Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở tỉnh Hắc Long Giang, Trung Quốc

[MINH HUỆ 11-09-2022] Tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp vào năm 1998. Tôi biết Đại Pháp là tốt, nhưng lại không thực sự hiểu các nguyên lý của pháp môn tu luyện. Tháng 7 năm 1999, ĐCSTQ bắt đầu cuộc bức hại Pháp Luân công. Khi đó tình trạng tu luyện của tôi vẫn còn rất kém. Mãi cho đến năm 2005, tôi mới bắt đầu đối đãi việc học Pháp một cách nghiêm túc hơn. Cuối cùng tôi đã hiểu rằng, là một học viên Đại Pháp, tôi có sứ mệnh trợ giúp Sư phụ Lý Hồng Chí cứu độ chúng sinh.

Tôi bắt đầu tham gia cùng các đồng tu đi giảng chân tướng và phân phát tài liệu và lịch Đại Pháp. Nhưng tôi vẫn không biết cách hướng nội để tìm ra thiếu sót của bản thân. Vì thiếu cẩn trọng, tôi đã bị bức hại khá nhiều lần sau năm 2012 và bị nơi làm việc sa thải. Sau khi ra tù, tôi tiếp tục đi giảng chân tướng và cứu độ chúng sinh.

Vào một buổi sáng năm ngoái, khi tôi đang luyện công thì một nhóm cảnh sát xông vào nhà tôi và bắt đầu lục soát. Tôi thầm nghĩ: “Họ không được phép nhìn thấy những gì họ không nên thấy!”

Sau đó tôi lấy một chiếc ghế dài, mời họ ngồi và giảng chân tướng cho một người trong số họ. Sau khi nghe tôi nói, viên cảnh sát đó đã cố ngăn những người khác khám xét chỗ ở của tôi, nhưng họ không nghe. Họ lục tung đồ đạc của tôi trong khoảng hai giờ, lấy đi máy tính, hai điện thoại di động và các vật dụng cá nhân khác. Khi bị họ lôi đi, tôi hô to: “Pháp Luân Đại Pháp hảo!”

Trước đó, có ba đồng tu cũng đã bị bắt và đang ở trong đồn cảnh sát. Tôi bị còng vào một chiếc ghế sắt. Tôi bình tĩnh lại và hướng nội tìm sơ hở của bản thân. Tôi thầm nói với Sư phụ: “Sư phụ, con rất xin lỗi vì con lại gặp rắc rối. Mặc dù con còn có chấp trước, nhưng con chỉ một lòng đi theo Ngài!

Tôi nhớ lại một giấc mơ vài ngày trước đó. Trong mơ, có rất nhiều người đang tức giận tôi và muốn hại tôi, nhưng tôi lại không biết tại sao. Tôi ngộ ra rằng các sĩ quan cảnh sát là những người tôi nhìn thấy trong giấc mơ của mình, và họ là những chúng sinh mà tôi cần cứu.

Một cảnh sát hỏi tôi khi nào tôi bắt đầu tin vào Pháp Luân Đại Pháp. Tôi không trả lời và chỉ nói: “Điều tôi tin không liên quan gì đến anh. Anh không phải là người phụ trách tôi.“

Họ chỉ mở còng để tôi đi vệ sinh, vì vậy khi đi vệ sinh tôi đã giảng chân tướng cho người nữ cảnh sát hộ tống tôi. Đến bữa, cảnh sát đưa cho tôi một hộp thức ăn, nhưng tôi từ chối không ăn. Tôi tập trung tìm thiếu sót của mình và thầm nói với Sư phụ: “Sư phụ, cuộc sống của con là được Ngài ban cấp. Ngài đã cứu con ra khỏi địa ngục. Nếu con không được Ngài cứu sống, thì sinh mệnh của con giờ chẳng còn gì. Cuộc đời con giờ đã thuộc về Đại Pháp và con cần đồng hóa với Chân-Thiện-Nhẫn. Bất cứ nơi nào Ngài muốn con đến giảng chân tướng, con sẽ đi!”

Lúc 9 giờ sáng, hai viên cảnh sát bắt tôi đã tới để hỏi cung tôi. Tôi nói với họ: “Sẽ nguy hiểm cho các anh nếu tham gia vào cuộc bức hại Đại Pháp. Tôi sẽ không hợp tác với các anh! Đó là để bảo vệ các anh và ngăn các anh phạm tội. Tôi phải có trách nhiệm với các anh!”

