Bài viết của một đệ tử Pháp Luân Đại Pháp ở Trung Quốc Đại Lục

[MINH HUỆ 16-10-2022] Là một đệ tử Pháp Luân Đại Pháp sống ở Trung Quốc, tôi đã buộc phải bỏ nhà ra đi để tránh bị bức hại. Sau đó một người bạn đã giới thiệu cho tôi làm bảo vệ tại công ty của anh ấy.

Trong khi tôi giảng chân tướng về cuộc bức hại cho các đồng nghiệp, có người đã báo cáo việc này lên giám đốc công ty. Giám đốc nói với tôi rằng ông đã từng phụ trách việc bức hại Pháp Luân Công ở công ty cũ, cũng từng giúp cảnh sát đến lục soát nhà các học viên. Tôi đã phát chính niệm và giảng chân tướng cho ông ấy, sau đó ông ấy không nói thêm lời nào nữa. Ông ấy đã gọi bạn tôi đến để hỏi xem tôi từ đâu tới và tôi có phải là người tu luyện Pháp Luân Đại Pháp không. Bạn tôi trả lời: “Tôi làm sao biết được, tại sao lại hỏi tôi việc này? Người giám đốc im lặng rồi rời đi.

Sau giờ làm tôi đi thẳng đến nhà của một đồng tu và nhờ dì ấy cùng phát chính niệm để thanh lý tất cả những nhân tố tà ác đang can nhiễu vị giám đốc. Vị đồng tu này cũng vừa mới quay trở lại tu luyện đã bảo tôi tự phát chính niệm một mình. Tôi nghĩ rằng Sư phụ đã mượn lời của học viên này để nhắc nhở tôi không nên ỷ lại vào người khác. Trước kia, vì lo sợ bị bức hại nên mỗi khi gặp vấn đề, việc đầu tiên mà tôi làm là nhờ người khác giúp đỡ. Sự việc lần này không thể hành xử như thế nữa bởi vì tìm kiếm sự trợ giúp ở bên ngoài không phải là tu luyện một cách chân chính, là hướng ngoại cầu, không phải là cải biến bản thân một cách thực chất.

Sư phụ giảng:

“Chư vị không cải biến cái Lý của con người vốn được hình thành vào tận xương cốt cả trăm nghìn năm ở người thường ấy, thì chư vị vẫn không bỏ đi được cái tầng xác bề mặt của con người, nên không cách nào viên mãn.” (Lời cảnh tỉnh, Tinh Tấn Yếu Chỉ)

Khi khó nạn thực sự ập đến, tôi chỉ có thể dựa vào Sư phụ và Đại Pháp. Tôi đã chép Pháp sau giờ làm việc và phát chính niệm để thanh trừ những nhân tố tà ác can nhiễu việc cứu độ chúng sinh và tiếp tục hướng nội tìm. Tôi xem xét lại cách nghĩ của bản thân khi bắt đầu công việc này và tìm ra những hành vi và việc làm không phù hợp với nguyên lý của Đại Pháp.

Tôi nhận ra rằng mỗi buổi sáng khi bắt đầu làm việc, người đầu tiên mà tôi gặp chính là vị giám đốc này. Tôi thường mỉm cười chào và cảm thấy biết ơn ông ấy. Tôi đã bị sốc. Chẳng phải đây chính là tâm hoan hỷ và cái tình của người thường sao? Người tôi cần biết ơn là Sư phụ chứ không phải là những người không liên quan đến Đại Pháp.

Vị giám đốc này là người rất nghiêm khắc nên mọi người đều sợ ông ấy. Khi tôi đang ở tầng 3, ông thường quát lớn với tôi từ tầng 2. Tôi thường to tiếng đáp lại hoặc đôi khi đi phía sau ông ấy hỏi nhỏ: “Giám đốc, ông gọi tôi à, có chuyện gì vậy?” Tôi làm vậy để cố ý chỉnh ông ấy.

Tôi nhận ra mình có tâm tranh đấu mà Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) tuyên dương. Tôi biết mình phải chính lại hành vi của mình ngay lập tức. Lần tiếp theo khi giám đốc to tiếng gọi tôi, tôi đã đi xuống cầu thang và bình tĩnh trả lời. Thái độ của ông lập tức thay đổi giống như trở thành một người khác vậy. Ông ấy nói: “Sàn nhà có một vũng nước nhưng giờ không thấy đâu nên cậu không cần phải xử lý nữa.” Sau khi tôi thay đổi thì ông ấy cũng đã thay đổi!

Một lần, trong khi tôi đang phát chính niệm ở trên tầng 4, có một nhân viên đến gõ cửa phòng. Tôi hỏi có chuyện gì, anh ấy nói là tiện đường đi ngang qua. Tôi biết người nhân viên này làm việc ở tầng 3, vì vậy không phải ngẫu nhiên mà anh ấy lên tầng 4 mà không có lý do. Tôi cảm thấy sợ hãi và căng thẳng, nghi rằng anh ấy được cử đến để theo dõi tôi. Mặc dù không xảy ra chuyện gì nhưng tôi bắt đầu lo sợ đến mức muốn bỏ việc ở công ty này. Sau đó tôi tự nhủ: “Nếu mình bỏ nơi này đi, còn bao nhiêu người làm việc ở đây chưa được cứu sẽ ra sao? Mình cần tĩnh tâm và hướng nội tìm.” Tôi liền dành khoảng thời gian còn lại trong ngày để tiếp tục hướng nội tìm thiếu sót của bản thân.

Có lẽ Sư phụ thấy tôi ngộ tính kém nên Ngài đã khiến tôi nghĩ đến câu chuyện “nghi ngờ hàng xóm trộm rìu” để điểm hóa cho tôi nhận ra nghi tâm này. Lúc tôi ngộ ra điều này, đồng thời Sư phụ cũng đã thanh lý những vật chất bất hảo đó. Con xin cảm tạ Sư phụ đã giúp đệ tử hóa giải khó nạn này. Ngay lập tức tôi cảm thấy thật nhẹ nhõm như chưa từng có chuyện gì xảy ra vậy.

Tôi làm ở công ty đó thêm vài năm rồi nghỉ. Cho dù tôi giảng chân tướng ở nơi làm việc hay ở nơi khác, giám đốc luôn vui vẻ khi thấy tôi nói chuyện với mọi người. Rất nhiều nhân viên đã biết chân tướng và được Sư phụ từ bi cứu độ.

Bài viết chỉ thể hiện quan điểm hoặc nhận thức của tác giả. Mọi nội dung đăng trên trang web này thuộc bản quyền của Minghui.org. Minh Huệ sẽ biên soạn các nội dung trên trang web và xuất bản theo định kỳ hoặc vào những dịp đặc biệt.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2022/10/16/450795.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2022/12/12/205144.html

Đăng ngày 19-03-2023; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share