

Gia đình bà Vương đã thuê luật sư ngay sau khi bà bị bắt. Nhưng vào tháng 7, khi luật sư đến trại tạm giam để thăm bà, lính canh lại viện cớ vụ án của bà Vương là đặc biệt để không cho ông gặp mặt thân chủ.

Gia đình làm đơn khiếu nại gửi lên cơ quan có thẩm quyền giám sát trại tạm giam, nhưng lại bị cảnh sát uy hiếp không được nộp đơn. Tuy nhiên, gia đình bà đã không nản chí và cuối cùng luật sư đã được phép vào gặp bà Vương vào tháng 8.

Phiên tòa và án tù

Bà Vương bị Viện Kiểm sát quận Ngũ Hoa truy tố vào ngày 17 tháng 10 năm 2019. Bà bị buộc tội “lợi dụng tổ chức dị giáo để phá hoại việc thực thi pháp luật”, một cái cớ tiêu chuẩn được chính quyền cộng sản sử dụng để kết tội các học viên Pháp Luân Công ở Trung Quốc.

Ngay sau khi bà Vương bị buộc tội, một viên chức của Tòa án quận Ngũ Hoa đã gọi điện cho gia đình bà và hỏi liệu họ có thuê luật sư cho bà hay không. Gia đình đã hỏi họ có thể tự bào chữa cho bà hay không và viên chức nói rằng có thể. Thế nhưng khi gia đình nộp đơn, chủ tọa phiên tòa Tần Hiểu Nghênh lại yêu cầu họ cung cấp bằng chứng chứng minh rằng họ không có tiền án tiền sự nào – điều luật pháp không yêu cầu. Tuy nhiên, gia đình vẫn đi tới Đồn Công an Tây Thành để xin xác nhận đó, nhưng cảnh sát từ chối cấp. Do đó, thẩm phán đã từ chối yêu cầu làm đại diện cho bà Vương của người nhà bà.

Luật sư của bà Vương và gia đình bà đã 3 lần nộp đơn xin tại ngoại trong khoảng thời gian từ tháng 8 đến tháng 10 năm 2020. Thẩm phán đã từ chối 2 lần mà không đưa ra lý do. Lần thứ 3, thẩm phán phủ nhận điều đó và tuyên bố rằng bà Vương có thể không ra hầu tòa sau khi được thả.

Luật sư đã đề nghị thẩm phán cho bà Vương được tại ngoại trong buổi họp tiền xét xử vào ngày 13 tháng 11 năm 2020, nhưng vẫn bị từ chối.

Vài giờ trước phiên tòa xét xử vụ án của bà Vương ngày 19 tháng 11 năm 2020, bà được đưa đến Bệnh viện Tân Hoa để xét nghiệm máu và xét nghiệm COVID-19, sau đó bị đưa đến phòng xử án mà không được ăn sáng.

Luật sư của bà đã yêu cầu thẩm phán rút lui vì bà ta đã vi phạm thủ tục pháp lý ở một số điểm:
1) Bà Vương bị giam giữ 13 tháng, con số này vượt quá khoảng thời gian [điều tra] tối đa 3 tháng mà không có quyết định chính thức nào về việc gia hạn giam giữ;
2) Thẩm phán từ chối đơn xin bảo lãnh tại ngoại của luật sư mà không đưa ra bất kỳ lý do nào;
3) Thẩm phán từ chối cho phép luật sư sao chụp tài liệu vụ án của bà Vương trước phiên xét xử. Thẩm phán không đồng ý rút khỏi vụ án và vẫn cho mở phiên tòa.

Trong phiên tòa, công tố viên không đưa ra bất kỳ bằng chứng nào cũng như không có bất kỳ nhân chứng nào xuất hiện trước tòa để đối chất. Ông ta cũng đề nghị kết án bà Vương thật nặng bởi bà là “người tái phạm tội“, vì trước đó bà đã từng phải thụ án lao động và giam cầm vì tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Đến ngày 23 tháng 11, thẩm phán tuyên án bà Vương 3,5 năm tù và phạt tiền 5.000 nhân dân tệ.

