Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở Trung Quốc
[MINH HUỆ 19-08-2022] Cách đây 2 năm, tôi từng bị bắt giam trái phép vì phân phát tờ rơi thông tin về Pháp Luân Đại Pháp, một môn tu luyện tinh thần đã và đang bị Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) bức hại kể từ tháng 7 năm 1999.
Trên đường bị áp tải về đồn cảnh sát, tôi tiếp tục nói chuyện với mấy anh cảnh sát về cuộc bức hại phi pháp và vẻ đẹp của Đại Pháp. Vài người trong số họ lặng lẽ lắng nghe tôi, số còn lại thì chửi mắng tôi. Tôi không động tâm và tiếp tục nói.
Khi tôi từ chối cung cấp họ tên của mình, họ đã xé khẩu trang của tôi, chụp ảnh tôi và tìm ra địa chỉ của tôi thông qua mạng lưới nhận diện khuôn mặt khổng lồ của họ. Đêm hôm đó, họ đã đến lục soát nhà của tôi và tịch thu mọi thứ liên quan đến Pháp Luân Đại Pháp.
Một cảnh sát nói với tôi rằng: “Tôi biết bác là một người tốt. Nếu tôi vô tình nhìn thấy bác đang đi phát tài liệu, tôi sẽ giả vờ như mình không nhìn thấy bác. Nhưng vì có người đã gọi điện tố cáo bác nên chúng tôi phải làm theo lệnh của cấp trên (là bắt giữ bác). Tôi hy vọng bác thông cảm cho chúng tôi.“
Trước khi đưa tôi vào trại tạm giam, họ đã đưa tôi đến bệnh viện để kiểm tra sức khỏe. Nhiều người trong số họ ngạc nhiên và ngưỡng mộ khi thấy tình trạng thể chất khỏe mạnh của tôi. “Bác ơi, sức khỏe của bác tốt thật đấy, các chỉ số đều bình thường. Bác thậm chí còn khỏe hơn những người trẻ tuổi chúng tôi.”
Một người cảnh sát vừa cao vừa gầy nói với tôi: “Bác biết không tôi phải uống thuốc mỗi ngày đấy.” Phó cảnh sát trưởng họ Lý cho biết: “Tôi bị nghiện thuốc lá, đêm nào cũng ho, nên luôn bị thức giấc vào ban đêm. Chị có đề xuất gì cho tôi không?”
Tôi khuyên họ nên niệm 9 chữ: “Pháp Luân Đại Pháp hảo! Chân–Thiện–Nhẫn hảo!” Tôi bảo với họ rằng nếu họ chân thành niệm 9 chữ này, họ sẽ được bảo hộ.
Khi này bầu không khí bắt đầu bớt áp lực, nên tôi quay sang thuyết phục hai cảnh sát này làm tam thoái.
Ngày hôm sau, khi cảnh sát trưởng Lưu và phó cảnh sát trưởng Lý đưa tôi đến trại giam, ông Lý nói với tôi: “Tối hôm qua, tôi đã làm theo lời khuyên của chị, và quả thực là cơn ho đã ngừng. Đã lâu rồi tôi không được ngủ ngon đến vậy.”
Tôi nói với ông Lý: “Pháp Luân Đại Pháp thực sự tuyệt vời. Nếu ông tiếp tục niệm chín chữ này hằng ngày thì ông có thể bỏ được thuốc lá.”
“Nghe hay đấy! Chị phải đảm bảo với tôi rằng khi nào chị được thả, chị phải dạy tôi luyện Pháp Luân Đại Pháp đấy.”
Vì cảnh sát trưởng Lưu chưa được nghe sự thật và làm tam thoái nên tôi đã nói với ông ấy rằng: “Mặc dù ông đã ra lệnh bắt tôi nhưng tôi rất trân quý cơ hội được biết ông. Tôi biết rằng không dễ để ông hoàn thành nhiệm vụ của mình. Tôi hy vọng ông luôn được bình an và mạnh khỏe. Tại sao ông không làm tam thoái bằng một bí danh nhỉ? Ông cần phải ly khai mình khỏi chế độ này thì ông mới thực sự được an toàn.”
Ông Lưu nói với tôi: “Không cần đâu!”
Sau đó ông Lý, người đang lái xe, quay lại nói với tôi: “Tôi tên là Lý Kiến Bình”, và ra hiệu cho tôi giúp ông ấy làm tam thoái bằng tên thật của mình.
Trong hai ngày đầu bị giam giữ, các tù nhân đã theo dõi tôi chặt chẽ và không cho phép tôi luyện công, vì sợ bị liên lụy.
Nghĩ cho họ nên tôi đã ngừng luyện công. Đến sáng ngày thứ ba, ngay khi thức dậy tôi cảm thấy cực kỳ chóng mặt. Ngay khi mở mắt tôi đã cảm thấy buồn nôn. Tôi cố gắng ngồi dậy, nhưng không thể chịu nổi cảm giác khó chịu trong bụng. Tôi vội chạy vào nhà vệ sinh và nôn ra.
Một số tù nhân thì cho rằng tôi giả bệnh, một số khác hỏi xem tôi có ổn không. Một lúc sau tình trạng của tôi cũng không khác hơn, nên họ đã gọi bác sỹ.
Tôi mô tả cảm giác của mình cho bác sỹ nghe, ông ấy đã hỏi tôi: “Có phải hai ngày vừa qua chị đã không luyện công?“
“Đúng vậy. Trước kia tôi từng bị nhiều chứng bệnh và chúng đã khỏi sau khi tôi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Nhưng ở đây mọi người không cho phép tôi luyện công.”
“Nó sẽ không hết nếu chị không luyện công. Vậy giờ chị đi luyện công đi!”
Sau khi tôi bắt đầu luyện công, các tù nhân xúm liền lại xung quanh tôi và xem tôi luyện công. Một người khoảng 30 tuổi bị nghiện ma túy, học luyện bài công pháp thứ nhất, và cho hay cô ấy cảm thấy dễ chịu sau khi luyện xong. Cô ấy nói rằng cô ấy sẽ dạy cho mẹ của mình luyện sau khi cô được thả.
Khi dành nhiều thời gian hơn với các tù nhân, tôi tìm ra cơ hội nói chuyện với họ về Pháp Luân Đại Pháp. Trong 15 ngày bị giam trong trại trại tạm giam, tôi đã giúp tổng cộng 20 người, gồm cả các cảnh sát, làm tam thoái.
Bài viết chỉ thể hiện quan điểm hoặc nhận thức của tác giả. Mọi nội dung đăng trên trang web này thuộc bản quyền của Minghui.org. Minh Huệ sẽ biên soạn các nội dung trên trang web và xuất bản theo định kỳ hoặc vào những dịp đặc biệt.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2022/8/19/447691.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2022/9/1/203057.html
Đăng ngày 04-03-2023; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.