Họ hỏi tôi một số câu hỏi khác, nhưng tôi không trả lời và từ chối ký bất cứ giấy tờ nào. Khi họ nói xong, tôi bảo họ cất máy ghi hình đi, và họ đã tắt nó. Tôi giải thích rằng Pháp Luân Đại Pháp là môn tu luyện Phật Pháp thượng thừa theo nguyên lý Chân-Thiện-Nhẫn. Trong quá trình tu luyện Đại Pháp, các học viên được tịnh hóa tâm và thân. Tôi cũng giảng giải cho họ về vụ tự thiêu giả trên quảng trường Thiên An Môn, và chỉ ra rằng không có điều luật nào nói rằng Pháp Luân Đại Pháp là bất hợp pháp.

Các cảnh sát ở đó đều đồng ý thoái Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) và các tổ chức Đoàn, Đội của nó bằng hóa danh. Tôi đi vệ sinh thêm vài lần nữa và lần nào cũng giảng thêm chân tướng Đại Pháp cho nữ cảnh sát hộ tống tôi.

Sau đó, một cảnh sát cao lớn bước vào phòng. Khi tôi cố gắng giảng chân tướng cho anh ấy, anh ấy nói: “Chị còn nói nữa là tôi sẽ dán miệng chị lại.” Tôi không động tâm và tiếp tục nói. Cuối cùng, anh ấy cũng thoái Đảng.

Tôi đi vào hành lang và nói chuyện với các cảnh sát ở đó. Một người trong số họ nói: “Đừng nói gì với chúng tôi, cứ nhẩm ‘Pháp Luân Đại Pháp hảo’ là được rồi.” Sau đó, một số cảnh sát đã ép tôi lấy dấu vân tay và chụp ảnh tôi. Viên cảnh sát đang giữ chặt tay tôi trở nên rất tức giận. Tôi vẫn giữ bình tĩnh và nói: “Những gì tôi đang làm là vì lợi ích của chính các anh, để ngăn các anh không phạm tội chống lại Đại Pháp!”

Họ bắt tôi làm xét nghiệm axit nucleic. Một nữ y tá chọc cây tăm bông vào mũi tôi và làm nó chảy máu. Khi tôi giảng chân tướng cho một nữ cảnh sát ở đó, cô ấy nói rằng cô ấy đã từng xử lý tôi một vài lần trước đây, nhưng tôi không nhớ cô ấy. Khi tôi hỏi liệu cô ấy có muốn thoái ĐCSTQ không, cô ấy xua tay và nói rằng, nếu tôi tiếp tục nói như vậy thì cô ấy sẽ đánh tôi. Tôi không động tâm và tiếp tục mỉm cười. Sau đó, cô ấy nói: “Chị lúc nào cũng tươi cười. Tôi thậm chí còn bắt đầu thích chị rồi!”

Tôi nói: “Chị xứng đáng có một tương lai tốt đẹp. Hãy để tôi tạo hóa danh cho chị và giúp chị thoái Đảng.” Cô ấy mỉm cười và đồng ý.

Sau đó tôi đến gần một nữ cảnh sát đang đứng ở cửa và nói: “Cô trông rất hiền lành. Tôi hy vọng cô có thể đọc được thêm nhiều thứ chân chính. Để tôi đặt hóa danh cho cô và giúp cô thoái Đảng. Cô sẽ được may mắn!” Cô ấy lập tức đồng ý.

Lúc 10h tối, một nữ cảnh sát khác đến. Tôi biết rằng Sư phụ đã an bài cho cô ấy đến để nghe tôi giảng chân tướng. Cô ấy cũng đã thoái Đảng.

Phó giám đốc phòng cảnh sát hình sự đến sau 11 giờ tối. Tôi đã giúp anh ấy thoái ĐCSTQ, và anh ấy nhận xét: “Tôi nghĩ chị không muốn về nhà thì phải.” Sau đó, anh ấy hét lên với các cảnh sát ở hành lang: “Cô ấy thậm chí còn giúp tôi thoái Đảng!”

Một trong số các sĩ quan kêu lên: “Cô ấy cũng đã giúp chúng tôi thoái rồi.” Họ đều cười. Đến gần 12h đêm thì tôi được thả và trở về nhà với chồng tôi một cách đường hoàng.

Việc tôi bị bắt có lẽ là do tôi có sơ hở và bị cựu thế lực lợi dụng. Tu luyện là rất nghiêm túc! Tôi phải cố gắng thật nhiều để quy chính lại bản thân và làm tốt ba việc, để Sư phụ đỡ phải phiền lòng!

Con cảm tạ ân Sư phụ đã từ bi bảo hộ! Cảm ơn các bạn đồng tu!

Bài viết chỉ thể hiện quan điểm hoặc nhận thức của tác giả. Mọi nội dung đăng trên trang web này thuộc bản quyền của Minghui.org. Minh Huệ sẽ biên soạn các nội dung trên trang web và xuất bản theo định kỳ hoặc vào những dịp đặc biệt.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2022/9/11/446676.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2022/11/2/204572.html

Đăng ngày 19-03-2023; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share