Bà Vương đã kháng cáo lên Tòa án Trung cấp thành phố Côn Minh. Gia đình bà tiếp tục nộp đơn xin là người đại diện cho bà và yêu cầu tòa án tổ chức xét xử công khai vụ kháng cáo của bà. Chủ tọa phiên tòa phúc thẩm Dương Cường cũng yêu cầu gia đình nộp giấy tờ xác nhận rằng họ không có tiền án. Chủ tọa Dương nói rằng, ngay cả khi có bằng chứng, bà ta vẫn có thể từ chối gia đình làm người bào chữa không phải là luật sư cho bà Vương, đặc biệt, nếu bản thân họ cũng tu luyện Pháp Luân Đại Pháp.

Gia đình bà đã đệ đơn khiếu nại chủ tọa Dương lên Viện Kiểm sát tỉnh Vân Nam và Viện Kiểm sát thành phố Côn Minh, yêu cầu chủ tọa Dương rút lại quyết định của mình, nhưng cả hai cơ quan này đều không phúc đáp họ. Cuối cùng, tòa án trung cấp đã ra phán quyết giữ nguyên bản án ban đầu của bà Vương vào ngày 21 tháng 4 năm 2021 mà không tổ chức xét xử.

Tra tấn ở trong tù

Bà Vương bị đưa đến Nhà tù Nữ số 2 tỉnh Vân Nam vào ngày 19 tháng 5 năm 2021. Trong 2 tuần đầu tiên, lính canh đã cách ly bà ở khu 8, yêu cầu bà phải học thuộc nội quy nhà tù và viết tuyên bố từ bỏ đức tin của mình. Tuy nhiên, bà từ chối. Thay vào đó, bà viết về việc bà đã được thụ ích từ pháp môn tu luyện như thế nào và chính quyền cộng sản Trung Quốc đã bức hại các học viên ra sao.

Sau khi bà Vương bị chuyển đến phòng giam số 9, lính canh đã chỉ định hai tù nhân (cộng tác viên tham gia “chuyển hóa”) giám sát bà suốt ngày đêm. Các cộng tác viên định ra thời gian khi nào bà có thể tắm rửa và phải sử dụng phòng tắm vào buổi sáng vì các học viên không được phép gặp nhau và phải thay phiên nhau sử dụng một số cơ sở vật chất nhất định.

Sau khi tắm rửa trở về, bà phải ngồi yên trên chiếc ghế đẩu nhỏ từ 6 giờ sáng đến 9 giờ tối. Ngồi ở tư thế này trong thời gian dài khiến phần lưng dưới và chân bị tổn thương nghiêm trọng, cũng như làm tổn thương phần thịt ở mông của bà. Ngoài ra, bà chỉ có thể sử dụng phòng tắm 3 lần 1 ngày, chính xác là vào lúc 10 giờ 30 sáng, 2 giờ chiều và 4 giờ chiều. Các cộng tác viên nói nếu quá gấp gáp thì bà ấy phải đi vệ sinh ra quần.

Bà Vương chỉ được phát 4 cốc nước uống (tổng cộng chưa đầy 1 lít) mỗi ngày và phải nhờ những người cộng tác kia lấy thức ăn cho bà. Ngoài ra, bà phải hoàn thành mọi việc và ăn hết mọi đồ ăn mà họ mang đến cho bà dù nhiều ít đến đâu.

Sau khi bắt bà ngồi, lính canh cưỡng chế bà tham gia các buổi thể dục buổi sáng, theo đó bà phải đi bộ hoặc chạy, dù đã gần 70 tuổi.

Quản lý nghiêm ngặt

Hai tháng sau, bà Vương bị quản lý nghiêm ngặt vì không từ bỏ đức tin của mình. Các buổi thể dục sau đó của bà bị chuyển từ buổi sáng sang buổi chiều hòng để bà bị phơi nắng. Bà phải ngồi trên một chiếc ghế đẩu nhỏ từ 5 giờ 40 sáng đến 10 giờ tối, nếu bà không phải rèn luyện thể chất.

Trưởng khu 9 Nhiễm Đào là người phụ trách bức hại các học viên Pháp Luân Đại Pháp. Ông ta quát bà Vương: “Đã đến đây thì đều là tội phạm! Bà chỉ có một lựa chọn duy nhất là nhận tội và chuyển hóa (từ bỏ Pháp Luân Đại Pháp)! Bà không có lựa chọn không chuyển hóa”. Ông ta còn ngông cuồng nói: “Tôi ở đây để tiêu diệt Pháp Luân Công!”

