Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở Trung Quốc

[MINH HUỆ 20-08-2022] Tôi là một học viên Pháp Luân Đại Pháp trên 80 tuổi. Tôi đã trải qua quan nghiệp bệnh trong năm nay dưới hình thức là một cơn đột quỵ. Tôi đã vượt qua khảo nghiệm nhờ sự bảo hộ của Sư phụ từ bi và sự hỗ trợ của các đồng tu.

Tôi và vợ đã tu luyện Pháp Luân Đại Pháp hơn 20 năm. Chúng tôi thường thức dậy lúc 3 giờ sáng để luyện công. Một ngày nọ, tôi đột nhiên cảm thấy nửa người bên trái của mình không cử động được. Thấy tôi không kéo quần lên được, vợ tôi nói: “Ông phải chính niệm nhé. Tôi sẽ không giúp ông mặc quần áo đâu.” Tôi trả lời không do dự rằng tôi không có bệnh tật gì cả. Tuy nhiên, sau đó thì lời nói của tôi không rõ ràng được. Vợ tôi không coi tôi như một bệnh nhân nên vẫn tiếp tục công việc thường ngày của mình.

Tâm trí của tôi thanh tỉnh. Chỉ là tôi không thể cử động chân tay trái, và không thể nói. Nhưng, điều đó không ngăn cản việc tôi học Pháp và luyện công.

Ngày đầu tiên tôi chỉ có thể nghe các bài giảng Pháp trên giường. Ngày thứ hai tôi đã có thể ngồi dậy, nên tôi đã ngồi đả tọa trên giường. Tôi cũng có thể cạo râu bằng một tay.

Tôi có thể đứng một lúc mà không cần trợ giúp kể từ ngày thứ ba. Tôi dựa vào tường và luyện công bằng cánh tay phải. Tôi dùng tay phải kéo tay trái lên và giữ tay trái khi thực hiện các tư thế ôm bánh xe. Nhờ sự bảo hộ từ bi của Sư phụ, tôi cảm thấy thân thể mình mỗi ngày thay đổi một tốt hơn.

Vợ tôi có chính niệm mạnh mẽ. Bà ấy tiếp tục khuyến khích tôi học Pháp. Bà ấy phát chính niệm và học Pháp với tôi. Khi các học viên khác hỏi thăm tôi, bà nói rằng tôi đang vượt quan nghiệp bệnh và nhờ họ phát chính niệm cho tôi.

Tuần sau đó tôi có thể đi quanh nhà bằng cách dựa vào tường. Một ngày nọ, con trai tôi đến sửa tivi cho chúng tôi và cháu đã không nhận thấy bất cứ điều gì không ổn ở tôi.

Một tháng sau tôi có thể đi bộ xuống cầu thang của khu chung cư, nhưng tôi đi chưa vững và phát âm chưa rõ ràng. Một hôm, con gái tôi ở một thành phố khác gọi điện và muốn nói chuyện với tôi. Vợ tôi đưa điện thoại cho tôi không chút do dự. Tôi mở miệng và đột nhiên tôi có thể nói rõ ràng trở lại.

Sư phụ giảng:

“Tốt xấu xuất tự một niệm,. Nếu như bà nằm tại đó nói: ‘Ái chà, tôi hỏng rồi, chỗ này bị rồi, chỗ kia bị rồi’. Nếu thế thì đã có thể gân đứt xương gãy, tê bại rồi.” (Bài giảng thứ tư, Chuyển Pháp Luân)

Tôi hoàn toàn hồi phục trong vòng hai tháng. Tôi tràn đầy năng lượng và có thể bước đi vững vàng. Các con và người thân của tôi đều thấy thật kỳ diệu khi tôi kể với họ về cơn đột quỵ và sự phục hồi nhanh chóng của mình.

Chỉ có con gái lớn là không tin tôi. Vợ chồng cháu luôn có thành kiến ​​với Pháp Luân Đại Pháp. Cháu đã nhờ một bác sĩ, là một người họ hàng, kiểm tra sức khỏe cho tôi. Tôi cùng vợ đang đi mua sắm khi bác sỹ đến. Khi tôi trở về, bác sĩ thấy tôi trông khỏe mạnh, có thể di chuyển thoải mái và không có dấu hiệu cho thấy tôi mới bị đột quỵ.

Trong những năm qua, các con tôi và gia đình chúng cũng bị chính quyền sách nhiễu vì tôi và vợ tôi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Trải nghiệm gần đây của tôi đã cho các con thấy sức mạnh của Đại Pháp, và điều đó cũng cải biến thái độ của vợ chồng con gái lớn tôi. Kể từ đó, khi gặp ai đó hiểu sai về Đại Pháp, chúng đều nói: “Dù thế nào đi nữa, cha tôi đã khỏe lại sau khi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp và không tạo gánh nặng cho bất kỳ người con nào của ông.”

Tôi rất biết ơn Sư phụ đã bảo hộ và gia trì để mình có thể vượt qua khảo nghiệm này. Đúng là bất cứ việc gì đệ tử Đại Pháp gặp phải, dù tốt hay xấu, đều luôn là hảo sự.

Bài viết chỉ thể hiện quan điểm hoặc nhận thức của tác giả. Mọi nội dung đăng trên trang web này thuộc bản quyền của Minghui.org. Minh Huệ sẽ biên soạn các nội dung trên trang web và xuất bản theo định kỳ hoặc vào những dịp đặc biệt.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2022/8/20/447806.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2022/11/5/204614.html

Đăng ngày 17-03-2023; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share