Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở Thượng Hải, Trung Quốc

[MINH HUỆ 08-09-2022] Cách đây một tháng tôi bị đau bụng đột ngột rồi đau sang vùng thắt lưng. Cơn đau cứ tiếp tục tấn công tôi ở mọi tư thế, cố thế nào cũng không đỡ. Đồng thời tôi bắt đầu nôn mửa kéo dài ba bốn tiếng đồng hồ. Đầu tôi cũng bị đau.

Cả nhà tôi lo lắng, sợ tôi bị viêm ruột thừa hoặc viêm tụy cấp tính và muốn đưa tôi đến bệnh viện để khám. Tôi nói không cần phải lo lắng, tôi sẽ khỏe lại ngay thôi. Tôi tin rằng bản thân mình đang tiêu nghiệp.

Từ trong tâm, tôi biết rằng quan nạn đến là do tôi học Pháp không đủ và tâm sắc dục chưa buông bỏ. Tôi thường lướt các trang web của người thường một cách vô thức. Vấn đề đã rất nghiêm trọng, và tôi đã để những thứ xấu thâm nhập vào trường của bản thân.

Tôi tự nhủ: “Mình là một học viên Pháp Luân Đại Pháp, những thứ bất hảo đó không phải là mình. Mình phải bước đi trên con đường tu luyện Đại Pháp, phải thanh trừ những vật chất xấu đó đi.” Lăn lộn trên giường vì đau, tôi bắt mình nhẩm đi nhẩm lại chín chữ chân ngôn: “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo.” Rồi tôi ngủ thiếp đi. Tỉnh dậy, tôi đã không còn đau nữa.

Cuối cùng, tôi đã nhận ra uy lực của Pháp. Khi chúng ta hòa tan trong Pháp, chúng ta trở nên to lớn như các thiên thể vũ trụ, và những sinh mệnh xấu kia chẳng là gì cả. Nhưng, tu luyện là nghiêm túc. Một khi chúng ta buông lơi trong tu luyện và đi chệch khỏi Pháp, chúng ta sẽ bị những thứ bất hảo ở các không gian khác lợi dụng. Trải nghiệm này là bài học cho tôi.

Vậy mà chẳng bao lâu sau tôi đã quên bài học kinh nghiệm này, tôi lại trở nên lười biếng. Một tuần trước, tôi bắt đầu xem một bộ phim truyền hình nhiều tập mà không thể dừng lại được. Sau hai đêm liền xem bộ phim đó, sang ngày thứ ba, cơn đau bụng quay trở lại. Các triệu chứng giống y như lần trước, nhưng lần này lâu hơn bởi vì tâm tôi không thanh tỉnh và không có chính niệm. Tôi cứ chịu đựng, mà không biết diệt trừ chúng. Cơn đau tạm dừng, rồi lại quay trở lại và còn còn dữ dội hơn.

Tôi sợ hãi và trong lòng rối bời. Tôi đau quá không chịu được nữa, tôi nghiến răng niệm thật to chín chữ chân ngôn: “Pháp Luân Đại Pháp hảo; Chân-Thiện-Nhẫn hảo.” Cơn đau lập tức giảm dần.

Tôi bắt đầu hướng nội và phát hiện ra cơn đau lần này là do tôi có tâm an dật. Tôi đứng dậy và đọc thuộc lòng bài thơ “Viên Minh” trong Hồng Ngâm của Sư phụ và sau đó đọc lại Chuyển Pháp Luân. Các nguyên lý của Đại Pháp đã chạm đến trái tim tôi. Tôi cũng bảo con trai tôi đọc các bài giảng khác của Sư phụ cho tôi nghe. Cơn đau dần dần dịu lại, tôi ngủ thiếp đi. Ngày hôm sau thức dậy, tôi đã khỏi đau hoàn toàn.

Sau hai quan nạn liên tiếp, tôi nhận ra rằng tu luyện là một vấn đề hoàn toàn nghiêm túc. Chính Pháp có thể kết thúc bất cứ lúc nào. Bây giờ mỗi phút đều quý giá, và cơ hội đang qua đi. Chúng ta đã theo Sư phụ trên con đường Chính Pháp hơn 20 năm thăng trầm, đã trải qua những năm tháng khó khăn này, vì vậy chúng ta phải trân quý điều đó và phải luôn tinh tấn.

Tôi cảm thấy rằng có nhiều việc mình đã làm chưa tốt trong những năm qua. Tôi đã làm Sư phụ thất vọng, cũng không đáp ứng được kỳ vọng của tất cả chúng sinh của mình. Tôi hy vọng rằng từ giờ phút này trở đi, tôi sẽ làm được những việc mà các đệ tử Đại Pháp cần phải làm.

Bài viết chỉ thể hiện quan điểm hoặc nhận thức của tác giả. Mọi nội dung đăng trên trang web này thuộc bản quyền của Minghui.org. Minh Huệ sẽ biên soạn các nội dung trên trang web và xuất bản theo định kỳ hoặc vào những dịp đặc biệt.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2022/9/8/447310.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2022/11/2/204559.html

Đăng ngày 19-03-2023; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share