Bà Vương đã cố gắng giảng chân tướng cho Nhiễm, rằng tu luyện Pháp Luân Công không vi phạm bất kỳ luật nào và pháp môn tu luyện này đã được hồng truyền ra toàn thế giới, nhưng chỉ ở Trung Quốc nó mới bị bức hại. Nhiễm đe dọa rằng họ có đủ mọi thủ đoạn để “chỉnh đốn” bà và các học viên.

Một lính canh khác là Vương Hân đã phỉ báng Pháp Luân Đại Pháp trong một buổi tập thể dục vào tháng 7 năm 2021 và bà Vương đã cố gắng ngăn cản bà ta lại. Vương Hân còn xịt nước ớt vào mắt bà nhưng không cho bà rửa mắt.

Lính canh chỉ để bà Vương tắm và giặt đồ lót và tất của bà mỗi tuần một lần. Bà chỉ có 7 phút để giặt quần áo. Hơn nữa, họ cho bà giặt quần áo 2 lần trong 1 tháng và giặt ga trải giường mỗi tháng 1 lần. Mỗi buổi tối bà chỉ được cung cấp rất ít nước lạnh để đánh răng và giặt khẩu trang, rửa mặt và rửa chân.

Vào một ngày trong tháng 10, bà Vương bị tăng huyết áp và chóng mặt nên đã từ chối tham gia buổi tập thể dục. Một lính canh đã yêu cầu bà viết một bản cam kết hứa sẽ tuân theo sự quản lý của họ. Kể từ đó, bà được phép uống thêm một cốc nước mỗi ngày và có thể tắm rửa và đi vệ sinh sau khi báo cáo với lính canh.

Có thời điểm lính canh còn cố tình cấm bà sử dụng phòng tắm vào thời điểm bà dự định dùng nhà vệ sinh. Tuy nhiên, bà vẫn phải đi vì bà không thể nhịn lâu hơn được nữa. Một đội trưởng gọi bà đến văn phòng làm việc của anh ta và nói bà đã vi phạm các nội quy. Sau đó anh ta đe dọa sẽ lại áp dụng quản lý nghiêm ngặt đối với bà.

Nộp đơn khiếu nại

Tháng 12 năm 2021, bà Vương nhận được phúc đáp từ Viện Kiểm sát tỉnh Vân Nam về khiếu nại mà bà đã nộp từ nhà tù hồi tháng 8. Bà giải thích trong đơn khiếu nại rằng bà không phạm tội khi thực hành quyền tín ngưỡng của mình. Viện kiểm sát tỉnh nói với bà rằng vụ việc của bà đã được chuyển cho Viện Kiểm sát thành phố Côn Minh. Viện kiểm sát thành phố đã trả lời gia đình bà rằng họ không thụ lý vụ khiếu nại của bà.

Hạn chế mua đồ thiết yếu

Ngoài sự bức hại về thể xác, lính canh còn hạn chế việc mua nhu yếu phẩm hàng ngày của các học viên như một cách “tra tấn mềm”. Những ai bị quản lý nghiêm ngặt thì chỉ được phép mua các nhu yếu phẩm hàng ngày không phải thực phẩm trong phạm vi 100 nhân dân tệ mỗi tháng.

Trước mỗi lần mua hàng, học viên phải điền vào một đơn đăng ký và nêu rõ trong đơn rằng bà đã vi phạm pháp luật khi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Nếu không nói như vậy, lính canh sẽ từ chối nhận đơn. Nói cách khác, một học viên kiên định sẽ không bao giờ có thể mua những nhu yếu phẩm như khăn giấy hoặc băng vệ sinh. Trong thời gian bị quản lý nghiêm ngặt, bà Vương phải sử dụng khăn giấy đã qua sử dụng của các tù nhân khác trong 1 tháng.

Lính canh xúi giục cộng tác viên ngược đãi các học viên suốt ngày đêm

Cộng tác viên sẽ nghĩ ra nhiều cách khác nhau để tra tấn các học viên nhằm làm hài lòng lính canh để họ có thể kiếm điểm hòng được giảm thời hạn tù. Họ nói những lời xúc phạm các học viên hoặc làm cho sinh hoạt hàng ngày của các học viên trắc trở nhất có thể.

Cộng tác viên được phân công theo dõi bà Vương sẽ không báo cáo với lính canh khi bà cần sử dụng nhà vệ sinh ngoài thời gian đã định. Họ sẽ trì hoãn việc đó càng lâu càng tốt và cuối cùng, khi bà phải sử dụng phòng tắm, họ sẽ lao vào và quát tháo bà để bà phải nhanh chóng đi ra ngoài. Điều này khiến bà đau khổ cả về tinh thần, dẫn đến việc đi tiểu và đại tiện bất thường.

Trong thời gian tắm hàng tuần theo lịch, các cộng tác viên cũng sẽ làm như vậy. Họ sẽ quát tháo bà rằng đã hết thời gian hoặc bà đã sử dụng quá nhiều nước, điều này cần được trừ vào lần tắm tiếp theo của bà. Kết quả là, bà sẽ hoảng sợ và không thể tắm xong hoặc giặt đồ lót được sạch sẽ.

Vào một đêm trong tháng 10 năm 2021, bà Vương không được phép tắm rửa cho đến khi những người khác tắm rửa xong. Trong khi bà tắm, các tù nhân bắt đầu chửi mắng, đổ lỗi cho bà tắm rửa quá muộn khiến giấc ngủ của họ bị ảnh hưởng.

Bà Vương đã tuyệt thực vào ngày hôm sau để phản bức hại. Bà phát hiện nước uống mà các cộng tác viên đưa cho bà có vị rất tệ. Trong vài ngày, bà cảm thấy rất khó chịu và mơ mơ màng màng sau khi uống nước. Sau đó, bà phát hiện các cộng tác viên đã đưa nước cho một lính canh trước khi đưa cho bà. Biết rằng lính canh chắc chắn đã thêm chất độc hại gì đó vào nước của mình, bà đã từ chối uống nước. Sau đó, các cộng tác viên ngừng đưa nước của bà cho lính canh và bà không còn bị choáng váng nữa.

Một ngày cuối tuần, một trong những cộng tác viên đã cố tình đẩy bà khi bà đang giặt đồ khiến bà ngã lăn ra và bị đau lưng. Sự việc này khiến chứng đau lưng của bà trở nên tồi tệ hơn.

Một trong những cộng tác viên được chỉ định theo dõi bà Vương trong tháng 2 năm 2022 là một tội phạm buôn ma túy đến từ Myanmar. Bà ta không đưa nước nóng cho bà Vương vào mùa đông, mặc dù lính canh đã đồng ý cho bà Vương sử dụng. Một lần, bà ta nói với bà Vương rằng sau khi được thả, bà ta sẽ báo cho cảnh sát mọi học viên mà bà ta bắt gặp. Người cộng tác viên kia đã bạo hành với bà Vương ngay cả khi bà chỉ xin một cốc nước.

Hai cộng tác viên khác được chỉ định theo dõi bà Vương trong tháng 6. Họ bắt bà phải ngồi xổm hoặc cúi người xuống để rửa và lau dọn phòng giam, dù biết rằng bà bị tăng huyết áp và đau lưng dữ dội. Khi bà không thể làm như vậy, họ sẽ đe dọa bà. Dù bà đã cố gắng báo cáo với lính canh, nhưng họ đã đẩy bà lăn ra đất.

Trong nhiều năm, lính canh đã cố kích động lòng thù hận của các tù nhân đối với học viên bằng cách bắt các tù nhân khác chịu liên lụy trong khi tra tấn các học viên. Một số tù nhân đã đổ lỗi cho các học viên vì đã không từ bỏ đức tin mà khiến họ cũng phải chịu khổ.

Tăng cường bức hại trước khi được tự do

Một vài tháng trước khi bà Vương được thả, một cộng tác viên nói rằng bà phải viết một bản cam kết hứa rằng bà sẽ không tu luyện Pháp Luân Đại Pháp hoặc liên lạc với các học viên khác sau khi được thả. Sau khi bà Vương từ chối viết tuyên bố, cộng tác viên này đã đe dọa sẽ gây khó khăn cho bà trong việc sử dụng phòng tắm, tắm rửa, lấy nước uống hoặc giặt giũ. Một lần, người này cố tình lấy một món rất cay và ép bà phải ăn hết.

Trước Tết Trung thu vào tháng 9 năm 2022, nhà tù đã phát bánh trung thu và trái cây cho tù nhân. Những cộng tác viên đã lấy bánh và trái cây của bà Vương cùng với một ít đồ ăn vặt (đồ ngọt) mà bà có. Những bữa ăn của bà trong và ngày kế tiếp chỉ gồm có cơm mà không có thức ăn. Sau khi bà báo cáo với đội trưởng, họ đã trả đũa bằng cách không cho bà ra ngoài để tắm rửa.

Sự ngược đãi khiến sức khỏe của bà Vương ngày càng xấu đi. Bà không chỉ bị tăng huyết áp và đau lưng mà còn bị đau ngực, tiểu tiện mất tự chủ và tiểu dắt. Khi bà từ chối uống thuốc do nhà tù cung cấp (sợ rằng nó có thể lại chứa chất độc), bác sỹ nhà tù muốn bà ký tên vào một bản tuyên bố “từ chối trách nhiệm” và bà sẽ phải chịu trách nhiệm về bất cứ điều gì xảy ra với mình. Bà viết trong tuyên bố: “Khi tôi mới đến nhà tù, tôi hoàn toàn khỏe mạnh. Tình trạng hiện tại của tôi chính là kết quả của sự ngược đãi trong khi bị quản lý nghiêm ngặt ở trong tù. Tôi sẽ không phải chịu trách nhiệm nếu có những chuyện ngoài ý muốn xảy ra với mình”.

Không được phép sử dụng nhà vệ sinh, bà Vương buộc phải tiểu tiện ra quần của mình vào tháng 10 năm 2022. Một cộng tác viên đã buộc tội bà cố tình làm như vậy và cấm bà giặt quần trong 2 tuần. Một lần khác, cộng tác viên bắt bà quấn chiếc quần bẩn và cất vào tủ cho đến cuối tuần.

Trước khi được trả tự do vào ngày 21 tháng 12 năm 2022, một lính canh đã cố nói chuyện với bà Vương để khiếp bà từ bỏ đức tin của mình. Anh ta nói: “Lương hưu của bà bị cắt và con gái bà (cô Hồng Nghệ Chiêu) đã bị đuổi khỏi trường nơi cô ta giảng dạy vì không từ bỏ tu luyện Pháp Luân Công. Hiện tại kiếm tiền không dễ dàng gì. Chỉ cần bà từ bỏ Pháp Luân Đại Pháp, tôi có thể nói chuyện với ai đó trong Ủy ban Chính trị và Pháp luật để khôi phục lương hưu cho bà và khôi phục công tác cho con gái bà“.

Sau khi bà từ chối lời đề nghị của người lính canh, anh ta đã không cho bà gọi điện cho gia đình và không cho bà sử dụng nhà vệ sinh. Kết quả là, bà phải đi tiểu vào chiếc chậu rửa mặt của mình.

Lương hưu và bảo hiểm y tế bị đình chỉ

Tháng 8 năm 2019, 2 tháng sau khi bà Vương bị bắt, chính quyền đã đình chỉ lương hưu của bà. Khi bà về nhà, cục an sinh xã hội muốn bà trả lại số tiền trợ cấp mà bà đã lĩnh vào tháng 7 năm 2019, với lý do rằng bà không được hưởng bất kỳ khoản trợ cấp hưu trí nào trong thời gian bị cầm tù. Chỉ sau đó, họ mới tiếp tục phát lương hưu cho bà và bà cũng không đủ điều kiện để được tăng lương hưu hàng năm trong thời gian ở tù. Ngoài việc bị đình chỉ lương hưu, bảo hiểm y tế của bà cũng bị ngừng vào tháng 4 năm 2021 và hiện vẫn chưa được khôi phục.

Bài liên quan:

Bà Vương Mỹ Linh bị kết án lao động cưỡng bức phi pháp và tra tấn tàn bạo

Thị lực của bà Vương Mỹ Linh bị tổn thương do tra tấn ở Nhà tù Vân Nam số 2

Học viên Vương Mỹ Linh ở trong tình trạng nguy kịch ở Nhà tù Nữ Vân Nam


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2023/6/7/461703.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2023/6/21/209974.html

Đăng ngày 16-07-2023; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share